Cuồng Long Vượt Ngục

Chương 389

Ngay sau đó, Ninh Tùng Sơn lại đấm về phía Diệp Lâm.

Ông ta chỉ giả vờ đấm về phía Diệp Lâm thôi, chứ mục tiêu thật sự của ông †a chính là hộp kiếm trong tay Diệp Lâm.

Bởi vì ông ta nhận ra được rằng hộp kiếm kia có chút không đơn giản.

Hộp kiếm ở trong tay Diệp Lâm giống như là hổ thêm cánh.

Vậy nên ông ta định đoạt hộp kiếm trước rồi giết Diệp Lâm sau.

Đáng tiếc, suy nghĩ là tốt đẹp, còn hiện thực thì là tàn nhẫn.

Hộp kiếm không đơn giản là vì hộp kiếm nằm trong tay Diệp Lâm.

Thật sự không đơn giản không phải là hộp kiếm, mà là người cầm hộp kiếm.

Lúc Ninh Tùng Sơn tới trước mặt Diệp Lâm, một tay đấm về phía gò má Diệp Lâm, một tay chụp về phía hộp kiếm.


Lúc này, Diệp Lâm cũng đã hiểu xong kiếm ý được sinh ra sau khi Cự Khuyết kiếm rơi vào trong hộp kiếm.

Anh chợt mở bừng hai mắt, ánh sáng đột nhiên lóe lên. “Hít hài”

Ninh Tùng Sơn mắt đối mắt với Diệp Lâm. Ông ta lập tức hít hà một hơi, cảm thấy hai mắt mình giống như bị kim đâm, không thể mở mắt ra nhìn được nữa.

“Đã bảo ông đi rồi, mà ông còn dám ở lại?” Dứt lời, Diệp Lâm ra tay vỗ lên hộp kiếm lần nữa.

Hộp kiếm lập tức mở ra. Oanh một tiếng, Cự Khuyết kiếm giống như bay xẹt ra như tên lửa, lơ lửng giữa không trung.

Diệp Lâm giơ tay cầm kiếm, vung kiếm.

Mũi kiếm qua qua lại lại, cuốn ra một trận gió mạnh. “Nếu ông muốn... thì tôi sẽ trả cho ông!”

Ầm!


Cự Khuyết kiếm thế mà lại đánh về phía Ninh Tùng Sơn. “Ơ... không xong rồi!”

Ninh Tùng Sơn thấy vậy thì không nhịn được hoảng hốt.

Thực lực của ông ta không đủ để dùng thân thể đi đỡ lực chém từ một kiếm kia.

Đối mặt với thế tấn công mạnh mẽ của Cự Khuyết kiếm, Ninh Tùng Sơn dùng hết mọi thủ đoạn, chạy qua chạy lại để tránh né.

Diệp Lâm chém ra một kiếm, không chém trúng đối thủ.

Anh thầm nghĩ: Không hổ là tông sư nhị phẩm, đúng là mạnh hơn bất cứ một đối thủ nào mình từng gặp.

Nhị phẩm là một sự tồn tại vô địch dưới nhất phẩm.

Còn Diệp Lâm, anh dựa vào Cự Khuyết kiếm để chiếm ưu thế trong cuộc chiến.

“Vũ Triết!”

Sau khi khó khăn lắm mới tránh né được một chiêu, sau lưng Ninh Tùng Sơn đã ướt đẫm mồ hôi.

Nếu lúc nãy sơ sẩy một chút thôi, thì có khi ông ta đã bị Cự Khuyết chém thành hai khúc rồi.

Bình Luận (0)
Comment