Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1173


Thiếu Đế Chi Chiến chính thức bước vào giai đoạn khốc liệt, khi gần như các nhân vật đỉnh tiêm đều đã bắt đầu hiện thân, ra sức tước đoạt Điểm Sinh Mệnh…
Có những nhân vật biểu hiện thường thường ở vòng thứ nhất, nhưng đến vòng thứ hai lại bộc lộ dã tâm kinh người, chỉ nhắm vào những con mồi lớn đã được vỗ béo ở vòng thứ nhất.

Vị Tuế Nguyệt Cung Đế Nữ kia chính là ví dụ, khi đối tượng mà nàng săn đuổi chỉ là những Đế Tử có xuất thân từ các Thần Thú Tộc.

Chấp chưởng Không Gian và Thời Gian, khả năng đi vô tung, tới vô ảnh của Lạc Kỳ Nam khiến ngay cả Màn Ảnh cũng rất khó bắt được hành tung của nàng.

Nếu nói về hành tung kỳ bí, có một nữ nhân chẳng thua kém so với Lạc Kỳ Nam, thực lực cũng khiến không ít cường giả phải khiếp sợ…
Chính là Lâm Tích, người xếp thứ 3 trên Sinh Mệnh Bảng sau khi vòng thứ nhất kết thúc.

Phương thức hành động của Lạc Kỳ Nam và Lâm Tích cực kỳ giống nhau, tận dụng sự quỷ dị của Thời Gian và Không Gian đưa đối thủ vào thế hiểm, sau đó chậm rãi trấn lột sạch sẽ tài sản cho đến Điểm Sinh Mệnh.

Hành vi này khiến không ít ngoài bắt đầu hoài nghi, liệu Lâm Tích có liên quan gì đến Tuế Nguyệt Cung hay không?
Bất quá giữa hai nữ nhân vẫn có một điểm khác biệt rõ rệch…
Nếu Lạc Kỳ Nam chỉ nhắm vào những Đế Tử cường đại của Thần Thú Tộc, thì Lâm Tích thuộc dạng ăn sạch bất chấp thân phận của con mồi…
Bất kể là Đế Tử hay Đế Nữ, bất kể là xuất thân từ Đế Giả cấp thế lực hay Thiên Đế cấp thế lực, Lâm Tích đều điên cuồng cướp đoạt, chẳng nể nang gì.

Cũng nhờ như vậy mà Điểm Sinh Mệnh của Lâm Tích vẫn đang hơn một bậc so với Lạc Kỳ Nam.

“Lạc Kỳ Nam cùng Lâm Tích! một khi đụng độ, điều gì sẽ diễn ra?” Đây là suy nghĩ xuất hiện đồng loạt trong đầu chúng cường giả.

Đều tinh thông Không Gian và Thời Gian một cách lão luyện, đều là nữ nhân, đều vô cùng thần bí, từ đầu đến cuối vẫn chưa bộc lộ hết sức mạnh.

Chúng cường giả thầm hận Lạc Kỳ Nam và Lâm Tích chưa thể sớm đụng độ, tốt nhất là lưỡng bại câu thương, tạo khoảng trống cho hậu nhân của bọn hắn yên ổn.

Mà lúc này, một cảnh tượng diễn ra trên màn ảnh khiến ánh mắt của chúng cường giả co lại, chân mày dựng lên đầy nghiêm nghị…
Chỉ thấy tại một vùng phế tích cổ xưa, nơi có không ít thí sinh đã tiến vào trong tầm bảo…một người khoác lấy áo choàng trắng từ đầu đến chân, không nhìn ra diện mạo, không thấy rõ nam nữ chậm rãi đi vào.

Tên xuất hiện trên Sinh Mệnh Bảng của hắn là Bạch Y Nhân…
Áo choàng trắng tuyết nhẹ lung lay, theo những bước chân thản nhiên của hắn, từng ngõ ngách trong phế tích chậm rãi hóa thành hư vô, như chưa từng tồn tại từ trước đó.

Bất kể là Trận Pháp, bất kể là cạm bẫy, bất kể là kiến trúc…
Bạch Y Nhân bước đến đâu, mọi thứ xung quanh hắn bị phân tán thành hư vô đến đó…
Vô cùng quỷ dị, vô cùng tà môn, cũng vô cùng nguy hiểm…
“Xuất hiện rồi…” Bụt vuốt nhẹ râu, ánh mắt khóa chặt lấy thân ảnh của Bạch Y Nhân.

