Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 887

- Tuyết Nguyệt quốc, Dương Châu thành, trong một gian mật thất giữa hoàng cung, Lâm Phong đang khoanh chân ngồi, mắt nhắm chặt, dường như đang tu luyện.

Lúc này, trong một tờ Vũ Hồn Thiên Thư, thế giới hoang vu nhiều hơn chút ánh sáng, trong hắc ám lộ ra một cỗ ma lực đáng sợ, một chữ phong to lớn di động trong mảnh không gian này, chữ phong di động theo một quỹ tích cố định, Lâm Phong có thể cảm nhận được mỗi khi giơ tay nhắc chân đều ẩn chứa một cỗ lực lượng kỳ diệu. Vũ Hồn Thiên Thư mở ra một tờ này lại có thể phản chiếu sự kỳ diệu của bảo vật, đơn giản hóa lực lượng kỳ ẩn chứa trong đó, khiến Lâm Phong dễ dàng cảm ngộ gấp mười thậm chí gấp trăm lần sức mạnh to lớn ẩn chứa trong đó. Nếu bên ngoài nắm Phong Ma Thạch, hắn chỉ cảm nhận được lực lượng thần bí của Phong Ma Thạch nhưng căn bản không biết nó đến từ đâu. Nhưng một trang này mở ra lại có công năng nghịch thiên, Phong Ma Thạch dường như trở thành một bộ vũ kỹ, có thể giúp hắn lĩnh ngộ. Lúc này, giữa không gian hư vô, một tiểu nhân đứng đó, ánh mắt chăm chú nhìn chữ Phong to lớn cùng với sự thần bí quỷ dị trong nó, có thể cảm nhận rõ một tia lực lượng phong ma lưu động. Tiểu nhân này là thần niệm của Lâm Phong biến thành, võ tu sau khi bước vào Thiên Vũ có thể điều động lực lượng linh hồn, linh hồn Lâm Phong cực kỳ hùng mạnh, lại đạt được công pháp thần niệm của Tam Sinh Ma Đế ban cho, hồn phách hắn thậm chí có thể xưng Thần hồn, dễ dàng hư huyễn ra một thần niệm tiểu nhân. Thần niệm Lâm Phong biến thành tiểu nhân đứng dưới sực mạnh kỳ diệu, cảm thụ được một cỗ sức mạnh to lớn đang lưu động, bàn tay tiểu nhân đang không ngừng lật qua lật lại, trong đó cũng ẩn chứa một cỗ lực lượng phong ma. Mượn bảo vật, ngộ thần thông, nếu bị người khác biết Lâm Phong có Vũ Hồn nghịch thiên như thế chắc sẽ điên cuồng săn hắn quá. Trong nháy mắt, thời gian ba ngày trôi qua, Lâm Phong vẫn trong trạng thái bế quan, không hề bước ra khỏi phòng nửa bước, bồi bạn với Lâm Phong, chỉ có tiểu yêu xinh đẹp đang cuộn tròn nằm cạnh chân hắn, ánh mắt Tuyết Linh Lung chăm chú nhìn thiếu niên, con ngươi linh động xinh đẹp mang theo vẻ an tĩnh và tường hòa, nàng muốn viễn viễn như nhìn hắn như thế. Ngoài thành Dương Châu, cuồng phong thổi lên, đám người trong thành đôi khi ngẩng đầu nhìn những bóng trắng xẹt qua giữa hư không, trong lòng thán phục, đây là Thiên yêu Tuyết Ưng bên người Lâm Phong, chỉ tùy ý bay qua đã khiến người ta cảm nhận uy áp kh.ủng bố, cuồng phong mãnh liệt đi qua như sóng biển gào thét. Bóng Tuyết Ưng nhanh chóng hiện ra giữa hoàng cung, đáp xuống một nơi, nơi đó, sáu bóng người đứng thành một khối, là sáu vị Tuyết Ưng khác. Tuyết Ưng đáp xuống biến thành nam tử yêu dị, gật đầu với sáu người khác, tâm bọn họ sáng như gương, ánh mắt vô ý nhìn vào trong sân, nơi Lâm Phong bế quan. Biết rõ cường giả Thần Cung có thể sẽ đến nhưng Lâm Phong không rời Tuyết Nguyệt mà lại bế quan, điều này khiến bảy người họ vô cùng nghi hoặc. Chẳng qua hiện nay Lâm Phong là thiếu chủ, nếu hắn đã quyết định, bọn họ cũng không cần cản trở, chỉ có thể để mặc Lâm Phong. Đúng lúc này, giữa sân xuất hiện một thân ảnh, bảy vị Tuyết Ưng nhìn thấy thanh niên tuấn tú hiện ra, trường bào phiêu động, tự nhiên phóng khoáng lỗi lạc, an tĩnh thản nhiên, dường như không để việc Thần Cung trong lòng.

