Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

Chương 119

Diệp Phàm thu nạp một đống dược liệu, tràn đầy hưng phấn trở về biệt thự.

“Diệp thiếu, ngươi đúng là thắng lợi trở về a!” Trương Huyên cười nói.

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy! Tuy rằng linh khí ở đây đã đoạn tuyệt nhưng thứ tốt vẫn có không ít, thân phận của Từ Nguyên Thanh dùng thật tốt, vừa đi ra ngoài, mấy phú hào đã vội vã chạy tới cửa dâng dược liệu, những thứ hắn coi trọng, Từ Nguyên Thanh đều qua tay cho hắn.”

Phiền toái duy nhất là khi đi theo Từ Nguyên Thanh, hắn phải giả trang làm học đồ của lão già này.

Trương Huyên nhìn dược liệu trong tay Diệp Phàm, ánh mắt hiện lên vài phần hâm mộ.

Diệp Phàm chú ý tới ánh mắt của Trương Huyên, nhanh chóng ôm dược liệu lại, “Của ta, đều là của ta!”

Trương Huyên miễn cưỡng cười cười nhìn Diệp Phàm: “Diệp thiếu, ngươi yên tâm, ta sẽ không đoạt với ngươi, lại nói tiếp, ta có muốn đoạt với ngươi cũng không đoạt được a!”

Diệp Phàm gật gật đầu: “Đúng vậy! Ngươi dám đoạt, ta liền đánh bẹp ngươi.”

Trương Huyên: “……”

Diệp Phàm vui sướиɠ mang dược liệu đi rửa sach, “Có đám dược liệu này, chuyện của Vân Hi, ta càng thêm nắm chắc.”

(dreamhouse2255)

“Diệp thiếu, rốt cuộc Bạch tam thiếu sẽ thế nào?” Trương Huyên tò mò hỏi.

Diệp Phàm liếc mắt nhìn Trương Huyên một cái: “Nói ngươi cũng không hiểu.”

Di động Diệp Phàm vang lên, Diệp Phàm lập tức tiếp.

“Đại cữu tử, làm sao vậy?”

Diệp Phàm nghe xong hai câu, sắc mặt lập tức thay đổi, “Vân Hi phát bệnh? Không thể nào! Phải thêm một đoạn thời gian nữa mới đúng!”

“Ta biết rồi, ta lập tức qua đó.”

Trương Huyên nhìn Diệp Phàm nóng lòng như lửa đốt, cẩn thận hỏi: “Diệp thiếu, Bạch tam thiếu xảy ra chuyện gì sao?”

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy, hôm nay ta không rảnh tiếp ngươi, hôm khác đến đi.”

“Được……”

……

Bạch Vân Cẩn thật vất vả đỡ Bạch Vân Hi tới bãi đỗ xe liền nhìn thấy Diệp Phàm đột nhiên xuất hiện trước mặt.

(dreamhouse2255)

Bạch Vân Cẩn bất chấp kinh ngạc vội vã thúc giục, “Diệp Phàm, ngươi mau đến xem xem, toàn thân Vân Hi đều lạnh như băng.”

Diệp Phàm ôm Bạch Vân Hi vào trong ngực, nhíu mày lại. Bạch Vân Hi nhắm chặt mắt, giống như đã ngất đi rồi.

“Sao lại thế này? Không nên nhanh như vậy mới đúng! Hình như thể chất của hắn bị kϊƈɦ phát, hôm nay các ngươi gặp được cái gì?” Diệp Phàm nhíu mày hỏi.

“Ta cùng hắn tới nhà bảo tàng, nơi đó có một khối thiên thạch màu trắng, Vân Hi nhìn thấy tảng đá kia liền không được.”

Ánh mắt Diệp Phàm khẽ dao động một chút: “Có lẽ tình huống nằm ở khối thiên thạch kia, hôm nào ta đi xem.”

Diệp Phàm ôm Bạch Vân Hi ngồi vào trong xe, chuyển nguyên khí hỏa hệ vào trong thân thể Bạch Vân Hi, linh lực Diệp Phàm vừa truyền vào, nháy mắt đã biến mất vô tung vô ảnh.

“Vân Hi, ngươi thế nào rồi?” Diệp Phàm thấy Bạch Vân Hi tỉnh táo lại, tràn đầy lo lắng hỏi.

Bạch Vân Hi lắc đầu: “Không có việc gì.”