Ở một bên, biểu lộ của Ngô Đế cũng tràn đầy nghiêm túc.

Năng lực của Bạch Y Nhân này chẳng khác nào khắc tinh của Chiến Trận Sư như hắn, bởi vì ngay cả Trận Văn và Trận Pháp cũng sẽ bị đối phương phân tán…
Một trong hai kẻ vượt lên Tản Viên ở Thiếu Đế Chi Chiến lần trước.

Sắc mặt của chư vị cường giả bên trong đại điện cũng trở nên không dễ nhìn…

Hiển nhiên bọn hắn nhận ra Bạch Y Nhân, một trong hai cơn ác mộng của các vị Đế Tử, Đế Nữ bên trên Thiếu Đế Bảng.


Mà lúc này, một nửa phế tích cổ xưa đã biến mất bên trong thiên địa, Bạch Y Nhân giường như chẳng bận tâm đến cái gọi là truyền thừa hay tầm bảo, mục tiêu của hắn chỉ có một…
Săn lùng những Đế Tử đã tiến vào phế tích này.

Đúng như dự đoán, Bạch Y Nhân đã chạm mặt một vị Đế Tử đến từ Ma Hình Tông – Địa Đế Cấp Thế Lực tại Ma giới.

Bên trong mật thất, Ma Hình Đế Tử đang mừng rỡ quan sát một loại Đế Cấp Thượng Phẩm Vũ Kỹ được khắc họa trên vách đá, hiển nhiên đây cũng là truyền thừa do cường giả Địa Đế lưu lại.

Chỉ là chưa kịp mừng rỡ bao lâu, trong ánh mắt ngỡ ngàng của Ma Hình Đế Tử, toàn bộ mất thất đột ngột tan biến như không khí, kèm theo đó là cả môn Đế Kỹ Thượng Phẩm kia.

“Kẻ nào?” Ma Hình Đế Tử phẫn nộ gầm lên, hai mắt đỏ ngầu như máu quay phắt người lại.

Chứng kiến Bạch Y Nhân đứng sau lưng mình, Ma Hình Đế Tử giận dữ bất chấp tất cả, Ma Lực cuộn trào, Đế Kỹ gào thét:
“Ma Hình Thủ!”
Ở phía sau lưng hắn, hư ảnh một tôn Ma Đế ngạo nghễ hiện lên, vươn ra đôi bàn tay đen kịch khổng lồ, uy nghiêm lan tỏa hướng về Bạch Y Nhân chụp đến.

Vì quá mức nóng giận tên khốn kiếp này phá hủy truyền thừa Đế Kỹ cấp cao trước mắt mình, Ma Hình Đế Tử đã thi triển thủ đoạn mạnh nhất của Ma Hình Tông, muốn đem Bạch Y Nhân nghiền thành cặn bả.

Chỉ là rất nhanh, cảnh tượng kế tiếp khiến Ma Hình Đế Tử trợn mắt há hốc mồm.

Bạch Y Nhân đứng yên tại chỗ, mặc cho Ma Hình Thủ công đến chính mình.

Nhưng mà…khi vừa tiếp xúc với thân thể hắn, Ma Hình Thủ lấy một tốc độ khủng bố phân tán, sau đó hóa thành hư vô như chưa từng được thi triển.

“Số 1? Là ngươi!” Ma Hình Đế Tử sợ hãi gầm thét lên như nhìn thấy quỷ.

Mặc dù chưa từng chạm mặt, nhưng ở Thiếu Đế Chi Chiến kỳ trước, đại danh của Bạch Y Nhân như sấm vang bên tai.

Lúc đầu Ma Hình Đế Tử tưởng rằng chỉ là trùng hợp gặp phải một kẻ mặc áo choàng trắng, hắn nào đâu biết mình đụng phải Bạch Y Nhân hàng thật giá thật…
Tất cả cơn giận biến mất, thay vào đó là tuyệt vọng và sợ hãi…
Ma Hình Đế Tử thi triển Thân Pháp, điên cuồng bỏ chạy.

Đáng tiếc, tất cả đã muộn…
Bạch Y Nhân hờ hững xuất hiện trước mặt hắn, bàn tay duỗi ra chạm vào Đế Cấp Áo Giáp trên người Ma Hình Đế Tử.

