Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

Chương 83

Diệp Phàm thu hồi ngưng hồn hương, tiến vào trong khách sạn tìm hai người Phạm Thừa cùng Hoàng Nguyệt.

“Ngươi, ngươi vào bằng cách nào?” Phạm Thừa nhìn thấy Diệp Phàm, trong lòng dâng lên một cỗ khủng hoảng.

“Muốn vào thì vào thôi.” Diệp Phàm lẳng lặng đứng ở cửa sổ nhìn hai người.

Diệp Phàm đứng trước cửa sổ, thân ảnh có chút mơ hồ, thoạt nhìn thập phần quỷ mị.

“Ngươi muốn làm gì?”

Diệp Phàm cong khóe miệng: “Ngươi thật thông minh, cư nhiên cũng biết nghĩ đến chuyện xuống tay với lão bà của ta, bất quá, người thông minh đều chết sớm.”

Một đoàn hắc khí từ trêи người Diệp Phàm xông ra, nhắm thẳng về phía hai người.

Hai người Phạm Thừa cùng Hoàng Nguyệt bị hắc khí bao vây, liên tục phát ra những tiếng kêu la thảm thiết, rất nhanh sau đó, hai người liền thất khiếu đổ máu, không còn hơi thở.

Hai quỷ hồn bị Diệp Phàm chộp vào trong tay, Diệp Phàm nhanh chóng xem ký ức của hai người, sau đó thu hai quỷ hồn mới vào Quỷ Âm Kỳ.

Giải quyết hai người kia xong, Diệp Phàm đi đến cửa hàng vịt nướng, mua vịt nướng xong rồi mới về tới biệt thự.

(dreamhouse2255)

Bên trong biệt thự, Thái Soái khẩn trương đi qua đi lại: “Bạch tam thiếu, ngươi có cảm thấy căn phòng này hơi âm trầm không?”

Bạch Vân Hi nhìn Thái Soái một cái: “Biệt thự này vốn là quỷ trạch, hơi âm trầm một chút cũng không kỳ quái.”

Thái Soái nhìn thoáng qua về phía cửa sổ, thấy được một người trang điểm kỳ quái xuyên qua cửa sổ nhìn vào trong phòng.

Thái Soái bị dọa thiếu chút nữa té lăn trêи đất, mặt người ngoài cửa sổ giống như là bị chôn dưới đất quá lâu, cực kỳ quỷ dị.

“Bạch tam thiếu, có quỷ!” Thái Soái run giọng gọi Bạch Vân Hi.

Bạch Vân Hi nhìn Thái Soái: “Có quỷ thì có quỷ, hôm nay là tết Trung Nguyên, có quỷ cũng không kì quái.”

Trong lòng Bạch Vân Hi cũng có chút run run, âm thầm oán trách Diệp Phàm vừa đi liền không biết đường trở về sớm, nhưng vẫn cố gắng trấn định.

Bạch Vân Hi phát hiện, ngoài cửa có không ít quỷ muốn vọt vào đây, may mà đám quỷ đã bị trận kỳ xung quanh biệt thự chặn lại.

Thái Soái nhìn bộ dáng thong dong của Bạch Vân Hi, trong lòng bội phục không thôi, Bạch tam thiếu chính là Bạch tam thiếu, phần định lực như này chỉ người phi thường mới có được.

“Bạch tam thiếu, hình như xung quanh biệt thự càng ngày càng nhiều quỷ.”

(dreamhouse2255)

Bạch Vân Hi cắn cắn môi, ở trong lòng mang Diệp Phàm ra mắng một trận, tiết kiệm tiền cũng không phải tết kiệm như vậy, ở quỷ trạch gì đó cả ngày bị một đám quỷ vây quanh, Diệp Phàm cũng không sợ buổi tối mất ngủ!

“Trời chiều rồi, hôm nay là tết Trung Nguyên, quỷ khó khăn lắm mới có được một ngày nghỉ, nhiều hơn một ít cũng bình thường, chờ ngày mai thì tốt rồi.” Bạch Vân Hi nhàn nhạt nói.

Thái Soái nhìn bộ dáng vững vàng trấn định của Bạch Vân Hi, càng thêm cảm thấy mình không được việc gì.

Bạch Vân Hi nhắm mắt, trong lòng không biết đã thoá mạ Diệp Phàm bao nhiêu lần.

“Đang làm cái gì vậy? Biệt thự này chính là ta bỏ ba trăm vạn mua về, tụ tập ở chỗ này làm gì? Cút ngay, muốn chiếm tiện nghi sao?” Diệp Phàm vung Quỷ Âm Kỳ lên, quỷ hồn liền lập tức giải tán.