- Tuyết Ưng đại ca, tới rồi sao? Lâm Phong nhìn bảy vị Tuyết Ưng tề tụ, không khỏi hỏi một tiếng? - Không qua bao lâu sẽ đến thành Dương Châu!

Một Tuyết Ưng vừa về lên tiếng, Lâm Phong khẽ gật đầu, không nói gì thêm, bình tĩnh như thường.

- Chuẩn bị đón khách thôi.

Lâm Phong nói xong, thân hình chợt lóe, biến mất ngay tại chỗ. Bảy vị Tuyết Ưng liếc mắt nhìn nhau, thân thể cũng lập tức bay lên không trung, theo sát Lâm Phong. Vào lúc này, ngoài thành Dương Châu trăm dặm, một hàng yêu thú, ngự không mà đi, mà trên lưng chúng có rất nhiều cường giả. Bọn họ tận lực ẩn nấp tu vi, không quá mức phô trương, Lâm Phong lặng yên trở về Tuyết Nguyệt, Càn Vực, kỳ thật cũng không biết rõ, Tuyết Nguyệt quốc thuộc Tuyết Vực, còn Càn Vực thuộc một mảnh thổ địa hoàn toàn khác. Tin tức bên này chỉ sợ không thể lọt vào tay Càn Vực, chỉ có người của Thần Cung, quen thuộc Lâm Phong và Tuyết Nguyệt, mới sớm bày ra cạm bẫy ở Tuyết Nguyệt quốc, chỉ cần Lâm Phong trở về, bọn họ sẽ lập tức biết được. Bởi vậy lần này cường giả Thần Cung tới Tuyết Nguyệt, cũng không tạo thành động tĩnh quá lớn, mà lặng yên tới. Lần hành động này, người dẫn đội là một trong tứ đại cung chủ của Thần Cung, cung chủ Tây Thần Cung, Tây Tuyệt Thiên. Gã tự mình trấn thủ, lật tay một cái có thể tiêu diệt Tuyết Nguyệt quốc, có thể dễ dàng bắt được Lâm Phong, không có khả năng xuất hiện sai lầm. Phải biết rằng, tứ đại cung chủ Thần Cung, là những người mạnh nhất dưới Tôn giả. Cung chủ Bắc Minh của Bắc Thần Cung và cung chủ Đông Thần Cung mất tích ở Bí Cảnh, lần này gã tự mình tới để bảo đảm không xảy ra sai lầm, phải bắt Lâm Phong trở về Thần Cung. Ngoài Tây Tuyệt Thiên, Thần Cung còn xuất động hơn mười vị cường giả Thiên Vũ, không có Huyền Vũ cảnh gia nhập, lần hành động này phải nhanh gọn dứt khoát, trước khi thế lực khác kịp phản ứng, phải bắt Lâm Phong mang về. Khoảng cách trăm dặm, nháy mắt vượt qua, cửa thành Dương Châu, giữa hư không có một cỗ yêu khí mênh mông cuồn cuộn đáng sợ lưu động, hướng về phía khoảng không phía dưới, làm vô số người ngẩng đầu lên nhìn cái bóng mơ hồ trên đó, trong lòng rung động. Chuyện gì xảy ra? Cách đây không lâu, Thiên yêu Tuyết Ưng bên cạnh Lâm Phong vừa mới bay qua, mà giờ lại xuất hiện nhiều cường giả đáng sợ như thế, cưỡi Thiên yêu tới, chẳng lẽ lại phát sinh đại sự gì hay sao. Yêu khí cuồn cuộn cực kỳ đáng sợ xẹt qua khoảng không trên hoàng thành Tuyết Nguyệt, mọi người chấn động không thể nói gì, nhiều cường giả đáng sợ giáng lâm, hiện giờ Tuyết Nguyệt rất không bình tĩnh rồi, bọn họ chưa từng thấy Thiên Vũ, toàn bộ Tuyết Nguyệt, ở ngoài sáng chỉ có Đoàn Nhân Hoàng là Thiên Vũ, hơn nữa đến giờ còn chưa nhìn thấy mặt, nhưng hiện giờ, dường như Thiên Vũ đã trở thành khách quen của Tuyết Nguyệt. Có xích huyết chiến mã điên cuồng chạy về phía Hoàng cung, dường như muốn truyền tin tức về đó, không biết người tới là địch hay bạn, bọn họ phải dùng tốc độ nhanh nhất bẩm báo. Nhưng hành động của họ dư thừa, tốc độ Thiên yêu vừa nhanh vừa mạnh, không lâu đã đến Hoàng cung Dương Châu, yêu khí cuồn cuộn đáng sợ áp về phía đó, khiến lòng mọi người cứng lại, cỗ yêu khí này thật đáng sợ, là hơi thở Thiên yêu. Giờ phút này, mọi người đều ngẩng đầu nhìn hư không, Thiên yêu, còn có thêm cường giả, mỗi người đều sâu không lường được, không biết hùng mạnh đến cỡ nào. Rất nhiều người không giữ được bĩnh tĩnh, đang bắt đầu sợ hãi.

