Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

Chương 311

Diệp Cẩm Văn vừa từ bên ngoài trở về liền nhìn thấy Bạch Vân Hi đang đứng trong đại sảnh, sắc mặt có vẻ không được tốt cho lắm.

“Nhị tẩu, sao ngươi cũng xuất quan?”

Diệp Cẩm Văn mơ hồ cảm thấy Bạch Vân Hi đã sắp thăng cấp Nguyên Anh liền nhịn không được lo lắng.

Lấy trạng thái hiện tại của Bạch Vân Hi vẫn nên bế quan là tốt nhất.

Một khi Bạch Vân Hi thăng cấp Nguyên Anh, vậy Bích Vân Tông bọn họ liền nhiều thêm một cao thủ, thật có mặt mũi.

Diệp Cẩm Văn thầm nghĩ: Nhị ca thật có bản lĩnh, tùy tiện tìm một đạo lữ chính là đơn băng linh căn, tư chất dung mạo không kém hơn Giang Lăng Tuyết chút nào.

Diệp Cẩm Văn rất rõ ràng, Giang Lăng Tuyết không thích nhị ca, cũng lấy vì có hôn ước với nhị ca làm hổ thẹn, nhị ca tìm một người càng tốt hơn, xem như là dương mi thổ khí.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm một cái, thở dài, nói với Diệp Cẩm Văn: “Ta nghe nói nhị ca ngươi có một cái ý tưởng rất sáng suốt, liền muốn xuất quan ra xem thử xem.”

Diệp Phàm thí điên thí điên nói: “Vân Hi, ngươi nghe được chuyện ta muốn đổi pháp khí với người của Dung Thiên Cung sao?”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Đúng vậy!”

Diệp Cẩm Văn nghe ngữ khí của Bạch Vân Hi, trong lòng hung hăng run một cái.

“Chuyện này ta đã giao cho Cẩm Văn làm, Cẩm Văn, thế nào rồi?” Diệp Phàm hỏi.

“Bọn họ không chịu đổi.” Diệp Cẩm Văn xấu hổ nói.

“Không chịu đổi sao? Ngươi có nói cho bọn họ, 50 viên đan dược Thiên cấp không đủ có thể thương lượng thêm không?” Diệp Phàm khó chịu hỏi.

Diệp Cẩm Văn gật đầu: “Nói, Dung Phóng tông chủ tức giận bỏ đi rồi.”

Diệp Phàm cau mày, “À” một tiếng, “Đi rồi? Hắn có lẽ không phải tức giận bỏ đi, mà là chạy về Dung Thiên Cung bàn bạc với mấy lão đầu bên kia xem có nên đổi hay không, 50 viên đan dược Thiên cấp đó, không ít đâu, qua thôn này liền không còn cửa hàng.”

Bạch Vân Hi: “……”

Bạch Vân Hi trợn trắng mắt: “Cẩm Văn, nhị ca ngươi hồ nháo, ngươi cũng theo hắn hồ nháo sao!” Mệt hắn còn cảm thấy trong ba huynh đệ Diệp gia chỉ có Diệp Cẩm Văn này là có chút đầu óc.

Diệp Cẩm Văn xoa xoa mũi, chuyện Diệp Phàm muốn đổi lấy pháp khí Thiên cấp của Dung Thiên Cung, trong tư tâm Diệp Cẩm Văn kỳ thật cũng không quá tán đồng, nhưng Diệp Cẩm Văn không ngại ghê tởm Dung Thiên Cung một chút, năm đó Dung Thiên Cung xuất động không ít tu sĩ tới Hứa gia, Diệp Cẩm Văn vô cùng chướng mắt hành vi này. Đương nhiên, đây chỉ là nguyên nhân thứ yếu, nguyên nhân chủ yếu là, Diệp Cẩm Văn không biết phải làm sao phản bác nhị ca hắn.

Diệp Phàm vô tội nhìn Bạch Vân Hi: “Vân Hi, ta không có hồ nháo!”

Bạch Vân Hi hung tợn trừng mắt nhìn Diệp Phàm một cái: “Ngươi còn có mặt mũi nói!”

Ba kiện chí bảo là do sư tổ của Dung Thiên Cung để lại, bị cướp một cái thì thôi đi, nếu đổi hết ra ngoài, Dung Thiên Cung liền mất hết danh dự.

Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi: “Ta cũng là vì tốt cho ngươi mà, ngươi xem ngươi sắp kết anh rồi, pháp khí tiện tay lại không nhiều lắm, nếu như lấy được cả ba kiện chí bảo của Dung Thiên Cung về tới tay, vậy có mặt mũi biết bao nhiêu!”

Bạch Vân Hi: “……” Diệp Phàm muốn mặt mũi, người khác thì không muốn sao.

Diệp Cẩm Văn nhìn Bạch Vân Hi, nói: “Nhị tẩu, ngươi vẫn là bế quan nghỉ ngơi trước đi, ta thấy ngươi có vẻ sắp kết anh rồi.”

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy! Đúng vậy! Có ta ở đây, ngươi còn không yên tâm sao, ta sẽ xử lý tốt những chuyện này.”

Bạch Vân Hi nghe thấy lời này của Diệp Phàm, tức khắc sắc mặt vặn vẹo.

Diệp Cẩm Văn nhìn Bạch Vân Hi: “Nhị tẩu, ngươi yên tâm đi, Dung Thiên Cung bên kia có hải thú xâm lấn, sợ là sắp phát sinh đại chiến chủng tộc, từ tình báo ta tra được, hải thú thế tới rào rạt, mấy năm này Dung Thiên Cung chỉ sợ không rảnh đi so đo chuyện Dung Thiên Kính.”

“Tu sĩ cùng hải tộc đại chiến?” Bạch Vân Hi nhíu mày lại.

Diệp Cẩm Văn gật đầu: “Không sai, bên kia đã có hải thú xâm lấn, chỗ chúng ta phỏng chừng cũng sắp rồi, tới lúc đó tông môn sẽ phải xuất động vài tu sĩ ra ngoài.”

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Cẩm Văn: “Các đại tông môn đều nguyện ý?”

“Đây là đại chiến chủng tộc, liên quan đến sinh tử tồn vong của nhân tộc, các tông môn đều cần phải xuất lực, nếu như giết được nhiều hải thú, liền cũng sẽ có khen thưởng.” Diệp Cẩm Văn nói.

“Một khi đại chiến với hải thú bùng nổ, vậy sẽ kéo dài bao lâu?” Bạch Vân Hi hỏi.

Diệp Cẩm Văn lắc đầu: “Không biết, còn phải xem tình huống, vài năm, vài chục năm đều có thể, yêu đan của hải thú có thể luyện chế thành đan dược, thân thể hải thú có thể luyện chế thành pháp khí, mỗi lần hải thú triều qua đều sẽ có vô vàn tu sĩ chết đi, nhưng cũng có thể sinh ra rất nhiều thiên tài.”

“Vân Hi, có thể chỉ là một hồi hải thú triều nho nhỏ mà thôi, ngươi đi bế quan trước đi, thăng cấp Nguyên Anh quan trọng.” Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Hi gật đầu: “Được.”

Bạch Vân Hi cúi đầu, thầm nghĩ: Ở Nam Đại Lục, tu sĩ Kim Đan bình thường quá nhiều, nếu hắn không thể tiến vào Nguyên Anh Kỳ, vậy căn bản là không có quyền lên tiếng, Diệp Phàm ngược lại khá tốt, tên kia là đan sư Thiên cấp, địa vị thật ra còn cao hơn tu sĩ Nguyên Anh bình thường một ít.

Bạch Vân Hi lần thứ hai bế quan không lâu, Diệp Khải Hiền liền mang theo Hứa Minh Dương trở lại.

Bạch Vân Hi sắp thăng cấp Nguyên Anh, Hứa Minh Dương cũng thế, nghĩ tới ở bên ngoài thăng cấp quá nguy hiểm, Diệp Khải Hiền liền mang người về.

Hai tháng sau.

Hải thú triều càng ngày càng nghiêm trọng.

Ở vùng giáp giới với biển của đại lục Thương Huyền đã không ít lần xảy ra sự kiện hải thú đồ thôn, một phần năm bản đồ đã rơi vào trong tay hải thú, nếu hải thú cứ tiếp tục xâm nhập, phiền liền phiền toái lớn.

