Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 973

Chương 973: Khiêu khích và coi thường

Bàn ăn trong phòng ăn Phượng Hoàng Điện đều được điêu khắc từ Hỏa Linh Ngọc, bàn rất lớn, năm thanh niên này ngồi xuống cũng không có chút chật chội.

Hai tên trong đó tóc đỏ, tóc đỏ xem như là dấu hiệu của con cháu Hỏa thị. Chỉ có con cháu dòng chính có huyết mạch nồng đậm mới có tóc màu hồng. Lúc trước tên đệ tử Hỏa thị mà Lâm Minh gặp được ở Hoàng Thành viễn cổ tại hạ giới, cũng không có tóc màu đỏ thẫm vậy.

Mà vài người còn lại, Lâm Minh cũng biết, lúc trước đi theo phía sau Hỏa Viêm Quảng, là đệ tử khác họ đầu phụ Hỏa hệ thị tộc.

Tên thanh niên tóc đỏ cầm đầu nhìn thoáng qua chén trước mặt Lâm Minh, trong chén ngay cả một sợi mì và một chút nước dùng cũng không còn, cười trào phúng nói:
- Quả nhiên là võ giả xuất thân hạ giới, ăn giống như ăn mày vậy.

- Chậc chậc, đây chắc là ba ngày không ăn cơm nha, một chén nước dùng uống cũng không còn một giọt, so với mấy con chó của chúng ta còn sạch sẽ hơn.

Một tên đệ tử khác phụ họa theo, không hề nghi ngờ gì, bọn họ cố ý tìm tới nơi này gây sự. Cử chỉ, vẻ mặt, ngôn ngữ đều hướng tới Lâm Minh truyền một tin tức đó chính là – Ngươi đánh ta đi, ngươi đánh ta đi...

Dựa theo quy củ Phượng Hoàng Điện, đệ tử trong Phượng Hoàng Điện cấm tư đấu, muốn đánh thì nhất định phải đi Niết Bàn Tế Đàn, có Điện hộ pháp làm chứng mới được, loại quy định này, là để tránh cho các đệ tử xuất hiện tử đấu với nhau. Hoàn cảnh ở Phượng Hoàng Điện rất phức tạp, các loại gút mắt ích lợi, các đại phái san sát, nếu như cho phép tư đấu thì rất có thể có đệ tử trong lúc tư đấu bị hạ độc thủ.

Lâm Minh nếu như ra tay trước, chính là phạm vào môn quy, sẽ bị trấn áp ngàn năm, chỉ sợ đây là chuyện mà những người này cầu mà không được.

Lâm Minh đương nhiên sẽ không phạm vào sai lầm cấp thấp này, hắn tiếp tục lấy ra một chén cơm nhìn như trân châu vậy, không nhanh không chậm ăn, xem không thèm liếc đám người kia một cái:
- Tuy rằng biết ta ở Phượng Hoàng Điện sẽ bị người xa lánh, nhưng mà không nghĩ tới ăn một bữa cơm mà ruồi bọ cũng nhào tới.

- Dám nói chúng ta là ruồi bọ, thật không biết sống chết! Lâm Minh, ngươi có dám đi Niết Bàn Tế Đàn, chúng ta giao thủ một phen! Ta biết ngươi không dám đánh cuộc Phượng Huyết Thương. Không sao, ta không cần, ngươi thua, tự mình thường cho mình cái vả vào mồm là được rồi.

Người nói chuyện là một tên đệ tử khác họ Hỏa hệ thị tộc. Tu vi Mệnh Vẫn tầng tám, mà ở bên cạnh hắn, còn có mấy võ giả Thần Hải kỳ, cũng là Mệnh Vẫn tầng tám tu lên.

Đám người này hiển nhiên là dựa vào quan hệ với Hỏa hệ thị tộc, sau khi đạt tới Mệnh Vẫn kỳ được sắp xếp vào Phượng Hoàng Điện. Sau khi không đạt tới Mệnh Vẫn tầng chín. Cũng nhờ vào quan hệ mà không bị đuổi ra khỏi gia tộc, thiên phú những người này, so với Hoàng Nhạc Hồng, Hỏa Viêm Quảng thì kém hơn rất nhiều.

