[Đấu La Đại Lục] Sakura Xuyên Không

Chương 39

Mọi người ngồi xuống vừa ăn vừa nói. Mà theo lời mập mạp nói, gã hồn sư hèn mọn kia hẳn là một khống chế hệ hồn sư.

Mà muốn đánh bại một khống chế hệ, biện pháp tốt nhất chính là lấy khống chế đối khống chế, mà trong nhóm năm người ở đây, đã có tới hai khống chế hệ rồi.

Phân phó một chút, nhóm người tăng nhanh tốc độ ăn cơm tối, sau đó lại lặng lẽ đi ra khỏi học viện.

Đúng lúc bốn người bước tới cửa học viện, đột nhiên, một bóng đen nhẹ nhàng lách tới.

Sakura đã sớm phát hiện Tiểu Vũ, vội vàng giơ tay ngăn cản Mã Hồng Tuấn bởi vì sau khi bị đánh mà sinh ra mẫn cảm.

Mã Hồng Tuấn vừa mới phóng xuất vũ hồn, ánh lửa xuất hiện tỏa ra ánh sáng rực rỡ, nhìn thấy Sakura ngăn cản thì vội vàng thu liễm lại.

Tiểu Vũ hôm nay mặc một cái quần dài màu nâu, thân trên mặc áo bó sát màu trắng, cả người thon dài mềm mại xuất hiện trong tầm mắt mọi người.


Đôi mắt nàng màu đen nháy mở to trừng đám người đang định rời khỏi học viện :"các ngươi lén lén lút lút muốn đi đâu thế?"

Sakura mỉm cười nhìn nàng, ánh mắt từ khi gặp lại Naruto, nhìn tới người muội muội này vẫn luôn mang theo vài tia ôn nhu ấm áp nhè nhẹ :"Tiểu Vũ, mập mạp bị người ta đánh cho thành đầu heo, ra tay rất ác độc, chúng ta hiện tại đi tìm lại cái công đạo cho hắn"

Tiểu Vũ không hề nghi ngờ bọn họ, trong lòng thắc mắc vì sao mập mạp lại bị đánh, nhưng cũng không có nói ra, vội vàng muốn đi cùng bọn họ.

Năm người biến thành sáu người, thừa dịp bóng đêm, không cần để ý xung quanh, sáu người thúc giục hồn lực, nhanh như chớp phóng về phía Tác Thác Thành.

Sau gần nửa canh giờ.

"Mập mạp, ngươi bình thường tới nơi này giải quyết vấn đề tà hỏa hả?" Đới Mộc Bạch nhíu mày hỏi.

Lúc này, xuất hiện trước mặt bọn họ là một dãy nhà một tầng, chỗ này là một chỗ hẻo lánh bên trong Tác Thác Thành.

Dãy nhà trước mắt chỉ khoảng ba thước, nhìn qua thấy không ít chỗ bị tổn hại, trên cửa treo vài cái đèn lồng màu hồng phấn, dưới đèn lồng có mấy người đàn bà trang điểm lòe loẹt, rõ ràng là những nữ tử phong trần không còn nhỏ tuổi chút nào, đang hướng người đi đường mời chào.

Áo Tư Tạp khóe miệng giật giật, đối với sở thích của Mã Hồng Tuấn, hắn cùng Đới Mộc Bạch đều là không dám nghĩ tới.

Đường Tam, Tiểu Vũ cùng Sakura đều là lần đầu đến loại địa phương này, ngoại trừ tò mò cũng không có cảm giác đặc thù gì hết.

Mã Hồng Tuấn nói :"các ngươi ở nơi này chờ, để ta đi hỏi xem tên hỗn đản đó đã đi chưa" nói xong, mập mạp liền bước nhanh về phía đám người nữ tử phong trần.