Bạch Vân Cẩn cau mày lại, rõ ràng thời tiết không lạnh, nhưng độ ấm trong xe lại thấp đến nỗi làm cho người ta sợ hãi, Bạch Vân Cẩn cảm thấy ngón tay của mình đã sắp đông cứng rồi, tay lái cũng có chút không cầm được.

Diệp Phàm chụp một lá phù lên người Bạch Vân Cẩn, cuối cùng cũng giảm bớt khốn cảnh cho Bạch Vân Cẩn.

(dreamhouse2255)

“Đại cữu tử, ngươi lái nhanh một chút, tranh thủ thời gian về biệt thự.” Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Cẩn gật đầu, “Được.”

Bạch Vân Cẩn vừa đưa Diệp Phàm về biệt thự liền bị Diệp Phàm đuổi đi.

……

Thái Chấn Tuấn đi ra khỏi biệt thự liền nhìn thấy một nữ tử áo đen đang đứng ngoài cửa biệt thự của Diệp Phàm.

Diệp Phàm thường xuyên bị một ít người kỳ kỳ quái quái tới thăm hỏi, Thái Chấn Tuấn thấy nhiều đến không còn chút kinh ngạc nào.

“Mỹ nữ, ngươi tìm ai vậy?” Thái Chấn Tuấn tùy tiện hỏi.

Nữ tử áo đen xoay người, Thái Chấn Tuấn tức khắc ngây ngẩn ra, khuôn mặt nữ tử áo đen diễm lệ quyến rũ, mang theo một cỗ phong tình không nói rõ được, Thái Chấn Tuấn lập tức trở nên câu nệ vài phần.

“Nơi này có ai ở?”

(dreamhouse2255)

Mỹ nữ vừa lên tiếng, Thái Chấn Tuấn liền theo bản năng nhíu mày lại, mỹ nữ lớn lên đẹp, nhưng thanh âm lại có chút khàn khàn thô lệ, nghe thập phần cổ quái.

“Chỉ là một đôi tình lữ bình thường.” Thái Chấn Tuấn hàm hồ đáp.

Mỹ nữ châm chọc cười lên: “Tình lữ bình thường?”

Thái Chấn Tuấn gãi gãi đầu, một cỗ cảm giác nguy cơ mạc danh nảy lên trong lòng.

Mỹ nữ nhìn Thái Chấn Tuấn, ánh mắt trở lên vô cùng quỷ dị: “Ngươi làm sao vậy? Sợ ta?”

Thái Chấn Tuấn nhìn mỹ nữ trước mặt, bỗng nhiên có loại cảm giác rắn độc bò qua chân.

“Sao có thể?” Thái Chấn Tuấn căng da đầu nói.

“Ngươi thích ta không? Muốn thành thân với ta không?” Mỹ nữ hỏi.

Thái Chấn Tuấn sửng sốt một chút, cầm lòng không đậu trừng lớn mắt, mỹ nữ tiến triển cũng quá nhanh đi, vừa mới gặp mặt được một lúc đã nhắc đến chuyện thành thân rồi, “Không không không, ta đã có bạn gái!”

“Nói như vậy nghĩ là ngươi không thích ta?”

Nghe được sát khí trong lời nói của mỹ nữ áo đen, Thái Chấn Tuấn cười khan hai tiếng: “Ngươi rất xinh đẹp, nhưng ta đã có bạn gái……”

(dreamhouse2255)

“Hưu nàng!”

Thái Chấn Tuấn: “……” Hắn còn chưa có thành thân đâu, hưu cái gì chứ?

“Không muốn sao?” Mỹ nữ áo đen không vui hỏi.

“Tình cảm giữa ta cùng bạn gái rất ổn định, tạm thời chưa muốn đổi.” Thái Chấn Tuấn lặng lẽ lui ra phía sau hai bước.

“Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!” Mỹ nữ đột nhiên vươn tay về phía Thái Chấn Tuấn.

Thái Chấn Tuấn bị dọa cho ra một thân mồ hôi lạnh, ngọc bội trêи người bắn ra một đạo ánh sáng, chặn công kϊƈɦ của mỹ nữ áo đen lại.

Thái Chấn Tuấn chật vật té lăn quay trêи mặt đất, ục ục lăn vài vòng.

“Linh lực khiến người ta phải chán ghét, ngươi cùng chủ nhà này có quan hệ gì?”

Hàm răng của Thái Chấn Tuấn run lên, bị dọa sợ không nhẹ.

