Hệ Thống Ngươi Chơi Ta

Chương 29 - Sư Phụ, Xin Hãy Nhận Con Làm Đệ Tử!

Từ khi bắt cóc thập công chúa, cả đám thành tội phạm quốc dân, lệnh truy nã kèm ảnh khắp các vùng của Minh Thiên Quốc.

Nhưng chả ai quan tâm, bọn hắn ở trên phương tiện có thể bay, Ám Ma thì không có thứ như vậy, truy sát sấp mặt ở dưới đất cũng không tìm ra được.

Điểm đến tiếp theo là Long Vân quốc, một trong hai quốc gia sát biên giới với Minh Thiên Quốc cũng như là kẻ thù. Vì kẻ thù của kẻ thù chính là bạn ,vũ khí bán ở đây sẽ rất được giá, chưa kể đang trong tay Thập Công chúa bên nào ra giá cao hơn thì nàng sẽ thuộc bên ấy, lời càng thêm lời.

Bên trong một cái ngục 5m vuông, có những thanh sắt dọc chắn bốn phía, ở đó lẻ loi chút ánh sáng chiếu vào,không gian lạnh lẽo, nơi đây chỉ cung cấp cho người ở một giường 1 chăn 1 gối, đây là chỗ giam giữ thập công chúa.

Nàng đã ở đây đã 7 ngày, hai tay bị còng khóa lại ở đằng sau lưng, linh khí cũng bị linh thể hút hết, dù sao cũng là tu luyện giả xuất trần cảnh tầng 5 không cẩn thận lại mất một đống tiền.

Trấn Đông từ bên ngoài bước vào, tay có cầm một khay cơm, hắn ngồi xổm xuống.

-Hello, ăn cơm thôi công chúa nhỏ, há miệng ra nào.

Thập công chúa mặt đỏ bừng ,trừng mắt bĩu môi nhìn mắt nhìn hắn.

Trấn Đông giả bộ giật mình, mặt tỏ ra sợ hãi, giọng khuyên bảo nói.

-Đừng nhìn ta như thế công chúa ta sợ đó, lỡ đâu lại làm rớt khay cơm, ngươi lại phải nhịn đói cơ thể sẽ gầy gò không tươi tắn xinh đẹp nữa

-Chưa kể, đến tối ngươi cũng không có gì ăn đâu, thử cảm nhận bụng đói kêu gào vv…

Càng nghe hắn kể Thập công chúa cái môi nhô lên càng run run, đôi mắt căm phẫn dần bị lấp đầy bằng nước mắt, từng giọt chảy xuống, nàng khóc thút thít, giọng ấm ức.

-Cho ta về đi mà, nói thật cơm ngươi nấu dở lắm tha cho ta, còn ăn nữa chắc ta chết mất, ngày nào cũng cơm với trứng luộc.

-Riếc bây giờ ta nhìn ngươi cũng thành trái trứng luôn, cơm thì đâu mà nhão hơn cám heo, ngươi nghĩ sao rau quả ăn kèm chỉ có mỗi ớt với tranh? Vv…

Một đống thứ ngôn ngữ để miêu tả đồ ăn dở tệ được nêu ra, trừ cờ ứt là chưa nêu ra thôi, là đủ hiểu bữa cơm tù nó tàn thế nào rồi.

Trấn Đông ho khan, thật ra cơm không phải do hắn nấu mà là nồi cơm điện mới phát minh ra đang trong thời gian thử nghiệm. Nó chỉ nấu được hai món là cơm với trứng luộc, đã nấu rồi bỏ đi cũng phí đành phải làm tạm cơm tù.

Nhìn ánh mắt đáng thương của thiếu nữ hắn cũng không đành lòng , thả ra thì là điều không thể rồi, đành kiếm cho nàng cái khác ăn vậy.

Nhưng mà không trêu đùa nàng thì còn gì vui, ai bảo trước ngươi lớn giọng với ta làm gì đã thế còn làm bể rất nhiều khôi lỗi nữa, chúng là tiền đấy ,với lại ta thù rất dai. Đổi trong hệ thống mấy trái sầu riêng, Trấn Đông bốc ra từng múi để lên khay cơm rồi bón.

