Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 252 - Sát Ý Nồng Nặc

Nhìn Phong công tử giống như điên cuồng dùng ngón giữa đâm lão thiên, mọi người ở đây vừa buồn cười lại vừa có chút thương hại

Từ khi Dương Chân đến, Phong công tử ngoại trừ phương diện tu vi ra, tất cả mặt khác đều bị Dương Chân áp một đầu

Dương Chân từ đầu đến cuối tựa hồ cũng không đặt Phong công tử vào trong mắt, thậm chí ngay cả nhìn cũng không muốn nhìn một chút nào

Phong công tử lúc này quái khiếu liên tục, tất cả phương pháp đều đã dùng qua, thế nhưng cũng không thể đem lực lượng thiên uy giày vò thành màu đen chớ nói chi là màu vàng

Phong công tử vừa mới bị đánh vào Linh Lộ, một đoàn người bỗng nhiên từ trên trời giáng xuống, rơi bên cạnh thiên tuyển chi lộ

Một thiếu niên tuấn lãng mặc một bộ áo xanh ồ lên một tiếng, nhìn Hồng Loan Linh Nữ hỏi

- Vừa rồi là thanh âm của Phong công tử làm sao lại cuồng loạn như vậy?

Sau khi vừa nhìn thấy thiếu niên áo xanh này, trong mắt Hồng Loan Linh Nữ hiện lên một đạo tinh quang, gằng từng chữ nói ra

- Ma La môn, Mạc Thiên Nhai!

Mạc Thiên Nhai cười ha ha, nghiền ngẫm nhìn Hồng Loan Linh Nữ nói ra

- Thế nào, đã lâu không gặp nhưng Hồng Loan Linh Nữ vẫn còn sát khí đối với tại hạ?

Hồng Loan Linh Nữ khẽ cười một tiếng, nói ra

- Chỉ là do ta bất ngờ vì lần này Mạc công tử cũng tới, đúng rồi, Lâm Thiên Lệ đã tiến vào trong Linh Lộ, còn có Hoa Linh Nữ, nàng cũng tới!

Ánh mắt Mạc Thiên Nhai lóe lên một đạo quang mang âm trầm, vừa muốn nói chuyện, thanh niên trên mặt mang sẹo bên cạnh hắn cười ha ha, nói ra

- Ngôn ngữ của Hồng Loan Linh Nữ vẫn là sắc bén như thế, bất quá chỉ sợ lần này ngươi phải thất vọng!

Nói nến đây, thanh niên mặt sẹo nhìn thoáng qua Mạc Thiên Nhai, chậm rãi nói

- Lần này Mạc công tử là vì Lâm Thiên Lệ mà đến!

Cái gì?

Nghe được lời nói của thanh niên mặt sẹo, mọi người ở đây đều giật mình

Ân oán của Mạc Thiên Nhai cùng Lâm Thiên Lệ ai ai cũng biết, chỉ là đã qua từng ấy năm thế nhưng Mạc Thiên Nhai một mực bị Lâm Thiên Lệ cưỡng chế một phần, chưa bao giờ có thể thắng qua

Lần này hắn lại vì Lâm Thiên Lệ mà xông Linh Lộ hiển nhiên là có niềm tin rất lớn

Trên mặt Mạc Thiên Nhai hiện lên ý cười, nói ra

- Nếu Lâm Thiên Lệ đã tiến vào thì Mạc mỗ xin phép đi trước một bước, đúng, Mạc mỗ rất chờ mong gặp được Hồng Loan Linh Nữ trong Linh Lộ, theo Mạc mỗ biết, ở trong Linh Lộ xảy ra chuyện gì mọi người cũng sẽ đều không biết a

Nói xong, Mạc Thiên Nhai cười ha ha, thả người nhảy vào Thiên Tuyển Chi Lộ

Hồng Loan Linh Nữ nhẹ chau mày, nói với Tú Nhi

- Mạc Thiên Nhai làm người hèn hạ, âm hiểm, sự tình táng tận thiên lương đến mức nào cũng có thể làm ra được, nếu như trong Linh Lộ ngươi đơn độc gặp phải hắn. . . Nhất định phải mau chóng rời khỏi!

Tú Nhi nhếch miệng, nói ra

- Ta rất muốn giết hỗn đản này!

Thần sắc Hồng Loan Linh Nữ trầm xuống, nói ra

- Không thể lỗ mãng, Mạc Thiên Nhai hiện tại đã đột phá Thần Du cảnh, mà trên người còn có một cỗ khí tức cực kỳ âm lệ, hắn nhất định đã tu thành Ma La Thiên Pháp!

