Nông Gia Tiên Điền (Dịch)

Chương 190 - Bản Năng Buông Thả

Loại cá này thuộc về đặc sản của sông ngầm, mắt nhỏ nhất, thậm chí còn không nhìn thấy mắt của chúng nó, nhưng trời sinh hung tàn, hình thể lớn, có thể xem như là sinh vật cực kỳ bá chủ ở trong sông.

Con chó rừng vài ngày trước rơi vào trong sông đã bị loài cá này ăn sạch, gần như một ngụm đã kéo con chó rừng vào trong chỗ nước sâu. Con cá này nhỏ hơn, nhưng cắn thiên thạch kích cỡ quả bóng đá còn không có vấn đề gì.

Vấn đề là nó có thể nuốt vào, lại không chịu nổi năng lượng kỳ dị ẩn chứa trong thiên thạch, đoán chừng khi nổi lên mặt nước bị trăn đen khổng lồ đi ngang qua nhìn thấy, nuốt vào trong bụng.

Trăn đen khổng lồ thích khí tức năng lượng ở trên thiên thạch, nhưng cũng không thừa nhận nổi năng lượng trong cơ thể bắn ra, rất nhanh đã chết trong đau khổ. Thi thể hư thối, con cá quái dị và thiên thạch trong bụng lại thấy ánh mặt trời, bị rắn độc xung quanh cảm ứng được, nên bao vây ở đây.

Lý Thanh Vân hồi tưởng lại địa điểm mình rơi xuống, hố sâu vĩ đại kia có lẽ chính là do thiên thạch rơi xuống tạo ra. Cũng từng nghe Sở Dương nhắc đến, gần đạo quan đổ nát có hai khối thiên thạch rươi xuống, vệ tinh từng chụp ảnh, chính là không nghĩ tới một khối này lại ở dưới hang động đá vôi trong lòng đất.

Tiểu không gian của Lý Thanh Vân rất cần đến thiên thạch này, lập tức không hề khách khí gì với những rắn độc kia, đi đến vị trí thích hợp, vận dụng sức mạnh của tiểu không gian, thu thiên thạch vào.

Vốn không cần thanh tẩy, đã bị năng lượng đặc thù của tiểu không gian cọ rửa sạch sẽ, sau đó tự động nhẹ nhàng hòa làm một thể với tiểu thái dương ở không trung.

Rắn đầu sắt Mangshan cột vào bên trên tiểu thái dương đột nhiên cảm thấy thân thể nhẹ bẫng, rơi từ trên tiểu thái dương xuống, ngã trên nhánh một gốc táo, lúc này mới không ngã chết.

Nó hung ác thè lưỡi rắn, hoảng loạn bò theo cành, định bò xuống đất. Nếu như nó có suy nghĩ, chắc chắn lệ rơi đầy mặt, cuối cùng tự do, cuối cùng không bị người cột lại.

Về phần báo thù hay không, nó đã không muốn từ lâu, sớm đi xuống đất, hoạt động thân thể hơi cứng đờ vì bị trói lâu ngày mới là chính sự.

Nhưng rắn đầu sắt Mangshan mới vừa nghĩ đến đây đã cảm thấy tiểu không gian chấn động lên, toàn bộ mặt đất giống như bị một luồng sức mạnh kỳ dị kéo ra, mở rộng với tốc độ mắt thường có thể thấy được, lớn lên.

Trên đỉnh núi nhỏ chỗ cây táo mọc nơi rắn đầu sắt Mangshan, ngọn núi nhỏ giống như uống thuốc, chấn động lên, đột ngột cao lên 3-4m, núi đá càng thêm dày đặc, có một cảm giác phong cách cổ xưa dày nặng.

Dòng nước suối bên cạnh núi nhỏ lớn thêm chừng một phần tư, nước suối phun ra từ mắt phun mơ hồ có một luồng xanh biếc. Ở chính giữa dòng suối, màu xanh lá nơi đó càng đậm hơn, giống như chim trả, trong suốt động lòng người, có phân chia ngang dọc rõ ràng với nước suối bình thường xung quanh, hiện ra phẩm chất khác nhau.