Bạch Vân Hi thấy Diệp Phàm trở về, âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.

“Ngươi chạy đi đâu vậy?” Bạch Vân Hi hỏi.

“Trước đó không phải đã nói có chiếc xe theo dõi chúng ta sao? Ta đưa quỷ tới dọa bọn họ, hai tên kia định lực khá tốt, không có bị dọa chết, vừa nãy ta đi tìm bọn họ hỏi chút chuyện.” Diệp Phàm đáp.

Bạch Vân Hi: “……”

“Hỏi ra được cái gì rồi?”

(dreamhouse2255)

“Hai người bọn họ cũng không biết nhiều lắm, nghe nói nhiệm vụ này nguyên bản là một nhiệm vụ nhỏ cấp B, nhưng bởi vì ta lên sân khấu, độ khó khăn của nhiệm vụ liền tăng lên tới cấp S.”

“Hai tên kia chỉ là sát thủ ngân bài, cảm thấy lấy năng lực của bọn họ không giải quyết được cao thủ như ta, liền tính toán vây Nguỵ cứu Triệu (giương đông kϊƈɦ tây) xuống tay với ngươi, làm ta không có phương pháp phân thân, ta đã xử lý rồi. Không thể không nói, thực lực của hai tên kia đúng là chẳng ra gì.”

“Ta phải nhanh chóng giải quyết chuyện lần này, nếu không hậu hoạn khôn lường.”

Thái Soái nhíu mày, Thái Chấn Tuấn từng nói qua, Diệp Phàm chính là một tên thê nô, bởi vì quan hệ với hắn có thể uy hϊế͙p͙ đến an nguy của Bạch Vân Hi, Diệp Phàm rất có khả năng sẽ phủi tay mặc kệ.

Thái Soái từng nghe nói, trước đó Diệp Phàm kiếm lời từ Giang gia năm trăm triệu, lại nói tiếp, kỳ thật người ta căn bản cũng không quá cần chút tiền ấy của hắn, Diệp Phàm ra tay hỗ trợ khả năng lớn nhất chính là nhìn trêи mặt mũi đệ đệ hắn.

“Hiện tại tương đối phiền toái, tổ chức dị năng ngoại quốc cùng Diêm Vương Điện trong nước liên thủ, thật ra ta cũng không sợ sát thủ tử kim bài gì đó từ Diêm Vương Điện kia, nhưng ta không biết hang ổ bọn họ ở đâu a.” Diệp Phàm tràn đầy buồn rầu than thở.

Bạch Vân Hi cau mày: “Nhiều năm qua Diêm Vương Điện đã giết không ít người, thù địch cũng không ít, đương nhiên thỏ khôn có ba hang, sẽ không để người biết hang ổ thật của bọn hắn ở đâu.”

“Xử lý người của tổ chức dị năng ngoại quốc bên kia cũng có thể, nghe nói là do bên kia thuê sát thủ, nếu người thuê chết, không lấy được thù lao, Diêm Vương Điện đương nhiên sẽ từ bỏ.” Diệp Phàm nói.

(dreamhouse2255)

Thái Soái: “……” Đây quả thật là lần đầu tiên hắn nghe được có người nói muốn xử lý hết người của tổ chức dị năng ngoại quốc, Diệp Phàm đến tột cùng là kẻ tài cao gan cũng lớn hay là nghé con không sợ cọp a?

“Hình như biện pháp này không thể thực hiện được! Biện pháp này cần phải xuất ngoại, hình như xuất ngoại cần có hộ chiếu, ta phân biệt phương hướng không tốt lắm, ra tới bên ngoài rồi trời xa đất lạ, quá phiền toái!” Diệp Phàm lắc đầu.

Thái Soái: “……” Chẳng lẽ phiền toái chỉ là phải trình hộ chiếu cùng không tìm thấy đường sao?

“Diệp thiếu, ta nói vị trí của linh thạch cho ngươi đi.” Thái Soái nói.

Diệp Phàm tràn đầy khó hiểu: “A, ngươi vội vã cho ta như vậy, không sợ ta lấy được đến tay liền mặc kệ ngươi sao?”

“Bằng hữu của ta ở nước ngoài đã chết, người của Diêm Vương Điện lại vội vã muốn giết ta, ta nghĩ rất có thể là bởi vì bọn họ đã biết vị trí của linh thạch.”

