Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 472

Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

#Truyện được đăng chính thức trên WATTPAD của Hạ Lan Tâm Nhiên!

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥ 

"Người này từ chỗ nào đưa tới đây? Sao lại bẩn như thế?"

"Ôi, cũng đã đưa tới rồi, đừng oán trách, nhốt lại trước đi."

Răng rắc ——

Phanh ——

Sơ Tranh có cảm giác linh hồn mình cũng chấn động theo.

Toàn thân dinh dính khó chịu, cô nằm trên mặt đất, xoay người, nhìn thấy cửa sổ trên đỉnh đầu.

Tia sáng từ phía trên trút xuống, làm đôi mắt của cô có chút chua xót, còn có chút... đau.

Sơ Tranh nghe thấy âm thanh xì xì, giống như có thứ gì đó được đặt trên lửa mà nướng.

Ba giây sau.

Sơ Tranh bỗng nhiên lăn qua phía bên cạnh, tia sáng dời khỏi người cô, âm thanh xì xì lập tức ngừng lại.

Sơ Tranh mặt không cảm xúc che cánh tay ngồi dậy.

Trên cánh tay bị đốt ra vết tích, giống như từng bị đặt trên lửa mà thiêu.

Cái này, cái này... Thứ quỷ gì?

Thân thể của cô sao?

Vì sao lại giống như đồ nướng vậy?

Cô đang ở trên một cái bàn nướng sao?!

Sơ Tranh nhìn ánh nắng bên cạnh.

Đầu ngón tay bóp bóp, chậm chạp đưa tới.

Ngón tay xen kẽ tiến vào trong ánh nắng, ném ra hư ảnh trên mặt đất...

"Xì xì xì..."

Sơ Tranh lập tức thu tay lại, đầu ngón tay bị thiêu đốt ra vết tích đồng dạng.

Sơ Tranh: "..."

Ta ở đâu!

Ta là ai!

Ta đang làm gì!

Làm ta sợ muốn chết!

...

Huyết tộc, cổ xưa mà thần bí, vô số truyền thuyết đều vây quanh Huyết tộc mà ra.

Câu chuyện tình yêu thê lương tuyệt mỹ, sự kiện kinh dị thần quái...

Mặc kệ là cái gì, chỉ cần có liên quan đến Huyết tộc, đều sẽ trở thành những kỳ văn quái dị.

Nhân loại e ngại những Huyết tộc trường sinh bất tử trong truyền thuyết, nhưng lại hướng tới họ.

Ở nơi mọi người không biết, tồn tại một học viện —— Ivy Gerster.

Trong học viện có nhân loại và Huyết tộc.

Nhân loại và Huyết tộc cùng tồn tại?

Không!

Nhân loại chỉ là tiểu sủng vật mà huyết tộc nuôi nhốt ở nơi này.

Nhân loại vừa tiến vào Ivy Gerster, đều không biết mình sắp phải đối mặt với điều gì.

Bọn họ sẽ từ từ biết được thông qua phương thức giáo dục ở học viện này, bọn họ ở vị trí nào, cần phải làm gì.

Chuyện bọn họ phải làm chỉ có một.

Ngoan ngoãn chờ đợi Huyết tộc chọn trúng, trở thành thức ăn.

Nhưng trong âm thầm, bọn họ còn có một chuyện khác —— cố gắng làm cho Huyết tộc thích mình, trở thành tư sủng của Huyết tộc, như thế thì có thể tốt hơn nhiều so với việc bị các Huyết tộc khác nhau chọn trúng.

Nguyên chủ cũng không phải là một trong những nhân loại này.

Cô ấy là Huyết tộc —— nữ vương.

Nguyên chủ được nuông chiều từ bé, sớm đã bị định là người được chọn làm nữ vương đời kế tiếp.

Làm người được chọn cho cái ghế nữ vương đời kế tiếp, ngày nào cô ấy cũng phải học tập rất nhiều thứ.

