Yêu Phải Tổng Tài Tàn Phế

Chương 91

Chương 91: Quyết định nhất thời, cô đã lập gia đình

 

Hoắc Minh Dương không để ý đến anh ta nữa, anh dặn dò Diệp Tĩnh Gia mặc nhiều quần áo một chút.

Diệp Tĩnh Gia nghe lời đi lấy thêm quần áo mặc lên, bất kể nói thế nào thì chăm sóc tốt cho mình vẫn không sai: “Thật… Thật ra cậu không cần suy nghĩ gì cả, tôi hi vọng cậu ở bên Từ Thanh Lam thật tốt”

Sau đó cô đi đến bên cạnh nói nhỏ vào tai Hoắc Minh Vũ, cô không muốn gây khó khăn cho người nhà họ Hoäc vì mấy chuyện này.

“Chị tranh thú thời gian đi với anh tôi đi” Câu nói của Diệp Tĩnh Gia làm anh ta không muốn nghe, người phụ nữ này luôn nói một số câu khiến mình rất không thích.

Hoắc Minh Dương nhìn thấy tất cả, anh nở nụ cười với bóng lưng của Diệp Tĩnh Gia rồi đợi cô dưới lầu đế cô đi lấy quần áo.

“Anh, anh nói tại sao chị ấy lại vậy?” Hoắc Minh Vũ thừa cơ tố cáo với Hoắc Minh Dương, anh ta thấy chị đâu này cũng được nhưng lại nói quá nhiều.

“Cô ấy không nói sai gì cả” Hoắc Minh Dương trả lời hời hợt một câu làm Hoắc Minh Vũ không thế tin được, đây là anh trai của anh ta ư? Thế mà anh lại nói giúp Diệp Tĩnh Gia à?

“Anh đang đùa em đấy à?”

Bồng nhiên anh ta có một câu rất muốn nói với Hoäc Minh Dương. Không biết vì sao, Hoäc Minh Vũ không biết nên làm như thế nào mới có thể để cho Hoắc Minh Dương giúp anh ta xả giận: “Anh, em cảm thấy có cơ hội anh vẫn nên đến thăm Tô Thanh Anh một chút, cô ấy sắp không xong rồi.”

Hoäc Minh Vũ đang cố ý, anh ta không muốn nhìn thấy Diệp Tĩnh Gia sống vui vẻ nhẹ nhõm như vậy. Không biết làm sao nhưng vừa mới nhìn thấy Diệp Tĩnh Gia sắp bị sỉ nhục, anh ta sẽ giúp đỡ, bây giờ thấy Diệp Tĩnh Gia sống tốt như vậy thì anh ta lại không nhìn nổi.

“Cuối cùng thì em muốn nói gì?” Hoảc Minh Dương quay đầu nhìn Hoắc Minh Dương một cái, anh rất muốn biết chuyện này: “Có phải là em lại cãi nhau với Từ Thanh Lam rồi”

Không đề cập tới chuyện này còn tốt, nhắc đến lại làm Hoắc Minh Vũ tức giận đến đấm một phát: “Anh còn nói với em à, nếu không phải Đinh Thanh Uyến… Haiz, đã hai ngày rồi cô ấy không đến tìm em” Đây mới là chỗ khiến anh ta không vui, có một số chuyện dù cho anh ta nói thế nào, cũng không biết phải làm sao mới có thế đế hai người là mẹ Hoắc và Từ Thanh Lam đều vui vẻ. Nếu bắt anh ta chọn một thì anh ta sẽ không biết nên lựa chọn thể nào.

Nhìn bộ dáng của em trai, Hoäc Minh Dương biết nhất định là có thứ gì làm Hoäc Minh Vũ xoản xuýt trong đó: “Anh chưa từng nghe lời của mẹ, ngoại trừ chuyện cưới Diệp Tĩnh Gia, nhưng sau khi anh kết hôn với Diệp Tĩnh Gia thì anh không cám thấy không hạnh phúc”

Câu nói của Hoắc Minh Dương ;à đế Hoắc Minh Vũ nghe, nhưng cũng khó khi anh thản nhiên đổi mặt với lòng của mình “Thật ra anh cũng giống như em, anh nghĩ tới mình có cần làm chuyện gì đó đế chống lại không? Nhưng cuối cùng anh lại không làm được gì cả”

Anh thản nhiên đối mặt với lòng mình, nói xong anh cảm thấy nhìn Diệp Tĩnh hợp nhãn hơn không ít: “Nói thật, nếu như để bản anh tự chọn lựa, anh tuyệt đối sẽ không chọn Diệp Tĩnh Gia, nhưng Diệp Tĩnh Gia đúng là một lựa chọn rất tốt”

Nói xong anh cũng nhìn thấy Diệp Tĩnh Gia xuất hiện trong tầm mắt: “Hai người đang nói chuyện gì thế?”

