Thông Thiên Vũ Hoàng (Dịch)

Chương 26 - Hợp Tác

Hạ Lam tuy rằng rất đẹp, nhưng Trác Vũ đã từng gặp gỡ nữ nhân so với Hạ Lam càng đẹp đẽ hơn đó chính là Đổng Y Quân. Hạ Lam trước mắt quá mức kiều diễm nhưng hắn cảm thấy nàng cùng Đổng Y Quân chênh lệch một cái cấp bậc, do đó Hạ Lam cũng không mê hoặc được Trác Vũ.

"Tiểu đệ đệ, ngươi tên là gì?" Hạ Lam nũng nịu hỏi, cầm liễu kiếm vặn vẹo, chậm rãi hướng Trác Vũ đi tới.

"Ta gọi là Trác Vũ, yêu tinh tỷ tỷ tên là Hạ Lam sao." Trác Vũ thần tình lạnh nhạt nói, đồng thời cũng tùy ý nhìn nữ tử yêu mị mặc quần áo bó trước mắt này.

Hạ Lam đã tin Trác Vũ là vừa nãy học được kiếm pháp của nàng, phải biết kiếm pháp này nàng đã khổ luyện một năm mới có ngần ấy thu hoạch. Mà Trác Vũ lại trong khoảng thời gian ngắn học được, đây chỉ có một loại giải thích, Trác Vũ là một thiên tài, đã gặp qua là không quên được!

Người như vậy Hạ Lam cũng có nghe nói qua, hơn nữa nàng thấy cách ăn mặc cùng thanh phá kiếm liền biết Trác Vũ là một tiểu tử nghèo. Hơn nữa Trác Vũ có thể đi tới vòng kiểm tra thứ hai, điều này càng thêm chứng minh Trác Vũ là tự mình trưởng thành, không phải người của thế lực nào!

Hạ Lam là con cháu của gia tộc quyền quý, mục đích nàng tới Tinh Vũ viện này thứ nhất chính là học được bản lĩnh tốt, thứ hai là câu dẫn nhân tài. Mà dưới cái nhìn của nàng, Trác Vũ chính là đối tượng vô cùng tốt để thu phục.

"Trí nhớ của ngươi thật tốt, ta xác thực gọi là Hạ Lam!" Hạ Lam rất phủ mị hất mái tóc dài màu đen một cái.

Trác Vũ tuy rằng thông minh nhưng cũng không đạt đến cảnh giới đã gặp là nhớ, chỉ là từ nhỏ hắn đã luyện tập Vô ý kiếm pháp mới có nội tình như vậy. Thấy Hạ Lam tiếp cận, Trác Vũ chậm rãi lùi về sau đề phòng.

Quần áo màu trắng đã dính đầy máu, trong lòng Trác Vũ tự nói với mình, lần sau sẽ không mặc đồ màu trắng nữa, bởi vì khi dính máu sẽ trở nên vô cùng chói mắt.

"Ngươi có biết học trộm vũ kỹ của Tinh Vũ viện sẽ có hậu quả gì không?" Hạ Lam nhỏ giọng nói.

Trác Vũ chỉ biết học trộm vũ kỹ là tối kỵ trong chốn giang hồ! Từ trong giọng nói Hạ Lam, hắn cũng nghe ra được vô cùng nghiêm trọng.

"Ta chỉ sử dụng một lát, sau này không dùng là được rồi!" Trác Vũ nói.

"Hừ, sử dụng một lát cũng là học trộm, nếu như ta nói cho Tinh Vũ viện, bọn họ nhất định sẽ đem ngươi bắt lại, sau đó đem ngươi phế đi!" Hạ Lam cười lạnh một tiếng.

Nàng đã sớm nhìn xung quanh, phát hiện Giáo đầu không có lưu ý nàng bên này. Hơn nữa nơi này khoảng cách tới những giám khảo kia lại quá xa, cho nên nàng cũng không sợ bị phát hiện, cho dù bị phát hiện, nàng cũng có thể tìm được lý do.

