[Xuyên Nhanh] Phương Án Hoa Thức Nghịch Tập Nam Thần

Chương 226

Edit: Ochibi

Lục Sơ Vân nhắm mắt lại, đáp đầu trên vai cô.

Một lát sau

“Hô…… Hô……” Anh giống như đang nói chuyện, nhưng lại mất đi công năng của ngôn ngữ.

Tròng mắt kia tuy không hề tiếp tục lửa đỏ, nhưng cũng không biến trở về màu sắc nguyên bản, vẫn phiếm nhàn nhạt hồng.

“Sơ Vân Ca, anh còn nhận ra em không?”

“Hô hô……” Lục Sơ Vân dùng thần thái còn sót lại trong mắt đánh giá cô, dường như tràn ngập nghi hoặc.

“Không sao cả. Tuy rằng anh không quen biết em, nhưng em vẫn là em gái Như Ý của anh. Sơ Vân Ca, em mang anh đi.” Từ Như Ý nâng anh dậy.

Cô nhận ra, dưới tác dụng của nước giếng trong không gian, nơi Lục Sơ Vân bị thương có hiện tượng khép lại, làn da cũng chỉ tái nhợt, cũng không giống zombie bình thường mang theo xanh lá.

Nhưng virus xâm lấn đại não, đoán chừng rất khó khôi phục.

Từ Như Ý duỗi ngón tay, vuốt tóc mái được xử lý rất khá trên trán anh xuống dưới, che đậy một nửa đôi mắt của anh.

Lại nhặt một cặp mắt kính từ trong phòng học, mang trên mặt Lục Sơ Vân. Giọng kính đen to to với tóc mái hỗn độn, sẽ rất dễ dàng khiến người xem nhẹ màu sắc tròng mắt anh.

Vừa ra phòng học, những zombie du đãng ở bên ngoài nhanh đã nghe hơi thở trên người bọn họ, lập tức đuổi lại đây.

Những zombie đó chỉ là sơ cấp, cũng không có trí tuệ. Chỉ biết dùng sức mạnh, không hiểu cách mở cửa, cho nên vừa rồi mới không có đi vào.

Từ Như Ý đang muốn đối phó chúng nó, thì Lục Sơ Vân bên người gầm nhẹ một tiếng.

Anh cao chừng 1m83, cao hơn quá nhiều so với học sinh mới năm nhất sơ trung này. Lục Sơ Vân mang theo tức giận, tiến lên một bước liền bắt lấy một con zombie hướng tới tấn công bọn họ, nắm đầu và cổ của nó, chuẩn bị dùng sức bứt lìa ra.

Đột nhiên, anh cảm giác được người bên cạnh vô ý thức lui về sau hai bước, anh chần chờ mà dừng động tác trong tay.

Đổi lại nâng đầu đối phương, vặn một cái.

“Răng rắc.” Âm thanh phần cổ đứt gãy.

Đầu zombie bị xoay 360 độ, nhưng vẫn dính trên cổ, nó ngã xuống, cuối cùng đứng dậy không nổi.

Từ Như Ý kinh ngạc, Lục Sơ Vân giống như còn sót lại ý thức nhân loại? Bởi vì một giây kia, anh bận tâm cảm nhận của cô, sợ cô cảm thấy máu me?

Xem ra, không có hoàn toàn zombie hóa, thật sự còn có thể cứu chữa!

Từ Như Ý không khỏi vui sướng.

Nhìn đến zombie tới đối diện, cô còn chưa ra tay, Lục Sơ Vân cũng đã trước một bước vặn gãy cổ đối phương.

Lục Sơ Vân từng học võ thuật, tố chất thân thể cũng mạnh hơn so với người thường, hiện tại rõ ràng trải qua tiến hoá nhờ nước giếng không gian, dư dả đối phó với zombie.

Có Lục Sơ Vân, Từ Như Ý rất dễ dàng đi tới cổng sau trường.

Không ngoài dự liệu của cô. Bên ngoài cũng một mảnh bi thảm: Đèn tín hiệu giao thông đổ ngã, ô tô đụng vào vòng bảo vệ, trên đường một đám người là cái xác không hồn.

Gần trường học, còn có một bộ phận bạn học cùng lớp lúc trước chạy trốn ra tới —— bọn họ cũng không may mắn thoát nạn, mà là khi cho rằng đã được cứu trợ, thả lỏng thần kinh, thì đột nhiên bị zombie tập kích.

“Từ Như Ý.” Giọng Mộ Hàm Phong truyền đến.

Hắn đứng ở góc tường, xung quanh là thi thể zombie bị đánh vỡ đầu.

Áo sơmi màu trắng của Mộ Hàm Phong dần bị nhộm máu, quần bao bọc lấy hai chân thon dài hữu lực kia cũng nếp gấp ba ba, nhưng lại không hề ảnh hưởng đến soái khí của hắn.

Đôi tay hắn cắm ở túi quần, khóe miệng lộ ra một nụ cười tà mị.

Lúc này, hắn đã khôi phục tự tin và phong thái ngày xưa, tựa như bọn họ chỉ là ngẫu nhiên gặp được ở cổng trường, sau đó cùng nhau đi học vậy.

Chính là, tất cả đã cảnh còn người mất.

Bọn họ không còn là học sinh vô ưu vô lự; không cần ngoan ngoãn ngồi học trong lớp; không hề vì bài tập về nhà nặng nề mà thở ngắn than dài……

Chính là, chắc chắn trong lòng mỗi người, đều khát vọng đây chỉ là một giấc mộng.

Hy vọng bị lão sư dùng phấn viết, bàn chải hay những vật linh tinh thành đạo cụ phi hành đánh tỉnh dậy, sau đó chửi ầm lên một trận.

22/2/2020
Bình Luận (0)
Comment