Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 264 - Thổ Huyết Rồi!

Minh văn màu vàng giống như là vật sống, ở trong lòng bàn tay Mạc Thiên Nhai lưu chuyển không ngừng

Mạc Thiên Nhai chỉ vừa mới chú ý minh văn trong tay mình liền nghe Dương Chân nhẹ nhàng nói ra

- Thu!

Ông!

Một đạo khí tức quỷ dị truyền đến, Mạc Thiên Nhai trơ mắt nhìn 10 khỏa Kim Mệnh Cầu đang rơi hắn mà đi, ở giữa không trung tạo thành một đường vòng cung hoàng mỹ, rơi vào trong tay Hồng Loan Linh Nữ

- Không!

Mạc Thiên Nhai lập tức cuồng nộ hét lớn một tiếng, vội vàng phóng về hướng Hồng Loan Linh Nữ

Hồng Loan Linh Nữ ngẩn ngơ, quay đầu nhìn thoáng qua Dương Chân đang mỉm cười, ngay sau đó liền quát một tiếng, trường kiếm trong tay lập tức bộc phát ra một đoàn hòa quang màu đỏ tựa như sóng lửa, Thanh Loan phía sau lưng nàng ngửa đầu hót vang, bộc phát ra một đoàn lực lượng kinh khủng nghênh đón Mạc Thiên Nhai

Đầu hồ ly phía sau lưng Tú Nhi cũng gào thét một tiếng xông về hướng Mạc Thiên Nhai

Ầm ầm!

Lực lượng ba động giữa Thiên Mệnh Tuyền vẫn còn tiếp tục, Hồng Loan Linh Nữ cùng Tú Nhi đối đầu Mạc Thiên Nhai, trong lúc nhất thời hắn không biết phải làm sao cho đúng

Chỉ là trong chốc lát, sắc mặt Mạc Thiên Nhai đại biến, cuồng loạn phóng về hướng Hồng Loan Linh Nữ

- Trả Kim Mệnh Cầu cho ta!

Lúc này trên người Mạc Thiên Nhai không còn một cái Kim Mệnh Cầu nào, toàn bộ thân thể rất nhanh bị Thiên Mệnh Tuyền đá lên bờ, mặc cho hắn giãy giụa thế nào cũng vô ích

- Dương Chân!

Mạc Thiên Nhai gằng từng chữ, nhìn chòng chọc vào Dương Chân, cuồng loạn quát lên

- Ngươi nhất định phải chết, ngươi nhất định phải chết!

Tất cả mọi người kinh hồn táng đảm nhìn Mạc Thiên Nhai, lại nhìn Dương Chân, trong lòng có cảm giác kinh dị không thôi

Ai cũng chưa từng thấy bộ dáng tức giận đến như vậy của Mạc Thiên Nhai, có thể thấy được hắn căm hận Dương Chân đến mức nào

Ngẫm lại cũng đúng, cơ duyên tạo hóa to lớn như vậy, bởi vì sơ ý một chút liền bị hỗn đản Dương Chân này đoạt đi, lại còn đưa cho Hồng Loan Linh Nữ là người đối địch với Mạc Thiên Nhai, Mạc Thiên Nhai không có tức đến mức hộc máu tại chỗ đã là không tệ lắm rồi

Nhưng cho dù là như vậy, như lời Mạc Thiên Nhai nói, Dương Chân chết chắc!

Đắc tội Mạc Thiên Nhai như vậy, trừ khi Dương Chân có thể một mực ngâm trong Thiên Mệnh Tuyền, bằng không thì một khi lên bờ, tất nhiên sẽ đối mặt với sự đuổi giết của Mạc Thiên Nhai

Làm cho mọi người giật mình chính là, Dương Chân lại ngoảnh mặt làm ngơ với uy hiếp cảu Mạc Thiên Nhai, thật lâu mới xoay đầu lại, nhìn Mạc Thiên Nhai nghiêm trang nói ra

- Mặc dù ngươi bây giờ rất tức giận, thế nhưng ta lúc này cực kỳ vui vẻ a, nhìn ngươi như vậy ta vui, rất vui, ha ha ha. . .

Mẹ nó, quá tiện!

Sắc mặt Mạc Thiên Nhai đột nhiên trở nên đỏ lên, gào thét một tiếng, tròng mắt đều là tơ máu, cầm kiếm hung hăng đánh về hướng quang mang của Thiên Mệnh Tuyền

Oanh!

Kết quả rất rõ ràng, đó chính là Mạc Thiên Nhai trực tiếp bị đẩy ra

- Hỗn đản! Hỗn đản!

Mạc Thiên Nhai lần nữa đánh về phía quang trụ, một lần nữa bị đẩy ngược về, tức hổn hển chỉ vào Dương Chân run rẩy nói ra

- Đi ra, ngươi cái tên hỗn đản này, ra đây cho ta!

Dương Chân xoay người sang chỗ khác, chỉ cái mông mình vào hướng Mạc Thiên Nhai vỗ lên đen đét, tiện tiện nói ra

- Ta rất thích cái cảm giác nhìn ngươi muốn giết ta nhưng không giết được này a, ồ ồ, còn trừng mắt, mẹ nó, có bản lĩnh ngươi đến cắn ta xem, tới tới tới, xông tới đây cắn ta?

Tất cả mọi người đờ đẫn nhìn Dương Chân đang vỗ cái mông của mình, khóe miệng không ngừng co rút

Ai con mẹ nó lại muốn đi đến cắn mông của ngươi a?