- Cái gì?

Tú Nhi sững sờ, trong mắt lóe ra thần sắc kinh nghi bất định, hãi nhiên nói ra

- Thế mà lại tu thành Ma La Thiên Pháp, ngươi có đoán sai hay không a?

Hồng Loan Linh Nữ nhìn Thiên Tuyển Chi Lộ một chút, nói ra

- Trong truyền thuyết, Ma La Thiên Pháp chính là thiên phạt, là một trong những công pháp cường đại nhất Ma La môn, chẳng những âm hiểm vô cùng, còn có thể trực tiếp chấn thương thần thức, ta có thể cảm giác được thần thức run rẩy khi gặp Mạc Thiên Nhai!

Tú Nhi bĩu môi, chán nản nói ra

- Thật không biết đám người này tu luyện như thế nào, Mạc Thiên Nhai cùng Lâm Thiên Lệ hai người gặp nhau bị giết chết một cái liền tốt

Đám người lúc này cũng lục đục tiến vào bên trong Linh Lộ, bên ngoài bắt đầu trở nên thanh tịnh như lúc đầu

. . .

Dương Chân lúc này đã giết gần năm trăm con hung thú, toàn bộ hung thú trong Linh Lộ đều bị hắn giết đến mức không sai biệt lắm

Giết chóc thời gian dài như vậy, trên thân Dương Chânkim quang đại thịnh, trong con ngươi thế mà mang theo một chút hung lệ, trên thân tản ra trận trận lực lượng ba động, để cho người ta không rét mà run

Tiện mèo kinh nghi bất định nhìn Dương Chân, bỗng nhiên mở miệng quát

- Tiểu tử, tỉnh lại!

Dương Chân sững sờ, sát ý như thủy triều trên thân lập tức tan thành mây khói, hung lệ trong mắt cũng bắt đầu biến thành vẻ linh động, cơ hồ trong nháy mắt liền khôi phục thành cái Dương tiện nhân lười biếng kia

- Cái gì mà tỉnh lại, mẹ nó, bản tao thánh thì ở phía trước liều mạng, ngươi lại ở sau lưng ngủ thiếp đi a?

- Móa nó, gặp quỷ!

Tiện mèo giống như không nghe thấy Dương Chân nói, kinh nghi bất định nhìn hắn, đi xung quanh Dương Chân vài vòng mới mộng bức lầm bầm

- Loại tình huống này cũng có thể tùy ý kiềm chế, tiểu tử ngươi quả nhiên là yêu nghiệt, thế nhưng. . . Thật là tồn tại loại sinh linh này sao, huống chi còn là nhân loại?

Dương Chân đập vào đầu tiện mèo một cái, trừng mắt giận dữ nói

- Ngươi đang ngồi đó lèm bèm gì thế?

Tiện mèo nhếch miệng cười, đắc ý nói

- Bản tôn chợt phát hiện ra một vấn đề!

- Vấn đề gì?

Dương Chân tò mò hỏi

Tiện mèo cười khằng khặc, chỉ vào Dương Chân nói ra

- Quần áo trên người của ngươi lại biến mất!

Dương Chân giật nảy mình, lúc này mới chú ý tới gà con của mình có chút lạnh lẽo, vội vàng móc ra một bộ y phục mặc vào

Dọc theo con đường này, hắn bởi vì giết không ít hung thú mà đi rất chậm, trong quá trình này Dương Chân thậm chí chậm rãi đem những cái phù văn màu vàng bên trong Linh Lộ kia lĩnh ngộ hơn phân nửa!

Có Thiên Thư Huyền Lý Thiên, Dương Chân đối với những minh văn cùng trận pháp giữa thiên địa này có tạo nghệ cùng lĩnh ngộ cực cao, lại thêm phá trần thiên phú của hắn, cơ hồ rất nhanh liên có thể dung hội quán thông

Bây giờ đi ra khỏi Linh Lộ màu vàng Dương Chân có chút không nỡ, không khỏi lưu luyến quay đầu nhìn lại

Lúc này bỗng nhiên một thanh âm âm trầm vang lên

- Tiểu tử, không nên nhìn vào Linh Lộ màu vàng, cái kim lộ đó cho đến bây giờ đều chưa từng có ai đặt chân qua đâu

Dương Chân

- ? ? ?

TIện mèo

- ? ? ?

Một người một mèo cùng nhau nhìn về hướng phát ra thanh âm, một thanh niên mặt sẹo đang không có hảo ý nhìn bọn hắn, sát ý nồng nặc

Bình Luận (0)
Comment