Thông Thiên Vũ Hoàng (Dịch)

Chương 27 - Hạ Lam Mời Khách

Trác Vũ cùng Hạ Lam đi về phía những giáo đầu.

Hạ Lam bĩu môi nói: "Ta sơ sót nên đã để hắn qua cửa này, không nghĩ tới thân thể tiểu tử này quá cường hãn!"

"Đây là Kim Sang dược." Một giáo đầu đưa cho Trác Vũ, hắn đương nhiên nhìn thấy trên người Trác Vũ đã bị Hạ Lam đâm chừng mười kiếm, vẫn còn đang chảy máu.

"Cảm tạ tiền bối." Trác Vũ tiếp nhận lập tức sử dụng.

Những Kim Sang dược này hiệu quả rất tốt, lập tức dừng chảy máu. Lúc này giáo đầu kia lại đưa cho Trác Vũ một viên đan dược khác, sau khi ăn vào sắc mặt Trác Vũ nhất thời hồng nhuận lên, hơn nữa thân thể nguyên bản suy yếu cũng dần dần khôi phục như cũ.

"Đây là Hồi Huyết đan, chuyên môn bổ huyết, ngươi ngoại trừ chảy máu quá nhiều thì không có thương thế khác, thật không biết ngươi làm sao luyện ra được thân thể này." Tên Giáo đầu cảm khái nói một câu, sau đó lại phân phát đan dược cho người bị thương khác.

"Hạ Lam, ngươi cũng đừng nên tự trách, bản thân ngươi có nội thương, hơn nữa vị tiểu ca này cũng có năng lực, bằng không hắn cũng không thể chống đỡ được đến cuối cùng. Ha ha! Đến cửa thứ ba có qua được hay không, vậy thì khó nói." Một lão Giáo đầu nói.

Trác Vũ hai lần có thể qua cửa ải đều nhờ hắn có thân thể cường hãn.

Bên trong đám con cháu thế gia không qua cửa có người đố kị nói: "Hừ, chó ngáp phải ruồi! Ta xem hắn là làm sao vượt qua cửa thứ ba."

"Đúng nha, nếu không phải Hạ Lam tiểu thư thụ thương, hắn khẳng định đã sớm nằm xuống." Một thiếu nữ cũng nói.

Lúc này âm thanh châm chọc Trác Vũ càng ngày càng nhiều, hắn chỉ cau mày.

"Phù hiệu kiểm tra cửa thứ ba, buổi trưa 21 tháng 9 đến đây." Một giáo đầu đưa cho Trác Vũ một cái phù hiệu.

Trác Vũ tiếp nhận phù hiệu, xoay người hướng về cửa lớn.

Hạ Lam cũng theo tới, đi sau Trác Vũ.

"Hạ Lam, ngươi đi đâu vậy?" Một tên giáo đầu hỏi.

"Không có gì, ta vừa nãy cùng hắn đánh cược nếu như hắn có thể thông qua, ta sẽ mời hắn ăn cơm, nguyện đánh cược chịu thua mà!" Hạ Lam khẽ cười một tiếng, sau đó chạy chậm đến bên cạnh Trác Vũ!

"Thiên kim Hạ gia mời một tiểu tử thợ rèn ăn cơm! Đây không phải là thật đi!" Một thiếu niên mặc hoa phục màu vàng kinh hô.

"Hừ, một cái xú thợ rèn mà thôi, vọng tưởng ăn thịt thiên nga."

"Hạ Lam tiểu thư lại cùng một thợ rèn máu me khắp người ăn cơm! Sau này hắn chính là kẻ thù của ta!"

"Thợ rèn không có nội lực, vĩnh viễn không có cơ hội tiến vào Tiên thiên võ cảnh!"

Âm thanh đố kị tức giận nhất thời bạo phát, tiếng mắng so với vừa nãy Trác Vũ thông qua kiểm tra càng thêm khó nghe...

Trác Vũ cảm thụ phía sau vô số ánh mắt căm ghét, sống lưng nhất thời lạnh lẽo, trong lòng mắng thầm: "Yêu tinh chết tiệt, hại chết lão tử, ta nhất định phải mạnh mẽ ăn ngươi một trận." Hắn không có đổ ước cùng Hạ Lam, đây đều là do Hạ Lam thuận miệng nói, khiến cho hắn bị người khác ghi hận.

