Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 332 - Bài Hát Này Có Độc!

Ninh Vô Khuyết kinh nghi bất định nhìn giữa không trung, hiển nhiên có chút khó tin

Lão cung chủ cùng Liễu cung chủ liếc nhau ( hai người nha, đã fix ở chương trước ), đầu bếp Dương Đỉnh Thiên này mang tới chấn kinh cho bọn họ càng lúc càng lớn

Bây giờ Dương Chân đang muốn làm gì, bọn họ hiểu rất rõ

Hắn lại muốn luyện khí!

Dùng một trang giấy, viết lên mấy chữ, liền muốn luyện khí?

Đây là chuyện hoang đường nhất mà bọn họ từng thấy qua

Mọi người ở đây khi thấy động tác của Dương Chân đều kinh hô, hưng phấn nhìn chăm chú vào hắn

Lúc này, Dương Chân đã ngoảnh mặt làm ngơ với chuyện ngoại giới, nhìn chằm chằm vào tám chữ hắn viết ra, sau đó bỗng nhiên nhắm mắt lại

Trong nháy mắt, trang giấy trên thớt vẽ bỗng nhiên phần phật bay lên giữa không trung, tám chữ viết trên đó bộc phát ra một đoàn tinh thần tài khí mạnh mẽ, chiếu sáng khắp nơi, mọi người còn chưa kịp phản ứng thì tám chữ viết trên đó oanh một tiếng nổ tung thành những mảnh vụn, chỉ còn lại một trang giấy trắng

Đám người duỗi cổ nhìn lại cũng chỉ có thể lấy được những mảnh chữ vụn đang chậm rãi rơi xuống mà thôi

Tâm thần Dương Chân đắm chìm vào bên trong thức hải, đang hiếu kỳ đánh giá quyển Đạo Đức Kinh trôi lơ lửng bên trong

Lúc này, xung quanh Đạo Đức Kinh có vô số tài khí minh văn đang xoay tròn, cùng với Hoang Thiên Chân Văn hô ứng lẫn nhau, phát ra từng đợt khí tức cổ xưa

Dùng tám chữ này luyện khí cũng không phải do Dương Chân tâm huyết dâng trào, mà là hắn đã nghĩ kỹ

Ngay khi Ninh Vô Khuyết xuất ra Bán Sơn Đồ, Dương Chân đã suy nghĩ đến pháp môn luyện khí của tài khí chi đạo

Loại pháp môn luyện khí này có thể thành công hay không?

Hắn không quan tâm!

Nếu như luyện khí thất bại, mặt mũi hắn mất hết, thất bại dưới tay Ninh Vô Khuyết thì sao

Dương Chân cũng không quan tâm!

Hơn 2000 người ở đây không ai biết rằng, Dương Chân làm hết thảy những việc này cũng chỉ vì hắn cảm thấy thú vị, muốn đi làm, thế thôi!

Cuộc đời này của Dương Chân ta nhất định phải sống cho thoải mái!

Loại ý nghĩ dùng tám chữ này để luyện khí, ngay cả Dương Chân cũng cảm thấy có chút quá sức, rất có thể sẽ thất bại

Thế nhưng ai quan tâm?

Dương Chân ở bên trong thức hải bỗng nhiên đưa tay, chạm vào Đạo Đức Kinh, một tiếng oanh truyền đến tựa như thiên địa nổ tung làm cho Dương Chân giật nảy mình, vội vàng rụt tay trở về

Ầm ầm!

Trên Đạo Đức Kinh bỗng nhiên phát ra một trận thanh am lôi đình cuồng dũng, một đạo thanh sắc quang mang bắn ra, lan tỏa khắp thân thể Dương Chân, để toàn thân Dương Chân chấn động, sắc mặt trở nên đại hỉ

- Thì ra là thế, nguyên lai còn có thể làm như vậy!

Dương Chân cười ha ha, mở bừng hai mắt, hai tay huy động, tinh thần tài khí như dời sông lấp biển cuồn cuộn tuôn trào ra

Dị tượng như thế lập tức làm cho đám người kinh hãi, ngay cả những cường giả Độ Kiếp Kỳ đều chấn động nhìn về phía Dương Chân

- Dương Đỉnh Thiên đang muốn làm gì?

- Không biết, tại hạ đó giờ chưa từng nghe nói luyện khí có thể làm như vậy!

Tất cả đều mờ mịt nhìn Dương Chân không biết hắn rốt cuộc muốn làm gì

Liễu cung chủ quay đầu nhìn về phía một lão giả, cổ quái hỏi

- Hoắc trưởng lão, hắn đang luyện khí?

Hoắc trưởng lão là một luyện khí đại sư đức cao vọng trọng tại Linh học cung, thấy Liễu cung chủ hỏi, tuyệt đại đa số người ở phụ cận đều hiếu kỳ nhìn sang

Hoắc trưởng lão đang tỏ vẻ kinh nghi bất định khi nghe Liễu cung chủ hỏi liền nhíu mày, lắc đầu, nói

- Không biết!

Không biết?

Khóe miệng đám người co giật, không biết ngươi làm vẻ mặt kinh nghi bất định em gái ngươi a?

Liễu cung chủ cổ quái nhìn Dương Chân thật sâu

Ngay cả đệ nhất luyện khí sư của Linh học cung cũng không biết Dương Chân muốn làm cái gì, để cho Liễu cung chủ càng thêm tò mò

Lúc này, Dương Chân bỗng nhiên hừ nhẹ một tiếng, hai mắt ngưng tụ, hai tay tiếp tục huy động, những đạo tinh thần tài khí cuồn cuộn kia lập tức phát ra thanh âm vù vù, chậm rãi ngưng tụ lại với nhau, xếp thành một dòng chữ

- Mênh mông thiên nhai là ta thích, dưới chân thanh sơn hoa vừa nở, dạng tiếng ca nào mới là thoải mái nhất. . .

- Cong cong nước sông từ trên trời đến, chảy về thiên hồng vạn tử một mảnh biển, ca dao nóng bỏng là thứ ta chờ mong, một đường vừa đi vừa hát mới là tự tại. . .

- Móa nó, thứ quỷ gì, vì sao tại hạ không kim lòng được đọc theo loại nhịp điệu này

- Không tốt, bài hát này có độc!

Sắc mặt mọi người cuồng biến, lạch bạch lui về phía sau, kinh nghi bất định nhìn Dương Chân

Ngay cả cường giả Độ Kiếp Kỳ cũng không kìm được đọc đi ra, đọc đến mức gật gù đắc ý, thoải mái không thôi

Theo thanh âm đám người càng ngày càng to, bỗng nhiên có từng tiếng gõ nhịp truyền đến, đám người nhìn lại liền thấy một cái tiện mèo dùng hai chân đi đường đang vỗ trên mặt bàn, vẻ mặt thỏa mãn, miệng thì lẩm bẩm

- Móa nó, còn có loại thao tác này, có độc, bài hát này có độc a, quá sung sướng!

- Tiểu tử ngưu bức!

Tiện mèo la lớn

- Ngưu bức!

Tao gà cũng hô lớn

Bình Luận (0)
Comment