Cuồng Long Vượt Ngục

Chương 408

Anh ta?

Nghe vậy, mọi người ở hiện trường đều ồ lên.

Ai cũng không ngờ sư phụ Hoa Quốc Đống là Diệp Lâm dám thách thức thần cờ bạc ở nước ngoài!

Lúc nãy Hoa Quốc Đống giới thiệu về Diệp Lâm, rõ ràng là nói Diệp Lâm sở trường y thuật!

Người ta nói khác nghề như cách núi, một người sở trường y thuật và võ đạo, sao có thể so được với thần cờ bạc tràn đầy kinh nghiệm được chứ?

“Có phải là sư phụ của Hoa thiếu khoe khoang quá rồi không?”

Đám ăn chơi trác táng không nhịn được châu đầu ghé tai, bàn tán sôi nổi, ai cũng không tin tưởng Diệp Lâm.

“Sư phụ...” Hoa Quốc Đống thấy vậy cũng vội vàng nhỏ giọng nhắc nhở. Bên mình không hiểu đánh bạc mà sư phụ!


Cần gì phải đi chấp nhặt với một tên ma bài bạc chứ?

Nếu thật sự không nhịn được, thì chờ lát nữa ra ngoài, đánh cho anh ta một trận là được.

Sư phụ anh tuyệt đối đừng rơi vào bẫy của đối phương, rồi thật sự đánh bài bạc gì đó!

“Ha ha, mọi người đều là người trong nhà, bớt nóng hết đi!” Thấy vậy, Bàng Văn Hiên vội vàng ra mặt hòa giải: “Lại đây ngồi, mọi người đã lâu không gặp nhau rồi, cùng uống một ly trước đi! Hầy, cái tên Liễu Thành Đài kia sao còn chưa tới nữa? Còn thiếu một mình cậu ta thôi!”

Bàng Văn Hiên nói sang chuyện khác.

Nhưng mà Khương Thái Thanh không tiếp lời, cứ nhìn chằm chằm Diệp Lâm hỏi: “Anh vừa mới nói gì?”

“Anh trù ẻo tôi cũng được đi, nhưng anh thế mà lại dám dõng dạc nói rằng anh sẽ làm cho bọn tôi thua sạch sẽ?”


Dứt lời, Khương Thái Thanh đập lên bàn một cái, nói: “Được lắm, vậy anh có dám chơi một ván với tôi không?”

Cứ nhắc đến bài bạc là Khương Thái Thanh lại thích thú. “Để tôi xem anh làm sao để thắng tôi?”

Thấy vậy, Hoa Quốc Đống vội vàng đi lên khuyên nhủ: “Khương thiếu, thôi bỏ đi, sư phụ tôi đang nói đùa với các cậu đấy!”

“Nói đùa hả?” Khương Thái Thanh cười lạnh: “Tôi thấy anh ta không hề nói đùa!”

“Hoa thiếu, hay là chúng ta cứ để cho sư phụ của từng người ra mặt chơi một ván? Sao hả? Cậu dám ứng chiến hay không?” . Truyện Dị Giới

“Lúc nấy tôi nói sư phụ cậu không giỏi, cậu không phục đúng không? Không phục thì đi ra so một ván đi!”

Nghe vậy, Hoa Quốc Đống lập tức im lặng.

Nếu so đánh nhau thì anh ta dám thay Diệp Lâm đồng ý. Rốt cuộc thì dù đố phương có mười người cũng không phải là đối thủ của sư phụ mình.

Nhưng mà đối phương muốn so đánh bạc, cái này nằm ngoài năng lực của sư phụ mình.

Bình Luận (0)
Comment