- Thì ra là muốn thử thăm dò ta?
Trong lòng Lâm Minh lập tức hiểu ra. Trách không được đều là người của gia tộc họ Hỏa.

- Xem ra Hỏa Viêm Quảng đã chuẩn bị động thủ với ta, nhưng mà... Chiến đấu liên quan đến quyền sở hữu hai kiện Thánh khí cực phẩm, Hỏa Viêm Quảng không thể không thận trọng, ta cho tới bây giờ ở Thần Vực, trừ đánh hai tên nô bộc Mệnh Vẫn tầng sáu của Hoàng Nhạc Hồng ra, thì chưa từng ra tay qua, trong lòng Hỏa Viêm Quảng thận trọng, liền phái nhóm người này đến thử ta.

Theo Hỏa Viêm Quảng thì một đám người như vậy cũng đủ để thử hết con bài chưa lật của Lâm Minh, vạn nhất thực lực Lâm Minh siêu cấp biến thái, hắn sẽ bỏ qua ý niệm đổ đấu với Lâm Minh, nếu không cảm giác thực lực ngang nhau, như vậy đã hiểu rõ chiêu thức của Lâm Minh làm ra một chút chuẩn bị, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.

- Hỏa Viêm Quảng, ngươi tính toán thật hay, ngươi cho là người trong thiên hạ đều là kẻ ngu sao, chỉ có một mình ngươi tinh khôn, ngươi phái mấy tên thủ hạ tới thử ta, ta làm sao cho ngươi vừa ý.

Lâm Minh trực tiếp đứng dậy, căn bản mặc kệ hội mấy con ruồi bọ này khiêu khích, cũng không nghĩ đáp ứng khiêu chiến sau đó cố tình tỏ ra yếu thế, như vậy sẽ chỉ càng làm cho càng nhiều người đánh chủ ý lên đầu hắn.

- Muốn chiến với ta thì cũng có thể, chuẩn bị một kiện Thánh khí cực phẩm làm vật cược, còn tự xưng cái gì mà là con cháu quý tộc, một kiện Thánh khí cực phẩm cũng không lấy ra được, không bằng đi làm ăn mày đi!

Lâm Minh ném lại những lời này, xoay người bước đi, để lại đám người này thẹn quá hóa giận.

- Lâm Minh, ngươi luôn dùng Thánh khí cực phẩm làm cớ, kỳ thật là nhát gan, không dám chiến!

- Rùa đen rút đầu!

Rất nhiều đệ tử ở phía sau hô to, Lâm Minh căn bản không nghe, mấy ngày nay, tu vi hắn càng ngày càng tinh thâm, sắp tới đột phá Mệnh Vẫn tầng sáu.

Mấy ngày liên tiếp, Lâm Minh luôn bị khiêu khích, thậm chí có kẻ đi tới cửa phủ đệ Lâm Minh khiêu chiến, Lâm Minh lại hờ hững, hắn đưa ra một chuẩn mực, muốn khiêu chiến hắn, đầu tiên phải xuất ra một kiện Thánh khí cực phẩm.

Người có thể xuất ra Thánh khí cực phẩm, phần lớn là võ giả Mệnh Vẫn tầng chín cảnh giới Thần Biến, ít nhất cũng là Mệnh Vẫn tầng chín cảnh giới Thần Hải hậu kỳ, những người này, cũng không có khả năng đến khiêu chiến Lâm Minh, thế cho nên Lâm Minh đến Phượng Hoàng Điện lâu như vậy, tuy rằng luôn có người khiêu chiến, nhưng hắn lại chưa từng đánh qua một trận.

Đối với chuyện Lâm Minh không ứng chiến, đệ tử Hỏa hệ thị tộc bắt đầu tung tin, Lâm Minh chỉ là đồ nhát gan, thực lực chân chính không đạt tới tiêu chuẩn vân vân...

Một phen tuyên truyền này cũng khiến một ít người bắt đầu hoài nghi thực lực chân thật của Lâm Minh, đến tột cùng khí linh Thánh Khí Các nhận định có lợi hại như vậy hay không? Có lẽ khí linh Thánh Khí Các đã bị che mắt, hoặc là Lâm Minh có thủ đoạn nào đó lừa gạt.