Các đại tông môn ở đại lục Thương Huyền khẩn cấp mở hội nghị.

Diệp Khải Hiền đứng bên trong đại sảnh, nói: “Ta nhận được nhiệm vụ từ liên minh gửi tới, Bích Vân Tông phải cử ra một Nguyên Anh đi trấn giữ Thiên Hải Thành.”

Diệp Cẩm Văn lo lắng cau mày lại: “Thiên Hải Thành, bên kia không dễ thủ a!”

Diệp Cẩm Văn nhìn bản đồ, Cô Vân Thành tiếp giáp Thiên Hải Thành đã trở thành nhạc viên của yêu thú, tu sĩ không kịp bỏ chạy hiện tại đại khái đã trở thành cơm trong bụng của hải thú.

Diệp Khải Hiền gật đầu: “Thiên Hải Thành bên kia có vài tòa quặng linh thạch, không vứt bỏ được, chỉ có thể thủ.”

Diệp Phàm gật đầu, “À” một tiếng.

Diệp Phàm thầm nghĩ: Hải thú cũng sẽ bị linh thạch hấp dẫn, bên trong đại quân hải thú có rất nhiều tay thiện nghệ trong việc đào quặng, nếu để hải thú chiếm cứ Thiên Hải Thành, vậy sau này nếu có cướp lại được cũng chỉ còn một toàn thành phế.

“Ta nghe nói trong số những tu sĩ đến tiếp viện Thiên Hải Thành đã chết mất một Nguyên Anh, đại ca, ngươi nhất định phải cẩn thận.” Diệp Cẩm Văn nói.

Diệp Cẩm Văn thầm nghĩ: Liên minh tuy rằng là đại biểu các phái liên hợp lại, nhưng tông môn có tu giả Hóa Thần quyền lên tiếng vẫn lớn hơn một chút, phái đại ca đi Thiên Hải Thành phỏng chừng chính là chủ ý của Thần Phong Tông.

Diệp Khải Hiền gật đầu: “Yên tâm đi, không xảy ra chuyện gì được.”

Diệp Phàm chớp chớp mắt, nói: “Ta cũng đi.”

Diệp Cẩm Văn nhìn Diệp Phàm: “Nhị ca, ngươi cũng muốn đi sao?”

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy, ta cách Nguyên Anh kỳ vẫn còn một đoạn nữa, chỉ mỗi hấp thu linh khí thôi là không đủ, còn phải ra ngoài rèn luyện một phen.”

“Hải thú triều ở tiền tuyến rất kịch liệt, tùy thời có thể phát sinh hải thú xâm lấn quy mô lớn, ngươi nhất định phải suy nghĩ kỹ!” Diệp Khải Hiền nói.

Diệp Phàm gật đầu: “Ta nghĩ kỹ rồi, nếu thật sự không thể thủ vậy liền dùng truyền tống phù rời đi trước, không xảy ra chuyện gì được, lại nói tiếp, hải thú triều lần này là do nguyên nhân gì tạo thành?”

Diệp Cẩm Văn cau mày nói: “Ta nghe thấy một chút tiếng gió, nhưng không xác định được là thật hay giả.”

Diệp Phàm tò mò hỏi: “Nguyên nhân gì?”

“Có thể là hải thú Hóa Thần kỳ trong biển sắp sinh.” Diệp Cẩm Văn nói.

Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Như vậy a! Phiền toái.”

Nhân tộc hoài thai mười tháng, yêu thú lại cần tới mấy năm, mấy chục năm, rất nhiều yêu thú đều có thiên phú dị bẩm, vừa sinh ra liền có tu vi Kim Đan.

Một khi yêu thú Hóa Thần kỳ mang thai, vậy cần tới rất nhiều năng lượng tu bổ, từ đó mà đi cắn nuốt năng lượn trong địa bàn của yêu thú khác, các yêu thú xung quanh liền phải chịu tội.

Hải thú dưới biển không ở nổi nữa, chỉ có thể chạy lên bờ.

Rất nhiều hải thú chỉ có thể sống dưới biển, nhưng cũng có rất nhiều hải thú có thể sống ở cả hai nơi, nếu hải thú Hóa Thần kỳ sắp sinh, vậy trận chiến này phỏng chừng sẽ phải kéo dài mười mấy năm.

