Yêu Ma Tiên Đồ

Chương 6 - Cược Mệnh

Đế Thiên đến chỗ những cái bẫy mà hôm trước đặt xem có bắt được con gì không.

"Vẫn không được con thỏ nào" Đế Thiên thất vọng ảo não

Đế Thiên tìm chỗ núp xuống,hắn phát hiện hình như mắt hắn nhìn rõ hơn hôm qua thì phải.

Xác nhận lại một lần nữa, Đế Thiên vui mừng ,lo nghĩ không có cách nào nhanh chóng tăng đồng thuật lên tầng hai thì tự nhiên ngủ gật có người đưa gối

Đế Thiên phát hiện việc thôn phệ địch nhân không những tăng cao tu vi, bồi bổ nhục thân mà còn gián tiếp tăng lên đồng thuật.

Đang chăm chú vui sướng, Đế Thiên không phát hiện nguy hiểm đang tới gần.

Khè.. è... khè.. è

Cách Đế Thiên tầm hai mươi mét một con rắn lớn đang thè lưỡi đến gần.

Đầu con rắn to như cái ca uống nước ,đôi mắt băng lãnh không một tia tìm cảm.

Cái lưỡi đỏ lòm thỉnh thoảng thò ra thụt vào để lộ ra hai chiếc răng nanh dài tầm muời cm chứa độc chết người liên tục tiến gần đến Đế Thiên.

Thân rắn to bằng một người trưởng thành, lân phiến xanh lục,xếp thẳng hàng xen kẽ nhau tạo nên lớp phòng thủ cực kì chắc chắn

Không sai nó chính là nhất giai yêu thú sơ kỳ " Mạn Đà Xà". Một trong những loài yêu thú sơ kỳ được xem là mạnh.

Với thân thể to lớn, nanh đojci chết người. Một nhát cắn có thể giết chết một con trâu trong mười năm phút.

Thân thể to lớn khiến việc xiết chết con mồi càng nhanh chóng. Nó chầm chầm bò trên lớp lá cấy trên mặt đất đến sau lưng Đế Thiên.

Khi đến gần Đế Thiên, chỉ cách có ba mét ,nó nhẹ nhàng nâng đầu há miệng lao thẳng vào đế thiên cắn.

Rầm...... Xoạt

Ngàn cân treo sợi tóc . May mắn thay Đế Thiên nhận ra cái gì đó không đúng. Lúc con rắn há miệng cắn xuống hắn đã nhanh chân lách người ra chỗ vừa ngồi không xa

Đế Thiên quay lại nhìn về phía sau chỉ thấy một con rắn lớn đang nhìn chằm chằm hắn. Chỗ hắn vừa rời đi xuất hiện một chỗ lõm nhỏ.

Nếu như không né được nhắn cắn đó, hắn sẽ bị trúng độc và rất nhanh sẽ bị tê liệt do độc mang lại. Hắn rất mau sẽ chết nếu như bị cơ thể dài gần mười mét kia bắt được và bị xiết chết.

Đế Thiên rất sợ,mắt tái mét, thân thể không dám di chuyển. Hắn rất muốn chạy đi nhưng bản năng nói cho hắn biết nếu hắn quay người chạy chắc chắn sẽ chết.

Hắn nhẹ nhàng rút con dao găm làm từ đá ra cầm trên tay. Ánh mắt kiên định nhìn con rắn.

Một người một rắn nhìn nhau, hai bên lâm vào tĩnh lặng. Con rắn chỉ cần nhìn ra sơ hở của Đế Thiên là sẽ tấn công ngay nên hắn không di chuyển mà lặng lẽ lấy sức tùy thời né tránh.

Thời gian nặng lẽ trôi qua, mười phút, mười năm phút, hai mươi phút con rắn đã không đợi nổi. Nó nhanh nhẹn lao đến cắn hắn.

Xúc thế đã lâu ngay khi con rắn vừa động Đế Thiên liền ngay lập tức nghiêng người né sang phải và lấy sức đâm vào thân thể nó và kéo dài về phía sau trên thân con Mạn Đà Xà

Chỉ thấy một tiếng xé rách vang lên cùng với tiếng thét phẫn nộ.

Đế Thiên ngạc nhiên hắn đã dùng toàn lực mà chỉ tạo ra vết thương nhẹ cho con rắn.

