Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

Chương 133

Ngày hôm sau, Diệp Phàm đi đến tiểu khu của Tiếu Trì, nhìn thấy một màn thập phần kinh tủng.

Một phụ nhân mập mạp lôi kéo Tiếu Trì kêu khóc, bên canh phụ nhân còn có một tráng hán cao to, giống như là đang bày trận.

“Không có thiên lý a!”

“Phá hủy nhân duyên của người khác, không chết tử tế được!”

“Đáng giết ngàn đao!”

……

Phụ nhân béo kia vừa khóc vừa nháo, dùng sức lôi kéo quần áo Tiếu Trì, khiến cho quần áo Tiếu Trì nhăn thành một đoàn.

Tiếu Trì nhìn thấy Diệp Phàm, giống như là thấy được cứu tinh, lập tức lên tiếng: “Diệp Phàm, ngươi đừng chỉ có đứng nhìn, mau tới hỗ trợ đi!”

Diệp Phàm nghe vậy, lập tứ vọt tới chỗ Tiếu Trì, mở hai tay kéo Tiếu Trì ra sau người,

“Ngoại gia gia, không phải sợ, ta tới bảo hộ ngươi, các ngươi muốn làm gì?”

Phụ nhân tràn đầy tức giận chỉ vào Tiếu Trì: “Tên vương bát đản ngươi, táng tận thiên lương, ngươi còn tìm giúp đỡ!”

(dreamhouse2255)

Phụ nhân dữ tợn nhào về phía Tiếu Trì, Diệp Phàm kéo Tiếu Trì trốn đi, phụ nhân béo kia chỉ túm được hư không.

“Ngoại gia gia, ngươi làm ra chuyện gì rồi?”

Tiếu Trì tức giận mắng: “Bọn họ không hiểu chuyện, chúng ta đi trước.”

Tiếu Trì đen mặt, thầm nghĩ: Tú tài gặp binh sĩ, có lý nói cũng không hiểu, hắn đúng là không còn cách nào khác với nữ nhân này.

Diệp Phàm sử dụng một chút thủ đoạn nhỏ, khiến phụ nhân béo kia ngã xuống, kéo Tiếu Trì chạy vào tiểu khu.

Phụ nhân béo thấy Tiếu Trì đi vào tiểu khu, liền lập tức muốn vào theo, nhưng lại bị bảo an chặn lại.

“Ngoại gia gia, chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ ngươi cùng nữ nhân đó có một chân?”

Tiếu Trì nghe Diệp Phàm nói, thiếu chút nữa đã bạo lên, “Ngươi nói hươu nói vượn cái gì đấy? Chẳng lẽ ở trong mắt ngươi, ánh mắt của ta kém như vậy sao?”

Diệp Phàm xấu hổ cười cười: “Ngoại gia gia, ánh mắt của ngươi như thế nào, ta đúng là không rõ ràng lắm, nữ nhân kia có chút không lên được mặt bàn, nhưng không phải có người nói, ăn nhiều thịt cá liền muốn nếm thử cháo trắng rau xào sao? Ai biết ánh mắt của ngươi có đặc biệt hay không đâu?”

Tiếu Trì trừng mắt nhìn Diệp Phàm một cái: “Đi đi, đi đi, ánh mắt của ta rất bình thường.”

(dreamhouse2255)

Ánh mắt của hắn rất bình thường, nhưng ánh mắt của Bạch Vân Hi lại quá đặc biệt, tìm một tên vương bát đản như Diệp Phàm này!

“Ngoại gia gia, ngươi làm gì mà để nữ nhân kia muốn giết ngươi ngàn đao như vậy?”

Diệp Phàm dùng khuỷu tay đâm đâm Tiếu Trì, lộ ra vẻ mặt tươi cười sáng lạn, “Ngoại gia gia, ngươi yên tâm đi, chúng ta là lão bằng hữu, cho dù ngươi thật sự đã làm ra chuyện gì đó trái với lương tâm đi nữa, ta cũng sẽ bảo mật cho ngươi.”

