Hệ Thống Ngươi Chơi Ta

Chương 30 - Đổi Mới Cách Chiến Đấu.

Trấn Đông bối rối nhìn Lâm Ngạo, lúc nãy hắn chiến đấu được như vậy là toàn nhờ vào hệ thống chứ có tài cán nào đâu. Trận pháp vô hạn kiếm giới cũng từ hệ thống, cảnh giới của hắn bây giờ là chưa đủ kích hoạt trậm pháp này, sử dụng nó trong 30 giây hết 500 điểm.

Nếu nhận cậu bé làm học trò hắn sợ sẽ chậm trễ người ta, đành tìm cách khôn khéo từ trối.

-Này cậu bé, ta thấy cậu nên kiếm một người mạnh hơn ta, như đại ca ta chẳng hạn, ta không nghĩ mình đủ khả năng nhận học trò.

Lâm Ngạo hơi suy tư, có lẽ vị tiền bối này đang thử trí học trò, thế là nó càng quyết tâm hơn.

-Không, người chính là sư phụ của con, người là người thích hợp nhất, đệ tử là thật lòng thưa sư phụ.

Lã Phong thấy được tình hình khó xử của chủ nhân, liền từ xa lại gần thì thầm vào tai Trấn Đông.

-Chủ Nhân hay là ta tìm cái gì đó giả bộ thử thách nó, người trẻ rất mau nản, cái gì quá khó sẽ làm nó thoái chí không nghĩ đến việc nhận sư phụ nữa.

Trấn Đông gật đầu, rất đúng.

-Được cậu bé ta sẽ nhận cậu nếu cậu làm được điều này.

-Đây gọi là súng nhắm, dùng để bắn tầm xa, xa xa cách đây 50m là một tấm bia, chỉ cần cậu có thể dùng nó bắn chúng điểm đỏ ở giữa bia, với điều kiện là không sử dụng ống nhắm, ta lập tức nhận cậu làm đệ tử.

Đừng nói nhận làm đệ tứ, hắn nhận làm sư phụ luôn, độ xa như thế bắn được không cần ống nhắm hỗ trợ, còn ở độ tuổi này nữa thì tư chất phải nói là siêu khủng bố.

Trên tay AWM Lâm Ngạo ánh mắt phấn khích nhìn chăm chú, đây là thử thách đầu tiên của sư phụ giao cho, không được phụ lòng.

Mọi người trên tàu bay rời đi sân chung tâm chuẩn bị việc làm của ngày hôm nay, từ một đám đông đủ mọi lứa tuổi rồi dần dần chỉ còn một bóng hình nhỏ bé ở lại, cao chưa tới 1m1 tay cầm khẩu súng gần bằng nó, chĩa thẳng nòng súng vào mục tiêu ở xa nhưng không để mắt vào ống nhắm.

Khi farm quái xong là đến lúc kiểm cấp độ và nhiệm vụ hoàn thành, từ dẫn khí cảnh tầng bảy Trấn Đông tăng lên hộ giáp cảnh tầng 3 15950/40000,cảnh giới nhảy lên khá nhiều so với trước kia.

Tăng nhanh là thế, cái điểm yếu của nó lại rất chết người,đó là sẽ làm chậm tốc độ tu luyện bình thường của hắn, phải chuyên tâm vào giết quái. Điều này khá khó chịu, sau này nếu như kẻ thù có nhiều phải kiếm mục tiêu để truy sát thì chả khác gì tự sát.

Không đế ý đến bảng thuộc tính nữa, Trấn Đông nhìn vào bảng nhiệm vụ nơi để phần thường hắn mong ước rất lâu.

Sáng Tạo Công Pháp!

Thiếu loại công pháp loại gì thì tạo ra loại đó rất tiện lợi, hiện tại hắn đang rất phụ thuộc vào linh thể và khôi lỗi, bây giờ là lúc chủ tu hơn vào lực chiến của chính bản thân.

Công pháp đầu tiên phải có chắc chắn là thể thuật, sức chịu đựng của bản thân càng mạnh công pháp luyện được càng nhiều, trong thực chiến vừa giúp giảm sát thương từ kẻ địch vừa tăng khả năng hồi phục.

Kẻ nào không có hai yếu tố đó sẽ không giao chiến lâu dài được, thậm chí thua rất nhanh, cảnh giới càng cao thì hai điều này nó càng quan trọng.

