Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 340 - Lần Này Chơi Lớn Rồi!

Đông đảo tu sĩ đang bỏ chạy nghe được lời của Dương Chân nói, tốc độ dưới chân lập tức nhanh thêm vài phần

Có tu sĩ vừa chạy vừa lo lắng ở phía xa khuyên bảo

- Dương Đỉnh Thiên, ngươi đừng làm ẩu, cái thiên lôi này nếu dẫn bạo nó sẽ lập tức nổ tung, tất cả chúng ta sẽ bị cuốn vào bên trong thiên kiếp, không ai có thể giữ được mạng sống

- Chạy mau a, Dương Đỉnh Thiên, ngươi không cần tìm đường chết, tuyệt đối không nên tìm đường chết

- Con mẹ nhà ngươi tự mình đi chết cũng không có việc gì, đừng kéo chúng ta vào a

Nghe được đám tu sĩ xung quanh nói, Dương Chân hơi sững sờ, quay đầu nhìn thoáng qua Tam Liên Tọa đang điên cuồng vọt tới, bỗng nhiên ngừng lại, hành động này lập tức để đám người rùng mình

- Dương Đỉnh Thiên, ngươi muốn làm gì?

Sắc mặt Nghiêu lão đầu thay đổi, nhìn chằm chằm Dương Chân nói ra

- Ngươi đừng làm ẩu, lão phu. . . Lão phu cũng đang áp chế cảnh giới, vạn nhất bị thiên kiếp chú ý, không chết cũng phải bị lột da a

Dương Chân cười ha ha, lẻ loi một mình đối mặt với thiên kiếp cuồng bạo, nói

- Chư vị yên tâm, bản tao thánh còn muốn mang các ngươi đi trang bức mang các ngươi bay! Làm sao để các ngươi bị thiên kiếp liên lụy, các ngươi cứ việc lui ra, cái phá thiên kiếp này một mình ta khiêng!

Nghe nói như thế, mọi người liền kinh hãi, hoảng sợ dừng lại, khó tin nhìn Dương Chân

- Hỗn đản này muốn làm gì?

- Ngươi quản hắn làm gì, lúc này mau trốn mới là chính đạo, cường hàng thiên kiếp không phải đồ chơi

- Không được, chúng ta đều là tán tu, làm sao để Dương Đỉnh Thiên một mình đối mặt với nguy hiểm, nếu như chuyện này truyền đi, chúng ta làm sao có thể đối mặt với các tán tu khác?

- Thế nhưng mà. . .

- Không có thế nhưng mà gì cả, Dương đạo hữu, ngươi yên tâm, chúng ta giúp ngươi hộ pháp, cho dù là liều cái mạng nhỏ này cũng phải bảo vệ ngươi chu toàn!

Dương Chân cổ quái nhìn đám người sau lưng, ngạc nhiên phát hiện thế mà còn có cả tu sĩ Luyện Hư Kỳ

Mẹ nó, ngươi một tu sĩ Luyện Hư Kỳ thì bon chen làm gì, sau khi tiến vào thiên kiếp còn không phải biến thành tro bụi trong nháy mắt?

Nhưng mà Dương Chân cũng không nghĩ tới, đám tán tu này lại trượng nghĩa như thế, bỏ đi lại chạy về, một khi gặp được nguy hiểm, bọn hắn hẳn là rất đáng tin

Dương Chân hít sâu một hơi, nói với mấy tu sĩ muốn ở lại giúp hắn

- Đa tạ sự trượng nghĩa tương trợ của mấy vị, chỉ là. . .

Nói đến đây, Dương Chân nhìn đám người thật sâu, sau đó phất phất tay, kiên quyết nói ra

- Chỉ là, việc này là chuyện của ta cùng lão đầu Tam Liên Tọa, vì sinh mạng của chư vị, Dương Đỉnh Thiên ta không vào địa ngục thì ai vào?

Oanh!

Vừa dứt lời, trên thân Dương Chân đột nhiên bộc phát ra chân nguyên mạnh mẽ, tài khí minh văn che khuất bầu trời, tinh thần tài khí màu ám kim chậm rãi ngưng tụ thành một tòa Phật Đà to lớn, dáng vẻ trang nghiêm, trên đầu đầy cục u, nhìn qua mười phần ngưu bức ( Hãy nhớ tới Như Lai Phật Tổ của Tây Du Ký khi đọc đến đoạn này :)) )

- Đây là hư ảnh Phật Đà, Dương tiểu hữu còn có tạo nghệ trên phật đạo, hơn nữa còn là thiên phú lăng tuyệt thế nhân, quả nhiên là hiếm thấy trên đời

- Ta không vào địa ngục thì ai vào. . . Những lời này của Dương tiểu hữu để cho tại hạ nhiệt huyết sôi trào, ngươi yên tâm, nếu như hôm nay ngươi xảy ra chuyện gì, đời này của tại hạ nhất định sẽ nhìn chằm chằm vào đệ tử Bắc Cô viện, có cơ hội nhất định sẽ gõ ám côn vào truyền nhân đệ tử của bọn hắn, nhất định để bọn hắn biết được mình đã làm chuyện ngu xuẩn gì

- Tốt một cái cảnh giới cao thâm phổ độ chúng sinh, không nghĩ tới Dương tiểu hữu còn hiên ngang lẫm liệt như thế!

Một đám người kinh động như gặp thiên nhân nhìn nhìn Phật Đà to lớn trên đỉnh đầu Dương Chân, trên mặt đều là thần sắc kính nể cùng cảm kích

Tam Liên Tọa phát điên muốn lao vào đám người, một khi chạm vào phạm vi của thiên kiếp, chỉ sợ bọn họ ít ai có thể chịu đựng, không biết phải chết bao nhiêu người

Bây giờ Dương Chân vậy mà muốn một mình chống đỡ cường hàng thiên kiếp, đám người làm sao không cảm kích?