Một đạo lôi quang đánh bổ về phía mỹ nữ áo đen, mỹ nữ áo đen không để ý tới Thái Chấn Tuấn nữa, lắc mình tránh thoát lôi quang!

Thái Chấn Tuấn nhìn lại mỹ nữ áo đen, thiếu chút nữa ba hồn bảy phách đều bay sạch, nơi này nào còn mỹ nữ nữa, rõ ràng là một khối cương thi.

(dreamhouse2255)

“Mau cút! Cương thi ngàn năm ngươi cũng dám chơi! Lá gan thật lớn!” Diệp Phàm lạnh lùng mắng.

Thái Chấn Tuấn: “……” Trời đất chứng giám, hắn chỉ muốn lên tiếng chào hỏi một câu, không có ý tứ tán tỉnh gì hết. Đáng chết, cương thi này lợi hại như vậy, ban ngày ban mặt cũng dám lộ diện.

Thái Chấn Tuấn rất muốn xoay người bỏ chạy, nhưng lại phát hiện hai chân mềm nhũn, không thể đi nổi, Thái Chấn Tuấn nháy mắt có loại xúc động muốn đâm tường.

……

“Công chúa đại nhân, sao ngươi lại tới?” Diệp Phàm banh mặt hỏi.

“Tới tìm phò mã của ta!”

“Mười tám người trong lăng mộ kia cũng không đủ cho ngươi dùng sao?”

“Những người đó sao có thể so sánh với người ở trong kia chứ! Mùi hương này rất thơm ngọt a!” Công chúa cương thi tham lam nói.

Diệp Phàm nhăn chặt mày, thân thể thiên âm của Bạch Vân Hi bùng nổ, âm quỷ, cương thi đều sẽ bị hấp dẫn, suy xét đến điểm này, Diệp Phàm đã sớm thiết hạ rất nhiều trận pháp ngăn cách xung quanh biệt thự, mấy con tép riu có thể bị cản lại, nhưng cương thi ngàn năm giống như vị công chúa trước mắt này thì lại không được.

“Ngu ngốc, đó là lão bà của ta, chúng ta vừa mới đính hôn, hắn sẽ không làm phò mã cho ngươi!” Diệp Phàm không vui nói.

(dreamhouse2255)

“Giết ngươi rồi, hắn chính là của ta!” Công chúa cương thi kèn kẹt cười lên.

“Ngu xuẩn, ta không đi tìm ngươi thì thôi, ngươi còn dám tới tìm ta, ngươi tìm chết như vậy liền không thể trách ta rồi.” Diệp Phàm trầm mặt xuống.

Diệp Phàm đã sớm nghĩ sau khi tu vi tăng lên sẽ đi tìm vị công chúa này, không nghĩ tới công chúa đại nhân lại chủ động tới tìm hắn, so với lần gặp mặt lúc trước, hơi thở trêи người công chúa cương thi đã ngưng thực hơn rất nhiều, bất quá, nàng dám chạy tới đây, vậy hắn cũng không cần lo lắng gì nữa.

“Chỉ bằng ngươi? Lần trước ta vừa mới thức tỉnh, tu vi chưa khôi phục, để ngươi chạy thoát, ngươi cảm thấy ngươi còn có thể trốn được nữa sao?” Công chúa cương thi thẹn quá thành giận mắng lênn.

Diệp Phàm hơi nghiêng đầu, thầm nghĩ: Hình như ấn tượng của vị công chúa đại nhân này về hắn vẫn còn nằm ở mấy tháng trước, phải biết rằng hiện tại hắn đã không còn là con gà yếu ớt lúc trước nữa rồi.

Diệp Phàm lộ ra một biểu tình dữ tợn: “Lão hổ không phát uy, các ngươi đều coi ta thành mèo bệnh sao?”

Ánh mắt Diệp Phàm đảo qua một vòng, ngoại trừ công chúa cương thi lộ diện, xung quanh còn có không ít âm quỷ đang nhìn trộm, đúng là làm cho người ta phải tức giận!

“Ta vất vả lắm mới mang được người về, ở đây lại có nhiều kẻ muốn đào góc tường của ta như vậy, thật sự quá phận! Vậy được rồi, hôm nay ta liền giết một người răn trăm người, cho các ngươi biết góc tường của ta đào không được!”

