Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 248 - Có Kỳ Chủ Tất Có Kỳ Sủng!

Ông! Ông!

Từng đạo âm thanh trầm thấp có thứ tự từ trên thân của Dương Chân vang lên, phảng phất giống như tiết tấu của nhịp tim đập, theo mỗi một thanh âm vang lên, lại có một cỗ khí lãng dị dạng kinh khủng từ trên người Dương Chân tuôn trào ra bốn phương tám hướng

Mắt trần đều có thể thấy được lực lượng ba động, giống như là một cái vòng sáng trong suốt, mang theo một chút kim mang, lấy Dương Chân làm trung tâm khuếch trương ra ngoài

Phàm là người nào bị cỗ lực lượng này chạm tới đều thất kinh, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Dương Chân

- Cái này. . . Đây là lực lượng gì?

- Không có bất kỳ chân nguyên khí tức gì, chỉ đơn thuần là lực lượng ba động, vậy mà lại có thể tản ra uy thế như vậy?

- Đây là lực lượng cho nhục thân của Dương Chân bộc phát ra, thật là khủng khiếp!

Tiện mèo hai mắt sáng rực nhìn lực lượng ba động trên người Dương Chân, tự lẩm bẩm

- Long Tượng Chấn Ngục Thể, cái tên này làm sao để cho bản tôn cảm thấy có chút quen thuộc, thật kỳ quái, tiểu tử này đến cùng đang tu luyện luyện thể chi pháp cỡ nào?

Lúc này, Dương Chân bỗng nhiên đứng dậy, khí lãng ba động trên người biến mất vô tung vô ảnh, chậm rãi mặc quần áo vào, nhìn mọi người một cái, sau đó lại ngẩng đầu nhìn lên không trung, khi thấy không còn lực lượng thiên uy nào rơi xuống lập tức thất vọng, nói với tiện mèo

- Móa nó, bản tao thánh còn chưa chơi chán nó đã không ra nữa rồi, được rồi, ta phải đi vào tìm kiếm tiểu nha đầu, ngươi sau khi đi vào thì nên nhanh chóng tìm kiếm bản tao thánh, đừng để bản tao thánh xem thường người. . .

Nói xong, Dương Chân thả người nhảy vào, biến mất bên trong Thiên Tuyển Chi Lộ

Tiện mèo nghe vậy liền giận dữ, chống nạnh chỉ vào nơi Dương Chân biến mất, chửi ầm ln6

- Móa nó, tiểu tử, ngươi cút ra đây cho bản tôn, ngươi xem thường người. . . Mèo khác đúng không, năm đó thời điểm bản tôn xông loại vật này, ngươi vẫn còn là. . . Đậu móa, nói đi là đi, một điểm mặt mũi cũng không cho, chờ bản tôn cũng nuốt vào hai mươi đạo lực lượng thiên uy xem, rồi xem bản tôn có chê cười ngươi hay không!

Nghe được lời nói hùng hổ của tiện mèo, làm cho đám người trở nên mờ mịt

Thế giới này đến cùng là làm sao vậy, đi ra một tên Dương Chân yêu nghiệt như thế thì thôi đi, bây giờ ngay cả một con mèo cũng lớn lối như thế?

Nhìn thấy tiện mèo hùng hùng hổ hổ, đám người hai mặt nhìn nhau, thật đúng là chủ nhân nào thì sủng vật đó

Phong công tử hừ lạnh một tiếng, đi đến bên cạnh tiện mèo, một mặt khinh thường nhìn tiện mèo một chút, vừa muốn cất bước đi vào trong Thiên Tuyển Chi Lộ, chợt nghe tiện mèo hú lên quái dị

- Người nào?

Câu nói này làm cho Phong công tử dừng lại, nhìn về hướng tiện mèo lập tức thấy nó đang hoảng sợ nhìn sau lưng của hắn, nên hắn cũng vội vàng chuyển hướng nhìn về phía sau

Ngay khi hắn vừa quay đầu, liền có một ngọn gió xẹt qua người hắn, hỗn đản tiện mèo không biết từ lúc nào đã vọt đến Thiên Tuyển Chi Lộ

Không tốt!

Phong công tử biến sắc, nhìn thấy phía sau lưng là Hoàng Mão đang mộng bức lập tức biết mình bị lừa rồi, sắc mặt tái xanh quay đầu nhìn lại đã thấy tiện mèo dùng hai cái đùi chạy bộ, ngang ngược càn rỡ nhanh như chớp chạy vào bên trong Thiên Tuyển Chi Lộ

- Ha ha, có kinh hỉ không? Có ngoài ý muốn không? Có phải vào không được không? Có tức chết không?

Tiện mèo ở bên trong nhảy tung tăng, trợn mắt le lưỡi với Phong công tử, để đám người khóe mắt trực nhảy

Mẹ nó, thật tiện, tiện giống như chủ của nó vậy!

- Ngươi là thứ gì, một con mèo cũng dám đi vào để hứng chịu thiên uy?

