Cơ Võ Phong Bạo (Dịch)

Chương 10 - Dạ Đồng (2)

Vũ Tàng bất đắc dĩ gật gật đầu, "Đội trưởng yên tâm, chuyện đã đáp ứng tôi nhất định làm được."

Không có biện pháp, Vũ Tàng cứng rắn kéo Lý Hạo luyện với hắn hai giờ mới trở về.

"Hạo ca, hôm nay có phải rất sảng khoái không, phải mời khách đó!" Mã Long nháy nhó nói, chiêu là hắn ra, làm là Vũ Tàng, hắn biết tất sẽ thành.

"Hạo ca cự tuyệt." Vũ Tàng bất đắc dĩ nói.

"Cái gì? Thứ gì vậy? Hạo ca, Đó là Chu Nại Nhất, Chu Nại Nhất đó, cơ hội ngàn năm một thuở cỡ nào!" Mã Long hết chỗ nói rồi, cơ hội ở chung cùng mỹ nữ đó, cái này cũng có thể cự tuyệt, cảm giác phòng ngủ này trừ bỏ hắn thì không có người nào là bình thường.

"Tôi chỉ sợ chậm trễ chị Nhất mà thôi," Lý Hạo lại nắm cổ tên béo, "Cậu nha, đã nói sẽ cùng nhau đọa lạc, động cái là cậu bay mất, tôi còn tưởng rằng hai ta là tuyệt đại song kiêu thứ nhất thứ hai đếm ngược chứ."

Tả Tiểu Đường lè lưỡi, "Không liên quan tới tôi, tôi cũng không biết phương diện bắn súng lại được nhiều điểm như vậy."

"Tôi mặc kệ, điểm tâm ngày mai, bồi thường tổn thất tinh thần!"

Học kỳ mới bắt đầu, toàn bộ Thiên Kinh Cơ Võ đều náo nhiệt hẳn lên, các xã đoàn lớn đều xuất ra bản lãnh giữ nhà để cướp đoạt xã viên mới, năm nay khác với năm rồi, hiệu trưởng mới nghe nói là mang theo "đồ cưới" đến, Long tướng quân cũng không phải là người bình thường, chẳng những sức quyến rũ cá nhân mười phần, nhân mạch cũng ổn thỏa, trừ bỏ làm cho dự toán Thiên Kinh Cơ Võ năm nay gia tăng gấp đôi, còn đào về không ít người mới.

Đám người Lý Hạo bị Mã Long kéo đến, đối với loại chuyện đón người mới đến này thì Lý Hạo, Tả Tiểu Đường cùng Vũ Tàng cũng không phải quá thích thú gì, thuận tiện đi xem thì đi xem thôi, bảo bọn họ chủ động đi làm cái gì đó, dùng cách nói của Mã Đông thì một đám rặn không ra nổi cái mụn gỗ.

Mã Long là xã trưởng nhóm nhiếp ảnh, một người nam ngầu lòi có phẩm vị, thì sao mà không biết chụp ảnh chứ, trừ cái đó ra, hội họa của người này cũng rất ổn, đương nhiên là Mã xã trưởng đa tài đa nghệ trong mắt các chị em.

Sáng sớm bỏ ra một giờ tỉ mỉ trang điểm, ánh mặt trời ấm áp chiếu lên trên gương mặt đẹp trai, đã làm vài học muội say mê.

Mã Long cũng là người có điểm mấu chốt, cậu ta có yêu cầu rất cao đối với nhóm nhiếp ảnh, không phải loại người nào cũng có thể gia nhập, làm cho các huynh đệ vài xã đoàn xung quanh đã có ánh mắt muốn giết người.

"Các huynh đệ, thanh xuân, cái gì là thanh xuân, phải ngầu, phải chủ động xuất kích, phải mặt dày, mấy em gái mà hơi có chút tư sắc cần chủ động sao?" Thầy Mã xuân phong đắc ý nhịn không được lên lớp, "Đừng trách tao tình anh em không đủ, nếu nhìn trúng em nào, thì điện thoại cho tao bất cứ lúc nào, chỉ đạo miễn phí."

Ba người Lý Hạo thực không biết nói gì, sớm giờ bị người này chỉ huy xoay quanh, mang hành lý chỉ đường, phụ trợ cho hắn "làm màu".

"Tam ca, tôi hoài nghi anh chơi chúng tôi rồi, đĩa mì xào gà ngày hôm qua có phải abnh cố ý đặt ở trên bàn không?" Ngay cả Tả Tiểu Đường cũng cảm nhận được âm mưu.

"Nói cái gì vậy, anh em nhà mình, ăn mì xào thì tính cái gì, có phải không, tôi nói với mọi người, các em gái mới nhập vào rất đơn thuần, tràn ngập tưởng tượng đối với tình yêu, đẹp gái lưng mềm dễ đẩy ngã, chủ động xuất kích xác xuất thành công là rất cao, lớn mật da mặt dày, mọi việc đều thuận lợi!" Mã Long nói.

"Mày không sợ Thịnh Mạn nổi bão sao?"

"Cứ bình tĩnh, đây là nghệ thuật, thưởng thức mà thôi, cũng không phải là làm cái gì, Thịnh Mạn cũng hiểu, cho nên chúng tôi mới hợp nhau." Mã Long nói.

Nói lời thực, nếu không phải cùng một phòng ngủ, ba người đều muốn đè hắn ra đất mà đấm cho một trận, Thịnh Mạn sư tỷ đẹp gái, lại có thể dễ dàng tha thứ cá tính nghệ thuật của Mã Long.

"Nhanh nhanh nhanh, nhìn kìa, năm nay sẽ náo nhiệt đây!" Mã Long mắt sáng lên chỉ về phía trước, cửa trường tiến vào một nữ sinh, kéo vali hành lý đơn giản, T shirt trắng đơn giản, nhìn ra thân cao hơn 1m7 một chút, dưới cái váy ngắn là đùi đẹp thon dài trắng nõn, tóc đuôi ngựa cong lên, nhìn pho tượng ở cửa Thiên Kinh Cơ Võ trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ, cái lúm đồng tiền mê người thực sự là cực kỳ có sức sát thương đối với đàn ông.

"Lợi hại, trước kia Mạn Mạn cùng Chu Nại Nhất đã tính là xuất chúng nhất trường học của chúng ta rồi, vị học muội này còn muốn hơn một chút, xem ra sẽ nhấc lên không ít mưa gió đây mà." Mã Long bóp cổ tay thở dài, nếu không phải hắn đã có chủ, tuyệt đối sẽ khởi xướng tổng tiến công, đây là thể loại mà thà giết lầm chứ không thể bỏ sót.

Đám người Lý Hạo cũng nhịn không được nhìn một hồi, đương nhiên bọn họ vẫn là uyển chuyển, còn vài sư huynh đã như hổ rình mồi vọt lên từ sớm, năm hai thật ra còn chưa có đói khát như vậy, chó độc thân năm ba năm bốn mới rõ ràng cái gì tên là nhanh tay thì còn chậm tay thì mất, cái này cùng một cái đạo lý với căn tin, đi chậm là chỉ còn lại cơm cặn canh thừa.

Mấu chốt là, còn chưa biết ai chướng mắt ai.

Bình Luận (0)
Comment