Lại một kiện Đế Cấp Pháp Bảo tan vào hư vô…
Chưa hề dừng lại, bàn tay của Bạch Y Nhân thản nhiên xuyên qua lòng ngực của Ma Hình Đế Tử…
Ma Hình Đế Tử sắc mặt trắng bệch liếc mắt nhìn xuống…
Lồng ngực hắn trống rỗng, trái tim trống rỗng, không chút máu me…
Sinh mệnh trôi đi, Ma Hình Đế Tử sinh cơ dập tắt.


Giết chết đối thủ, Điểm Sinh Mệnh chảy vào Sinh Mệnh Bài của Bạch Y Nhân.

Nhận ra giải quyết từng mục tiêu quá lâu, Bạch Y Nhân hừ hững lẩm bẩm:
“Hư Vô Lĩnh Vực!”
Trong khoảnh khắc, một cổ lĩnh vực quái dị nhẹ nhàng tỏa ra, lấy Bạch Y Nhân làm trung tâm lan tràn với đường kính ngàn dặm…
Toàn bộ phế tích cổ xưa tan biến, tất cả những Đế Tử, Đế Nữ đang có mặt bên trong chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, lục phủ ngũ tạng, máu huyết, xương cốt của bọn hắn tan thành hư vô…
Tất cả cùng lúc ngã xuống…
“Quái vật, triệt để là quái vật…” Chúng cường giả nuốt nước bọt nhìn lấy tình cảnh này, cả đại điện chỉ còn lại tiếng hít thở.

Phượng Nghi Nữ Đế, Thường Nga Nữ Đế, Thiên Hồ Nữ Đế hai tay siết chặt, hy vọng Đế Nữ của các nàng không chạm mặt kẻ này quá sớm.

Mà ngay cả những nhân vật cao ngạo như Thiên Đế, Thiên Ma Đế cũng phải trầm mặc.

Bọn hắn biết đệ tử của mình là Thiên Lãm và Lãnh Vân Du có rất nhiều thủ đoạn để thoát khỏi Hư Vô Lĩnh Vực của Bạch Y Nhân mà không bị ảnh hưởng, nhưng muốn gây tổn hại cho Bạch Y Nhân gần như là bất khả thi…
Khi mọi loại lực lượng đánh ra đều có thể bị phân tán…

“Phượng Cửu Huyền, ngươi sẽ là đối tượng lót đường đầu tiên để ta tiến vào top 10 Thiếu Đế Bảng!”
Giữa một vùng tinh không, hai thân ảnh phong hoa tuyệt đại rốt cuộc chạm mặt nhau…
Mà khi chứng kiến cảnh tượng này, Phượng Nghi Nữ Đế cùng Thiên Ma Đế ánh mắt đồng loạt liếc về phía nhau, bên trong là từng tia sắc lạnh.

Khác với Thiên Đế nổi danh phong lưu, Thiên Ma Đế được xưng là kẻ lãnh khốc vô tình, chưa từng có khái niệm thương hoa tiếc ngọc, chỉ cần là đối thủ cản trở đại sự của hắn, dù là khuynh thế mỹ nhân cũng tiễn đi chầu diêm vương.

Không sai, lần này Đế Nữ Ma Đình Lãnh Vận Du đụng độ Đế Nữ Phượng Hoàng Tộc Phượng Cửu Huyền.

Ở kỳ trước của Thiếu Đế Chi Chiến, Phượng Cửu Huyền đứng hạng thứ 10, mà Lãnh Vận Du chênh lệch cũng không lớn tại hạng thứ 12…
Hiện tại 6000 năm trôi qua, sự biến đổi thực lực của các nàng là điều khó thể lường trước được…
Ai thắng ai bại còn khó mà nói…
“Thế nào? ngươi muốn chiến?” Phượng Cửu Huyền lạnh nhạt nhìn lấy Lãnh Vận Du đang đạp không tiến đến, thanh âm hờ hững thốt ra.

“Đều là người quen cũ, ngươi nên hiểu ta muốn làm gì…” Phượng Cửu Huyền cười nhạt…
“Vào top 10 sao?” Phượng Cửu Huyền tự tin đáp: “Đáng tiếc ngươi đã chọn lầm đối tượng…chỉ sợ mất cả chì lẫn chài!”
“Chưa chiến thì làm sao biết được?” Lãnh Vận Du nhếch môi.

