Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 2034

Chương 2034: Không thể chiến thắng. (1)

Máu tươi bắn nhanh, nhuộm đỏ hư không, ác long xúc tu này giãy dụa liên tục, song huyết nhục của nó ở trước mặt Hỗn Nguyên Thiên Tôn liền giống như một khối đậu hũ, không chút nào chịu được lưỡi đao hình bán nguyệt trên khuỷu tay của Hỗn Nguyên Thiên Tôn!

Nó cứ như vậy từ đầu tới đuôi, chiều dài ước chừng mấy ngàn trượng bị Hỗn Nguyên Thiên Tôn xé dọc ra!

- Cái gì?

Một sát na này, vô luận là Thánh tộc hay là các võ giả của Thái cổ di tộc, toàn bộ đều bị kinh hãi, ác ma này đột nhiên xuất hiện thế nhưng cường đại đến trình độ như vậy, bổ ra một cái xúc tu nghiêm chỉnh của Hoang!

Trước đó trừ Thần minh pháp chỉ do Tu La lộ chủ nhân lưu lại, còn không có cái gì có thể làm cho Hoang bị thương!

- Ngươi rốt cuộc là thứ gì?

Con ngươi của Tạo Hóa thánh hoàng khẽ co rút lại, hắn từ trong ánh mắt của hắc sắc ác ma này cảm nhận được sát cơ đáng sợ, đối phương tựa hồ có thâm cừu đại hận với mình.

Chính mình lúc nào lại kết thù với một ác ma thâm uyên?

Hỗn Nguyên Thiên Tôn không nói, trên khuỷu tay của hắn, lưỡi đao hình bán nguyệt đột nhiên huy trảm, theo máu tươi bay vút, cả cái ác long xúc tu màu đỏ này cư nhiên bị Hỗn Nguyên Thiên Tôn trực tiếp chém xuốn!

Sau khi rời đi mẫu thể, cái xúc tu này trong nháy mắt hóa thnahf huyết thủy trong tinh không, rồi sau đó một màn khiến cho người ta giật mình xảy ra, Hỗn Nguyên Thiên Tôn hé miệng, một cỗ hấp lực đáng sợ ở khóe miệng Hỗn Nguyên Thiên Tôn tạo thành vòng xoáy, cư nhiên đem những hồng sắc huyết thủy này toàn bộ cuốn vào trong miệng!

Hỗn Nguyên Thiên Tôn, đem một cái xúc tu của Hoang nuốt vào!

Hoang được xưng là có thể cắn nuốt hết thảy, hôm nay cư nhiên bị Hỗn Nguyên Thiên Tôn cắn nuốt huyết nhục!

- Bùm bùm!

Cốt nhục kinh mạch trên người Hỗn Nguyên Thiên Tôn phát ra tiếng vang giống như lôi minh, sau khi cắn nuốt huyết nhục của Hoang để cho nuhcj thể của hắn có lực lượng càng mạnh, tựa hồ trong thân thể của hắn ẩn giấu một tòa núi lửa mãnh liệt, muốn phun trào ra.

- Ác ma kia rốt cuộc là cái gì? Thế nhưng cắn nuốt huyết nhục của Hoang?

Ở trong linh hạm Hi Vọng hào, nhóm Thiên Tôn của Thái cổ di tộc thấy hắc sắc ác ma đột nhiên xuất hiện, toàn bộ đều vô cùng không hiểu, không biết nên áp dụng đối sách gì.

- Hắc sắc ác ma này đạt đến cảnh giới Chân Thần, còn đem huyết nhục của Hoang hóa thành năng lượng tự thân, thật là đáng sợ, nhưng mà... Nó lại hẳn không phải là đối thủ của Hoang.

Tộc trưởng Thiên tộc lắc đầu, Hoang sau khi hợp thể với Tạo Hóa thánh hoàng đã gần như vô địch, Tạo Hóa thánh hoàng đại biểu pháp tắc chí cao cùng lực lượng tối cường, mà Hoang lại có sinh mệnh lực cùng năng lực kháng đả kích cường đại.

Hai người bọn họ dung hợp cơ hồ không có nhược điểm!

Ở dưới nhận thức hiện có, tộc trưởng Thiên tộc thật sự không cho là có tồn tại nào có thể giết chết được Tạo Hóa thánh hoàng, đây là chênh lệch tuyệt đối từ trên lực lượng! - Ha ha ha!

Ở trong hư không, Tạo Hóa thánh hoàng cười lớn, tiếng cười vang dội vũ trụ:

- Không nghĩ tới Thái cổ Thần tộc còn có quái vật như ngươi! Bất quá... Ngươi tựa hồ là bằng vào ngoại lực đem lực lượng của mình ngạnh sinh sinh tăng lên tới cảnh giới Chân Thần đi? Ngươi như vậy lại thế nào là đối thủ của ta? Ngươi cuối cùng chỉ là sẽ trở thành thức ăn của Hoang mà thôi.