Giống như trong game online vậy, cuối trận ngươi không có chống chịu chỉ lo tập chung vào sát thương, thì khi bị tụi trâu chó nó bắt thì có tấn công cũng chả khác gì gãi ngứa. Thậm chỉ sát thương của bọn hắn gây lên ngươi còn cao hơn vì quá giấy mà, đương nhiên là tạch.

Tiếp đến phải nói đến là bộ pháp, dù ngươi có trâu thế nào nữa thì khi gặp một kẻ linh hoạt cước bộ nhanh hơn, nó cũng sẽ mài ngươi như mài mực thả diều đến chết, cái chết này rất tức tưởi còn hơn ở trên.

Nếu ngươi có tốc độ thì khi truy sát hoặc bỏ trốn nó cũng sẽ biến thành một cái lợi thế, càng nhanh càng bất ngờ tính trí mạng cũng được tăng lên, một kiếm lấy đầu chẳng hạn.

Cuối cùng là giữ chân, dù ngươi có chạy nhanh thì khi gặp lũ có không chế nó lại là một cái gì đó rất khó chịu. Công pháp này đáng sợ ở chỗ giữ chân kẻ địch ở một phạm vi, hoặc thậm chí không cho đối thủ di chuyển được có luyện thân pháp bao lâu cũng vô ích, lúc ấy thì chạy hộ nó xả chiêu ngươi đến chết.

Học loại này giúp tăng khả năng phán đoán phá giải đòn giữ chân từ đối phương , không dẫn đến cảnh không chạy thoát thân được, với biết khống chế cũng là một lợi thế rất mạnh.

Trấn Đông suy nghĩ tiếp thử xem mình nên xài vũ khí gì để không phụ thuộc vào súng nữa, một hồi sau hắn quyết định chọn xích.

Loại này thì ít ai sử dụng, có lẽ vì một phần rất bất tiện khi cầm một đống dây sắt nặng khí chiến đấu sẽ bị động, thậm chí rất lộn sộn loằng ngoằng nếu như không biết giải quyết. Có thể bị người khác chém đứt dẫn đến thành phế vật vân vân và mây mây.

Nhưng Trấn Đông lại thích điều này, vũ khí ít người xài càng gây lên yếu tố bất ngờ. Với đống trận pháp bây giờ mình biết hắn tự tin biến nó thành một vũ khí biến ảo.

Xích được phân bố theo kiểu đốt, linh hoạt xoay trái xoay phải, lợi dụng điều này ta có thể quấn nó lên tay, tạo ra một cái giáp bảo vệ tay lúc cần thiết như đối quyền, chắn đòn quá nhanh.

Gặp kẻ địch tấn công từ xa thì xếp gấp nó thành hình vuông, thế là có tấm khiên đỡ , rồi dùng một sợi khác dài hơn quất như roi từ xa, dùng để bắt trói. Hay chỉ đơn giản là biến chúng nó thành một đoạn thẳng đứng như cây côn.

Có trận pháp không gian thì không cần lo về độ dài của sợi xích nữa, muốn dài bao nhiêu cũng được miễn là còn đủ chỗ chứa.

Sử dụng thực chiến càng nhiều tăng lên kinh nghiệm thì độ biến ảo nó sẽ tăng theo tỉ lệ thuận.

Xác định rõ hướng đi rồi đến lúc thực hiện thôi.

Theo như hệ thống nói, sáng tạo công pháp hợp với cảnh giới của Trấn Đông tốn 2000 điểm trao đổi một cuốn. Giết thiên ngoại tà ma xong thì hắn có 9000 điểm lấy ba cuốn nên còn 3000.

Cuốn đầu tên Linh Thể Quyết, hấp thụ một loại giống với nội công khác với linh khí, để tăng lên sự chịu đựng với hồi phục của nhục thân.

Cuốn thứ hai Phong Tà Bộ, người sử dụng sẽ tăng lên độ linh hoạt khi di chuyển trên mọi địa hình, thành thục có thể thuấn di một đoạn ngắn với xuyên vật thể không chứa linh khí.

Cuốn thứ ba Hàn Băng Khống, dựa trên Khống Băng Chưởng nhưng đây là phiên bản dùng trên xích, mỗi lần quất xích sẽ có một luồng khí lạnh tỏa ra đóng băng phạm vi tiếp xúc gây nên chắc trở địa hình giam lỏng, kẻ địch cảnh giới thấp có thể bị đóng băng bởi loại hàn khí này.

Buổi tối đến, Trấn Đông đi tản bộ thư giản một chút sau khi luyện tập mấy thứ mới.

-Ồ vẫn tập ở đây sao?