Vì muốn làm dịu áp lực của cô, Huyết tộc tìm cho cô một vị "thư đồng", để chăm sóc cô trong việc ăn uống và sinh hoạt hằng ngày, đồng thời làm bạn với cô.

Biết mình có cái quyền lợi này, nguyên chủ yêu cầu tự mình tìm kiếm "thư đồng".

Nguyên chủ không coi trọng những Huyết tộc mà bọn họ tuyển chọn tỉ mỉ đưa tới, mà coi trọng một nhân loại trong học viện Ivy Gerster.

Cô ta tên Hạ Từ.

Dung mạo xinh đẹp, có một đôi mắt dường như biết nói chuyện, không giống những người trong học viện kia, không có tinh thần gì, luôn luôn cúi đầu, âm u đầy tử khí.

Nguyên chủ rất thích cô ta, nên chọn cô ta làm "thư đồng" của mình.

Trong Huyết tộc chưa từng có tiền lệ như vậy.

Nhân loại là đồ ăn của bọn họ, sao có thể làm thư đồng?

Nhưng nguyên chủ rất kiên trì, Huyết tộc không có cách nào khuyên bảo được cô, chỉ có thể đồng ý.

Hạ Từ cứ như vậy lưu lại bên người nguyên chủ, bọn họ có thể nói là cùng nhau lớn lên, nguyên chủ dạy cô ta một số thứ, làm cho cô ta được tôn trọng trong Huyết tộc, trở thành một sự tồn tại được người người hâm mộ trong học viện Ivy Gerster.

Sau khi nguyên chủ kế thừa ngôi vị nữ vương.

Hạ Từ vẫn ở bên cạnh cô như cũ, và cũng rất được trọng dụng.

Nhưng làm nguyên chủ không ngờ tới chính là, Hạ Từ sẽ phản bội mình.

Liên hợp với một vị thân vương khác, ép cô đi vào tuyệt lộ, cướp đi vương tọa của cô.

Nguyên chủ không chết, mà đến học viện Ivy Gerster.

Cô bị thương nghiêm trọng, năng lực biến mất, tất cả mọi người cho rằng cô là một nhân loại.

Người mới tới luôn bị bắt nạt, mà nguyên chủ từ trước đến nay tiền hô hậu ủng, có người hầu hạ, ở vào tình thế như vậy, làm sao có thể sống sót được.

Những khí chất cao quý bẩm sinh phát ra từ trong xương cốt của cô, ở đây lại trở thành như đang làm bộ làm tịch.

Cũng đã lưu lạc đến bước đường này, mà còn bày ra vẻ cao quý, không ai thích cô cả.

Bị người xa lánh, khi dễ, thường xuyên phát sinh.

Trong đó, người bắt nạt cô nhiều nhất chính là một nữ sinh tên là Quan Tiểu Như.

Quan Tiểu Như bày mưu làm cô bại lộ trước mặt một Huyết tộc.

Nguyên chủ nghĩ mãi mà không rõ, cho dù mình mất đi một bộ phận năng lực của Huyết tộc, nhưng cô vẫn là Huyết tộc, những Huyết tộc này không thể nào không nhận ra cô được.

Nhưng mà Huyết tộc kia chính là không nhận ra cô.

Mãi đến cuối cùng cô bị Huyết tộc kia tra tấn hành hạ, một khắc trước khi tử vong.

Cô nhìn thấy Hạ Từ.

Lúc này mới hiểu được hết thảy mọi chuyện đều do Hạ Từ sai khiến.

Cô ta biết cô còn sống.

Cô ta muốn từ từ hành hạ cô đến chết.

Sơ Tranh tiếp nhận kịch bản xong, dưới đáy lòng thở dài một tiếng.

Mặc kệ là người lợi hại bao nhiêu, cuối cùng cũng sẽ bị người bên cạnh tính kế.

Quả nhiên không thể có bạn bè được.

Thật là đáng sợ.

【 Tiểu tỷ tỷ, nhưng nếu đó là một người bạn chân thành suy nghĩ cho cô, thì rất đáng kết giao. 】 Vương Giả muốn cứu vớt tam quan của tiểu tỷ tỷ nhà nó một chút.

