Xuyên Nhanh: Con Đường Công Lược Nam Thần

Chương 163



Lãnh Tử Nguyệt vì để quay về một cách nhanh nhất đã đổi điểm với hệ thống, mua lấy một con chim to bự về
Khi bay đến khu rừng mà mấy năm trước ngã xuống cùng Thượng Quan Kỳ, Lãnh Tử Nguyệt thuận tay nhấc theo con trăn khổng lồ đã lâu không gặp
Bay suốt gần hai canh giờ, cuối cùng cũng nhìn thấy trận chiến quyết liệt ở nơi xa
Lãnh Tử Nguyệt không bay thẳng đến mà hạ xuống gần đó, nàng cho mấy con vật chia nhau ra tập kích quân địch, mình thì thần không biết, quỷ không hay tiến đến sát phía sau quân Huyền Ly quốc quan sát tình hình
Một thân bạch y sạch sẽ phối với hoàn cảnh hiện tại quả thật là vô cùng bắt mắt, nàng chưa đến gần đã bị những binh sĩ đang nghỉ ngơi của Huyền Ly quốc nhìn thấy
Bọn họ cảnh giác nhìn nàng, Lãnh Tử Nguyệt thì vẫn thản nhiên từng bước đi đến
Nàng nhìn từng hán sĩ toàn thân tràn đầy vết thương mà không khỏi thở dài lắc đầu

Quả nhiên chiến tranh toàn là đem lại những niềm đau cùng tổn thương
Lãnh Tử Nguyệt đã đến rất gần, nhưng mấy người kia thấy nàng là một nữ tử yếu đuối, không gây ra được chuyện gì nên cũng có chút thả lỏng, thậm chí vẫn còn có người còn tâm trạng để trêu ghẹo
" Tiểu mỹ nhân sao lại tới đây, muốn định chăm sóc chúng ta hay sao? "
Giọng điệu mang tính đùa cợt của hắn làm những người khác cũng cười phá lên, liên tục cũng có người khác dùng giọng điệu đó mà nói chuyện với nàng
Lãnh Tử Nguyệt nhẹ mỉm cười, đi đến chỗ tên binh sĩ đầu tiên nói chuyện
Nàng ngồi xuống trước mặt gã, nhân lúc người còn đang sững sờ, Lãnh Tử Nguyệt liền lấy tay chạm vào vết thương vẫn còn chảy máu trước ngực tên binh sĩ, nhẹ giọng hỏi
" Có đau không? "
Tên binh sĩ không tự chủ được mà gật gật đầu, lại thấy Lãnh Tử Nguyệt mỉm cười nhìn gã nói
" Nếu như ngươi có kiếp sau thì nên nhớ rằng, những thứ xinh đẹp thì rất có khả năng gây nguy hiểm đến tính mạng, đặc biệt là nữ nhân "
Nói xong câu này, không để cho người nào kịp phản ứng, Lãnh Tử Nguyệt bỗng chốc đã biến mất, mà nơi nàng vừa đứng lại có thêm một quả cầu
Sau đó " BÙM " một tiếng nổ lên, mấy trăm binh sĩ Huyền Ly quốc bị nổ tan tành, lúc những người khác nhìn về phía này, bạch hổ cùng trăn khổng lồ lại từ những hướng khác chạy đến, mỗi con càn quét ở một vùng
Biến cố bất ngờ nổi lên khiến không ai kịp phản ứng, Lãnh Tử Nguyệt ở giữa dòng người loạn lạc bình tĩnh mà bước đi, bạch y nàng vẫn sạch sẽ như cũ, đối với hoàn cảnh đầy máu tanh xung quanh chẳng hợp chút xíu nào
Thượng Quan Dực từ trên cao nhìn thấy nàng trước tiên, bé vừa mừng vừa sợ mà hét lên
" Nương!! "
Hạ Nhi cùng Thượng Quan Dật nghe thấy tiếng gọi cũng giật mình mà nhìn sang, nhưng rất tiếc là Lãnh Tử Nguyệt so với những người trên chiến trường này quả thực quá mức nhỏ bé, bị che đến nỗi cả một góc áo cũng không thể nhìn thấy
Nhưng dù vậy thì hai người vẫn theo hướng Thượng Quan Dực gọi mà giết sang