Đối với những hoài nghi này, Lâm Minh căn bản mắt điếc tai ngơ, những hư danh này đối với hắn mà nói không có chút nghĩa lý gì, nếu vì hư danh mà cùng những đạo chích này đánh thì đánh bại một cái, lại sẽ nhảy ra một tên càng mạnh hơn, một đường chiến đấu mình sẽ không có thời gian tu luyện, thắng được thì không sao, Hỏa Viêm Quảng cũng không ra tay nữa.

Làm như vậy, mới chân chính là tên ngốc.

- Lâm Minh này, đúng là quá cố chấp!
Ở phủ đệ Hỏa Viêm Quảng, Hỏa Viêm Quảng cau mày:
- Ta thật hoài nghi hắn rốt cuộc có thực lực hay không.

Ở trước mặt Hỏa Viêm Quảng, một người thanh niên cao lớn đang ngồi, một đầu tóc đỏ dài buông xuống hông. Thanh niên này khí tức trầm ổn, lông mày như kiếm, rõ ràng là võ giả cảnh giới Thần Biến hậu kỳ, trong cơ thể thế giới đã bắt đầu chuyển sang đại thế giới, khoảng cách cảnh giới cách Thần Quân chỉ còn một bước.

- Khuyên ngươi không nên khinh địch, tuy rằng Lâm Minh chỉ là 1 con kiến, nhưng ngươi không trưởng thành lên, đối với toàn bộ Thần Vực mà nói, chúng ta cũng là con kiến.

Thanh niên cao lớn không nhanh không chậm nói. Tuy rằng nói hắn thực lực cường đại, nhưng không có chút cao ngạo, đối với toàn bộ Thần Vực trong lòng vẫn mang một chút kính sợ.

- Tiểu thúc, ngươi cũng quá khiêm tốn rồi! Ngươi đã sắp trở thành Thần Quân, thành lập thế giới trong cơ thể mình, trong cơ thể cất chứa sinh linh, được xưng là tồn tại như thiên thần, ngươi sao lại gọi mình là con kiến, lần này ta mời tiểu thúc tới, là muốn xin ngài chỉ điểm một chút, bảo đảm trận chiến này thắng lợi.

- Ồ? Là muốn mượn Thánh khí cực phẩm sao? Nói như vậy... Ngươi sắp đột phá Mệnh Vẫn tầng chín.

- Không sai, ta ở Mệnh Vẫn tầng tám đã tích tụ ba năm, đã nắm chắc đột phá, vốn ta muốn tích tụ càng sâu hơn một chút, nhưng mà bây giờ cũng được. Nương theo áp lực trận này, chính thức tấn công Mệnh Vẫn tầng chín, vì cam đoan tấn công Mệnh Vẫn tầng chín thành công, ta muốn xin tiểu thúc một ít máu Phượng Linh!

- Máu Phượng Linh?
Thanh niên mí mắt vừa động, cùng là máu Cổ Phượng nhưng mà phẩm chất cũng có chênh lệch, máu Phượng Linh là huyết mạch Phượng Hoàng Linh Vũ ẩn chưa khí tức nồng đậm nhất, xem như là máu Cổ Phượng phẩm chất vô cùng tốt.

- Có thể, ta có thể xin gia tộc một ít, ngươi phải bảo đảm đột phá thành công, nếu không ta rất giao phó.

- Đương nhiên, chờ ta đột phá Mệnh Vẫn tầng chín, thực lực một lần bay vọt sẽ đi khiêu chiến Lâm Minh, hắn có Thánh khí cực phẩm, ta cũng có, tuy rằng phẩm chất không bằng hắn, nhưng mà cũng không chênh lệch quá lớn! Đến lúc đó tu vi ta Mệnh Vẫn tầng chín, cộng thêm một kiện Thánh khí cực phẩm, đấu với Mệnh Vẫn tầng năm như hắn, cho dù hắn có thiên phú tiềm lực tốt hơn ta, ta cũng tất thắng không thể nghi ngờ, tuy nhiên trước đó... Ta phải đem Thánh khí cực phẩm giấu đi, miễn cho hắn không dám ứng chiến, lúc đối chiến lại lần nữa lấy ra, hắc hắc, thật chờ mong vẻ mặt của hắn.