-Đây ngươi ăn đi.

Thập công chúa đầu tiên hơi kì lạ ngửi một hồi lại, dòng nước dãi trong miệng có chút tuông ta hai bên môi, thế là đành há há miệng ăn từng cái đút. Có chút tiếc nàng lại là người ăn được sầu riêng, không lại có màn hay để xem rồi, coi như trời giúp nàng.

Ba tên dân chơi trí cốt Lã Phong, Tiểu Lang, Vương Mục đang định rủ Trấn Đông ăn cơm thì thấy cảnh tượng này. Xung quanh có chút mùi khó ngửi, hai người thì một người đút một người ăn cái thứ gì đó vàng vàng mềm mềm.

Tiểu lang là người đầu tiên lên tiếng.

-Oẹ, chủ nhân nhìn như thế mà ác thế sao, mọi người chú ý không thể để chủ nhân ghi hận.

Lã Phong che mũi nghi hoặc.

-Phân ngon thế sao? nàng ấy đớp như được mùa ấy.

Vương Mục lắc đầu

-Chỉ là bị bỏ đói xong bắt ép thôi, Trấn huynh có nhiều cách mà, mà hơi chút tàn nhẫn nha, dù sao người ta cũng là công chúa.

Bỗng Trấn Đông cũng bốc lấy một múi rồi cho vào mồm nhấm nháp ăn, vẻ mặt hiện lên ăn rất ngon, 3 người nhìn nhau một lúc rồi không kìm được nữa, mạnh ai nấy ói.

Đến chiều, tàu bay dừng ở trên một ngọn núi, đây là một cứ điểm của ma giáo, bóng nó bao trùm gần như hết một nửa ngọn núi, từng họng súng như chứa sát khí từ hai bên tách ra chỉa thẳng xuống.

Vũ khí chưa có linh trí thì không biết tiếng người, chúng nó chỉ biết gầm thôi.

Đùng !

Đùng !

Dù đã không còn trong Ám Ma, nhưng giết ma giáo cũng đem lại điểm trao đổi cho Trấn Đông, thỉnh thoảng phát hiện những cứ điểm này tàu sẽ dừng lại thả vài đợt đạn coi như giúp chút cho thiên hạ.

Một tuần này Trấn Đông đang rất chuyên tâm về tu luyện, dù khôi lỗi hay súng ống có mạnh cỡ nào cũng là vật ngoài thân, như lúc đấu với Khương ma ma mém nữa phải chịu khuất phục, cảm giác ấy không dễ chịu chút nào ai cũng không muốn nếm qua nhiều lần.

Tăng lên thực lực của chính bản thân vẫn là vương đạo.

Trấn Đông hỏi hệ thống.

-Hệ thống , ta có thể lấy điểm tao đổi tìm kiếm hết số thiên ngoại tà ma từ Thiên Minh quốc không ?

Giọng nói máy móc kèm theo hưng phấn vang lên.

-Đương nhiên là được thưa kí chủ, ngoại trừ Tiểu Lang đã trở thành người dưới trướng, thì mọi mục tiêu sẽ được quét tổng cộng tốn 2 ngàn điểm.

Thanh toán xong một biểu đồ giống rada hiển thị trước mặt hắn, từ một chấm đỏ thành đỏ lét một vùng. Tất đều tập chung tại một chỗ, có lẽ do bị bắt lẻ quá nhiều nên đã cảnh giác,đáng mừng là chúng nó không cách xa nơi đây, nhưng quá đông một mình Trấn Đông là không thể cân hết.

Điểm trao đổi đang có là 8500 trừ 2000 vụ dò giờ còn 6500, trong cửa hàng thương phẩm ngoài linh thể bình thường ra còn có linh thể thức tỉnh, loại này áp chế mạnh hơn rất nhiều phải tốn 1000 điểm 1 con, hắn lấy 6 con.