Ha ha.

Không cần.

Ta cảm thấy một mình rất tốt.

Sau lưng có người đâm ta một đao thì làm sao bây giờ?

Ta còn phải đập cho hắn chết, thật là phiền phức.

【...】

Hôm nay ai có thể trò chuyện nổi, nó bội phục.

...

Tuyến thời gian lúc này của cô, vừa đúng lúc Hạ Từ liên thủ với thân vương, cướp đi vương tọa, nguyên chủ may mắn chạy thoát, gặp gỡ con thuyền mang nhân loại đến đây.

Sau khi bị vớt lên, nguyên chủ vì muốn tự bảo vệ mình, nên trà trộn vào trong nhóm nhân loại.

Sau đó bị xem như hàng hóa, đưa đến học viện Ivy Gerster.

Tin tức trong học viện Ivy Gerster tương đối bị phong bế, nguyên chủ muốn nghe ngóng chuyện phát sinh trong Huyết tộc, cũng không dễ dàng.

Phản bội.

Bị tước đoạt thân phận.

Hết thảy những thứ này đều để lại sự phẫn nộ và thù hận trong lòng nguyên chủ.

Sau khi vết thương của nguyên chủ tốt hơn, liền nghĩ biện pháp liên hệ với Huyết tộc mà cô ấy tín nhiệm.

Kết quả không chọn đúng người, đối phương là người bên phe Hạ Từ. Có lẽ là từ lúc ấy, chuyện nguyên chủ đang ở học viện Ivy Gerster bị bại lộ.

Sơ Tranh giật giật quần áo trên người, muốn che vết tích bị đốt trên cánh tay lại.

Nhưng mà ống tay áo rách rách rưới rưới, thật sự khó có thể làm tròn chức trách.

... Con chó điên nào kéo hỏng quần áo cô!!

Tức giận.

Đáy lòng Sơ Tranh tức thành con cá nóc.

Cô ngồi một hồi, bắt đầu đánh giá vị trí của mình.

Gian phòng này, chỉ có thể nhìn thấy ánh sáng từ cửa sổ trên mái nhà, phía trước là lan can sắt cùng loại, có thể trông thấy hành lang, phía đối diện cũng là gian phòng giống vậy, nhưng bên trong không có ai.

Có chút giống nhà tù...

Đây là bước đầu tiên mà mỗi "người mới" đến Ivy Gerster đều phải trải qua, trước hết phải nhốt cho đến khi ngươi hoài nghi nhân sinh.

Tính cách quật cường thì nhốt thêm mấy ngày.

Nhốt đến khi ngươi chịu thỏa hiệp mới thôi.

Sơ Tranh dựa vào tường, dưới đáy lòng hỏi Vương Giả: "Thế giới này mi muốn phá sản kiểu gì?"

【 Tiểu tỷ tỷ, đây là vấn đề ta cần cân nhắc nha. 】 Thanh âm của Vương Giả vẫn hoàn toàn vui sướng như trước đây, 【 Chuyện bây giờ cô phải làm chính là mau chóng rời khỏi nơi này. 】

Ta không!

Nơi này rất tốt!

Có ăn có uống, còn không cần phá sản.

【...】 Đã sớm biết là như thế mà!

Cho nên khi có người tới xem xét, Sơ Tranh rất không khách khí bày ra khí thế hung ác với bọn họ.

Làm người... Không phải, làm Huyết tộc thì phải hung một chút mới đúng!

Nếu không phải những bạn tù sát vách kia cả ngày la to, cô sẽ càng hài lòng hơn.

***

Máy tính hỏng dồiiiiiii (╥﹏╥)

Từ hôm nay tiến độ của truyện sẽ chậm đi một chút, mỗi ngày một chương nhé. Hãy thông cảm cho ta...

Nghĩ đến chuyện mình còn ôm 2 hố... thật muốn bỏ hố....
Bình Luận (0)
Comment