Thanh niên nghe Hỏa Viêm Quảng nói, gật gật đầu:
- Kế hoạch đúng là không tồi, nhưng ngươi phải che giấu Thánh khí cực phẩm, vậy lấy cái gì để đặt cược? Đồ đặt cược giá trị phải ngang ngửa Thánh khí cực phẩm, hơn nữa phải khiến cho Lâm Minh động tâm!

- Tiền đặt cược chính là máu Phượng Linh, máu Phượng Linh này đối với võ giả có ưu đãi rất lớn, hấp thu vào cơ thể, có thể trực tiếp đề cao tư chất, đề cao mức độ hòa hợp đối với hỏa hệ pháp tắc, ta cũng không tin, Lâm Minh sẽ cự tuyệt!

Thanh niên nghe Hỏa Viêm Quảng nói, hơi hơi híp mắt:
- Ngươi vừa muốn mình hấp thu một phần máu Phượng Linh, vừa muốn dùng một phần làm tiền đặt cược, muốn máu Phượng Linh nhiều hơn một chút sao? Được rồi, ta sẽ tận lực xin giúp ngươi, về phần có thể xin được hay không, vậy phải xem ý tứ của trưởng bối gia tộc.

- Vậy nhờ vả tiểu thúc.

Hỏa Viêm Quảng trong lòng mừng rỡ, tuy rằng hắn kêu thanh niên này là tiểu thúc, nhưng mà kỳ thật thanh niên này cũng không lớn hơn hắn nhiều lắm, trong gia tộc vô cùng được coi trọng, hắn mở miệng xin, có hy vọng rất lớn.
........

Ở trong Phượng Minh Cung, vô tình đã một tháng trôi qua, một tháng này, Lâm Minh gặp vô số lời đồn nhảm, dưới một ít tộc nhân Hỏa hệ thị tộc xúi dục, lời đồn vàng thêm lan rộng, Lâm Minh cự tuyệt không ra chiến, khiến cho không ít người nghi ngờ thực lực Lâm Minh, hoài nghi là hắn bất tài, không dám xuất chiến.

Tuy nhiên Lâm Minh đối với những chuyện này đều mắt điếc tai ngơ, toàn tâm tu luyện.

Ở Phượng Minh Cung, Lâm Minh thông qua các loại thiên tài địa bảo điều trị, hấp thu hỏa nguyên khí Ngự Thần giới, tích lũy đã khiến tu vi hắn lên tới Mệnh Vẫn tầng năm viên mãn, trong đan điền, nguyên khí quá tràn đầy, đã sắp tràn ra.

Ngày hôm nay, Lâm Minh từ trong bế quan mở to hai mắt, lẩm bẩm:
- Là lúc đi tìm Phượng tiên tử tiền bối giúp ta đột phá Mệnh Vẫn tầng sáu, bây giờ cơ sở của ta đã vững chắc tới mức tận cùng, đột phá Mệnh Vẫn tầng sáu xem như nước chảy thành sông.

Lâm Minh nghĩ như vậy, đột nhiên cảm giác nguyên khí thiên địa dao động một trận, dường như có chí bảo xuất thế vậy, cẩn thận cảm giác một chút, lại phát hiện nguyên khí thiên địa phạm vi mấy trăm dặm, đều hội tụ vào một chỗ, hình thành trên bầu trời một tầng mây nguyên khí, tầng mây này chậm rãi hạ xuống, giống như 1 cái phễu lớn, nối tới một chỗ phủ đệ của Phượng Hoàng Điện.

- Hả? Đây là...
Lâm Minh ánh mắt sáng lên, bay ra khỏi cung điện của mình, cùng lúc đó, có không ít Mệnh Vẫn kỳ, Thần Hải kỳ, thậm chí một ít đệ tử Thần Biến kỳ cũng bay ra, ánh mắt bọn họ cùng nhau nhìn về hướng kia, đúng là lốc xoáy thiên địa nguyên khí hội tụ.

- Có người đang đột phá Mệnh Vẫn tầng chín!

- Đó là... phủ đệ của Hỏa Viêm Quảng, là Hỏa Viêm Quảng đang đột phá, quả nhiên hắn đột phá!
Bình Luận (0)
Comment