Áo Tư Tạp nhìn quanh một chút :"nơi này thực sự hẻo lánh, thích hợp để động thủ, lão tử hữu căn đại hương tràng, lão tử hữu căn tiểu tịch tràng, lão tử hữu căn ma cô tràng....." nghe Áo Tư Tạp đọc hồn chú, chuẩn bị trước khi chiến đấu, Tiểu Vũ không khỏi gắt lên một tiếng :"thật không khổ là đại hương tràng thúc thúc"


Trong chốc lát, Mã Hồng Tuấn hưng phấn chạy quay lại :"thật tốt quá, tên kia còn chưa đi, bất quá đang tính tiền, lập tức liền sẽ đi ra. Các huynh đệ, lần này giúp ta báo thù thành công, quay lại học viện, ta mời mọi người một bữa thật ngon"

Đới Mộc Bạch khoát tay :"không cần nhiều lời, ngươi mời chúng ta cũng không muốn đi, với sở thích này của ngươi, quên đi"

Đang lúc nói chuyện, từ nơi Mã Hồng Tuấn vừa đi ra, lại đi ra một người, lúc này nhóm bọn họ đang đứng đối diện nơi đó, sắc trời tối đen, từ phía đối diện rất khó để nhìn được nơi này.

"chính là hắn" mập mạp nghiến răng nói.

Giống như mập mạp mô tả trước đó, từ phía đối diện bước ra một trung niên hơn bốn mươi tuổi, da tay đen xì, cao khoảng một thước sáu, trên mặt lộ nụ cười dâm dật vài phần thỏa mãn, trên tay phải có băng bó, hạ thân mặc một cái quần rộng có nhiều mảnh vá, chân chân đi giày làm bằng vải gai, bước về phía ngã tư đường, vừa đi vừa lẩm nhẩm một bài dân ca :"hôm nay đại gia tâm tình hảo, lêu lổng lêu lổng làm con chim non"

"lên chưa?" mập mạp hai tay đập vào nhau thành tiếng động.

"đợi một chút" Sakura lên tiếng nói, lại không ngờ Tiểu Vũ cũng cùng nói cái này.

Mỉm cười, nắm lấy tay Tiểu Vũ, Sakura ôn nhu nói :"Tiểu Vũ, chúng ta cùng nhau đi dạy cho hắn một bài học"


Tiểu vũ gật gật đầu, hai người cùng nhau đi qua đó.

"chào ngài, thúc thúc. Xin hỏi, phụ cận có chỗ nào bán kẹo hồ lô không vậy?"

Bất Nhạc cả người đều đang đắm chìm trong thỏa mãn, đột nhiên nghe thấy âm thanh làm hắn sửng sốt một chút, ngẩng đầu nhìn về phía âm thanh phát ra, nhất thời biểu tình trên mặt hắn thay đổi, tỏ ra con người thành thật dễ tính, bộ vị trên người giấu không được có chút xuẩn động.

Chỉ thấy, trước mắt hắn xuất hiện hai thiếu nữ, người vừa mở miệng đi đằng trước, trên mặt toát ra vẻ ngây thơ vô tội, một người đi phía sau, khí chất cùng biểu tình dịu dàng.

Hai người thiếu nữ thân thể đều là thon dài, Tiểu Vũ đằng trước mặc quần dài cùng áo bó, mái tóc dài được tết bím gọn gàng, vừa ngây thơ tinh nghịch, lại vừa có chút quyến rũ mị hoặc khó nói.

Sakura đằng sau, trên người mặc váy liền áo màu trắng, khuôn mặt dịu dàng mỉm cười, ánh mắt đen thẳm hiện ra ôn nhu nhưng sâu bên trong chính là tức giận không thể phát hiện, mái tóc màu đen dài tùy tiện rũ xuống, ngượng ngùng nắm lấy tay Tiểu Vũ, trốn vào sau lưng nàng, hoàn hảo đóng vai một nữ tử dịu dàng mà nhu nhược.

Bình Luận (0)
Comment