Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1129

Tử y đệ tử lại nói: “Ở Thái Hư thiên cung ta, thượng đài chiến đấu tỷ thí bình thường đều sẽ có tiền đặt cược, ta nguyện đặt mười viên nguyên giới thạch.”

“Mười viên nguyên giới thạch?” Đông Bá Tuyết Ưng cảm giác được một tia bất thiện của đối phương, Hư Không Thần bình thường cũng không có nhiều bảo bối như vậy, vị sư đệ trước mắt này tuy là Chân Thần Chúa Tể, nhưng bút tích so với Hư Không Thần còn lớn hơn. Đông Bá Tuyết Ưng nói ngay, “Sư đệ quả thực hào phóng, đáng tiếc, ta cũng không nhiều nguyên giới thạch như vậy.”

“Ha ha, sư huynh làm kim y đệ tử sao có thể không đủ bảo vật.” Tử y đệ tử Minh Ngự mỉm cười nói, “Sư huynh nghĩ hẳn là có một kiện Hư Không Thần Binh, giá trị nhất định là đủ rồi.”

“Ngươi bảo ta đặt cược Hư Không Thần Binh?” Thanh âm Đông Bá Tuyết Ưng rất bình tĩnh, “Một kiện Hư Không Thần Binh này của ta không chỉ đáng mười viên nguyên giới thạch.”

Tử y đệ tử cười nói: “Ta biết, giá trị Hư Không Thần Binh kim y đệ tử đạt được ước ở hai ba mươi viên nguyên giới thạch, tuy so với tiền đặt cược của ta cao hơn chút, nhưng ở Thái Hư thiên cung chúng ta... Thực lực cao và thực lực thấp tiến hành tỷ thí, bình thường thực lực cao đều là đặt tiền đặt cược nhiều hơn. Thực lực thấp tiền đặt cược không nhiều! Dù sao tỷ thí như vậy, khả năng ta thua lớn hơn.”

“Sao, sư huynh và Ma Tổ, Kiếm Chủ đều đến từ cùng vũ trụ, sư đệ ta cũng có đảm lượng cược một phen, chẳng lẽ sư huynh chút đảm lượng đó cũng không có?” Tử y đệ tử tiếp tục nói.

Đông Bá Tuyết Ưng nhìn vị sư đệ trước mắt này.

Làm kim y đệ tử đến từ vũ trụ quê hương, trừ hộ đạo chi bảo hắc hồ lô, trong bảo vật bình thường, phù bài bảo mệnh… là không có khả năng bán, duy nhất có thể giao dịch hơn nữa giá trị cực cao cũng chỉ có Hư Không Thần Binh. Một cây trường thương đó của mình chính là thượng phẩm Hư Không Thần Binh, giá trị gần ba mươi viên nguyên giới thạch.

Ở bên ngoài, xem như bảo vật đắt đỏ nhất của mình! Không ngờ vừa tới đã bị theo dõi.

“Minh Ngự sư đệ.” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn hắn, “Theo ta được biết ngươi lần trước khiêu chiến Chân Thần đệ tử, ngươi là xếp hạng thứ hai mươi sáu.”

Tử y đệ tử hơi sửng sốt, lập tức gật đầu: “Phải, cách top mười còn kém xa.”

“Ta cũng là từ vũ trụ quê hương may mắn trở thành kim y đệ tử, thật sự tỷ thí với sư đệ, chỉ sợ còn có thể thua sư đệ.” Đông Bá Tuyết Ưng lắc đầu cảm thán, “Chuyện tỷ thí này hay là từ bỏ đi.”

“Sư huynh, ngươi chính là kim y đệ tử lại là đến từ cùng vũ trụ với Ma Tổ, Kiếm Chủ, định là khó lường, điểm ấy tin tưởng đều không có?” Tử y đệ tử liền nói, “Nếu như vậy, thì thật sự khiến ta quá xem thường, cũng quá khiến đông đảo đệ tử khác xem thường.”

Sắc mặt Đông Bá Tuyết Ưng lạnh đi.

“Xem thường?” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn hắn, đôi mắt lạnh lẽo, “Ngươi vẻn vẹn mười viên nguyên giới thạch đã cược với ta một món thượng phẩm Hư Không Thần Binh, ta thấy ngươi là đang nằm mơ à! Nếu muốn cược với ta cũng được, ngươi chuẩn bị sẵn hai mươi lăm viên nguyên giới thạch! Ở lúc khiêu chiến trong Chân Thần đệ tử, đến lúc đó chúng ta cũng nhân cơ hội tỷ thí chút, ai thắng tiền đặt cược thuộc về người đó.”

“Nếu quá nghèo, không cầm ra được hai mươi lăm viên nguyên giới thạch, vẫn là sớm cút xa một chút.” Đông Bá Tuyết Ưng cười lạnh một tiếng, lập tức hóa thành luồng sáng hướng xa xa bay đi, căn bản nhìn cũng không nhìn vị tử y đệ tử Minh Ngự này một cái,

Vị nam tử áo tím đẹp trai này mặt không biểu cảm nhìn Đông Bá Tuyết Ưng rời đi.

