Cơ Võ Phong Bạo (Dịch)

Chương 9 - Dạ Đồng (1)

Chu Nại Nhất thật ra thực phiền thời điểm vận động thì người xung quanh bày ra các loại tư thế kỳ quái, nam sinh cũng thật kỳ quái mà, chẳng lẽ cho rằng như vậy có thể hấp dẫn nữ sinh chú ý sao?

Nhưng đây là phương tiện công cộng nên cô cũng không có biện pháp, chỉ có thể làm như không thấy, tình hình chung thì cô sẽ lựa chọn thời điểm sớm một chút hoặc là muộn một chút để ít người, hôm nay lại vẫn có người chờ đợi.

Chu Nại Nhất buông khí giới trong tay, lau mồ hôi, khăn mặt tùy thân khoát lên bả vai, đi về phía Lý Hạo cùng Vũ Tàng, Lý Hạo nhún nhún vai, "Đi thôi, chúng ta đi bên kia."

Vũ Tàng lại không có động, chỉ chỉ Chu Nại Nhất.

"Lý Hạo, chờ một chút, tôi có chút việc nói với cậu."

Lý Hạo quay đầu lại, chỉ chỉ mình, nói như thế nào đây, tuy là một ban, cũng có nói qua mấy câu, nhưng tuyệt đối không tính là quen biết, luận ra thì thật ra Vũ Tàng cùng Chu Nại Nhất còn dễ nói chuyện hơn.

"Ban trưởng đại nhân, có gì chỉ giáo?"

Chu Nại Nhất ánh mắt có chút phức tạp nhìn Lý Hạo, cô thật không biết người này là tiến vào ban 16 như thế nào, toàn bộ chiêu sinh đặc biệt của bọn họ lần này đều ở ban 16, nhưng một người có chí nguyện ghi danh hệ tin tức lại bị điều vào ban mạnh nhất hệ cơ giáp, bản thân chuyện này cũng rất kỳ quái, ngay từ đầu Chu Nại Nhất vẫn có chút chờ mong, nhưng cả một học năm trôi qua, nói như thế nào đây, thường xuyên trốn học, có đến cũng là ngủ, nhưng kỳ quái là trường học thế mà không ai hỏi đến.

Nhân vật đặc quyền?

Nhưng hắn cũng là cô nhi, hơn nữa cô nghe nói, có người nhìn thấy Lý Hạo giao pizza bán thời gian ở bên ngoài, gọi là cái gì pizza Rực Rỡ, Chu Nại Nhất chỉ có thể suy đoán về hướng tích cực, có thể là người trong nhà đã làm ra cống hiến gì đó.

"Lý Hạo, chúng ta nếu là một ban thì chính là một đoàn đội, cậu cũng có nghe Vũ Tàng nói rồi chứ, tôi sẽ không lòng vòng, cậu là thứ nhất từ dưới lên của ban chúng ta năm nay."

"A, thứ nhất từ dưới lên không phải Tả Tiểu Đường sao?" Lý Hạo kinh ngạc hỏi.

Chu Nại Nhất một bộ không có thuốc chữa nhìn Lý Hạo

"Lý Hạo, Tả Tiểu Đường bắn chuyên nghiệp là tiêu chuẩn đứng đầu, kiểm tra đánh giá tổng hợp năm là tham khảo EMP, cuộc thi cuối năm cùng hạng mục đơn, cậu ta bắn có độ chính xác cùng thiên phú đặt ở Thiên Kinh cũng là có số có má."

"Cái đệch, tên mập này hố mình rồi, tôi thực xin lỗi, tôi đã kéo lớp về phía sau, tôi sẽ cố gắng!" Lý Hạo cảm thấy có lỗi, khống chế điểm đã khống chế lỗi rồi.

Chu Nại Nhất hơi hơi lắc đầu, "Ban 16 chúng ta là ban mà hiệu trưởng cũ làm nơi thí điểm, đương nhiên hiện tại cái này không quan trọng, tôi muốn nói, cậu nếu có thể đến, nhất định là có gì đó mà bản thân tinh thông, có vấn đề gì mọi người cùng nghĩ biện pháp, tôi cùng Vũ Tàng đều nguyện ý trợ giúp cậu."

Lý Hạo ngẩn người, Vũ Tàng? Ặc, đã nói mà, sao đột nhiên lại muốn mời ăn khuya, thì ra còn cất giấu một tay như vậy.

"Khụ khụ, đội trưởng, thật ra phương diện này có chút hiểu lầm, bản thân tôi cũng có thể, thật mà, tôi sẽ thật sự tập trung." Lý Hạo biết tính tình thối của Bleem kia, biến mất lâu như vậy, lần này xuất hiện chỉ sợ sẽ không nhàn rỗi được.

"Hạo ca, đội trưởng là số 1 của chúng ta, hơn nữa hiểu biết các loại hình cơ giáp cũng rộng, hiểu biết đối với các loại chiến thuật trước mắt cũng rất phong phú, cô ấy giúp anh thì anh sẽ tăng lên cực kỳ nhanh." Vũ Tàng nói, chuyện này là hắn chủ động mời Chu Nại Nhất hỗ trợ, điều kiện là, hắn đáp ứng trở thành một thành viên của chiến đội Chu Nại Nhất.

Lý Hạo đã cảm giác được ánh mắt nghi hoặc xung quanh, Chu Nại Nhất là nhân vật phong vân của Thiên Kinh Cơ Võ, thời điểm năm nhất điểm EMP của cô ta đã là 1500, điểm không thể đại biểu toàn bộ, nhưng biểu hiện ở các phương diện hằng ngày đều đứng đầu, Chu Nại Nhất có được gien hoàng kim lại là loại nhìn qua là thấy bắt mắt, càng nhìn lại càng thất đẹp, càng thoải mái, là tồn tại làm cho người ta nhịn không được muốn thân cận, thân cao 1m68, tỉ lệ hoàn mỹ, dùng cách nói của Mã Long, trong học viện trước mắt có thể so sánh với Mạn Mạn của hắn cũng chỉ có Chu Nại Nhất, hơn nữa còn là "nội ngoại kiêm tu" .

"Đội trưởng, tôi cảm thấy như vậy sẽ liên lụy tới cô, hai ta luyện tập không phải một cấp bậc, như vậy đi, tôi cam đoan học kỳ này nhất định được 1.200 điểm." Lý Hạo nói.

Chu Nại Nhất nhìn Lý Hạo thề thốt, cái này lại càng không quá đáng tin, bất quá cô đã hết sức.

"Vũ Tàng, trước như vậy đi, nếu mặt sau có chỗ nào cần tôi trợ giúp, thì vẫn như thế."

Chu Nại Nhất cũng không dây dưa, dù sao cô đã thực hiện lời hứa, đối phương không cần, vậy cũng không thể cưỡng cầu.

Bình Luận (0)
Comment