Tuy rằng hắn không biết lai lịch của Hạ Lam, nhưng có thể đi vào Tinh Vũ viện đều không phải người bình thường, huống chi là nữ tử. Nữ tử có thể đi vào Tinh Vũ viện là vô cùng hiếm thấy, bởi vì nữ võ giả cường đại quá ít nên trở thành mặt hàng quý hiếm để liên hôn của rất nhiều gia tộc.

Nữ nhân như vậy, rất có thể sẽ được gả vào trong gia tộc giống như Đổng gia hoặc là hoàng thất.

Đi ra khỏi Tinh Vũ viện, dọc theo đường đi Trác Vũ đụng phải nhiều ánh mắt khác thường. Bởi vì có Hạ Lam theo bên cạnh hắn, tiếng tăm Hạ Lam rất lớn, cũng chỉ có Trác Vũ là không biết mà thôi.

Tinh vũ tửu lâu!

Trác Vũ không nghĩ tới lần thứ hai đi tới tửu lâu này sẽ dưới tình huống như vậy, thương thế của hắn đã không còn gì đáng ngại. Dù sao những đan dược kia đều xuất từ Tinh Vũ viện, công hiệu rất thần tốc.

Trong một phòng riêng, trên một cái bàn tròn lớn bày đầy món ngon phong phú, Hạ Lam cùng Trác Vũ đang ngồi đối mặt với nhau.

Hạ Lam một tay đặt ở trên gương mặt, nghiên đầu nhìn về phía Trác Vũ nói: "Ngươi lẽ nào cứ như vậy ăn cơm thôi hả?"

"Có vấn đề gì sao?" Trác Vũ hỏi lại một câu, sau đó cũng không thèm chào hỏi liền ăn như hùm như sói, đến đũa cũng không cần, chỉ dùng tay bóc.

Hạ Lam khẽ thở dài một tiếng, lần đầu tiên nàng mời một nam nhân ăn cơm lại là một tên không giáo dưỡng, cả người bẩn thỉu. Nhìn Trác Vũ ăn như vậy, nàng một chút khẩu vị cũng không có, nàng rất muốn biết Trác Vũ tại sao có thể ở trước mặt một mỹ nữ vô lễ như vậy!

Trước đây nam tử cả ngày vây quanh nàng vô số, đối với nàng vô cùng cung kính, nho nhã, lễ độ.

Hạ Lam còn có một chút sự tình muốn nói cùng Trác Vũ nên mới cố ý tìm lý do ăn cơm như thế, đồng thời cũng muốn tạo dựng tốt quan hệ.

"Nội tình ngươi không tệ, chỉ là tu luyện nội lực chậm một tí, sau này đối với ngươi có thể sẽ có ảnh hưởng rất lớn." Hạ Lam nói.

Trác Vũ dừng một chút, sau khi đem đồ ăn trong miệng nuốt vào, nói: "Ảnh hưởng bao lớn?" Trước hắn nghe Hắc Thiết Tượng từng nói, hắn tu luyện nội lực đúng là chậm một tí, nhưng lại chưa từng nói sẽ có ảnh hưởng.

"Ta từ nhỏ đã bắt đầu tu luyện, thời điểm trưởng thành là gân mạch đã có chân khí ôn dưỡng, cho tới bây giờ đã vô cùng cứng cỏi. Mà cường độ gân mạch lại quyết định nội lực sẽ phát ra cùng ngưng tụ, bởi vì chân khí đều là thông qua hấp thu tinh hoa thiên địa vào kinh mạch sau đó sản sinh ra chân khí, cuối cùng luyện hóa thành nội lực và ngưng tụ ở đan điền."

"Thi triển vũ kỹ đều là thông qua gân mạch phát ra nội lực, nếu như kinh mạch không đủ cường đại, một thi triển vũ kỹ lợi hại sẽ khiến gân mạch bị hao tổn." Hạ Lam nói tới du dương.

Trác Vũ nghe nói như thế đang trầm tư, thầm nói: "Hắc đại thúc không phải đã nói nội lực sản sinh là thông qua rèn luyện bắp thịt gân cốt, tại sao lại là hấp thu tinh hoa thiên địa?"

Trong cơ thể Trác Vũ đã có nội lực, chỉ bất quá vô cùng mỏng manh, đây đều là hắn thông qua Cao gia quyền và rèn luyện thân thể mà có, xưa nay cũng chưa từng hấp thu qua tinh hoa thiên địa. Hắn không biết Ma đạo là dựa vào luyện thể để luyện ra được chân khí. Mà Chính đạo lại là thông qua luyện khí, dùng chân khí rèn luyện gân cốt bắp thịt!