Nghe được lời chế nhạo của Phong công tử, tiện mèo cũng không tức giận, lầm bầm

- Đây giống như câu nói của bồ đào không ăn được thì nói bồ đào còn chưa chín đi, mẹ nó, tiểu tử đó luôn có nhiều câu nói trúng tim đen như vậy, thật tinh chuẩn, uy, tiểu tử kia, bồ đào của ngươi chua hay không chua

- Bồ đào?

Phong công tử cười lạnh liên tục, mỉa mai

- Tự nhiên là chua, làm sao, một con mèo cũng muốn ăn bồ đào sao?

Tiện mèo hắc hắc cười quái dị, lè lưỡi liếm lực lượng thiên uy ngưng tụ, chép miệng một cái, cau mày nói ra

- Quả nhiên không khác với lời nói của tiểu tử, có chút đau đầu lưỡi!

Oanh!

Giữa không trung ngưng tụ ra một đạo lực lượng thiên uy làm cho mọi người kinh hô, hãi nhiên nói ra

- Lực lượng thiên uy màu đen, cái này. . . Làm sao có thể?

- Không có khả năng, một con mèo làm sao có làm cho cấm chế ngưng tụ ra lực lượng thiên uy màu đen?

- Cái tiện mèo này có lai lịch gì?

Càng làm cho đám người mộng bức là tiện mèo lúc này lại ngửa đầu há miệng, đầu lưỡi duỗi ra, một mặt hưng phấn lao về phìa lực lượng thiên uy

Nó. . . Nó cũng muốn ăn?

Hồng Loan Linh Nữ cùng Tú Nhi liếc nhau, trăm miệng một lời nói ra

- Có kỳ chủ tất có kỳ sủng!

Oanh!

Một cỗ khí lãng ngập trời tuôn ra, bên trong truyền đến thanh âm chẹp chẹp nhai nuốt!

. . .

Sau khi thả người nhảy vào, Dương Chân chỉ cảm thấy thần trí mông lung, thời điểm kịp phản ứng lại đã ở trong Linh Lộ

Chân vừa rơi xuống đất, Dương Chân liền bày ra một cái tư thái phòng ngự, nhìn nữa ngày cũng không gặp Lâm Thiên Lệ, lập tức vò đầu

- Tiểu tử này giống như nhịn rất giỏi a, tức đến như vậy còn không lưu lại đây chờ bản tao thánh để đánh một chầu?

Không thấy được Lâm Thiên Lệ, Dương Chân bắt đầu quan sát hoàn cảnh xung quanh

Một cái đường núi vàng óng ánh, không có bất kỳ chỗ rẽ nào, ngay cả cây cối hoa cỏ bên cạnh đều mang theo một chút kim sắc quang mang

- Cái này. . . Chẳng lẽ là Linh Lộ màu vàng theo lời nói của tiểu loli kia?

Dương Chân ngạc nhiên nhìn con đường nhỏ màu vàng, một cước đạp lên, hoàng kim lập lòe giống như là từng đạo bồ công anh bay lên, quanh quẩn ở bên người Dương Chân

Dương Chân lập tức cảm nhận được từng tia lực lượng tiến vào bên trong da thịt

Loại minh văn màu vàng này lại có thể huyễn hóa thành năng lượng tinh khiết nhất tiến vào thể nội, tại trong này coi như không tận lực tu luyện cũng có thể nhanh chóng đột phá

Dương Chân trợn mắt hốc mồm

- Trách không được xuất hiện nhiều thiên tài như vậy, tu vi đều cao đến mức dọa người, ở trong này chạy một vòng, bản tao thánh không làm gì cũng có thể ngạnh sinh đột phá đến Thần Du Kỳ a

Trên thực tế Dương Chân không biết được rằng không ít người biết đến Linh Lộ màu vàng này, thế nhưng thành công đi vào con đường này chỉ có một mình Dương Chân mà thôi!

Oanh!

Lực lượng trong cơ thể Dương Chân bỗng nhiên bạo phát ra, đem những cái minh văn màu vàng chạy vòng quanh cơ thể một lần sau đó liền đẩy ra ngoài

Biết được nơi này có thể tu luyện, Dương Chân vẫn không nóng nảy chạy đi, hắn cũng không để cho cảnh giới của mình tăng lên điên cuồng, mà là giống như trước đây, áp chế cảnh giới, chỉ để tất cả lực lượng trong thể nội cô đọng càng thêm tinh khiết mà thôi

Chỉ dùng thời gian nửa canh giờ, Dương Chân liền hoàn thành cô đọng lực lượng, bây giờ lực lượng trong cơ thể hắn thậm chí còn tinh khiết hơn, nhiều hơn đại đa số Thần Du Kỳ

Tiểu gia hỏa Nguyên Anh trong cơ thể lại giống như ăn no bụng, mập mạp ra thêm một phần

Ngay thời điểm Dương Chân vừa mới thư giãn gân cốt, phía trước không xa bỗng nhiên truyền đến từng đợt thanh âm gầm rú, thanh âm này hung lệ không thôi, thế mà so với giọng hét của tiện mèo còn lớn hơn!

Bình Luận (0)
Comment