Quả nhiên không lâu sau cũng thấy được một thân ảnh bạch y
Nhìn thấy có hai thân ảnh ý đồ tiến đến gần nàng, con huyền điểu to lớn đang bay trên bầu trời lập tức vọt xuống muốn tấn công
Thượng Quan Dật cùng Hạ Nhi giật mình, toàn thân căng chặt rơi vào trạng thái chiến đấu, lúc này thanh âm Lãnh Tử Nguyệt lại vang lên
" Người mình "
Hai nhân loại lại chẳng hiểu lời nàng nói có ý gì, nhưng con chim kia thì ngay lập tức liền dừng lại công kích, chỉ bay lơ lửng trên cao, dùng tư thế bảo hộ tuyệt đối ở phía sau Lãnh Tử Nguyệt
Thượng Quan Dật giật mình, nhìn chằm chằm con chim kia đến sững sờ
Quá thần kì rồi.

Vậy mà trong một khoảnh khắc hắn thế mà thấy nữ nhân này thật là soái, hình ảnh này quả thật cmn rung động
Không được, đây là hoàng tẩu của hắn, chỉ có thể nhìn chứ không ăn được
Lãnh Tử Nguyệt không biết hề biết nội tâm đang phun tào của hắn, nàng nhìn về phía Hạ Nhi trên người đã có không ít vết thương, hơi nhíu mày
Lãnh Tử Nguyệt cướp lấy thanh kiếm Hạ Nhi đang cầm, nói:
" Về trị thương trước đi "
Hạ Nhi sửng sốt, ngay lập tức lắc đầu: " Thuộc hạ vẫn có thể chiến đấu! "
Nhưng chưa để Hạ Nhi kịp nói xong, chỉ thấy Lãnh Tử Nguyệt ngoắc ngón tay với huyền điểu phía trên, ngay lập tức nó liền hạ xuống, quắp lấy tay áo Hạ Nhi bay về phía tường thành
Lãnh Tử Nguyệt thấy mọi chuyện đã ổn, lúc này mới nhìn sang Thượng Quan Dật

" Còn ổn chứ? "
Thượng Quan Dật nói không vấn đề, sau đó như cảm giác được đằng sau có nguy hiểm, hắn quay đầu lại, cùng lúc đó thanh kiếm trong tay Lãnh Tử Nguyệt cũng phi qua, gim sâu vào trước ngực tên binh sĩ định đánh lén
Lãnh Tử Nguyệt vỗ vỗ hai cái lên vai Thượng Quan Dật, làm bàn tay nàng cũng bị máu trên người hắn dính lên
" Vẫn còn phải cố gắng nhiều "
Mí mắt Thượng Quan Dật khẽ giật giật, muốn nói cái gì nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể cầm kiếm tiếp tục đi chém người
Hai thân ảnh một trắng một đen bắt đầu kề vai chiến đấu
Thượng Quan Dực đứng bên cạnh Hạ Nhi không khống chế nổi sự hưng phấn, trong đáy mắt là một mảnh sùng bái nồng đậm
Giọng nói nhẹ nhàng vẫn còn trẻ con vang lên thật nhỏ, chỉ có mỗi Hạ Nhi đứng gần nhất là có thể nghe được
" Sau này ta cũng muốn trở thành một người như vậy "
Hạ Nhi nhìn thân ảnh nhỏ bé bên cạnh, rồi lại nhìn về phía Lãnh Tử Nguyệt đang tiêu sái gặt hái đầu người, khóe môi cong lên thầm trả lời
Sẽ, chắc chắn là được!
Rất lâu sau này mọi người không hề biết rằng, tiểu hài tử nhỏ bé hay gây chuyện này về sau sẽ trở thành một người cuồng luyện tập.


Bình Luận (0)
Comment