Sân trung tâm Lâm Ngạo vẫn chăm chú cầm AWM bắn bia, ngón trỏ tay phải vai phải đã đỏ rần.

-Không nghỉ ngơi sao? Định tính luyện tập đến bao giờ ? Đây ăn đi.

Trấn Đông lại gần, giật lấy khẩu súng, đưa Lâm Hạo một lon nước với tô mỳ đổi ở hệ thống.

Thằng nhỏ không nói gì chỉ chăm chú vào ăn, ăn xong nó cười rồi xin xỏ lấy khẩu súng tập luyện tiếp.

-Sư Phụ đưa ta lại vũ khí ta cần luyện tập tiếp, ta không từ bỏ đâu chừng nào còn chưa làm đệ tử của người.

Trấn Đông lắc đầu, bế thằng bé lên.

-Luyện tập như vậy là đủ cho ngày hôm nay rồi, ngươi không nghe lời ta sao ta nhận ngươi làm đệ tử được chứ, bây giờ ngoan về ngủ mai lại luyện tập tiếp.

Lâm Ngạo đành phải vô phòng với tỷ tỷ ngủ, được sư phụ trong mộng đưa thức ăn, dặn dò nó càng quyết tâm hơn.

Hoàng cung Vân Long quốc, một vị trung niện mặc hoàng bào nhìn trên tay điện thoại.

Tối qua khi đang tu luyện thì Triệu Đại Long cảm nhận một khí tức đột nhập, định ra tay trừng trị kẻ to gan thì một vật nay về phía ông. Kẻ kia cũng biến mất, vật ấy là một tờ giấy gói bên trong là điện thoại.

-Đây là thứ dùng để liên lạc sao ?

Như hướng dẫn trên giấy từ kẻ giấu mặt ông làm theo, Trấn Minh xuất hiện trên màn hình.

-Chào Triệu hoàng đế, ta là một thương gia từ nơi xa xôi đến, có rất nhiều thứ để bán, ngài có hay không hứng thú?

-Đừng vội từ chối nhé, những thứ này bao gồm vũ khí giúp cho quốc gia của ông mạnh hơn đáng kể, thậm chí thâu tóm được hai nước còn lại.

-Suy nghĩ thật kĩ rồi liên lạc lại với ta nhé , hahaha, chắc chắn có khuyến mãi lớn cho ông.

Điện thoại cúp máy.

Trấn Minh chọn Vân Long quốc vì nơi đây là nơi yếu nhất của ba nước thuộc nam châu. Vì sao lại chọn nơi yếu nhất? Đơn giản thôi, kẻ yếu nhất là kẻ không chịu khuất phục nhất. Nếu cho hắn sức mạnh thì hắn sẽ điên cuồng tìm cách tiêu diệt , kẻ trước đây muốn xâm lấn mình.

Thứ điên cuồng này làm hắn mất đi sự cảnh giác , dần phụ thuộc vào sức mạnh vay mượn kia, trường hợp này là vũ khí. Dù có thống nhất ba nước lại thì cũng trở thành quân cờ của Trấn Minh thôi, khi đã đào sâu vào quốc gia này thì hoàng thất sẽ trở thành bù nhìn.

Còn nếu không giao dịch thì sao? Xin lỗi sẽ không có chuyện này, vị vua nào đang thống trị một quốc gia mà chả muốn kéo dài thời đại của mình. Không chọn thỏa hiệp thì hắn cũng sẽ rất thảm, có lẽ còn sống là còn tốt, dù là bù nhìn còn hơn là đầu cả gia phả của ngươi treo lên cửa thành vào ngày mai.

Rất nhanh có cuộc gọi lại, như dự tính Triệu Đại Long đã quyết định bán mình.

-Chào, ngươi có thứ gì mang ra hết, chỉ cần giúp ta thống nhất 3 nước giá nào cũng được.

Trấn Minh cười .

-Được, ta sẽ giới thiệu từng món.

Triệu Đại Long vừa hưng phấn trán vừa chảy mồ hôi. Ông mừng là với đống vũ khí trên thực lực Vân Long quốc sẽ tăng mạnh, sợ hãi là vì nhỡ đâu tên buôn hàng kia từ đâu mà có những vũ khí mạnh mẽ như vậy, thậm chí có thể hắn còn có cái khác mạnh hơn đống đã giới thiệu.

Tổ chức này rất đáng sợ, phải biết điều một chút nếu không ông sẽ thảm còn hơn là bị một trong 2 nước còn lại xâm lăng.

Bình Luận (0)
Comment