- Lâm Phong, cung chủ Tây Thần Cung đích thân giáng lâm, ngươi còn không mau tới bái kiến.

Lúc này một đạo âm thanh cuồn cuộn truyền ra giữa hư không, tràn vào Hoàng cung, tất cả mọi người đều nghe rõ. Điều này khiến trong lòng bọn họ càng thêm lo lắng, người này tùy ý nói đã ẩn chứa cỗ lực lượng uy nghiêm đáng sợ, khiến bọn họ muốn thần phục. Hơn nữa, nghe giọng điệu đố phương rõ ràng biết Lâm Phong, muốn Lâm Phong tới bái kiến gã, chỉ sợ người đến cực kỳ lợi hại.

- Kẻ hèn Lâm Phong lại hấp dẫn cung chủ Tây Thần Cung đích thân giá lâm, có chút hổ thẹn a!

Lúc này, mặt đất truyền ra một câu đáp lại, một hàng người lập tức bay lên không, không ai khác ngoài Lâm Phong và bảy vị Tuyết Ưng. Mọi người nghe Lâm Phong nói, trong lòng chấn động, Thần Cung, là cường giả Thần Cung. Người Tuyết Nguyệt có lẽ không biết nhiều thế lực đáng sợ ở Càn Vực nhưng đối với Thần Cung đã tổ chức đại hội Tuyết Vực, đều biết một hai. Một cỗ thế lực đáng sợ, có thể nói là bá chủ tuyệt đối của Tuyết Vực, nằm tại Mê Thành thần bí, trong tông môn có vô số cường giả, thậm chí còn có Tôn giả khiến người ngưỡng vọng. Người của Thần Cung tới tìm Lâm Phong!

- Cung chủ Tây Thần Cung có việc cứ trực tiếp chỉ bảo Lâm Phong một tiếng là được, cần gì phải tự mình tới.

Thân thể Lâm Phong bay lên không, muốn vượt qua vị trí đám người Thần Cung.
Bình Luận (0)
Comment