Diệp Phàm gật đầu: “Vậy được rồi, tiên hạ thủ vi cường, hậu thủ vi tai ương.”

*Tiên hạ thủ vi cường; hậu thủ vi tai ương: nghĩa là ra tay trước thì chiếm được lợi thế, trở thành kẻ mạnh; ra tay sau thì sẽ bị thua thiệt

“Diệp Phàm, không phải ngươi nói quỷ trạch này đã được ngươi sửa chữa lại rồi sao? Sao còn có nhiều quỷ ở bên ngoài như vậy?” Bạch Vân Hi nhịn không được hỏi.

“Bởi hôm nay là tết Trung Nguyên a!” Bởi vì ngươi ở chỗ này!

Diệp Phàm bắt lấy tay Bạch Vân Hi, cẩn thận nhìn: “Có mấy hạt châu trong này đã tổn hại, không thể dùng nữa.”

(dreamhouse2255)

Bạch Vân Hi cau mày: “Phải vậy không?”

Bạch Vân Hi cúi đầu, khi còn nhỏ hắn thường xuyên gặp quỷ, sau khi gặp được Diệp Phàm rồi thì không bị nữa, tiếp tục tính như vậy, khoảng cách đến đại nạn năm hai mươi tuổi của hắn rất nhanh là sẽ đến.

Diệp Phàm lấy ra mấy ngọc bội: “Ngươi lấy mấy cái này chống đỡ trước.”

Bạch Vân Hi nhận ngọc bội gật đầu: “Được.”

……

“Đại ca, Diệp thiếu đâu?” Thái Chấn Tuấn nhìn Thái Soái một mình trở về, không khỏi có chút nghi hoặc.

“Diệp Phàm có chút việc, rời đi trước, ta đến thay thế hắn bảo hộ ca ngươi!” Trương Huyên nói.

Thái Chấn Tuấn gật đầu, đáp một tiếng, vội vàng nói: “Vậy đa tạ đại sư.”

Trương Huyên vẫy vẫy tay: “Không cần cảm tạ, Diệp thiếu đã thanh toán đủ thù lao.”

Trương Huyên lấy ra một chồng phù lục nghiên cứu, Diệp Phàm đưa cho hắn mấy chục loại phù khác nhau, có loại phòng thân, cũng có loại công kϊƈɦ, nghiên cứu phù lục ở Long Hổ Sơn không được sâu xa, giá trị nghiên cứu của đám phù này thật sự không nhỏ, Diệp Phàm khó khăn lắm mới được một lần cầu đến trêи đầu hắn, ra giá rất cao, hắn xem như là mượn ánh sáng của Thái Soái.

(dreamhouse2255)

“Cầu đến trêи đầu Diệp Phàm, thật không biết ngươi may mắn hay là xui xẻo nữa.” Trương Huyên cười cười nhìn Thái Soái.

Thái Soái cười khổ một tiếng, thực lực của Diệp Phàm đúng là không tồi, nhưng tính tình thật sự khiến người khác khó có thể chống đỡ nổi.

Thái Chấn Tuấn vội vàng nói: “Diệp thiếu là người tốt.”

Trương Huyên cười cười: “Ở trước mặt Bạch Vân Hi hắn đúng là người tốt mười phân vẹn mười.” Đối với những người khác thì sao? Không có lợi thì không dậy sớm (không có tiền không làm việc).

“Ta nghe nói có một gen chiến sĩ đã chết trêи tay Diệp Phàm, tên kia là chết như thế nào?” Trương Huyên hỏi.

Thái Chấn Tuấn lắc đầu: “Không quá rõ ràng, Diệp thiếu đi xuống một chuyến, sau đó hắn liền chết.” Thanh danh chiến sĩ siêu cấp nước ngoài hiển hách, nhưng hình như lần này có chút hữu danh vô thực a!

Trương Huyên tiếc nuối than nhẹ: “Đáng tiếc, thi thể đã bị người của viện khoa học mang đi, nếu không còn có thể lấy tới nghiên cứu một chút.”

Thái Chấn Tuấn: “……”

……

Diệp Phàm đi vào công ty bảo hiểm, mở két sắt ra, đồ bên trong két sắt đã không cánh mà bay.

(dreamhouse2255)

Bởi vì đã có chuẩn bị từ sớm, Diệp Phàm cũng không quá thất vọng.

Ra khỏi công ty bảo hiểm, Diệp Phàm đi đến hoa viên của một tiểu khu, rất nhanh liền tìm ra được một ngăn chuyển phát nhanh, từ trong ngăn tủ lấy ra một cái bao.