Tiếu Trì buồn bực nhìn Diệp Phàm: “Ngươi ngươi ngươi…… Sao Vân Hi lại tìm một tên hỗn đản như ngươi chứ? Ta nói cho ngươi biết, mọi chuyện căn bản không giống như ngươi tưởng tượng!”

Lão bằng hữu? Diệp Phàm lợi hại thì lợi hại, nhưng hắn cưới Vân Hi, vậy vẫn là tiểu bối so với hắn. Lão bằng hữu? Lão bằng hữu cái gì chứ! Không lớn không nhỏ!

“Vậy rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào?” Diệp Phàm hỏi.

“Ta có một lão bằng hữu, cháu gái nàng ly hôn, nàng nhờ ta giới thiệu người, ta giới thiệu cho nữ hài một người đã ly dị, có mang hài tử, không nghĩ tới sau khi hai người gặp mặt rồi lại rất ăn ý, hoả tốc kết hôn.”

“Sau đó thì sao, ta bị một nhà chồng trước của nữ hài này dây dưa lên.”

“Nữ hài cùng chồng trước của nàng quen từ đại học, chồng trước của nàng xuất thân từ nông thôn, làm người cũng chăm chỉ tiến tới, lớn lên lại không tồi, nữ hài kia ở cùng hắn mấy năm, tình cảm của hai người cũng tính là ổn định.”

(dreamhouse2255)

“Sau khi cha nương nữ hài biết, luôn cảm thấy không môn đăng hộ đối, không tán đồng hôn sự này, lúc ấy không biết là nữ hài ăn phải mê dược gì, quyết định không phải nam hài kia thì không gả.”

“Cha nương nàng chịu áp lực, chấp nhận cho nàng kết hôn, tuy rằng cha nương nữ hài không quá đồng ý hôn sự, nhưng vẫn mua phòng cho nàng cùng nam hài kia sống.”

“Sau khi kết hôn, nam hài kia liền đón cha nương hắn lên, nói là để cha mẹ hắn chiếu cố cho nữ hài kia, nhưng thực tế căn bản không phải như vậy, sau khi cha nương nam hài kia lên liền ghét bỏ nữ hài lười biếng, không biết nấu cơm, không biết giặt quần áo, chỉ biết lãng phí tiền, mua đồ trang điểm, mua túi.”

“Sau đó liền càng quá phận, thân thích của nam hài lên thăm không dứt, coi nhà nàng thành nhà cho khách, nữ hài ngẫu nhiên nghe thấy thân thích tới nhà bọn họ nói chuyện mới biết được, cha nương nhà trai đi khắp nơi khoe khoang với mọi người nàng coi trọng nhi tử nhà bọn họ tuổi trẻ hứa hẹn, một hai phải gả, còn bồi xe tiền tỷ, chọc nữ hài tức giận quá sức.”

“Về sau nữ hài kia sinh một bé gái, người nông thôn đều chỉ thích bé trai, chú ý nối dõi tông đường, ở trong mắt rất nhiều người nông thôn, tương lai con gái đều gả ra ngoài, trở thành người nhà người khác, nuôi bé gái chính là lãng phí tiền của.”

“Cha nương nhà trai rất bất mãn với nữ hài, muốn nữ hài sinh lại, nữ hài kia sinh bé gái gặp khó khăn, muốn sinh thêm càng khó, hơn nữa, nữ hài cảm thấy công tác của nàng cùng nam hài chưa ổn định, thân thích nhà trai tới còn vay một đống tiền, sinh một đứa nhỏ đã không dễ nuôi, càng đừng nói sinh hai đứa, nữ hài nhất quyết không đồng ý sinh.”

“Cũng không biết đôi phu thê kia nghĩ cái gì, cư nhiên nảy ra ý tưởng để nam hài tìm nữ nhân khác sinh.”

“Nam hài kia cư nhiên còn đáp ứng, nam gạt kia gạt nữ hài có hài tử với nữ nhân khác, nữ hài kia biết chuyện, đương nhiên không chịu được.”