……

Diệp Khải Hiền điều khiển phi thuyền chạy như bay về phía địa giới Thiên Hải Thành.

Diệp Phàm khuyếch tán linh hồn lực ra, khắp nơi xung quanh Thiên Hải Thành đều có dấu hiệu của hải thú hoạt động.

Một đường đi này, Diệp Phàm phát hiện không ít tử thi, khắp nơi đều là máu tươi, rất nhiều thi thể bị phệ cắn không đầy đủ.

Thanh âm kích đấu truyền vào trong thức hải của Diệp Phànm, “Đại ca, phía đông bắc có một đám cá sấu đang công kích mấy tu sĩ Kim Đan.”

Tốc độ phi thuyền của Diệp Khải Hiền rất nhanh, khi tới nơi, các tu sĩ vẫn đang dốc hết toàn lực ứng phó với đám cá sấu vây công.

Diệp Phàm nhận thấy linh khí trên người bọn họ đã tiêu hao gần hết, chỉ còn lại hai ba phần mười, cứ tiếp tục thế này sớm muộn gì cũng sẽ bị cá sấu ăn sạch.

“Vô dụng! Thời điểm ta còn là Kim Đan, yêu thú thế này ta một kiếm là có thể chém bay.” Diệp Khải Hiền lạnh lùng nói.

Diệp Phàm: “……”

Diệp Khải Hiền phất tay, đầy trời bóng kiếm phiên thiên, một đám cá sấu nhất thời chia năm xẻ bảy.

Diệp Phàm híp mắt, thầm nghĩ:Kiếm quang của đại ca tràn ngập một cỗ kiếm ý không gian, thật lợi hại!

Mấy tu sĩ Kim Đan nhìn thấy Diệp Khải Hiền, lập tức thở dài nhẹ nhõm, tiến lên hành lễ.

“Ngài chính là Diệp tiền bối của Bích Vân Tông?” Một nữ tu diện mạo đoan trang, có vài phần tư sắc tiến lên thăm hỏi.

Diệp Khải Hiền gật đầu: “Không sai, nơi này đã bị hải thú chiếm lĩnh, sao các ngươi không kịp thời rút lui?”

Đào Vân Phỉ xấu hổ nói: “Tiền bối có lẽ không biết, chúng ta cũng không còn biện pháp nào khác, phụ cận nơi này có một mỏ tử nham chưa kịp rời đi, mà thứ đó lại rất quan trọng trong việc bảo hộ thành trì.”

Diệp Phàm nhướng mày, thầm nghĩ: Người chết vì tiền, chim chết vì mồi a!

“Mấy người các ngươi lên đi, ta phải tới Thiên Hải Thành đưa tin, vừa lúc có thể đưa các ngươi một đoạn đường.” Diệp Khải Hiền nói.

Đám người Đào Vân Phỉ vui sướng, sôi nổi lên phi thuyền.

Trạng thái của đám người Đào Vân Phỉ không tốt lắm, Diệp Khải Hiền đuổi bọn họ vào trong khoang thuyền nghỉ ngơi.

“Sư tỷ, vị bên cạnh Diệp Khải Hiền tiền bối là đạo lữ của hắn, Hứa Minh Dương sao?” Cố Lan Trân hỏi.

Mấy năm nay Cố Lan Trân vẫn luôn bế quan, hải thú xâm lấn mới bất đắc dĩ ra ngoài hoạt động, cho nên không hiểu quá nhiều về chuyện mấy năm này.

“Không phải, là Phạn Dạ, đan sư Thiên cấp mới gia nhập Bích Vân Tông, Diệp Khải Hiền cư nhiên mang hắn tới nơi này!” Đào Vân Phỉ khó tin nói.

Cố Lan Trân kinh ngạc: “Đan sư Thiên cấp tới đây? Có đan sư Thiên cấp anh dũng như vậy sao!”

Đào Vân Phỉ cùng Cố Lan Trân đều là tu sĩ bản địa, cơ nghiệp đều ở nơi này, hải thú xâm lấn tới, muốn chạy cũng không được, Cố Lan Trân không ngờ rằng lại có đan sư Thiên cấp tới nơi quỷ quái này.
Bình Luận (0)
Comment