Hoäc Minh Vũ không nói một lời, anh ta chỉ nhìn Diệp Tĩnh Gia cầm một cái áo choàng dài khoác lên người rnình rồi lại quấn khăn quàng cổ cho Hoắc Minh Dương: “Trời có chút gió nên tôi sợ anh lạnh, quấn vào cũng tốt. Ngày mai làm phẫu thuật rôi, hôm nay anh đừng để bị cảm” Diệp Tĩnh Gia rất nghiêm túc dặn dò Hoắc Minh Dương, dường như hiện tại trong lòng cô chỉ lo lắng cho mỗi mình người đàn ông trước mắt này.

Hoắc Minh Vũ đứng ở một bên giống như đang nhìn người khác trải qua cuộc sống hạnh phúc, nếu như không phải anh ta biết quan hệ giữa Hoắc Minh Dương và Diệp Tĩnh Gia, anh ta sẽ còn tưởng rằng hai người kia hạnh phúc thế này đấy.

“Tôi cảm thấy hai người cứ thế này thì tôi thật sự rất hâm mộ.” Anh ta nói từ đáy lòng.

Diệp Tĩnh Gia ngây ra một lúc nhìn Hoäc Minh Vũ một cái, không biết tại sao anh ta lại nghĩ như vậy, cô chỉ làm chuyện bình thường cô nên làm thôi: “Chúng tôi phải đi ra ngoài trước, cậu muốn đi cùng không?”

Cô không thể nói lí do, cô chỉ cảm thấy Hoắc Minh Vũ cũng cần đi giải sầu một chút nên mới dự định dẫn Hoắc Minh Vũ đi cùng.

Hoắc Minh Vũ nhìn thoáng qua Hoäc Minh Dương rồi lại nhìn Diệp Tĩnh Gia, anh ta nhẹ gật đầu nói: “Đi thôi”

Anh ta biết trong lòng có nhiều thứ cần được thả lỏng.

“Rất nhiều chuyện tôi không biết nên nói thế nào, tóm lại Đinh Thanh Uyến là một lựa chọn tốt” Mấy người bước đi, Diệp Tĩnh Gia và Hoắc Minh Vũ sóng vai, cô đấy Hoắc Minh Dương đi tản bộ. Diệp Tĩnh Gia vừa đi vừa an ủi, coi như thích nhiều cũng chưa chắc sẽ thành công, dù cho nói như thế nào thì Đinh Thanh Uyến cũng môn đăng hộ đối, dáng dấp cũng không kém.

Mặc dù cô kiên trì nói hai người bọn họ là tình yêu đích thực, ở bên nhau rất tốt, nhưng không thể không nói ánh mắt mẹ Hoắc biết tròn biết méo, cô vốn tìm không thấy lý do để phản bác mẹ Hoắc.

“Chị đang nói gì vậy?” Hoắc Minh Vũ thật sự không thể tin vào tai của mình, đây là người đầu tiên nói đồng ý với anh ta trừ mẹ Hoảc sau nhiều ngày như vậy.

Vá lại trong lòng của anh ta biết, Diệp Tĩnh Gia và Từ Thanh Lam là có qua lại, mặc dù không biết có ổn hay là không.

Nhưng về tình về lý cũng không nên nói lời này, cô bảo anh ta từ bỏ Từ Thanh Lam sao?

Diệp Tĩnh Gia thở dài, cô cũng không muốn thừa nhận. Nhưng nhìn tình huống hiện tại thì Từ Thanh Lam muốn gả đến nhà họ Hoắc còn khó hơn lên trời”Tôi chỉ nói sự thật thôi”

Hoắc Minh Dương nghe được trong giọng nói của Diệp Tĩnh Gia đầy bất đác dĩ, hình như Diệp Tĩnh Gia cũng không phải rất vui vẻ: “Sao thế? Mới vừa ra ngoài đã mệt mỏi rồi sao?” Hoäc Minh Dương quan tâm hỏi một câu, Diệp.Tĩnh Gia cảm giác không mệt mỏi như vậy, chỉ là trong lòng cô có chút không nỡ. Bất kế nói thế nào, tình cảm của hai người cần trải qua thử thách thời gian khó khăn và tình thân.

Không phải là cô không muốn cô ta gả sang đây, cô ta gả cứ gả, không có gì cần suy nghĩ, tất cả đều là quyết định nhất thời

“Chuyên khác tôi không nói nữa, nhưng cậu đừng nhìn hai chúng tôi mà nói đơn giản, từ khi quen biết nhau đến bây giờ thì chúng tôi đã cùng nhau trải qua không biết bao nhiêu, đây không phải chuyện chỉ mấy câu nói tùy ý
đã có thế tùy tiện quyết định. Đó cũng không phải là chuyện của hai người, cậu đã hiếu chưa? Cậu suy nghĩ một chút hai người đã trải qua cùng nhau bao nhiêu thứ rồi?” Diệp Tính Gia lấm bấm khuyên bảo Hoắc Minh Vũ, cô luôn
muốn để Hoắc Minh Vũ biết thứ gì nên làm thứ gì không nên làm.