Ngoài khắc chế thiên ngoại tà ma ra thì chúng còn có thể biến thành thứ mà chủ nhân muốn, đấu với số đông ngu gì giáp lá cà Trấn Đông biến bọn nó thành sáu cái cánh, cầm thêm kiếm ánh sáng chém từ xa xuống farm quái rất hiệu quả.

Ở trên ngôi làng nhỏ trải dài những cánh đồng, trẻ em chạy nhảy nô đùa nhau, thỉnh thoảng lại có đứa ngã nhào xong cười khanh khách. Các cụ già xem đám trẻ chơi, tay cầm tách trà chén từng ngụm sâu, bàn chuyện xưa.

Thanh niên vạm vỡ mỗi người hai bó lúa to vác mỗi bên vai, phụ nữ làm bữa cơm tối chờ chồng con về.

Trời bỗng chốc tối đen, một đoàn người hơn chin tram bước đến ngôi làng nhỏ, từng ánh mắt thèm khát nhìn đám trẻ.

Qủy Nha cất tiếng

-Rất tươi, mọi người làm một bữa thịt người nào, mấy ngày nay ở trong rừng, lũ súc vật kia không làm bụng đói của ta thỏa mãn.

Nghe vậy lũ chó săn đi theo cũng đồng lòng.

-Đúng vậy Quỷ Nha đại nhân chúng ta làm một bữa no nê.

-Nhìn đùi mỹ phụ kia trông rất mềm và ngon nha.

-Giết!

Thanh niên trong làng nhìn thấy lũ người nhìn bất bình thường kia sơ tán mọi người về làng, bỏ lúa trên tay thay bằng dao cuốc, người nào có chút tiền thì kiếm với đao.

-Mọi người chuẩn bị, ta thấy bọn chúng không bình thường, giống súc vật hơn là con người.

Người yêu tú nhất trong giới trẻ lên tiếng huy động chỉ huy.

-Động đến làng của chúng ta thì có là gì cũng phải chết

-Giết.

Đoàn người hai phe xông vào nhau như hai làn sóng xô đập, chả mấy chốc máu đã tuông.

-Cái gì? da của bọn chúng không thể bị kiếm chém phá được.

-Chết tiệt , ta không trụ được nữa.

-Ai còn sống mang trẻ em ,phụ nữ, người già ra khỏi làng mau không kịp nữa.

Thiên ngoại tà ma chúng càng ăn càng hăng, sức mạnh phi thường chỉ cần vặn nhẹ một cái, chân tay hay đầu của thanh niên vạm vỡ, lực lưỡng cũng chả chịu nổi sức lực này.

Đoàn nam nhân này thành bàn khai tiệc của chúng, món chính vẫn còn ở đằng xa.

Thấy cha anh mình nằm xuống, gương mặt vui vẻ đàn trẻ lúc nãy biến thành đau thương, tụi nó khóc ròng rã, phụ nữ trong làng cố bế được bao nhiêu hay bấy nhiêu, rồi cố chạy. Gạt bỏ đau thương tủi nhục mất chồng, người mình yêu, các nàng phải sống để nuôi thế hệ tiếp theo.

Người già biết rõ tình hình không chạy theo làm chậm lại cả đoàn, mà cố ở trong làng cố đánh lạc hướng cho con cháu chạy, đã già rồi sống được bao đâu lâu, trước khi chết ít nhất làm được điều ý nghĩa.

Ngôi làng vàng thơm lúa mới nay đã tràn ngập trong mùi tanh hôi của máu.

Qủy Nha hưng phấn, từ từ bước đến với món chính.

-Chạy đi đâu? các ngươi rồi sẽ từ từ thành con mồi trong bụng ta thôi.

Một câu bé chứa đôi mắt căm thù nhìn hắn.

-Ngươi sẽ chết rất thảm, đồ quái vật, rồi một ngày nào đó sẽ có cường giả chân chính cho ngươi thấy sự trừng phạt.