Máu từ trên người con Mạn Đà Xà chảy ra lích tích rơi trên lá khô. Mặc dù chỉ là vết thương nhỏ nhưng đã triệt để khiến nó phẫn nộ.

Trong mắt nó đế thiên chỉ là món ăn chiều, đâu lý nào đồ ăn lại dám làm nó chảy máu.

Nó điên cuồng tấn công Đế Thiên nhưng mỗi lần nó lao đến, trong tích tắc Đế Thiên đều né được. Mỗi lần né xong trên người con rắn lại nhiều một vết thương.

Nó không cam chịu phẫn nộ lao đến. Lần này may mắn không mỉm cười với hắn, hắn bị con rắn cắn trúng. Dù chỉ là cắn trượt nhưng độc đã ngấm vào máu hắn.

Đế Thiên biết mình đã trúng độc nên cần nhanh chóng giải quyết con rắn " ta có thể làm được, ta muốn sống" sau đó hắn lao đến liên tục đâm chém vào con Mạn Đà Xà.

Nó đau đớn quét đuôi. Cái đuôi đánh trúng Đế Thiên khắn hắn thổ huyết bay ra ngoài. Hắn chật vật đứng dậy, độc lại nặng thêm một tầng.

Tay chân bủn rủn, đầu óc mơ hồ nhưng do tu luyện đồng thuật nên đôi mắt hắn vẫn tinh tường.

Đế Thiên lạnh lùng nhìn Mạn Đà Xà hắn hét " đến đây mà ăn ta con rắn xấu xí"

Con rắn nghe vậy liền lao đến tấn công. Ánh mắt Đế Thiên hiện lên vẻ ngoan lệ.

Hắn giơ tay trái lên đỡ, cho nó cắn mình và nhanh tay dùng sức đâm mù mắt nó. Đế Thiên quyết định dùng thương đổi thương.

Con rắn đau há miệng, nhân cơ hội đó hắn rút dao đâm thêm một nhát nữa vô người nó rồi lùi về.

Đến giờ nó mới nhận ra tên nhân loại mà nó xem là đồ ăn rất nguy hiểm.

Vì chịu thêm một nhát cắn Đế Thiên càng suy yếu" ta phải mau kết thúc không người chết sẽ là ta"

Nếu đánh tiếp xuống hắn sẽ chết vì độc nên chỉ còn một cách. Hắn phải đánh cược. Tiền cược là sinh mạng hắn.

Thắng hắn nhặt về một cái mạng còn có thể hấp thụ con rắn kia đột phá ,bước vào luyện khí sơ kỳ.

Thua chính là chết, thành đồ ăn cho con rắn. Lúc hắn lên kế hoạch thì đằng xa một con hồ ly lông trắng, có hai cái đuôi đang nhìn hết thảy.

Nó chính là con hồ ly nuôi lớn Đế Thiên nhưng hay biến mất kia.

Con hồ ly không có ý định giúp mà nhàn nhã nhìn Đế Thiên chiến đấu chật vật. Nó khinh bi" nếu cả một con rắn nhỏ mà không giải quyết được thì không có giá trị sống, làm sao làm việc lớn"

Đế Thiên giả vờ kiệt sức ngã xuống nhưng tay vẫn giữ vững con dao. Con rắn thấy Đế Thiên nằm xuống rất vui mừng nhưng nó rất cẩn thận.

Nó ăn đau khổ do Đế Thiên gây ra nên phá lệ cẩn thận.Nó đứng im nhìn Đế Thiên. Qua năm phút khi nó xác định Đế Thiên đã chết liền bò tới.

Đế Thiên sắp không chịu nổi "nếu nó nhìn lâu thêm tý nữa có lẽ ra chết thật rồi"

Đến gần Đế Thiên nó há miệng chuẩn bị nuốt con mồi của mình thì biến cố xảy ra.

Đế Thiên bất ngờ đứng dậy, vòng về sau con rắn. Nhân lúc con rắn còn ngơ ngác về hắn còn sống, hắn dùng toàn lực cho phát đâm sinh mệnh này.

Đế Thiên đâm xuống chỗ cổ con rắn. Đánh rắn bảy tấc. Chỉ nghe một tiếng " răng.... Rắc".

Tiến xương cốt vỡ vang lên. Con rắn không căm lòng, quằn quại cơ thể một lúc rồi mới chết.

Bình Luận (0)
Comment