Vương Phi Bướng Bỉnh Là Thần Y

Chương 970

Chương 970

 

Hắn ta do dự, nhưng Lý Mặc lại nở nụ cười.

 

“Vu y?”

 

Hắn ta rũ mắt xuống, chậm chạp mở miệng: “Chuyện này có gì khó khăn, trằm cũng biết một người, người đó cũng chính là vu y”

 

Giang Dương đặt hy vọng vào Lý Mặc, mắt trông mong nhìn hắn ta.

 

Lại thấy trên mặt Lý Mặc có chút trào phúng tiếp tục nói: “Thần vương phi của Thịnh Khang, cũng không phải là một vị vu y sao?”

 

Giang Dương khiếp sợ nhìn Lý Mặc.

 

Làm sao hắn ta lại biết chuyện này?

 

Thân phận vu y của Triệu Khương Lan bí mật vô cùng, ở Thịnh Khang cũng không có mấy người biết chuyện này.

 

Vị bệ hạ này ở Vinh Dương xa xôi, đường núi chập chùng, vậy mà hắn lại biết chuyện của nàng sao?

 

Nhìn thấy biểu tình của Giang Dương, Lý Mặc có chút bưồn cười: ‘Ồ, chắc hẳn vị này vẫn chưa rõ chuyện đó. Ngươi cũng có thể viết một bức thư cho vị Thần vương phi kia của ngươi, đi hỏi Thần vương phi của các ngươi một chút, xem những điều trẫm nói, có phải là thật hay không”

 

Nói đến câu cuối cùng, Lý Mặc đột nhiên không cười.

 

Thậm chí tất cả biểu tình của hẳn đều thu hết lại, biến thành một gương mặt quỷ im lặng.

 

Triệu Khương Lan có kiếp trước kiếp này là chuyện kinh người kinh người như vậy, ngoại trừ Mộ Dung Bắc Uyên cùng một đám Phượng Vệ, những người khác tuyệt đối không biết.

 

Cho dù là Giang Dương cũng không thể biết được, cho nên với việc Lý Mặc quen thuộc đối với Triệu Khương Lan, hắn ta cảm thấy kinh ngạc đến vô cùng.

 

Lý Mặc lại giống như nghĩ đến cái gì đó, trong lòng khẽ chấn động.

 

“Không bằng, sứ thần hãy viết một ohong thư về để Thần vương phi đến Vinh Dương đi. Chẳng phải nói vị Thế tử của các ngươi là cháu mà Chiêu Vũ đế rất sủng ái sao, Thần vương phi làm chị dâu, cho dù bận rộn như vậy ít nhất cũng nên giúp một chút chứ”

 

Giang Dương nhìn thấy ánh mắt Lý Mặc phát hiện ánh sáng như thợ săn nhìn con mồi, trong lòng chấn động.

 

Hắn ta kiên trì và nói”Chỉ cần máu của vu y là tốt rồi … Nếu như: Thần vương phi thật sự là vu y, cũng có thể để cho nàng vắt ra một ít máu đặt ở trong bình ngọc mang tới hay không”

 

Lý Mặc còn chưa kịp nói cái gì, Trùng Vương nhanh chóng từ chối: “Vậy chỉ sợ không được. Máu rất dễ đông lại, tốt nhất chính là máu tươi chảy ra cho Vong Độc tình, nếu không, như thế nào cũng sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả”

 

Nghe Trùng Vương nói như vậy, Lý Mặc nhíu mày nói: “Ngươi có nghe thấy không? Vì Thế tử nhà ngươi mà làm đi, Thần vương phi đến đây một chuyến. Nhưng trẫm không thích vị Thần Vương điện hạ của các ngươi, cho nên chuyện này chỉ để cho Vương phi đến đây một mình là được, yên tâm, trằm nhất định sẽ… đối xử với nàng thật tốt Mấy chữ cuối cùng, Lý Mặc nói gần như nghiến răng nghiến lợi.

 

Giang Dương đều cảm thấy, sao lại nghe như hắn ta có ý nghĩ sâu xa vậy, làm thế nào mới tốt đây!

 

Hắn đành phải tỏ ý, nhất định sẽ trở về hỏi Thần vương phi, cũng sẽ nghĩ biện pháp mời nàng đến Vinh Dương.

 

Lý Mặc lại nói: “Trùng Vương có thân phận đặc thù, tất nhiên không thể dễ dàng ra khỏi cung. Cho nên, đến lúc đó sẽ để Thế tử cùng Vương phi đến hoàng cung đi”

 

Trùng Vương lạnh lẽo nhìn hắn ta một cái: “Hai cổ trùng đấu nhau, ít nhất cũng phải mấy tháng”

 

“Như vậy cũng được, ở thêm vài ngày, kinh thành Phượng Dương lớn như vậy, chẳng lẽ còn không có chỗ trống để lại cho bọn họ ở sao?”

 

Giang Dương nghe xong lời này, chỉ có thể cáo từ ra về.

 

Trở lại trạm dịch, hắn ta vẫn sợ hãi kinh hồn.

 

Triệu Khương Lan nhìn bộ dáng của hắn ta đã biết sự việc không đơn giản, nàng cũng khẩn trương lên.

 

“Có chuyện gì với ngươi vậy, đừng dọa bổn cung, Lý Mặc đã nói gì?”

 

Lúc này Giang Dương mới ý thức được, mỗi lần Triệu Khương Lan nhắc tới vị bệ hạ kia, luôn rất không khách sao gọi thẳng tên hắn ta.

Bình Luận (0)
Comment