Sau khi Thái Soái phát hiện mình bị theo dõi liền đem phân bốn tảng đá thành hai phần, một phần bí mật giữ trong công ty bảo hiểm, một phần khác thông qua chuyển phát nhanh gửi ra ngoài, bởi vì không có ai nhận hàng chuyển phát cho nên đã bị gửi trong rương chuyển phát nhanh, Thái Soái tiêu một phần nhân lực lớn ẩn tàng tiến vào trong công ty bảo hiểm lại phát hiện linh thạch đã bị người lấy đi, còn đồ ở trong rương chuyển phát nhanh vẫn giữ được.

Sau khi Diệp Phàm lấy bao trong rương chuyển phát nhanh liền rời đi.

Diệp Phàm ngồi xe taxi, chạy mãi cho đến vùng ngoại thành, sau đó bước xuống khỏi xe.

Sau khi Diệp Phàm xuống khỏi xe liền đứng chờ tại chỗ.

“Bỏ đồ vật xuống, ngươi có thể đi được rồi.” Jack lạnh lùng nhìn Diệp Phàm, một bộ đại phát từ bi.

Diệp Phàm híp mắt, ba người xuất hiện ở trước mặt hắn có hai người là tu giả cổ võ, một là người nước ngoài, người nước ngoài có chút giống với gen chiến sĩ Diệp Phàm gặp được trước đây, bất quá, độ nồng đậm của linh khí trêи người của người này so với người trước đây cao hơn rất nhiều.

Diệp Phàm cười cười nhìn ba người: “Rốt cuộc các ngươi cũng theo kịp, ta còn đang lo lắng các ngươi bị ném xa rồi chứ.”

Jack bị Diệp Phàm chọc giận, “Ngươi muốn tìm chết!”

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm cười cười nhìn Jack: “Gen chiến sĩ sao? Trước đó ta cũng gặp được một tên, quá cùi bắp!”

“Ta không giống với tên Johan ngu ngốc kia.” Jack lạnh lùng nói.

Jack rất ghen ghét Johan, dù cho cùng là gen chiến sĩ cũng phân chia làm ba bảy loại, thuộc tính của hắn là thổ, không quá được coi trọng, Johan thì khác, thuộc tính phong, rõ ràng hắn vẫn luôn chăm chỉ khổ luyện, thực lực vượt xa trêи Johan, nhưng người trong tổ chức lại coi trọng Johan hơn, tài nguyên tốt đều dùng trêи người thứ bùn nhão không trét nổi tường kia.

Tuy thực lực Johan bình thường, nhưng tính tình lại bị dạy ra vô pháp vô thiên, chưa xuất sư liền vội vã chạy ra ngoài hoạt động, cũng chỉ có thể trách hắn xui xẻo, chỉ là ra chấp hành một nhiệm vụ cấp B lại trong nháy mắt bị người đối phương mời tới giúp đỡ hạ gục, cao tầng trong tổ chức cảm thấy vô cùng tiếc nuối, Jack lại cảm thấy Johan chết cũng chưa hết tội.

Diệp Phàm nghiêng đầu, thầm nghĩ: Không giống nhau sao? Đều không khác nhau lắm a!

“Diệp Phàm, ngươi đừng tưởng rằng giết được Johan đã là thiên hạ vô địch, hiện tại ngươi buông gen thạch xuống còn có thể nhặt về một cái mạng, nếu như không, ngươi cứ chờ chết đi.” Nếu là những người khác, Jack chắc chắn sẽ động thủ ngay lập tức, nhưng Diệp Phàm này có chút tà môn, tuy rằng Jack không cảm thấy đã có mình cùng hai tu giả cổ võ ở đây còn sẽ thua, nhưng cũng vẫn sợ trong quá trình chiến đấu sẽ xuất hiện thương vong.

Diệp Phàm nhìn Jack: “Gen thạch? Các ngươi gọi như vậy? Các ngươi nhường gen thạch cho ta, ta liền không giết các ngươi.”

“Tìm chết!”

“Người trẻ tuổi, ngươi còn trẻ đã lợi hại như vậy cũng không dễ dàng gì, chết không khỏi quá đáng tiếc, vì tốt cho ngươi, ngươi vẫn nên giao gen thạch ra đây đi.” Một tu giả cổ võ đứng bên cạnh mở miệng.

Diệp Phàm nhíu mày, sát khí trêи người tu giả cổ võ này quá nồng đậm, hiển nhiên là đã giết không ít người.

(dreamhouse2255)

……….
Bình Luận (0)
Comment