“Được rồi, chị đừng nói nữa, tôi thật sự rất mệt mỏi” Trong lòng Hoäc. Diệp Tính Gia cũng mặc kệ Hoắc Minh Dương và Hoắc Minh Vũ đi dạo, dù sao có người ở bên cạnh anh là cô cũng yên tâm,

Hoắc Minh Vũ đấy Hoắc Minh Dương, hai người giống như cảnh đẹp của cửa hàng, thỉnh thoảng có người chỉ trỏ nhìn bọn họ. Hoắc Minh Dương có chút không thích, dù là ánh mắt tốt hay không tốt, anh cũng không muốn.

“Chúng ta đi chỗ khác chơi đi” Cửa hàng này là nơi lần trước Từ Thanh Lam dẫn anh ta tới. Hoäc Minh Vũ đẩy Hoắc Minh Dương đi đến cửa chính  của cửa hàng lần trước bọn họ đã dạo qua, Hoäc Minh Dương ngẩng đầu
nhìn lại phát hiện hai mắt Hoäc Minh Vũ dại ra, dường như anh ta đang tìm kiếm gì đó.

“Em sao thế?” Hoäc Minh Vũ vẫn không có phản ứng, Hoäc Minh Dương thuận ánh mắt của anh ta nhìn lại, anh phát hiện người phụ nữ đứng một bên mua đồ chính là Từ Thanh Lam.

“Trùng hợp như vậy” Thuận miệng nói một câu, không nghĩ tới sẽ đụng phải người phụ nữ kia ở đây.

Hiển nhiên là Hoắc Minh Vũ cũng không nghĩ tới, chỉ là đến thử vận may. lại cứ gặp được như vậy.

“Này, thật là trùng hợp.” Từ Thanh Lam cũng nhìn sang bên này, cô ta chủ động lên tiếng chào hỏi với Hoắc Minh Vũ.

Hình như nhất thời Hoắc Minh Vũ có chứt không tiếp nhận được, anh ta không nói gì mà chỉ nhìn Hoắc Minh  ương một cái: “Anh, khi nấy anh định mua gì ấy?”

Hoäc Minh Dương bị hỏi trong lúc nhất thời không nói gì,cha của cục cưng là một tổng tài full truyen one anh cũng không biết em trai đang nghĩ gì: ‘Không muốn thứ gì là lại đổ lên đầu anh, em muốn làm gì cứ làm như thế đó đi” Hoäc Minh Dương lên tiếng, anh không thích bộ
dáng này của Hoäc Minh Vũ nhất, mặc kệ làm gì anh ta cũng thích đẩy trách nhiệm cho người khác.

Hoắc Minh Vũ thở dài, anh ta kiên quyết đi đến trước mặt Từ Thanh Lam nói: “Anh cảm thấy có một số việc anh vẫn chưa nói rõ với em” Khuôn mặt đang nở nụ cười của Từ Thanh Lam lập tức trở nên cứng ngắc, cô ta hoàn toàn không nghĩ tới Hoắc Minh Vũ có thế như vậy.

“Vậy…” Cô ta bị mất mặt lập tức mặt đỏ lên: “Chờ em đi xem rồi mua ít đồ đã” Cô ta vẫn kiên trì tự nói với bản thân, chỉ cần Hoắc Minh Vũ không thừa nhận nhớ cô ta, cô ta cũng sẽ không thừa nhận.

Nói thật, vừa biết Hoắc Minh Vũ đi xem mất với người phụ nữ kia thì cô ta đã cảm thấy trái tìm mình đang chảy máu, tại sao bà Hoắc có thể cho phép.

những cô gái khác, nhưng lại không cho phép cô ta.

Vớii..em bận rất nhiều chuyện, cũng không biết làm như thế nào nói với anh, dù sao hiện tại em sống rất tốt”

Ngoài miệng còn đang không ngừng cậy mạnh, cô ta không muốn…không muốn thừa nhận mình làm rất nhiều chuyện đều vì cô ta không thể khống chế nổi, đặc biệt là với Hoắc Minh Vũ.

“Em cảm thấy tốt là được” Tính cách này của Hoäc Minh Vũ là không hợp.nhau sẽ bắt đầu cãi vã với Từ Thanh Lam.

“Ừm, anh cũng tốt là được, em đi về trước đây” Trên sách nói, phụ nữ nói với bạn là cô ấy muốn đi, tức là cô ấy muốn được bạn giữ lại. Hoắc Minh Vũ có từng đọc được câu nói này, nhưng khi Từ Thanh Lam nói cô ta sắp đi thì
Hoäc Minh Vũ lại bóp chặt tay không biết cô ta có muốn mình giữ cô ta ở lại hay không, cuối cùng anh ta vẫn từ bỏ.
Rồi nhìn thấy bước chân Từ Thanh Lam càng chạy càng xa.

Diệp Tĩnh Gia cũng đang đi tới, đúng lúc cô đi hướng ngược chiều nhauvới Từ Thanh Lam: “Thanh Lam”

Bình Luận (0)
Comment