Sau khi Lý Thanh Vân thu thiên thạch, cùng một thời gian tiến vào tiểu không gian, quan sát biến hóa bên trong đó. Sau khi đi vào, nhìn thấy sau khi tiểu không gian hấp thu một khối thiên thạch nhỏ lại khiến nơi đây lớn hơn nữa, linh khí cũng càng sung túc, hiệu quả còn tốt hơn ngọc thạch giá trị 1-2 triệu.

Đặc biệt là tiểu thái dương ở trên không trung, sau khi hấp thu khối này, treo trên bầu trời cao, cũng hơi giống mặt trời chân chính. Linh thể của Lý Thanh Vân giống như có thể cảm nhận được một tia ấm áp ở trong tiểu không gian.

Lý Thanh Vân tạm thời không tính rõ diện tích bề mặt đất, nhưng lúc này tùy tiện áng chừng, có lẽ có vài km2. Nhưng ngọn núi nhỏ và rừng cây ăn quả ở chính giữa này tách tinh cầu nhỏ này thành mảnh ruộng không lớn lắm.

Hơn nữa, nhân sâm trước kia trồng quá dày, sau khi bề mặt tiểu không gian mở rộng, khắp nơi đều là nhân sâm, thường cách một đoạn lại có một gốc, vốn là nhân sâm trồng thủ công tiêu chuẩn, hiện giờ biến thành nhân sâm hoang dại chân chính, muốn tập trung chăm sóc chúng nó là vô cùng khó khăn.

Điều để cho Lý Thanh Vân vui vẻ là hồ nước không gian lớn thêm một vòng, nước suối sau khi lớn thêm tạm thời không đầy, thông qua con suối, nước suối màu xanh lá đang nhanh chóng lộ ra ngoài tràn đầy linh khí.

Ao nhỏ đào vào ngày đó ở bên cạnh cũng lớn thêm, hóa thành nửa ao nước, lúc này lại thấy đáy, chỉ có một tầng nước mỏng, miễn cưỡng bao trùm củ sen trắng noãn.

Tiểu ong mật chăm chỉ nhận lấy chấn động của không gian, sợ đến mức ong ong bay loạn lên, giống như ruồi bọ không đầu. Mấy ngày ngắn ngủi, vài thùng nuôi ong chuyển vào ngày đó lại phát triển ra đàn ong to lớn, lúc này hoảng loạn bay ra, lại giống như những đám mây màu vàng, bay múa ở trên bầu trời.

Lý Thanh Vân bắt được con rắn đầu sắt Mangshan đang định trốn vào trong ruộng nhân sâm, nó bị kinh hãi, há miệng định cắn, đáng tiếc không cắn trúng, linh thể không phải nó muốn cắn là có thể cắn.

Con trăn đen khổng lồ núp trong cửa hầm rượu đều không đành lòng nhắm mắt lại, bi ai thay cho con rắn đầu sắt Mangshan đáng thương, người đáng sợ như vậy mà ngươi cũng dám cắn, lá gan mập hả?

“Đồ ngu xuẩn tính xấu không đổi này, vẫn định công kích tao, rắn độc với tính nết như vậy, sao dám thả mày ra ngoài được, tiếp tục cột mày lên trên đá mặt trời chịu phạt.” Lý Thanh Vân nói xong, một lần nữa tìm sợi dây thừng, cột nó lại lên tiểu thái dương ở trên không trung.

Làm xong những việc này, Lý Thanh Vân nhanh chóng rời khỏi tiểu không gian, quay trở về hiện thực. Hắn phát hiện rắn độc gần đó đã phát điên, bởi vì mất đi khí tức của thiên thạch, chúng thè lưỡi rắn, muốn tìm kiếm nguyên nhân thiên thạch biến mất, có con rắn độc tính khí ác liệt đã bắt đầu công kích đồng loại ở bên cạnh.

