Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 1812

Chương 1812

Cố Gia Huy đột nhiên tiến lại gần, hạ giọng, và áp đôi môi mỏng vào tai cô nói Những lời này, cứ trầm ấm chui vào tai cô, làm cho cô có cảm giác rùng mình.

Cô dường như vừa được nghe một câu chuyện kinh dị vậy!

Cả hai chân cô trở nên run rẩy.

Cô liên tục xua tay, nói: “Em là một đứa trẻ ngoan mà, chắc chắn sẽ không để cho đôi mắt và đôi tai nghe những thứ không tốt!” Anh có thể yên tâm ở em, em sẽ không làm anh thất vọng đâu”

“Bây giờ đừng rụt rè với anh nữa”

“Không không không, người ta vẫn còn phải cần mặt mũi mà. Em đi trước đây, anh…anh làm việc chăm chỉ đi nha”

Hứa Minh Tâm vội vàng lên xe, sợ tới mức cả người đổ mồ hôi lạnh.

Cố Yên vẻ mặt tò mò, vỗ vỗ ngực Cố Gia Huy, nói: “Anh nói gì với chị dâu vậy?

Làm thế nào mà lại để cho người ta sợ hãi như thế này “

“Cần anh dọa em không?” Anh vừa nói vừa cười.

Em gái tốt của anh thường hay nói những điều ngớ ngẩn với Hứa Minh Tâm, nhưng anh cũng không tính toán gì.

Cố Yên bật cười thành tiếng rồi cũng chui vào trong xe.

Họ đã đi đến trung tâm mua sắm, các cô gái ở cùng nhau tự nhiên sẽ thích đi mua sắm.

“Haizz, nếu có Bạch Thư Hân ở đây thì tốt rồi, sở thích của tôi và cô ấy vẫn rất giống nhau”

Cố Yên vừa chọn quần áo vừa nói.

“Đúng vậy, nếu Thư Hân có ở đây thì tốt quá”

Lúc trước Bạch Thư Hân còn hay gửi bưu thiếp, nhưng hiện tại thì đã hoàn toàn cắt đứt liên lạc.

Cô có chút buồn, rũ mắt xuống.

Ngọc Vy cười và nói: “Đừng lo, Thư Hân là người biết chính xác cô ấy muốn gì và muốn làm gì. Cô ấy không dễ bị đánh bại trước khó khăn đâu. Cô ấy rất mạnh mẽ. Dù rào cản này rất khó khăn nhưng chắc chắn sẽ vượt qua được. Chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, sớm muộn gì cô ấy cũng sẽ thành công”

“Cô ấy cần phải thay đổi từ bây giờ. Hãy cho cô ấy thời gian để điều chỉnh tâm trạng của mình. Khi trở lại, cô ấy sẽ thoát ra khỏi cái kén và trở thành một con bướm. Đó sẽ là một Bạch Thư Hân khác.”

Bạch Thư Hân, người thoát ra khỏi kén và trở thành một con bướm, trông sẽ như thế nào?

“Thế cậu thì sao? Cậu ở giữa bác sĩ Lệ Nghiêm và anh trai tôi… cậu nghĩ thế nào?”

Cố Yên nghe xong, nụ cười trên mặt trở nên cứng đờ rồi cô ấy bình tĩnh trở lại.

“Tôi không yêu anh trai của cậu, và tôi chỉ cảm thấy biết ơn anh ấy thôi. Anh ấy là một ông chủ rất tốt, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ anh ấy sẽ là bạn trai của mình cả. Tôi cũng sẽ không ở bên Lệ Nghiêm, tôi cũng không muốn phụ lòng Lý Hoàng Pháp. Tôi không thể để anh ấy cưới một người phụ nữ không yêu anh ấy về nhà được. Điều này là vô trách nhiệm với anh ấy”

“Tôi… sẽ tiếp tục độc thân và đi tìm người phù hợp với mình. Kỷ Hồng Thanh nói rằng tôi có thể kết hôn vào cuối năm, vẫn còn ít thời gian nữa. Trong vòng một tháng, có lẽ định mệnh của tôi sắp xuất hiện rồi!”

Bình Luận (0)
Comment