(dreamhouse2255)

Cảm nhận được khí thế trêи người Diệp Phàm đang tăng lên nhanh chóng, sắc mặt công chúa cương thi lập tức thay đổi, “Ngươi muốn làm cái gì? Khi nào ngươi lại lợi hại như vậy? Có việc gì từ từ thương lượng!”

“Lôi điện, tới!” Diệp Phàm một tay dẫn, tức khắc, Thất Tuyệt Lôi Trận được bố trí xung quanh biệt thự được dẫn động, lôi điện cuồn cuộn kéo tới đánh xuống.

Tiếng sấm đinh tai nhức óc giằng co nửa giờ, khu biệt thự giống như đã tiến vào tận thế.

Công chúa cương thi bị lôi điện đánh thành tro bụi, những âm quỷ bị thân thể thiên âm của Bạch Vân Hi hấp dẫn tới đều khó thoát khỏi kiếp nạn, mấy âm quỷ may mắn cách khá xa bị dọa đến hình quỷ cũng khó duy trì.

……

Trong phòng an ninh, mấy bảo an khe khẽ nói nhỏ, “Chuyện gì xảy ra vậy? Dự báo thời tiết rõ ràng đã nói hôm nay trời nắng!”

“Nhưng ta lại nghe thấy thanh âm sấm sét cách chỗ này không xa a!”

“Ta cảm thấy hình như lôi điện tụ tập ở biệt thự số 18 kia.”

“Ngươi nói là quỷ trạch kia? Có phải quỷ trạch kia quá nhiều quỷ, cho nên trời cao mới giáng lôi điện xuống tiêu diệt không?”

“Nhưng hiện tại đang có người sống ở chỗ đó a!”

……(dreamhouse2255)

Bạch Vân Phỉ nhìn về phía biệt thự của Diệp Phàm: “Diệp Phàm bên kia xảy ra chuyện gì vậy? Ban ngày ban mặt lại có sét đánh, mưa cũng không rơi hạt nào a.”

Bạch Vân Cẩn nhíu mày lại: “Ta cũng không biết!” Sau khi đưa Bạch Vân Hi cùng Diệp Phàm đến biệt thự, hắn đã bị Diệp Phàm đuổi ra ngoài rồi.

Thái Chấn Tuấn hoang mang rối loạn chạy ra khỏi khu biệt thự, sắc mặt trắng như tuyết.

Bạch Vân Cẩn thấy thế, lập tức mở cửa xe kéo Thái Chấn Tuấn lại.

“Thái nhị thiếu, ngươi làm sao vậy?” Bạch Vân Phỉ hỏi.

“Có quỷ, có quỷ! Không đúng, không phải quỷ, là cương thi!” Thái Chấn Tuấn sợ hãi nói.

Bạch Vân Phỉ nhìn Thái Chấn Tuấn: “Cương thi gì?”

Thái Chấn Tuấn lấy lại bình tĩnh đáp: “Diệp thiếu gọi nàng là công chúa đại nhân?”

“Là cương thi ngàn năm kia?” Bạch Vân Phỉ hơi kinh ngạc thốt lên.

“Bạch tiểu thư, ngươi cũng biết sao? Sao ngươi lại biết, hay là ngươi cũng gặp được?”

“Ta chưa từng gặp, bất quá từng nghe ngoại gia gia nhắc tới, cương thi kia đi tìm Diệp Phàm?”

Thái Chấn Tuấn gật đầu: “Đúng vậy!”

“Kết quả thế nào?” Bạch Vân Phỉ kϊƈɦ động hỏi lên.

Thái Chấn Tuấn xấu hổ cười cười: “Diệp thiếu nói ta cút, ta liền cút.”

Bạch Vân Phỉ: “……”

Lôi điện đánh một giờ mới dừng lại, Bạch Vân Phỉ ỷ vào lá gan lớn, chạy đi tìm Diệp Phàm, nhưng nàng phát hiện tìm một lúc cũng không thấy được biệt thự đâu.

Bạch Vân Cẩn kéo Bạch Vân Phỉ lại: “Chúng ta đi thôi, chúng ta sợ là gặp phải quỷ đánh tường rồi.”

Bạch Vân Phỉ cắn chặt răng: “Chắc vậy.” Chuyện tới nước này cũng chỉ có thể để Diệp Phàm giải quyết, bọn họ có sốt ruột hơn nữa cũng không giúp được cái gì.

(dreamhouse2255)

……….
Bình Luận (0)
Comment