Yêu Lại Từ Đầu

Chương 139


Trì Uyên sửng sốt, không biết tại sao cô lại nhắc tới Tùy Mị.

Đầu mày anh nhíu lại rồi giãn ra.

Cổ Tự nhìn anh một lát lại thấy buồn cười, cúi đầu ăn cơm tiếp.
Ăn cơm xong, Trì Uyên phải đi làm, Cổ Tư dựa lưng vào số pha xem ti vi.

Buổi sáng cũng chẳng có Chương trình nào hay.

Cô cầm điều khiển từ xa đổi kênh với vẻ mất kiên nhẫn.

Trì Uyên đi tới cửa thì quay đầu nhìn lại.
Cổ Tư mặc quần áo ở nhà, dựa vào số pha và bắt chéo hai chân.

Tư thế này thật sự rất tùy ý.

Người phụ nữ như vậy, đừng bảo anh cưới về làm vợ, cho dù làm bạn, anh cũng không muốn cân nhắc tới đâu.

Anh nhìn một lát rồi đóng cửa ra ngoài.Trì Uyên lái xe tới công ty, mới ra khỏi thang máy đã thấy Tử Thư chờ sẵn ở ngoài.


Xem ra anh ta đặc biệt đứng đây chờ anh.

Sau khi nhìn thấy anh, Tử Thư vội vàng đi qua nói, “Sếp, tôi có chuyện muốn nói với anh.”
Trì Uyên hơi bất ngờ.

Anh chưa từng thấy anh ta căng thẳng như vậy.

Anh chế nhạo, “Có người gây khó dễ cho cậu à?”
Tử Thư lắc đầu, “Không phải, không phải.

Chúng ta vào văn phòng rồi nói sau.”
Tử Thư rõ ràng không đợi được.

Chờ Trì Uyên vừa vào văn phòng, anh ta đã vội vàng đóng cửa lại.

Sau đó anh ta nhìn Trì Uyên như bị thần kinh, “Sáng sớm hôm nay, nhà họ Tùy đã gọi điện thoại qua.”Trì Uyên nhíu mày, “Nhà họ Tùy?”
Tử Thư gật đầu, “Đúng, nhà họ Tùy, nhà cô Tùy Mị gọi điện thoại qua cho ông cả, nghe ý hình như muốn hợp tác gì đó.”
Trì Uyên khựng người lại rồi nói, “Ai gọi toi?”
Tử Thư thở hắt ra một hơi, “Nghe giọng ông cả nói chuyện thì hình như là ông cụ Tùy gọi tới.”
Trì Uyên không nói gì nhưng hơi nghiêm måt.

Cho dù lúc trước nhà họ Tùy và nhà họ Trì sắp làm thông gia nhưng không hề hợp tác.

Thật ra bà Trì từng nhắc riêng với Trì Chúc.

Nếu hai nhà đã định làm đám cưới thì hai công ty chắc hẳn cũng phải qua lại mới đúng.

Lúc đó, Trì Chúc nói bên nhà họ Tùy chưa từng nhắc tới chuyện này.Hình như ông cụ Tùy không vội có bất kỳ liên hệ nào với nhà họ Trì trong công việc.

Ông cụ là một người rất cẩn thận.

Có lẽ ông cụ sợ quan hệ thông gian sẽ ràng buộc nội dung hợp tác.

Nhưng bây giờ ông cụ lại đột nhiên nói muốn hợp tác, chẳng lẽ bên kia cũng xác định là mình và Cổ Tư không ly hôn.

Cho nên bọn họ từ bỏ quan hệ của Tùy Mị với mình.


Do đó bọn họ chỉ định làm đối tác kinh doanh bình thường?
Trì Uyên im lặng một lát lại hỏi Tử Thư, “Ba tôi nói thế nào? Ông ấy có lập tức trả lời không?”
Tử Thư lắc đầu, “Không, nhưng hình như lát nữa sẽ có người nhà họ Tùy sang xem xét tình hình cụ thể của bên này.”
Trì Uyên gật đầu, “Được, tôi biết rồi.

Cậu đi làm việc đi.”Tử Thư vẫn không yên lòng, “Nếu chúng ta và nhà họ Tùy hợp tác, có phải sau này anh sẽ thường xuyên ra vào với Tùy Mị không?”
Trì Uyên sửng sốt, “Cậu nói linh tinh gì vậy?”
Tử Thư lo lắng, “Sếp của tôi, ông chủ tốt của tôi ơi, anh cần phải nhớ đây chỉ là hợp tác bình thường thôi, anh không thể có tâm tư khác đâu đấy.”
Trì Uyên lạnh mặt nói, “Ra ngoài.”
Tử Thư vội vàng đi ra.

Anh ta đứng ở cửa văn phòng của Trì Uyên mà vẫn thấy bất an.

Tử Thư vội vàng cầm điện thoại gửi tin nhắn cho Cổ Tư.

Đến bây giờ cô vẫn không để ý tới anh ta.

Anh ta vốn tưởng mình gửi tin nhắn này qua, dù thế nào cô cũng sẽ vội vàng sốt ruột.

Kết quả anh ta nghĩ nhầm rồi.

Tin tức giống như hòn đá chìm xuống biển, gửi qua rồi chẳng thấy có chút động tĩnh nào nữa Tử Thư vò đầu bứt tóc, quay vẽ văn phòng của mình Mà quả nhiên, ông cụ Tùy dẫn theo ông Tùy tới công ty nhà họ Trì vào buổi sáng.

Hai công ty có quy mô tương đương nhau, một bên làm về nguyên vật liệu xây dựng, một bên sản xuất đồ nội thất.

Bọn họ hợp tác cũng không thể nói là ai giúp ai, ai kéo ai được.


Thế lực hai bên đều ngang nhau.

Trì Uyên không đi qua tiếp đón người nhà họ Tùy.

Trong công ty còn có Trì Chúc và mấy.

chú Chưa tới lượt anh phải đứng ra.

Tử Thư không nhịn được lại tới văn phòng của Trì Uyên.

Anh đang nhíu mày xem dữ liệu trong máy tính: Vừa thấy Tử Thư bước vào là anh đã biết lý do gì rồi, “Cậu bớt nghĩ những chuyện không đâu, cố gắng làm việc đi.

Tử Thư bước chậm về phía bàn làm việc của Trì Uyên, hạ thấp giọng nói, ‘Sếp ơi, tôi chỉ muốn hỏi anh một câu thôi.

Anh có thể kiên nhân trả lời tôi không?”
Trì Uyên ngước mắt nhìn anh ta nhưng không nói lời nào.

Tử Thư mím môi rồi hỏi, “Bây giờ anh đang độc thân, có phải anh cũng tính sẽ phát triển với cô Tùy không?”
- ---------------------------.

Bình Luận (0)
Comment