Âm thanh vừa dứt, Ma Khí đã gào thét đầy trời, Lãnh Vận Du hóa thành vô số tàn ảnh thoát ẩn thoát hiện bên trong màn đêm, tiếng cười yêu dị như ma nữ bao phủ toàn trường…
Trước mặt của Phượng Cửu Huyền xuất hiện vô số thân ảnh Lãnh Vận Du đang bay múa, pha lẫn tiếng cười lãnh ngạo điên dại của ma nữ…
Đây chính là thân pháp nổi danh Thiên Ma Loạn Vũ…có thể khiến lòng người rối tung, không phân được thật giả.

“Hỏa Tâm Chú!”
Bất quá, Thiên Ma Loạn Vũ muốn mê hoặc được Phượng Cửu Huyền vẫn còn kém quá xa.


Nàng hé môi niệm một chú ý huyền ảo, ngọn lửa sinh mệnh bao phủ toàn thân, nhiệt độ lan tràn khắp phía, tinh thần tỉnh táo đến cực hạn, không chút nào bị Thiên Ma Loạn Vũ ảnh hưởng.

“Hỏa Tâm Nhãn!”
Phượng Cửu Huyền hai mắt lóe lên hỏa diễm, căn cứ vào nhiệt độ thân thể từ vô số tàn ảnh của Lãnh Vận Du bay lượn khắp nơi, rất nhanh nàng đã phát hiện bản thể thật sự.

Khóe môi hồng nhuận cong lên kiêu hãnh, Phượng Cửu Huyền ngón tay điểm ra:
“Niết Bàn Chỉ!”
Vô tận Niết Bàn Thánh Hỏa tụ hội mà về, ngọn lửa bảy màu chiếu rọi cao quý đại diện cho khí tức của sự sống.

Đương nhiên, khi được dùng để công kích đối thủ, nó vẫn có thể đoạt mạng của ngươi.

Niết Bàn Chỉ xẹt ngang không gian, nhắm ngay bản thể thật sự của Lãnh Vận Du xoẹt đến.

“Thiên Ma Chưởng!” Lãnh Vận Du hừ lạnh một tiếng, Ma Đế Lực hòa vào lòng bàn tay, giữa hư không xuất hiện một chưởng ấn dữ dội, hung hăng đập xuống Niết Bàn Chỉ.

ĐÙNG!
Niết Bàn Thánh Hỏa không hổ là ngọn lửa chí cao của Phượng Hoàng Tộc.

Dù là Đế Ma Lực ở trước mặt Niết Bàn Thánh Hỏa vẫn thua thiệt rõ rệch…
Niết Bàn Chỉ xuyên thủng Thiên Ma Chưởng, vẫn một đường lao thẳng đến Lãnh Vận Du.

KENG!
Ngay khi sắp bắn vào, Niết Bàn Chỉ bị một thanh Ma Kiếm âm trầm trong tay Lãnh Vận Du đón lấy, phát ra thanh âm chói tai, rốt cuộc tan biến.

“Thiên Ma Kiếm Pháp – Uy Ma Kiếm!”
“Thiên Ma Kiếm Pháp – Liệt Ma Kiếm!”
“Thiên Ma Kiếm Pháp – Hoành Ma Kiếm!”
“Thiên Ma Kiếm Pháp – Tuyệt Ma Kiếm!”
“Thiên Ma Kiếm Pháp – Đế Ma Kiếm!”
Kiếm Vực nổ vang, Ma Kiếm trong tay Lãnh Vận Du hưng phấn ngân vang, liên tục trảm xuống năm đường Kiếm ảnh với quỷ tích khác nhau, trảm xuyên hư không.

Kết hợp với Kiếm Vực, Thiên Ma Kiếm Pháp đã được Lãnh Vận Du nâng lên một tầm cao mới.

Phượng Cửu Huyền sắc mặt trịnh trọng, đôi tay thon thả mê người nhanh chóng kết ấn:
“Đế Kỹ - Thiên Mệnh Hỏa Ảnh!”
GÁY!
Một tiếng gáy lãnh ngạo oanh phá trường không, đỉnh đầu Phượng Cửu Huyền hiện lên hư ảnh Thiên Mệnh Huyền Phượng cao quý.