“Người nhà nam hài kia liền quở trách nữ hài, mắng nữ hài chỉ biết sinh gà mái, nói vì nàng không sinh được nam hài, còn trách nàng không hiền huệ, bọn họ bất đắc dĩ mới làm như vậy, nữ hài dưới sự tức giận liền đi xin ly hôn.”

“Lòng tự tin của người nhà kia quá lớn, nhận định nhi tử nhà bọn họ là thần tiên hạ phàm, sau khi nữ hài ly hôn khẳng định sẽ hối hận! Nữ hài kia cảm thấy nàng đã già rồi, còn mang theo con chồng trước, sẽ không có người tiếp nhận nàng.”

“Nhưng sau khi thật sự ly hôn đi, bọn hắn mới biết được lợi hại, phòng ở là cha nương nữ hài mua, căn bản không phân cho nhà trai.”

“Lão phu thê chiếm phòng ở, không chịu dọn đi, nói phòng ở là của nhi tử bọn họ, cảnh sát tới cửa mấy lần bọn họ cũng vẫn cứng đầu, cha nương nữ hài cũng là người dứt khoát, trực tiếp bán phòng ở đi.”

“Nghiệp chủ mới đương nhiên sẽ không cho lão phu thê mặt mũi, trực tiếp đuổi bọn họ đi.”

(dreamhouse2255)

“Tiểu tam kia nguyên bản là nhìn trúng kia nam hài có phòng có xe, tuổi trẻ hứa hẹn, nam hài vừa ly hôn, tiểu tam mới phát hiện, nam hài kia căn bản là cái vỏ rỗng, phòng ở, xe cộ là cha nương vợ trước cho mượn, còn nuôi cả gia đình, đệ đệ đang đi học, ca ca mới kết hôn, mọi gánh nặng toàn dựa vào vai nam hài, tiểu tam thấy không chiếm được chỗ tốt gì, trực tiếp phá thai hài tử, ly hôn với nam hài.”

“Tiểu tam phá thai hài tử, lão phu thê kia khóc trời khóc đất, liền nhớ tới chỗ tốt của vợ trước nhi tử .”

“Nguyên bản lão phu thê kia còn chờ nữ hài hối hận, kết quả, lại phát hiện nữ hài đã tái hôn, lập tức đỏ mắt.”

……

Diệp Phàm tràn đầy khó hiểu hỏi: “Cái này thì có quan hệ gì với ngoại gia gia? Vì sao phụ nhân kia lại đi tìm ngươi?”

Tiếu Trì trợn trắng mắt: “Đương nhiên là không có quan hệ với ta! Nhưng người nhà bọn họ đã tuyệt vọng, bắt được ai cũng cắn, không biết bọn họ nghe được từ nơi nào là ta làm mai, lập tức tới tìm ta.”

Nữ hài kia vì mau chóng ly hôn, xe cũng không cần, tuy rằng xe kia là nhà gái mua, nhưng nhà trai còn muốn phân phòng ở.

Không biết cha nương nam hài kia nghĩ cái gì, nhận định nữ hài xuất giá tòng phu, đồ của nữ hài đều là của nhi tử bọn họ, cha nương nhà gái vừa bán phòng, nhà trai lập tức trợn tròn mắt.

Tiếu Trì đưa Diệp Phàm vào nhà, Mộ Uyển cười cười nhìn Diệp Phàm: “Diệp Phàm tới a, mau ngồi đi. Vân Hi nói răng ngươi tốt, ăn uống cũng tốt, ta cố ý làm thêm mấy món thức ăn.”

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm cũng không khách khí, trực tiếp ngồi xuống, hai ba đũa liền gặm hết một cái giò heo.

“Ngoại nãi nãi, ngươi làm đồ ăn quá ngon, ăn vào ta cũng ngại gạt ngươi, ngoại gia gia ở bên ngoài dây dưa không rõ với một nữ nhân.”

Mộ Uyển nghe vậy, tràn đầy khó hiểu nhìn Tiếu Trì: “Chuyện gì xảy ra?”