Trác Vũ hơi nhướng mày, trong lòng dâng lên một cỗ tức giận, trầm giọng nói: "Này là ý gì? Ngươi uy hiếp ta sao?" Đồng thời hai mắt bắn ra hai vệt ánh sáng lạnh lẽo, nhìn vào Hạ Lam, hắn căm hận nhất chính là bị người ta uy hiếp, sinh mệnh của mình bị người khác giẫm lên.

Hạ Lam thấy Trác Vũ sát ý nghiêm trọng nhất thời ngẩn ra, nàng không biết thiếu niên vừa nãy cười cợt kia vì sao sản sinh sát ý to lớn như vậy!

Lúc này nàng biết Trác Vũ không phải dễ đối phó!

Hạ Lam cười cợt nói: "Chỉ đùa một chút mà thôi, ngươi nghiêm túc như thế làm gì? Ngươi mau chạy đi, ta sẽ đuổi theo ngươi, ta có một số việc muốn cùng ngươi nói."

Hạ Lam thay đổi kế hoạch lúc đầu, nàng biết Trác Vũ không phải loại tiểu tử mới ra đời.

Con ngươi Trác Vũ chuyển động, xoay người chạy như bay, trên mặt Hạ Lam cũng lộ ra một tia mỉm cười giả dối, sau đó đuổi tới.

Nàng trước sau vẫn cùng Trác Vũ duy trì khoảng cách một đoạn ngắn, như vậy mới có thể để Trác Vũ nghe được nàng nói, Hạ Lam thấp giọng nói: "Ta thành thật nói cho ngươi biết thực lực ngươi quá kém, nếu như ta sử dụng vũ kỹ lợi hại ngươi tuyệt đối không chống được ta muời chiêu! Lúc đó ngươi sẽ lập tức bị loại!"

Trác Vũ biết Hạ Lam nhất định là có mục đích, tỉ mỉ nghe.

"Ta có thể giúp ngươi thông qua vòng kiểm tra thứ hai, ngươi phải biết Tinh Vũ viện kiểm tra càng ngày càng nghiêm ngặt. Nếu như vòng này các ngươi không liên hợp lại thì toàn quân sẽ bị diệt, người đơn độc giống như ngươi căn bản không có ai." Hạ Lam nói.

Hai người vừa chạy vừa nói chuyện, xa xa Giáo đầu chỉ có thể nhìn thấy bọn họ đang truy đuổi, lại không nghe được bọn họ đang nói chuyện gì.

"Nha đầu Hạ Lam này, tính khí vẫn như vậy, trên người có thương tích chưa khỏi. Hơn nữa còn không cho người khác nhúng tay, ngươi nhìn nàng hiện tại lâu như vậy cũng không bắt được một võ giả Hậu thiên tam phẩm!" Xa xa một tên Giáo đầu nói.

"Ha ha, nếu như tiểu tử kia có thể kiên trì đến cuối cùng, nói không chắc có thể thông qua vòng kiểm tra thứ hai." Một gã Giáo đầu khác nói...

Trác Vũ tin tưởng Hạ Lam, hắn bây giờ mới biết được võ giả vận dụng được nội lực là lợi hại cỡ nào. Hắn cũng rõ ràng Hạ Lam sẽ không giúp hắn không công, hắn thấp giọng nói: "Ngươi tại sao muốn giúp ta."

"Bởi vì ngươi đẹp trai lắm nha!" Hạ Lam cười duyên một tiếng, nếu như đổi những nam nhân khác, có thể sẽ không cưỡng lại được âm thanh quyến rũ mê hoặc này.

Trác Vũ trong lòng thầm mắng một tiếng yêu tinh, cũng cười nói: "Nam tử đẹp trai hơn ta có rất nhiều, ngươi tại sao lại muốn giúp ta, lẽ nào ngươi thích ta?"