Dương Chân thật đúng là tiện không có biên giới, ỷ vào Mạc Thiên Nhai không đi vào được Thiên Mệnh Tuyền liền muốn đem hắn tươi sống tức chết

Sắc mặt Mạc Thiên Nhai từ màu đỏ biến thành tái nhợt, còn chưa kịp nói gì thì bỗng nhiên một âm thanh quỷ khóc sói gào từ bên trong Thiên Mệnh Tuyền truyền ra

- Đuổi không kịp ta sao, đánh không đến ta sao, không có cách nào, ta chính là cường đại như vậy, la la la. . .

Mọi người thần sắc chấn động, mờ mịt nhìn về phía phát ra âm thanh, liền thấy tiện mèo đang vừa bơi ngửa vừa hát, trong tay còn nắm mười cái Kim Mệnh Cầu!

Bài hát này là một bài hát dành cho người cực kỳ thiếu ăn đòn a

Phốc!

Đối mặt với một người một mèo tiện đến mức độ như vậy, Mạc Thiên Nhai làm sao có thể chịu được, sắc mặt xám như tro tàn phun ra một ngụm máu, bất lực ngửa mặt lên trời gào thét

- Thổ huyết, thổ huyết rồi, Mạc Thiên Nhai hắn. . . Vậy mà bị Dương Chân làm cho tức giận đến mức phun máu

- Rõ ràng là bị cái tiện mèo kia làm cho phun máu!

- Nhỏ giọng một chút, không muốn sống nữa sao?

. . .

Đám người Hồng Loan Linh Nữ dở khóc dở người nhìn tiện mèo

Dương Chân trợn mắt hốc mồm, kinh ngạc nhìn tiện mèo nói ra

- Móa nó, hỗn đản này ngươi dám ăn cắp bản quyền bài hát của bản tao thánh?

Nghe được lời nói của Dương Chân, tất cả mọi người đều lộ ra biệu lộ bừng tỉnh đại ngộ

Trách không được ngay cả một con mèo còn có bộ dáng phách lối như vậy, ngay cả Mạc Thiên Nhai cũng làm cho tức hộc máu được, nguyên lai là học được từ trên người Dương Chân

Tiện mèo nghe vậy liền giận dữ, nhìn chằm chằm Dương Chânnói ra

- Nhìn ngươi kìa cái đồ không có tiền đồ này, nửa ngày cũng không làm cho tên kia tức hộc máu được, bản tôn vừa xuất mã hắn lập tức phun ra, về sau ngươi phải học tập một chút

- Đánh rắm, chỉ cần bản tao thánh nói thêm một câu hắn sẽ lập tức phun ra

- Ồ, ngươi chém gió a, để bản tôn nhìn xem, ngươi có thể làm hắn phun ra ngụm máu nào nữa không

- Móa nó, hắn đã phun rồi, làm sao còn phun được nữa?

- Phun rồi?

- Ừ!

- Ai lầm?

- Móa nó con hàng này, ngươi lăn tới đây cho ta, ta đã muốn gọt ngươi từ lâu rồi!

- Bản tôn chả lẽ lại sợ ngươi, có bản lĩnh ngươi không dùng tay chân, hai ta nhìn xem ai cắn chết ai?

. . .

Nhìn thấy Dương Chân thế mà cùng tiện mèo cãi tay đôi, tất cả mọi người đều có cảm giác muốn khóc

Lão thiên, tại sao có thể tồn tại một con người cùng một con mèo tiện đến như vậy, hết lần này tới lần khác còn để bọn họ cảm giác như hai tên hỗn đản đó được thiên địa chiếu cố vậy, chỗ tốt đều bị bọn hắn chiếm đi

Lúc này, Tú Nhi bỗng nhiên đánh gãy lời của Dương Chân cùng tiện mèo, nói ra

- Hai người các ngươi đừng ồn ào nữa, Kim Mệnh Cầu tiêu hao càng ngày càng nhiều, chúng ta. . . Không đủ Kim Mệnh Cầu đâu!

- Cầm lấy đi!

Dương Chân tiện tay quăng qua một trăm khỏa, đầu cũng không quay lại, tiếp tục cùng tiện mèo mắt to trừng mắt nhỏ, không ai nhường ai

Hơn một trăm khỏa, lại hơn một trăm khỏa!

Hơn nữa Dương Chân còn vung ra giống như là hoàn toàn không để ý

- Mẹ. . . Mẹ nó, trong tay Dương Chân đến cùng có bao nhiêu Kim Mệnh Cầu?

- Dương Chân này thật đã đi vào ổ Kim Mệnh hung thú hay sao?

- Mau nhìn, Mạc Thiên Nhai lại phun một ngụm máu, chậc chậc, hắn bây giờ đã trở thành người đáng thương nhất Linh Lộ a

Bốn người Hồng Loan Linh Nữ ngơ ngác nhìn hơn trăm khỏa Kim Mệnh Cầu đang trôi tới, tất cả đều đứng chết trân tại chỗ, vẫn chưa kịp phản ứng

Lúc này, giữa không trung chợt bộc phát ra một đoàn quang mang kinh khủng, ầm ầm giống như cuồng lôi diệu thế, đinh tai nhức óc không thôi

Sau khi thiên tượng bạo phát, tất cả mọi người đều vô ý nhìn về không trung, lập tức hít vào một hơi, ánh mắt lóe lên từng đạo thần sắc cuồng nhiệt, thậm chí có một ít người không có Kim Mệnh Cầu trong tay đều điên cuồng phóng về hướng Thiên Mệnh Tuyền

Bình Luận (0)
Comment