Tiếu Trì trợn trắng mắt: “Ngươi đừng nghe tiểu tử này nói lời bậy bạ, chuyện này ngươi cũng biết, chính là người nhà lần trước kia, nói ta phá hư gia đình nhi tử bọn họ.”

Mộ Uyển tràn đầy cảm thán: “Chuyện này lúc trước không phải do lão phu thê kia tự mình muốn ly hôn sao? Hiện tại lại tới đây dây dưa không rõ, không khỏi quá càn quấy rồi! Lại nói tiếp, bọn họ có muốn tìm cũng không nên tìm ngươi a!”

Nghe nói khi lão phu thê kia biết tiểu tam mang thai nam hài không biết đã cao hứng cỡ nào, cả ngày chỉ nghĩ cách để nhi tử ly hôn, hợp pháp đón tiểu tam vào cửa! Hai phu thê này cũng quá ngu xuẩn, hài tử trong bụng tiểu tam mới được hai tháng, hai tháng sao có thể biết được là nam hay nữ hài chứ!

“Đứa nhỏ Vân Khiết này a, sao lại tìm được một tên chồng trước như vậy không biết!” Mộ Uyển thở dài một hơi.

Diệp Phàm ngẩng đầu lên: “Đó là bởi vì kim quy tế giống như ta trêи đời này quá ít.”

Tiếu Trì tán đồng gật đầu: “Đúng vậy! Người ưu tú như ngươi quá ít……” Người như Diệp Phàm có một là đủ rồi, nhiều thêm mấy tên, thiên hạ chắc chắn sẽ đại loạn.

Mộ Uyển nhìn Tiếu Trì một cái: “Ta nói lão nhân ngươi, sau này đừng lo mấy chuyện nhàn rỗi nữa, ngươi nhìn ngươi xem, mỗi lần xem vào chuyện của người khác đều vô duyên vô cớ làm bẩn một thân.”

Tiếu Trì hít sâu một hơi: “Ta làm sao biết được mọi chuyện sẽ như thế này chứ, lão Vương dưới lầu làm mai cho người ta mấy chục lần cũng không có gặp phải chuyện như ta!”

“Ngoại gia gia, đó là do nhân phẩm ngươi không tốt! Nên tìm mấy tên thần côn về trừ tà!” Diệp Phàm gặm cua, hàm hồ nói.

Tiếu Trì tức giận nhìn Diệp Phàm: “Thôi đi, ăn nhiều như vậy cũng không bịt được cái miệng ngươi.” Tiếu Trì thầm nghĩ: Tiểu tử Diệp Phàm này sức ăn thật không tồi! Đã gặm bốn cái móng heo rồi vẫn chưa đủ, nếu không phải bọn hắn đã chuẩn bị nhiều món, chắc chắn không đủ cho tiểu tử này ăn.

Mộ Uyển không ngừng gắp thức ăn cho Diệp Phàm, lão thái thái bình thường chỉ thích nấu cơm cho tiểu bối, thấy tiểu bối ăn nhiều liền cao hứng, cố tình tiểu bối hiện tại lại kén ăn, suốt ngày kêu giảm béo, khiến cho Mộ Uyển không thể phát huy, thấy Diệp Phàm ăn ngon miệng, Mộ Uyển càng xem càng thích.

“Ngoại nãi nãi, thủ nghệ của ngươi thật tốt, tốt hơn đầu bếp năm sao nhiều.”

Mộ Uyển cười cười: “Nói bậy cái gì đó, ta nào có bản lĩnh bằng đầu bếp, ngươi thích ăn thì cứ thường xuyên tới.”

Diệp Phàm ăn uống no đủ, đi dạo quanh chung cư với Tiếu Trì một vòng, thiết lập một trận phòng hộ.

Mộ Uyển thấy Diệp Phàm phải đi liền đóng gói mấy hộp đồ ăn cho Diệp Phàm để hắn mang về.

(dreamhouse2255)

……….
Bình Luận (0)
Comment