Dương Chân nhìn phản ứng của đám người xung quanh, tự lẩm bẩm

- Móa nó, có phải trang bức hơi lố rồi hay không, không nghĩ tới ngưng tụ ra Phật tượng của Như Lai lão hương lại gây ra ảnh hưởng to lớn như thế

Đám người cảm kích không thôi lui về phía sau, thấy một màn này Dương Chân lập tức chửi mẹ

Mẹ nó, không phải muốn cùng nhau đối mặt sao, bản tao thánh chẳng qua là trang bức một tí mà thôi, các ngươi không cần phải thực sự lui ra ngoài như thế a, nếu như cảm kích bản tao thánh, các ngươi hay là đi lên chia sẻ một chút với bản tao thánh đi, một chút thôi cái đám hỗn đản này

Lúc này, Tam Liên Tọa đã vọt lên, cường hàng thiên kiếp trên đỉnh đầu đang ầm ầm cuồng bạo tàn phá bừa bãi, trên thân Tam Liên Tọa chồng chất đầy vết thương, chật vật không chịu nổi, có thể thấy được sự cường đại của thiên kiếp này, nếu như Dương Chân phải gánh chịu, kết quả của hắn sẽ cực kỳ thê thảm a

Mọi người đều biết uy lực của cường hàn thiên kiếp so với thiên kiếp phổ thông mạnh mẽ hơn rất nhiều, ở trong đó còn ẩn chứa một tia uy lực của thiên nộ, cho dù là cường giả Độ Kiếp Kỳ đã chuẩn bị đầy đủ cũng không nhất định có thể chịu được, huống chi là tu sĩ mới đột phá Thần Du Kỳ như Dương Chân

Mắt thấy Dương Chân đã lọt vào phạm vi của thiên kiếp, giữa không trung đột nhiên bộc phát ra một trận lôi đình càng khủng bố hơn

Mọi người giật nảy mình hoảng sợ nhìn Dương Chân cùng Tam Liên Tọa

Tam Liên Tọa trong quá trình chạy như điên đến Dương Chân không biết đã nôn bao nhiêu ngụm máu rồi, bây giờ đuổi kịp Dương Chân liền cười ha ha nói ra

- Dương Đỉnh Thiên tiểu nhi, hôm nay ngay cả trời cao cũng không dung ngươi, hạ xuống thiên kiếp giúp ta thu tính mạng ngươi, ngươi còn lời gì muốn nói?

Dương Chân nhếch miệng, nói ra

- Ngươi nghĩ xem bản tao thánh có sợ mấy đạo thiên lôi này hay không?

Nói xong, cơ thể Dương Chân run lên bần bật, lúc này hắn cảm giác được lực lượng thiên uy lớn lao đang trùng điệp đè lên người hắn

Cùng lúc đó, ba đạo cuồng lôi trên bầu trời bỗng nhiên nổ vang, không phải đánh lên thân Dương Chân, mà là điên cuồng rơi vào người Tam Liên Tọa!

Phốc!

Tam Liên Tọa há mồm phun ra máu tươi tung tóe, trên thân cơ hồ không còn chỗ nào lành lặn, âm trầm nhìn Dương Chân

Dương Chân vẻ ngoài điềm nhiên như không có việc gì, nhưng nội tâm đã sớm hoảng, cường hàng thiên kiếp này so với thiên kiếp hắn gặp lúc trước mạnh hơn không biết bao nhiêu lần a

Cơ hồ có thể khẳng định, nếu Dương Chân trước kia gặp phải một nửa uy lực của cường hàng thiên kiếp này thôi, thì hiện tại mộ phần của hắn đã sớm xanh cỏ rồi a

- Móa nó, không biết Long Tượng Chấn Ngục Thể có thể kháng trụ hay không, liều mạng!

Dương Chân cắn răng một cái, phóng về phía thiên kiếp

- Dương Chân không thể!

Hoa U Nguyệt hoa dung thất sắc kinh hô, ngay cả tên Dương Đỉnh Thiên cũng quên đi, vội vàng nói

- Lấy tình trạng của ngươi bây giờ hoàn toàn không gánh được thiên kiếp do hai người đưa tới!

Thiên kiếp hai người đưa tới!

Dương Chân cũng không biết, một khi hắn đã xông vào trung tâm của thiên kiếp, liền sẽ dẫn tới thêm một thiên kiếp mới, cả hai ngưng tụ lại, đừng nói là hắn, cho dù là Tam Liên Tọa đã từng vượt qua thiên kiếp cũng phải chết không nghi ngờ

Nhìn thấy Dương Chân thế mà liều mạng vọt tới, Tam Liên Tọa cũng giật nảy mình, sợ hãi quay đầu bỏ chạy

- Móa nó, Dương Chân ngươi điên. . . Ngươi là Dương Chân?

Toàn thân Tam Liên Tọa chấn động, duy trì vẻ mặt khiếp sợ nhìn Dương Chân đang xông lên

Mà Dương Chân sau khi nghe Hoa U Nguyệt nói thì đã muộn, sắc mặt hoàn toàn thay đổi, muốn dừng cũng đã không kịp rồi, chỉ có thể hú lên quái dị đâm đầu vào trong trung tâm thiên kiếp

- Móa nó, lần này chơi lớn rồi!

- Không tốt, Dương Đỉnh Thiên thế mà thật xông vào?

- Dương Chân?

Cũng có người nghe được xưng hô của Hoa U Nguyệt, hú lên quái dị

- Hắn không phải Dương Đỉnh Thiên. . . Hắn là Dương Chân!

Bình Luận (0)
Comment