Khác với những Hỏa Phượng Hoàng bình thường toàn thân đỏ rực như lửa, thì Thiên Mệnh Huyền Phượng lông vũ có tận bảy màu lộng lẫy chói lọi, xung quanh thiêu đốt ngọn lửa Niết Bàn, cao quý khó thể hình dung…
Hư ảnh Thiên Mệnh Huyền Phượng xuất hiện, hỏa diễm thiêu đốt cửu tiêu, thân phượng khổng lồ bao phủ Thiên Ma Kiếm Pháp, đôi cánh che trời bao trùm Kiếm Vực.

“Bạo!” Phượng Cửu Huyền bàn tay siết chặt.

BÙM!
Thiên Mệnh Hỏa Ảnh nổ tung, ngọn lửa phẫn nộ lan tràn, đem thế công sắt bén của Lãnh Vận Du hóa giải.

Chưa dừng ở đó, vụ nổ mạnh mẽ đến mức lan tràn đến Lãnh Vận Du, đem nàng bao phủ vào bên trong.


“Phượng Vũ Cửu Thiên!” Phượng Cửu Huyền ánh mắt lóe lên chiến ý.

Ở sau lưng nàng, một đôi Niết Bàn Hỏa Dực xuất hiện, cùng tiếng gáy lãnh ngạo của Thiên Mệnh Huyền Phượng tái hiện.

Xuyên qua biển lửa Niết Bàn, Phượng Cửu Huyền chủ động tấn công, tốc độ kinh người như sao xẹt.

Mắt thấy Niết Bàn Thánh Hỏa bao trùm lấy mình, Phượng Cửu Huyền lại đang công kích.

Lãnh Vận Du nâng lên Ma Kiếm, thanh lãnh thét dài:
“Ma Đế Biến – Thống Ngự Vạn Ma!”
KHẰNG KHẶC KHẰNG KHẶC KHẰNG KHẶC…
Tiếng cười quái dị âm trầm, Ma Khí trong thiên địa điên cuồng được điều động vây quanh Lãnh Vận Du.

Mái tóc của nàng chuyển thành màu tím đen tuyền bí hiểm, khí chất Ma Đế lạnh lùng uy nghiêm nghiền ép mà ra.

“Vạn Ma Lãnh Địa!” Lãnh Vận Du tiếp tục hạ lệnh.

Từ trong cơ thể yêu kiều của nàng, Ma Đế Lực tụ hợp cùng Ma Khí khắp trời, hóa thành một lĩnh vực có hàng vạn tà ma đang gào thét.

Vạn Ma Lãnh Địa tuôn trào, hung hăng va chạm cùng biển lửa Niết Bàn của Phượng Cửu Huyền thi triển, xua tan chúng nó.

Cùng lúc, Phượng Cửu Huyền đã lao đến, Niết Bàn Hỏa Dực sau lưng nàng hung hăng quét đến Lãnh Vận Du.

Lãnh Vận Du không chút nao núng, một tay cầm Ma Kiếm trảm ra, một tay khác ngưng tụ Thiên Ma Thủ chụp đến.

ẦM ẦM!
Va chạm chính diện, hai người bị đẩy lùi giữa không trung…
Thân thể Lãnh Vận Du xuất hiện vài vết bỏng, mà trên người của Phượng Cửu Huyền cũng xuất hiện một vết Kiếm.

Chỉ là rất nhanh, Niết Bàn Thánh Hỏa đã bao trùm lấy vết kiếm trên người Phượng Cửu Huyền, đem vết thương hoàn toàn loại bỏ, khôi phục làn da nõn nà không tỳ vết.

Đây chính là sự đáng sợ của Niết Bàn Thánh Hỏa.

Lần đầu giao thủ, Lãnh Vận Du đã phải chịu thiệt thòi.

“Ngươi vẫn chưa phải đối thủ của ta!” Phượng Cửu Huyền thản nhiên nói.

“Hừ!” Lãnh Vận Du cao ngạo ngẩng đầu: “Chưa đánh đến mức cuối cùng, làm sao phân ra thắng bại?”
Phượng Cửu Huyền đang định đáp lại, bỗng chốc sắc mặt trở nên trịnh trọng nhìn về phương xa.

Lãnh Vận Du siết chặt Ma Kiếm, cũng đưa mắt nhìn đến.

Nhờ vào cảm ứng của Sinh Mệnh Bài, các nàng nhận thấy có một kẻ thực lực hùng mạnh đang tiến về phía hai người.

Thái độ cường ngạnh, không chút che giấu!

Chúc cả nhà tối cuối tuần vui vẻ.

Bình Luận (0)
Comment