Lý Thanh Vân mang theo hải đông thanh và trăn vàng khổng lồ bước đi, không muốn bị đàn rắn độc nổi điên này vây quanh. Chờ khi trở lại nhà gỗ nhỏ, Michelle cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, nói đùa: “Lâu như vậy không trở lại, tôi còn tưởng rằng anh ném tôi lại, một mình rời đi chứ.”

“Làm sao có thể chứ? Lý Thanh Vân tôi không phải hạng người như vậy. Cho dù muốn đi, tôi cũng phải ăn miếng thịt béo là cô vào trong bụng trước.” Lý Thanh Vân cười lấy ra năm chùm nho, hai củ sen cùng với một đống hạt thông và vài quả óc chó nhặt được ở trong rừng rậm.

“Tôi mới không phải là thịt béo, tôi là tiểu thịt tươi, tuyệt đối ngon miệng.” Michelle nghe hiểu lời nói đùa của hắn, cảm thấy người đàn ông này có chuyển biến, giống như biết rõ không rời khỏi đây được nữa, không cự tuyệt mình giống như trước kia. Sau khi nàng nhìn thấy những thứ Lý Thanh Vân lấy ra từ trong ba lô, lập tức kêu lên kinh ngạc liên tiếp.

“Ôi… trời ạ, nơi đây lại sẽ có nho? Chẳng phải nho nên mọc ở nơi có nhiều ánh mặt trời sao? Những quả nho này thật to, sáng bóng xinh đẹp, không có lấy một quả thối nào? Trong rừng rậm tăm tối này lại sẽ có nơi đẹp đến như vậy sao? Về phần củ sen này, tôi không đánh giá được nữa… Bởi vì cho đến tận bây giờ tôi cũng chưa từng thấy củ sen nào có màu trắng hoàn mỹ giống như ngọc thạch vậy, cách xa như thế, hình như tôi vẫn có thể ngửi thấy mùi thơm ngát mê người của nó.”

“Về phần vài quả óc chó và hạt thông này, tôi lại có thể bình tĩnh đón nhận, bởi vì nhìn chúng nó bình thường hơn một ít… Ừm, hình dung như thế nào đây, chính là không có sáng bóng, có mùi bùn đất hư thối chỉ thuộc về rừng rậm. Được rồi được rồi, thân ái, xin anh đừng nhìn tôi như vậy chứ, tôi không nói là được. Nhìn thấy vài thứ này, tôi đột nhiên có khẩu vị, anh không biết đâu, đêm qua tôi nằm mơ, còn mơ thấy ăn nho đấy!”

Michelle ngạc nhiên kêu lên cầm lấy một chùm nho ở trên bàn đá, không hề rửa, đã nhón một quả bỏ vào trong miệng, vị thơm ngọt tràn ngập linh khí lập tức kích nổ hệ thống vị giác trên đầu lưỡi nàng, khiến cho cơn thèm ăn của nàng sinh ra, bệnh kỳ quái vài ngày qua giống như đột nhiên khỏi hẳn.

Lý Thanh Vân thấy nàng ăn đến vui mừng, không còn hỏi nguồn gốc vấn đề nữa, lúc này mới thở phào, nhẹ nhàng giải thích: “Thật ra trong rừng rậm tăm tối có rất nhiều thứ, tôi mới đi được một đoạn ngắn, còn phát hiện mấy cây táo, kết không ít quả, dưới tàng cây còn có tổ ong rừng. Đúng rồi, tôi còn tìm được vài quả thông đỏ, nếu như bình thường chúng ta không có đồ ăn giải ngấy, ăn những quả thông đỏ này cũng là lựa chọn không tệ.”

Lý Thanh Vân nói xong, lại tìm ra thứ được lá cây gói lại, bên trong gói hơn hai mươi quả thông nhỏ màu đỏ, giống như quả anh đào hơi lớn, nhìn màu sắc vô cùng tươi đẹp.

“Wow, quá tuyệt vời, anh đi ra ngoài một chuyến, lại mang về nhiều đồ ăn ngon đến như vậy, sớm biết thế đã để cho anh đi ra ngoài tìm đồ ăn mỗi ngày.” Michelle vui sướng đến tươi cười rạng rỡ, ăn ngấu nghiến, mới đột nhiên xoay người lại, ôm lấy cổ Lý Thanh Vân, hôn lên môi hắn.

