Tông Môn Này Thật Kỳ Lạ

Chương 19 - Thần Tài Gõ Cửa

Sáng sáng hôm nay, Huyền Tử đã gọi các đệ tử nhà mình sớm tập hợp trước sân luyện võ, chính là hôm nay mới có dịp tề tụ đủ cách thành viên tông môn.

"Sư huynh, không biết sư tôn gọi chúng ta hôm nay đến đây có việc gì?" Trường An thắc mắc hỏi Lưu Phi.

"Sư đệ có lẽ không biết, cứ cách năm năm thì Đại Lý sẽ xuống kiểm tra tông môn một lần, tông môn nào không đủ số người sẽ phải giải tán nha." khuôn mặt còn đang buồn ngủ, thỉnh thoảng ngáp mấy lần Lưu Phi giải thích cho vị sư đệ này nghe.

"Ồ".

Lúc này lão Huyền Tử từ bên ngoài bước vào, đi theo còn có một tên mặc quan phục, tướng mạo nghiêm chỉnh, tuổi khoảng ba mươi, chính là người khảo sát hôm nay.

"Các con mau chào Khải Hoàng Khải đại nhân, hôm nay Khải đại nhân đến đây để kiểm tra tông môn chúng ta. "

Lão Huyền Tử cười hề hề nói ra.

"Chào sư tôn, chào Khải đại nhân." tất cả đồng loạt đứng im nghiêm chào.

"Ừm, rất tốt, toàn là những hạt giống tốt." Khải Hoàng khẽ vuốt cầm một cái, tu vi đều hiện ra là luyện khí tầng tám, như vậy môn phái đã đủ quy chuẩn, không phải giải tán.

Quy trình kiểm tra cũng rất nhanh, còn rất nhiều môn phái chờ kiểm tra, nên Khải Hoàng không muốn nán lại lâu, đang cùng Huyền Tử ra cửa thì có bóng một đám người đang đứng đó như chờ sẵn.

Khải Hoàng hơi hơi hiếp mặt lại, tên chó má nào sáng đã cản đường bổn đại nhân rồi. Có một tên trong đám đó bước ra.

"Chào Khải đại nhân, ta là phó tông chủ Cực Lạc môn, Thôi Minh, hôm nay dẫn đệ tử đánh đây luận bàn cùng đệ tử Kháo Sơn tông, không ngờ trùng hợp lại gặp Khải đại nhân ở đây." tên Thôi Minh kia tuổi khoảng trung niên, có hàng râu dê, tu vi kim đan tầng năm, cũng là có tiếng tăm ở xung quanh đây.

"Thì ra là Thôi phó tông chủ, ta còn có việc, các ngươi cứ bàn chuyện của mình."

"Ế, Khải đại nhân đừng vội, hôm nay chúng ta muốn nhờ Khải đại nhân làm trọng tài."

Như có chuẩn bị từ trước, Thôi Minh móc ra một cái nhẫn trữ vật đưa cho Khải Hoàng.

"Cái này.." đúng lúc Khải Hoàng đang xoắn suýt, thì lão Huyền Tử kế bên cười lạnh nói:

"Vậy xin nhờ Khôi đại nhân ở lại làm trọng tài, tin rằng lần luận bàn này sẽ kết thúc nhanh thôi."

"Được." Khôi Hoàng nhận lấy nhẫn trữ vật cười nói.

"Chúng ta đánh ba trận, hai thắng là được, nếu bên ngươi thua, phải giao khế đất." Thôi Minh cười nham nhở nói ra.

Lão Huyền Tử cười ha hả nói: "nếu ngươi thua đâu?"

Một tên đệ tử trong đó tiến lên nói: "làm sao chúng ta có thể thua tông môn chó má này được."

"Vậy hôm trước có những người còn thua cả chó nữa nha." Lưu Phi cười nói.

"Ngươi."

"Ể, lui lại, nếu chúng ta thua, thì sẽ giao mười ngàn linh thạch."

Nghe đến linh thạch, hai mắt Huyền Tử sáng lên, Lưu Phi khi nghe đến đó càng là ánh mắt bắn ra tia lửa. Phải biết mười ngàn linh thạch xuất ra, đó cũng là thu hoạch một năm nha, không ngờ lần này Cực lạc tông chơi lớn như vậy.

"Được." lão Huyền Tử sảng khoái đáp ứng, không phải vì lão ham tiền, mà đối phương đưa tiền tới cửa, không ăn thì lại ngại.