Nhưng Hạ Lam không biết gân mạch trong cơ thể Trác Vũ so với người dùng nội gia chân khí ôn dưỡng còn cứng rắn hơn, cường đại hơn! Đây chính là cơ sở vững chắc mà Hắc Thiết Tượng nói tới, Hắc Thiết Tượng muốn để Trác Vũ song tu cả Chính đạo và Ma đạo!

"Tuy là như vậy, nhưng ngươi vẫn có cơ hội thông qua vòng kiểm tra thứ ba, cho dù ngươi không thể tiến vào Tinh Vũ viện, ta cũng sẽ cung cấp một ít vũ kỹ cho ngươi tu luyện." Hạ Lam nói nhỏ giọng.

"Ta không rõ, ngươi tại sao muốn giúp ta." Trác Vũ lắc đầu nói.

"Nói như vậy đi, bây giờ ta giúp ngươi, sau này ngươi có thể giúp ta lại hay không?" Hạ Lam thở dài nói, nàng cũng không hiểu rõ Trác Vũ, có đôi khi nàng cảm thấy Trác Vũ vô cùng lão luyện, nhưng có đôi khi rất ngây ngốc. Nàng bây giờ nói rõ muốn mượn sức của Trác Vũ, có thể Trác Vũ vẫn còn không hiểu ra.

"Ta hiểu, ngươi cho là tương lai ta đối với ngươi sẽ có trợ giúp, cho nên hiện tại ngươi mới giúp ta tăng lên thực lực." Trác Vũ bỗng nhiên tỉnh ngộ, sau đó lại gặm lấy gặm để, tấm thân thể này của hắn cũng cần rất nhiều năng lượng để duy trì.

"Không sai, bất quá ta hi vọng ngươi có thể đi vào Tinh Vũ viện, cái này đối với ngươi có chỗ tốt vô cùng lớn. Bất quá ở bên trong không hề giống như ngươi suy nghĩ, bên trong tràn đầy đấu đá, sau đó ngươi sẽ biết." Hạ Lam thần tình bất đắc dĩ nói.

Trác Vũ không có quá nhiều kinh ngạc, cõi đời này khắp nơi đều tràn đầy hắc ám, hắn cũng không cảm thấy kinh ngạc.

"Mà bất quá... Thấy ngươi cũng có chút nhang sắc, nên ta mới miễn cưỡng chọn ngươi." Hạ Lam khanh khách nở nụ cười.

Trác Vũ lúc này bỗng nhiên nghiêm nghị lên, thản nhiên nói: "Ngươi giúp ta thông qua cửa kiểm tra thứ hai, ta nợ một ân tình của ngươi. Nhưng bữa cơm này là chính ngươi muốn mời ta, ta sẽ không nhớ trong lòng. Ngươi sau này cũng không cần giúp ta, ta không muốn thiếu nợ người quá nhiều, ta không muốn chịu nhiều ước thúc như vậy!"

Hắn là một người ân oán phân minh, ngày hôm nay thiếu nợ tương lai cần phải trả, điều này đối với hắn mà nói cũng là một loại ước thúc, bởi vì bản thân hắn cũng có rất nhiều chuyện phiền toái.

Hạ Lam cũng không miễn cưỡng Trác Vũ, nhẹ nhàng thở dài nói: "Coi như vậy đi, không nghĩ tới ngươi thực sự cố chấp như vậy! Bất quá ta vô cùng chờ mong tương lai ngươi sẽ trả lại nhân tình này bao lớn."

"Khà khà, yêu tinh tỷ tỷ, ngươi muốn bao lớn? Ngươi chỉ là gian lận một chuyện rất đơn giản, ngươi căn bản không có tổn thất cái gì liền để ta thiếu ngươi một ân tình, ngươi còn muốn thế nào? Có muốn ta đem gả cho ngươi hay không? Ta là thân đồng tử, ta sẽ cố hết sức đi..." Trác Vũ lại bỗng nhiên nở nụ cười.

Ở bên trong Xà thôn, hắn cũng thường ở chung với đám người thô lỗ, lúc không có chuyện gì làm thì hay đùa giỡn nữ nhân trong thôn, làm phong phú một chút tình cảnh sinh hoạt.

"Ngươi cũng ăn xong rồi, mau cút nhanh đi! Thân ngươi toàn mùi máu tươi ta không chịu nổi." Hạ Lam kiều hừ một tiếng.

Trác Vũ uống cạn một chén lớn, vỗ vỗ cái mông, cầm phá kiếm xoay người rời đi, cũng không từ biệt...

Bình Luận (0)
Comment