Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 706


Một tiếng ngáp dài vang lên.

Gió lạnh khẽ thổi tới, khiến Bộ Phương tỉnh táo mở mắt, bất giác hắn đã nằm trên ghế ngủ thiếp đi.

Vuốt vuốt mái tóc của mình, Bộ Phương đứng dậy, nhìn sắc trời, phát hiện sắc trời đã sớm ảm đạm.

Nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn vào trong quán ăn, Tiểu U đã sớm chui vào trong U Minh thuyền đi ngủ, Cẩu Gia vẫn ngáy khò khò, con gà Tiểu Bát cũng đã ngủ say sưa trong cái ổ dưới gốc cây Ngộ Đạo.

Đưa tay vươn vai, Bộ Phương để cái ghế lại chỗ cũ, đóng cửa quán ăn, xoay người trở lại trong phòng bếp, tiếp tục luyện tập nấu nướng, sau đó rời khỏi phòng bếp, bò lên lầu.

Khi đi ngang qua gian phòng Dương Mỹ Cát, phát hiện ánh đèn trong đó vẫn sáng, từ bên trong mơ hồ có ba động chân khí truyền ra.

Trong ba động chân khí kèm theo đan hương và ý nóng bỏng, không nghi ngờ chút nào, Dương Mỹ Cát vẫn đang khắc khổ luyện tập thuật luyện đan.

Không quấy rầy đối phương, Bộ Phương trở lại trong phòng mình, sau khi cẩn thận khóa cửa, liền tiến vào phòng tắm rửa, sau khi tắm xong liền ôm mái tóc ướt nhẹp trèo lên giường, chìm vào giấc ngủ.

!
Phía trước Thiên Đan Thành.

Ngọn lửa hoa sen màu xanh khổng lồ xoay tròn trên bầu trời, phảng phất như muốn đốt cháy hư không, nhiệt độ và năng lượng đáng sợ rung động bầu trời.

Từ trên mặt đất, một đạo kiếm quang xé rách, kiếm khí tung hoành, kèm theo tiếng kiếm kêu đáng sợ.

Ầm!
Hai thứ đụng vào nhau, xảy ra va chạm kịch liệt.


Sắc mặt Tu La Hoàng lạnh lùng, huy động trường kiếm, vô số kiếm quang lơ lửng chung quanh người hắn, đuổi giết về hướng Lạc Đan Thanh, Lạc Đan Thanh huy động cánh tay, hỏa diễm khắp trời cũng được hắn thao túng, không ngừng biến hóa, huyễn hóa ra đủ loại dị thú.

Đây là Khống Hỏa Chi Thuật của Luyện Đan Sư, Lạc Đan Thanh làm Phủ chủ Đan Phủ, Khống Hỏa Chi Thuật của hắn lại càng đạt đến cực hạn, ngọn lửa kia phảng phất như được hắn điều khiển, không ngừng biến hóa.

Kiếm khí của Tu La Hoàng cũng vô cùng cùng đáng sợ, Tu La Kiếm của hắn vốn chính là thần khí, từng đạo kiếm khí chém xuống, dư ba khuếch tán, nện lên đại trận che thành của Thiên Đan Thành, khiến đại trận rung động không ngừng, phảng phất như muốn sụp đổ bất cứ lúc nào.

Tu La Hoàng càng đánh càng điên cuồng, tròng mắt cũng trở nên đỏ ngầu, trên khuôn mặt tuấn lại càng hiện ra vẻ hưng phấn.

Các loại kiếm chiêu cũng thi triển ra, chân khí mênh mông nổ vang trên bầu trời.

Trên đỉnh đầu hồn thê huyết sắc không ngừng rung động, không ngừng khuếch tán ra chân khí tràn đầy, khiến Tu La Hoàng càng đánh càng hăng.

Trên đỉnh đầu Lạc Đan Thanh hồn thê màu xanh cũng phát ra ánh sáng lấp lánh, khiến cho hắn thong dong đối chiến Tu La Hoàng.

Chiến đấu giữa hai người hung mãnh mà cuồng bạo, làm cho người ta sợ hết hồn hết vía.

Cường giả Tu La cổ thành nhìn thấy mà kích động không thôi.

Cường giả dưới cờ Tu La Hoàng cũng phát ra tiếng rống dữ dội, nắm trường mâu xung phong liều chết, giết tới hướng Lạc Đan Thanh.

Trên đỉnh đầu mấy người này cũng có hồn thê huyết sắc hiện lên, nhưng chỉ có một đạo hồn thê, cho nên thực lực rất yếu.

Ở phương hướng Đan Phủ, cũng có trưởng lão giết ra, bọn họ cũng như Lạc Đan Thanh mặc áo choàng Luyện Đan Sư, trong lúc huy động, đan hỏa lan tràn, giết về phía những cường giả Tu La cổ thành.

Tiếng kêu nhất thời rung trời.

Năng lượng nổ vang.

Đại trận che thành phía trên Thiên Đan Thành nhất thời vận chuyển, trận pháp đáng sợ ném ra vô số viên đại pháo năng lượng.

Cường giả Thiên Đan Thành dưới sự khích lệ của Lạc Đan Thanh, khí thế trở về, nổi giận gầm lên một tiếng, rối rít giết ra, chiến đấu với Tu La đại quân.