Hồng Nguyệt Tâm sớm đã chán ghét những thứ này, không hề quan tâm tí nào, nên đã đi vào trong trước. Vậy xuất trận lần này, biết đánh nhau vật lộn chỉ có Lưu Phi, Trường An, Trương Tam tính nửa cái đi. Nhưng ngoài ý muốn chính là Trần Bắc Huyền muốn thay Trường An xuất trận, nguyên do là bên kia đều là trúc cơ tầng bảy tám, nên không muốn sư đệ chịu khổ.

Huyền Tử cũng cho như vậy là đúng, đừng nhìn bề ngoài Bắc Huyền không chỉ giỏi về quản lý, thu chi, mà tu luyện cũng rất mạnh. Trần Bắc Huyền chính là mộc linh căn, cộng thêm đan dược, miễn cưỡng kéo lên nổi nửa bước kim đan, dư sức xử đám người trúc cơ này.

Nghe thấy Trần Bắc Huyền thay thế Trường An, Hồng Nguyệt Tâm liền lôi kéo cậu đi tu luyện. Trường An cũng hơi hơi thất vọng, nhưng nghe nói tu luyện cùng tam sư ty cũng thấy đỡ hơn phần nào.

__

"Mấy ngày không gặp mà đệ đã luyện khí tầng tám rồi nha." Hồng Nguyệt Tâm cười nói.

Rất ít khi thấy Hồng Nguyệt Tâm cười như thế, Trường An chút nữa quên mất vị sư tỷ trước mặt mình tính tình táo bạo, là.một cái người luyện thể hàng thật giá thật.

"Sư tỷ quá khen, nhờ sư tôn cùng các sư huynh sư tỷ, đệ mới có ngày hôm nay."

"Đừng nói nữa, hôm nay để ta xem đệ mấy ngày nay tiến bộ thế nào?"

Nói dứt lời, Hồng Nguyệt Tâm hạ cảnh giới xuống còn luyện khí, Trường An cũng hiểu sư tỷ mình muốn làm gì, thế là cũng không nói nhiều mà nói:

"Sư tỷ, tiếp chiêu."

"Ra quyền còn chậm"

"Chưa ăn cơm sao,"

"Né trái, tỷ đánh bên phải đấy."

Hai bên giao lưu với nhau một trận, nhờ có máy thể hình mà sức chịu đựng cũng như bền bỉ của Trường An tăng lên rõ rệt, cộng thêm việc sư tỷ chiếu cố, kinh nghiệm thực chiến của cậu cũng tăng cao.

"Ây da."

Một tên đệ tử Cực lạc tông bị đánh bay ra ngoài.

Đám người Thôi Minh mặt xám đem, tên kiếm tu kia quá mạnh, kiếm pháp lại rất ảo diệu, chưa đầy nửa tiếng, đệ tử nhà mình đã thua. Tên thứ hai còn khoa trương hơn, ăn đan dược trực tiếp tăng lên nửa bước kim đan, một phút xử gọn.

Vì muốn lấy lại danh dự, bỏ ra thêm hai ngàn linh thạch để có trận thứ ba, không ngờ tên kia pháp bảo nhiều như mây, dùng pháp bảo đánh bay đệ tử mình, đơn giản là không cần phải tự ra tay. Tức chết mà.

"Đi." Thôi Minh nghiến răng nghiến lợi nói ra.

"Không ngờ đệ tử Huyền Tử tông chủ lại mạnh như thế, tại hạ cũng xin phép rời đi"

"Vâng, chào Khải đại nhân."

Khải Hoàng cũng không ngờ hai tên đệ tử này lại cường như vậy, tên trước thì kiếm linh căn, tên sau mộc linh căn, còn người thứ ba thì không rõ. Phải biết ở tu tiên giới, đơn linh căn tuy không hiếm, nhưng cũng xem như thiên tài, không ngờ hôm nay đi ra ngoài còn gặp được hai tên. Khải Hoàng tiếc hận không thôi.

"Khặc khặc, sư tôn, mau chia của thôi." Lưu Pho cười xảo trá nói ra, nhưng nhìn qua nhìn lại thì không thấy sư tôn đâu nữa. Trần Bắc Huyền cùng Trương Tam nhìn nhau, biết sư tôn nhà.mình đã trốn đi, nên ba ngươi vội đuổi theo.

"Hừ, đúng là.lão cẩu mà, sư tôn, đừng chạy

"

Bình Luận (0)
Comment