“Ha ha ha, Minh Ngự huynh, xem ra vị Đông Bá Tuyết Ưng này không dễ lừa như vậy.” Xa xa cũng có các tử y đệ tử khác bay tới.

“Còn tưởng quá mức tự tin kiêu ngạo, dám đấu với ta.” Minh Ngự nhẹ nhàng lắc đầu, “Xem ra cũng rất cẩn thận.”

“Vị Đông Bá Tuyết Ưng sư huynh này không phải nói, bỏ ra hai mươi lăm viên nguyên giới thạch tỷ thí với hắn. Sao, Minh Ngự sư huynh không tin tưởng đánh bại hắn?”

“Minh Ngự sư huynh chẳng lẽ không lấy ra được hai mươi lăm viên nguyên giới thạch? Thiếu bao nhiêu, ta có thể cho mượn. Nhưng phải có vật thế chấp.”

Các tử y đệ tử đó nói.

“Ồ, nghĩ hẳn các ngươi đi khiêu chiến, Đông Bá Tuyết Ưng hắn sẽ ứng chiến.” Minh Ngự lạnh nhạt nói, “Các ngươi hoàn toàn có thể chuẩn bị sẵn hai mươi lăm viên nguyên giới thạch, đến lúc đó chiến đấu xếp hạng, có thể hướng Đông Bá Tuyết Ưng khiêu chiến, về phần ta, thì không cần.”

‘Vù’, Minh Ngự nói xong liền bay đi.

Một đám tử y đệ tử khác thấy thế đều cười nhạo.

“Muốn lừa kim y đệ tử đến từ vũ trụ này, đáng tiếc, không thành công.”

“Minh Ngự này vẫn âm hiểm như vậy.”

Các tử y đệ tử đó tùy ý nói chuyện.

“Các vị, có ai dám khiêu chiến?”

“Hắn là đến từ cùng vũ trụ với Ma Tổ, Kiếm Chủ, nếu hiện tại lập tức tỷ thí, ta còn có vài phần tin tưởng. Nhưng hắn lại muốn kéo dài đến chiến đấu xếp hạng... Phải biết, Kiếm Chủ và Ma Tổ đều là sau khi ở Vạn Tượng điện lật xem vô số điển tịch, bù lại kiến thức thiếu thốn, thực lực đều có bước tiến dài. Kiếm Chủ thì càng là sau khi bế quan đạt tới cảnh giới tu hành cuối cùng. Đông Bá Tuyết Ưng này tuy thiếu kiến thức đối với quy tắc ảo diệu, nhưng chỉ cần ở Vạn Tượng điện đọc vô số điển tịch, sẽ nhanh chóng bù lại chỗ thiếu hụt, nghĩ hẳn lúc chiến đấu xếp hạng thực lực chắc chắn tiến nhanh! Nói không chừng cũng có thể vào top hai mươi! Cao thủ như vậy, ta cũng không có nắm chắc.”

“Ừm, quả thực chỉ sợ sẽ tiến bộ rất lớn.”

Các tử y đệ tử này lai lịch khác nhau.

Có một số là Thuỷ Tổ đảo, Dao Quang thánh cảnh đưa tới, có một số là trong thánh giới trải qua rất nhiều sàng chọn mới có cơ hội tiến vào trong Thái Hư thiên cung, ở trong Thái Hư thiên cung cạnh tranh đặc biệt kịch liệt, bởi vì Thái Hư thiên cung thờ phụng chính là sách lược tinh anh, không cần số lượng, coi trọng chất lượng hơn.

Dù sao tùy tiện phái ra một vị điện chủ, thậm chí mặc dù chỉ là hóa thân, cũng có thể tàn sát rất nhiều Hư Không Thần.

Cho nên có thể trở thành tử y đệ tử ở đây, mỗi người đều rất bất phàm, cũng đều giảo hoạt khôn khéo.

Tuy bởi vì duyên cớ xuất thân, đối với tiểu tử tới từ trong vũ trụ có chút không đánh giá cao, nhưng đó là do địa vực xuất thân dẫn tới. Tựa như Ma Tổ bởi vì đến từ cùng vũ trụ với Đông Bá Tuyết Ưng, đối với đồng hương tự nhiên trân trọng hơn chút! Các tử y đệ tử kia đối với tiềm lực của Đông Bá Tuyết Ưng là không dám xem nhẹ chút nào.

Tỷ thí luôn bây giờ!

Có không ít tử y đệ tử dám.

Nhưng kéo dài tới lúc chiến đấu xếp hạng của Chân Thần đệ tử, bọn họ không đủ tự tin nữa. Dù sao ‘Ma Tổ’ ‘Kiếm Chủ’ bày ra đó, cộng thêm Đông Bá Tuyết Ưng lại là ở trong vũ trụ đã thông qua khảo nghiệm của kim y đệ tử, chung quy tiềm lực cực cao, một khi bù lại sự thiếu sót trên kiến thức, chắc chắn có sự tiến bộ lớn.
Bình Luận (0)
Comment