Qủy nha cười khoái trá như trêu tức nói.

-Vậy sao? để ta từ từ gặm nhấm tươi bạn, người quen của ngươi, để cho ngươi nếm thử sự tuyệt vọng nhé con người bé nhỏ.

Hắn nhanh như chớp tiến đến gần một cô nàng, xách tóc nàng lên, há đôi miệng to tham lam cắn lấy cái cổ trắng trẻo thơm ngon này.

Đôi mắt căm thù từ Lâm Ngạo thấy cảnh tượng đáng ghê tởm kia, đau đớn trồi lên mãnh liệt, sao lại không đau đớn chứ,đó là tỷ tỷ của nó. Từ nhỏ mồ côi nhờ tỷ tỷ tìm thấy đưa về nhà rồi nuôi dưỡng, vòng tay gầy cuộc ấy bế nó hàng đêm khi ngủ gục. Giọng nói ấm áp ấy nữa, sắp phải xa rồi.

Đám trẻ chung quanh nước mắt mới khô, giờ lại khóc to hơn trước, đôi mắt ngây thơ của chính chúng nó thấy người thân bị ăn tươi nuốt sống, sự sợ hãi tuyệt vọng chìm ngập.

Bầu trời mây đen tối tối như bị thứ gì xuyên qua, một thứ thánh khiết không phải của trần tục. Một vòng tròn từ sâu thẳm bầu trời mở ra, bóng người có ba đôi cánh từ từ đáp xuống giáng trần.

Thiên ngoại tà ma bỗng chốc run rẩy chúng không di chuyển được, cặp hàm của Qủy Nha đến gần cổ nạn nhân nhưng không tiến được nữa.

Giọng nói phẫn nộ như sấm gầm vang lên khắp bầu trời.

-Hay lắm lũ súc sinh, tụi mày giết chết quá nhiều sinh linh, ta sẽ thanh trừng từng đứa bọn mày, thứ như vậy không đáng được siêu sinh.

Trấn Đông cầm trên tay kiếm ánh sáng mở ra đường kiếm thật rộng mây đen xung quanh tan hết, cứ mỗi một cái chém hơn 20 tên thiên ngoại tà ma mất mạng.

Lâm Ngạo đôi mắt cảm động như thấy chân thần hạ phàm, ông trời cử thần thánh xuống giúp dân làng sao?

Cảm thấy tốc độ quá chậm Trấn Đông tách ba đôi cánh ra, biến chúng thành sáu thanh kiếm to lớn cao 20m, cắm xuống trấn giữ các góc của vùng đất tạo thành trận pháp, trận pháp này tên.

Vô hạn kiếm giới!

Hơn mấy triệu thanh kiếm từ bầu trời lơ lửng, đáp xuống một đợt, liên tục, liên miên, vô hạn. Đâm thẳng từng tên quái vật biến chúng nó thành nhím, đâm không phải là chết ngay mà là lặp lại cái chết nhiều lần, tùy vào người bày trận muốn hay không.

Nếu kiếm đụng phải dân làng chúng sẽ tan thành ánh sáng rồi chữa thương họ

-Cảm ơn thần linh cứu giúp.

-Tạ ơn người cứu lũ trẻ.

Chôn cất xong người đã mất, Trấn Đông không nỡ để phụ nữ và trẻ em không nơi nương thân, nên kéo theo mọi người lên tàu bay. Góp phần nào đó tạo sự nghiệp, giù sao trên đây cũng cần ngươi trồng giúp thực vậy, lũ trẻ có thể đào tạo trở thành người của mình

Hắn có để ý một cậu bé luôn nhìn mình với ánh mắt xùng bái, không nhìn nữa nó lấy hết can đảm lại gầnlại gần quỳ xuống, giọng dõng dạc

-Sư phụ, xin hãy nhận con làm đệ tử!

Tác giả: Cảm ơn bạn hethongcuongnhan donate cho mình 1000 tử linh thạch, mình thật sự rất cảm kích.

Bình Luận (0)
Comment