Tiếng leng keng vang dội, đại chiến trong nháy mắt bộc phát!
Cả Thiên Đan Thành cũng hóa thành huyết hải, huyết khí của các loại sát khí khuếch tán.

Trong đó có Luyện Đan Sư Đan Phủ bỏ mạng, cũng có cường giả Tu La cổ thành bị chém giết!
Máu tươi tựa hồ muốn rót thành sông, sáng quắc và ùng ục.

Chiến đấu trong nháy mắt tiến vào gay cấn, rất nhiều cường giả xuất thủ, khiến cho cả Đan Phủ trong nháy mắt hóa thành trung tâm của vòng xoáy.

Ở chung quanh Đan Phủ, không ít cường giả đang lén quan sát, những cường giả này đều đến từ các thế lực của mình.

Bọn họ đang chú ý đến kết quả của chiến đấu cuối cùng.


Dưới thế cục hiện giờ, bọn họ sẽ không lựa chọn xuất thủ.

Cuộc chiến đấu này rất khốc liệt, nhưng nếu bàn về thắng bại cuối cùng vẫn phải nhìn chiến đấu trên vòm trời.

Rốt cuộc là Tu La Hoàng cường đại hay là Phủ chủ Đan Phủ cao hơn một bậc.

Người thắng sẽ quyết định hướng đi của chiến tranh.

Trong Tu La đại quân, ánh mắt của cường giả Tiềm Long Vương Đình thâm thúy, đứng chắp tay, hắn nhìn lên không trung, nhìn hai người chiến đấu, chân mày khẽ nhăn lại.

Phủ chủ Đan Phủ Lạc Đan Thanh quả thật rất mạnh, không hổ là người mạnh nhất Đan Phủ.

Nhưng Tu La Hoàng mặc dù kém hơn một cảnh giới, nhưng không hề thua kém, chiến đấu vẫn hung ác, tiếng đuổi giết bay thẳng đến chân trời.

Tu La Kiếm tức thì được hắn thể hiện đến cực hạn, Tu La kiếm ý lại càng vô cùng.

Song!
Cho dù như vậy, Tu La Hoàng cũng không thể giết chết Lạc Đan Thanh.

Trong ánh mắt cường giả Tiềm Long Vương Đình đột nhiên hiện ra mấy tia sáng, hắn hít sâu một hơi, nhìn Ngọc Diện Dược Sư Lạc Đan Thanh.

Hắn rất mạnh, nhưng Tiềm Long Vương Đình cũng không cần một cường giả như vậy.

Đan Phủ là thánh địa của Luyện Đan Sư, tại sao có thể độc lập hoạt động bên ngoài Tiềm Long Vương Đình?
Nhất định muốn giống như Thao Thiết Cốc, trở thành thế lực phụ thuộc Tiềm Long Vương Đình, chỉ có như vậy, lực lượng của Tiềm Long Vương Đình mới có thể không ngừng tăng cường.

Cường giả kia nhếch miệng, trong tay tia sáng chợt lóe, nhất thời một thanh trường cung màu đen phong cách cổ xưa nhất thời hiện ra trong tay hắn.

Ánh mắt chăm chú nhìn Lạc Đan Thanh trên bầu trời, cường giả này chậm rãi kéo trường cung, trong cung nhất thời hội tụ năng lượng, hóa thành một mũi tên ánh sáng!
Ánh lửa thanh liên đầy trời, huyết sắc Tu La Kiếm.

Hai người va chạm trên không trung, năng lượng ngập trời khuếch tán.


Bỗng nhiên, Lạc Đan Thanh vốn đang lãnh đạm chiến đấu với Tu La Hoàng, trong lòng chợt thấy căng thẳng, cảm thấy một cổ sát ý lạnh lẽo đánh tới, một cổ sát ý ngập trời nhanh chóng xẹt qua, khiến cho da thịt cả người cũng co rụt lại.

Tình huống gì vậy? !
Đồng tử Lạc Đan Thanh co rút lại, một chưởng đánh ra, Thanh Liên Hỏa khuếch tán, bức Tu La Hoàng thối lui.

Nhưng bên dưới có một tiếng huýt sáo xé toạc.

Mang theo năng lượng bàng bạc, một mũi tên tựa hồ khiến không khí cũng bị bắn thủng, nhanh chóng xuyên thủng tới phía hắn!
- Đây là vật gì? Làm sao đáng sợ như thế?
Sắc mặt Lạc Đan Thanh xanh mét, hai tay nhanh chóng ôm trước ngực.

Vô số Thanh Liên Hỏa cuốn động, hóa thành một dã thú to lớn, nuốt chửng mũi tên bay tới.

Song có một tiếng nổ vang lên!
Thanh Liên Hỏa bùng nổ.

Gương mặt Lạc Đan Thanh trở nên trắng bệch, nơi ngực của hắn, trực tiếp bị xuyên thủng một lỗ hổng, phía trên ngực hắn không ngừng có ánh sáng ăn mòn vết thương!
Huyết quang quét ngang bầu trời, Lạc Đan Thanh không ngừng ho ra máu, thân thể lảo đảo lui về phía sau trong hư không.

Tu La Hoàng chau mày, nắm chặt Tu La Kiếm, dừng thế công, ánh mắt lạnh lùng quét về phía cường giả Tiềm Long Vương Đình phía dưới.

Giờ phút này người đó đang mỉm cười, thu hồi trường cung cổ xưa màu đen trong tay.

 

Bình Luận (0)
Comment