Lý Thanh Vân không tránh né nữa, bởi vì hắn đột nhiên nghĩ đến, khoảng thời gian này mọi người còn có kem đánh răng để dùng, hương vị coi như bình thường. Nếu như về sau thật sự sống cuộc sống của người rừng, không có kem đánh răng, hôn môi đối phương sẽ khó chịu nhường nào.

Đời người khi nào đắc ý cứ thỏa chí, đừng để chén rượu vàng cạn khô nhìn vầng trăng. Không biết sao lại nghĩ đến những lời thơ này, đôi tay cũng ôm lên vòng eo nhỏ mềm mại mảnh mai của Michelle, hôn đến động tình, tay cũng bắt đầu không thành thật, chậm rãi lần xuống dưới, dừng trên cặp mông mềm mượt mọng vểnh, xúc cảm vô cùng tốt, xúc giác trong lơ đãng đều có thể mang đến xúc cảm rất mạnh.

Có lẽ vì đè nén quá lâu, kể từ sau khi chia tay Tần Dao, trong thời gian non nửa năm này vẫn luôn không tìm người phụ nữ khác. Thân thể đàn ông thành thục, một khi bị dấy lên thì rất khó dập tắt được. Khi Lý Thanh Vân thở hổn hển, một tay đặt lên bộ ngực cao ngất của Michelle, cô nàng nước Pháp này mới hơi sợ, ngượng ngùng giãy giụa, phát hiện thắt lưng cũng bị người đàn ông này cởi bỏ, tay kia thuận thế mò vào, khi lòng bàn tay nóng bỏng chạm vào cái mông lạnh lẽo mềm mại của nàng, nàng cảm thấy tim gan đều nhảy ra, trong nháy mắt, đủ loại suy nghĩ phức tạp trong một vùng không gian ở trong đầu trào dâng lên, nhưng cuối cùng chỉ ôm sát lấy Lý Thanh Vân, mặc cho hắn làm gì thì làm.

Lý Thanh Vân cũng không nghĩ tới một ngày này tới nhanh đến như vậy, hai người mồ hôi đầy người, ngửi mùi hương nồng đậm ở trên thân nhau, chỉ mong vần vò đối phương vào trong thân thể mình. Mãi cho đến giờ phút này, Lý Thanh Vân mới phát hiện, mình thích tất cả hương vị ở trên thân thể nàng, kể cả mùi mồ hôi của nàng cũng chứa mùi thơm khiến cho hắn động tình, pha trộn với nhau mới là mùi thơm cơ thể hoàn chỉnh của nàng, khiến cho người ta điên cuồng, khiến cho người ta muốn ngừng mà không được.

Hai người không thay đổi vị trí, cứ ở trước bàn đá đó, hai thân thể nóng bòng như lửa hòa tan làm một thể. Mồ hôi làm ướt bụi đất ở trên mặt đất, va chạm kích tình, khiến người phụ nữ thét chói tai lại thỏa mãn, có lẽ chỉ có chiến đấu đao thật thương thật một phen, Lý Thanh Vân mới rõ ràng mình yêu thích cái mông mê người của người phụ nữ này đến cỡ nào, có lẽ trước kia không dám thừa nhận, nhưng trừ bỏ tất cả băn khoăn, triển lộ ra bản thân chân thật, để cho bản năng phóng thích mới có thể làm cho đôi bên đều vừa lòng.

Bệnh của Michelle cứ hồi phục như vậy, giống như mỗi đều có tinh lực vô cùng chiến đấu với Lý Thanh Vân, mồ hôi như mưa. Về phần mưa to nhỏ ở bên ngoài hang động đá vôi kia, bọn họ đã không bận tâm đến nữa, chính là một hôm trời trong, trong hang động đá vôi truyền đến tiếng súng dày đặc, có một tiểu đội cứu viện hơn mười người đến muộn, xuất hiện ở nơi ban đầu bọn họ rơi xuống.

Bình Luận (0)
Comment