"Phí lời, ta không thích ngươi thì ta giúp ngươi làm gì!" Hạ Lam cố ý hừ một tiếng nói.

Trác Vũ không lên tiếng nữa, Hạ Lam không chính diện đáp lại vấn đề của hắn, hắn cũng chỉ có thể trước tiên như vậy, nói chung chuyện này đối với hắn không phải chuyện xấu.

Bất quá hắn mơ hồ có thể đoán được Hạ Lam có những mục đích khác, nếu như hắn có thể hiểu rõ thủ đoạn của những gia tộc kia, căn bản sẽ không cần đoán.

Trác Vũ suy nghĩ một chút hỏi: "Thực lực ngươi cường đại như vậy, nếu để cho ta thông qua khảo hạch, người khác có hoài nghi ngươi không?"

"Ngươi đừng lo lắng, ta vốn có thương tích trên người, đến lúc đó ta liền nói thương thế của ta bỗng nhiên trở nặng. Người Tinh Vũ viện đều biết tính khí ta, sẽ không hỏi nhiều đâu, ngươi chỉ cần liều mạng chạy là được. Đúng rồi, thương thế ngươi không sao chứ?" Hạ Lam chợt nhớ tới trên người Trác Vũ có thương tích, tuy rằng không nặng, nhưng chảy nhiều máu như vậy vẫn vô cùng nguy hiểm.

"Yên tâm, không chết được đâu!" Trác Vũ trả lời, trong cơ thể hắn có linh châu, chỉ cần còn một hơi thở hắn cũng có thể tiếp tục sống. Chỉ là hiện tại hắn đang kịch liệt vận động nên linh châu chữa trị thương thế chậm hơn một chút.

Thời gian chỉ còn một chút, những thanh niên nam nữ này đều là tinh anh trong gia tộc, không chỉ mang theo rất nhiều đan dược bên người, hơn nữa vũ khí cùng vũ kỹ đều là tốt nhất. Bọn họ liên hợp lại làm cho đám học viên cũ khó mà đối phó, bất quá vẫn có không ít người ngã xuống, nguyên bản đoàn thể 200 người hiện tại chỉ còn lại không tới 100 người.

Xa xa một nhóm giáo đầu gật đầu nhìn một đám thanh niên nam nữ, ánh mắt lộ ra vẻ thoả mãn, bọn họ cũng phát hiện được mấy người tư chất không tệ.

"Nếu như bọn họ có thể kiên trì đến cuối cùng, tương lai bước vào Tiên thiên võ cảnh cũng không phải việc gì khó." Một tên giáo đầu nói.

"Khà khà, các ngươi xem Hạ Lam đi, đến bây giờ cũng không đánh ngã được tiểu tử thợ rèn kia. Tiểu tử thợ rèn kia thân thể thật cường hãn, chảy nhiều máu như vậy vẫn có thể duy trì tốc độ, khí tức cũng không loạn. Người có thể làm được như vậy rất hiếm, xem ra hắn từ nhỏ đã bắt đầu rèn luyện thân thể!" Một gã giáo đầu thở dài nói.

"Cooong" một tiếng, Giáo đầu gõ một cái chuông lớn, điều này cũng mang ý nghĩa vòng kiểm tra thứ hai đã kết thúc!

Người còn có thể đứng đến cuối cùng đều bùng nổ ra tiếng hoan hô!

Thông qua vòng kiểm tra thứ hai, coi như đã bước một chân vào Tinh Vũ viện!

Lúc này, đám thanh niên nam nữ kia lại chợt im lặng xuống, bởi vì bọn họ nhìn thấy Trác Vũ xa xa máu me khắp người, sắc mặt tái nhợt chậm rãi đi tới, theo bên cạnh là một nữ tử cao gầy, vô cùng yêu diễm mỹ lệ...

"Tên thợ rèn kia cũng qua cửa thứ hai!" Một người mang vẻ mặt khó mà tin nổi kinh hô...

Bình Luận (0)
Comment