Lúc Tạo Hóa thánh hoàng nói chuyện, một đầu lại một đầu huyết sắc long đầu vọt ra, những long đầu này ở trên bầu trời dần dần biến hóa thành một người.

Nhúc nhích vặn vẹo không ngừng, dần dần bên ngoài thân thể những long đầu này cư nhiên hiện ra một tầng cốt giáp thật dày.

Long từ vừa mới bắt đầu do huyết nhục tạo thành biến thành từng đầu cốt long.

- Lần này cốt nhận của ngươi còn hữu dụng không?

Trên mặt của Tạo Hóa thánh hoàng hiện ra nụ cười khinh miệt, theo từng tiếng long ngâm, trên trăm đầu cốt giáp ác long hướng Hỗn Nguyên Thiên Tôn trùng sát mà qua.

Đối với Hỗn Nguyên Thiên Tôn mà nói, thân thể của Hoang thật sự quá lớn. Xúc tu cốt long đáng sợ kia, một một cái đều có thể dễ dàng đâm xuyên qua ngôi sao.

- Oanh!

Năng lượng toàn thân của Hỗn Nguyên Thiên Tôn ở trong khoảnh khắc thiêu đốt, thân thể của hắn hóa thành hắc sắc lưu quang hướng về phía một đầu cốt long trong đó trùng kích mà đi, đao phong trên khuỷu tay của hắn vẽ lên tử vong hò quang trong trăm ngàn dặm!

Huyết quang phun ra, cốt giáp của cốt long long đầu bị đánh mở, song chỉ sau một khắc liền lại có hai đầu cốt long một trái một phải xông về phía Hỗn Nguyên Thiên Tôn.

- Bồng!

Hư không chấn vỡ, Hỗn Nguyên Thiên Tôn giống như một viên sao băng tung bay ra ngoài, trực tiếp bay ra mấy ngàn dặm.

Song thân thể của hắn vô cùng cường đại, sau khi bị đánh bay, hắn trong nháy mắt ở trong hư không dâng lên, lần nữa hướng về phía trước! Thấy một màn như vậy, rất nhiều Thiên Tôn cổ tộc trên Hi vọng hào đều là tâm thần nhíu chặt, ngay vào lúc này đại môn của phong điều khiển bị đẩy ra, một lão giả lưng còng sắc mặt xám tro ở dưới sự dìu đỡ của Lâm Minh chậm rãi đi đến.

Lão giả này, gương mặt đã nhăn như gốc hạch đào, hốc mắt hãm sâu, đầu tóc thưa thớt, tròng mắt vẩn đục, trên người của hắn đã bắt đầu tản mát ra một cỗ tử khí nhàn nhạt.

Lão chính là lão Thần Hoàng của Thần tộc, nhưng mà sinh mệnh chi hỏa bây giờ của lão giống như ngọn đèn cầy sắp tắt trong gió, tựa hồ ở một khắc sau sẽ chết đi.

- Bệ hạ!

- Sư tôn!

Đế Vô Ngân cùng rất nhiều võ giả Thần tộc thấy lão Thần Hoàng của bọn họ trở thành bộ dạng như vậy đều là vừa sợ vừa bi, bọn họ lúc trước thấy ác ma kia xông ra cũng đã mơ hồ đoán được, hết thảy những cái này có liên quan đến lão Thần Hoàng, mà bây giờ nhìn lại quả nhiên lão Thần Hoàng đã vì lần này mà trả giá thật nhiều, sinh mệnh của lão đã không còn thừa nhiều rồi!

- Không cần sợ, ta hẳn là còn có chút ít thọ mệnh nữa...

Thanh âm của lão Thần Hoàng bình tĩnh, tựa hồ muốn nói một chuyện không liên quan, ở một khắc cuối cùng thiêu đốt Thần minh pháp chỉ, lão Thần Hoàng vì mình bảo lưu lại một tia sinh mệnh chi hỏa, bởi vì lão bây giờ còn chưa thể chết được, lão phải chỉ huy Thái cổ chư tộc trốn vào Thần vực.

- Sư tôn...

Đế Vô Ngân quỳ trên mặt đất, tim như bị đao cắt, Lâm Minh đứng ở phía sau lão Thần Hoàng, nhìn mắt hổ của Đế Vô Ngân rưng rưng, hiểu được đau khổ thật sâu trong lòng hắn. Bởi vì hắn cũng có một loại cảm giác giống với Đế Vô Ngân, đó chính là... Hận chính mình vô năng.

- Hắc sắc ác ma kia rốt cuộc là...

Có Thiên Tôn không nhịn được mà hỏi.

- Hắn từng là nhân tộc thiên kiêu, hiện tại bị lạc mất mình, đã biến thành ác ma thâm uyên, ở mười vạn năm trước hắn có tên là... Hỗn Nguyên Thiên Tôn.

Thanh âm già nua của lão Thần Hoàng chậm rãi truyền ra.

- Hỗn Nguyên Thiên Tôn?
Bình Luận (0)
Comment