Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 630

Chiến thắng chính mình, đó không phải là chiến thắng thực lực mà là nội tâm hùng mạnh. Tâm cảnh, nó vốn là mấu chốt của một đường võ đạo, chỉ có đột phá tâm cảnh, làm cho tâm cảnh trở nên mạnh mẽ mới có thể để cho tu vi cùng theo đó mà nâng cao lên.

Đây là điều khảo nghiệm trong hang đá Giao Long này, đây không phải chỉ đơn giản là thực lực.

Phá tan được Thủy Môn, bước chân của Lâm Phong lại bị kìm hãm, xuất hiện trước mặt hắn lúc này là là một cái đường hầm, cái đường hầm này được kiến tạo bằng các ngọn lửa dung nham, toàn bộ đều là hỏa diễm đáng sợ, tràn đầy một hơi thở vô cùng nóng bỏng.

Chỉ cần đứng ở bên ngoài thôi, Lâm Phong đã cảm thấy cả người vô cùng khô nóng, mồ hôi không ngừng chảy ra trên khắp thân người

- Nóng quá.

Đôi mắt của Lâm Phong chăm chú nhìn vào cái đường hầm lửa trước mặt, toàn bộ cái đường hầm này, tất cả hầu như đều là lửa đỏ bừng, tản ra những ánh sáng hỏa diễm hư ảo đỏ rừng rực.

- Lực lượng của ngọn lửa này ước chừng nóng bỏng tương đương Huyền Vũ cảnh tầng sáu, dường như khi ta bước vào trong hang đá này một khắc thì hang đá đã căn cứ vào tu vi của ta mà cài đặt ra các ra trạm kiểm soát.

Lâm Phong tự nhủ thầm trong lòng, nhưng trên khóe miệng của hắn lại hiện lên một nụ cười, như vậy đối với hắn thì cực kỳ có lợi, bởi vì hắn luôn có năng lực vượt cấp khiêu chiến, đó là điều mà người khác không thể so sánh được với hắn. Bởi vậy, đối với hắn, lực lượng của ngọn lửa Huyền Vũ cảnh tầng sáu dường như cũng không thể làm khó được hắn.

Một bước bước lên, Dương Hỏa chân nguyên ở trên thân thể của Lâm Phong đốt cháy hừng hực, ngọn lửa thái dương đáng sợ tràn đầy thái dương ý, thân thể của Lâm Phong trực tiếp đi thẳng vào giữa cái đường hầm dung nham kia.

Ầm!

Một vòng hỏa xà vừa phun ra vừa nuốt vào phóng tới hướng Lâm Phong, nhưng sau khi gặp phải thái dương chân hỏa trên người của Lâm Phong thì ngọn lửa kia đã lập tức mỏng manh đi vài phần, Đại Nhật Phần Thiên kinh chính là lửa mặt trời, làm sao những ngọn lửa bình thường có thể so sánh được.

- Nuốt cho ta!

Từ trong miệng của Lâm Phong thốt ra một giọng nói, Đại Nhật Phần Thiên kinh vận chuyển, lập tức một vùng lốc xoáy có lực lượng kinh khủng xuất hiện ở trên người của hắn. Ngọn lửa dung nham ở xung quanh điên cuồng run rẩy và bắt đầu chuyển động dũng manh lao vể phía thân thể của hắn, nhưng ngọn lửa này chẳng những không thể hiêu đốt được thân thể của Lâm Phong mà ngược lại nó lại bám vào bên trên Dương Hỏa chân nguyên rồi từ từ bị cắn nuốt, bị chuyển hóa, cuối cùng thì lại hóa thành ngọn lửa của Lâm Phong.

Gầm!

Một tiếng gầm giận dữ cuồn cuộn truyền đến, trước mặt Lâm Phong, từng vùng, từng vùng, hỏa diễm đáng sợ đang tràn tới, tất cả đó là những ngọn lửa yêu thú, đó là những yêu thú do ngọn lửa sinh ra mà nuôi dưỡng trưởng thành.

Tâm thần vừa động, lập tức một lá cờ hiện ra trong tay Lâm Phong, đó chính là Hồn phiên của Lâm Phong.

- Đi!

Bàn tay rung lên, lập tức Hồn phiên rời khỏi bàn tay của hắn bay thẳng về phía trước, một sức hút đáng sợ bùng ra từ trong Hồn phiên, chỉ cần yêu thú kia xông lại sẽ lập tức bị Hồn phiên này cuốn ngay lấy, lập tức nuốt hết, hóa thành hư vô.

Mà lực lượng ngọn lửa trên Hồn phiên kia càng ngày càng đậm, càng ngày càng lợi hại.

- Thông đạo này, chính là vì ta mà thiết kế đây.

Bước chân của Lâm Phong không ngừng vượt lên, ngọn lửa chân nguyên trên người hắn cuồn cuộn thiêu đốt kịch liệt, Hồn phiên vẫn tiếp tục cắn nuốt ngọn lửa yêu thú, ở phía trước mở đường.

Ngẫu nhiên những ngọn lửa ở phía trước hung mãnh nhào về hường Lâm Phong, nhưng căn bản cũng không một mảy may làm gì được Lâm Phong mà là chỉ trở thành chất dinh dưỡng cho Lâm Phong mà thôi.

Mấy ngàn mét hang đá dung nham chỉ một lát là Lâm Phong đã thông qua được, khi Lâm Phong đi đến cuối đường hầm thì ngọn lửa kia cũng biến mất, thậm chí Lâm Phong còn có cảm giác vài phần chưa được thỏa mãn.

Sau khi đi ra khỏi hang đá dung nham, Lâm Phong lại đến một đường hầm nằm ngang, bên phải và bên trái đều có những đường hầm xen kẽ nhau, chắc hẳn đây là những cửa ra khác, chẳng qua là những cái cửa khác đều không có người, chỉ có một mình Lâm Phong đi ra đầu tiên.

- Nếu cứ duy trì loại tốc độ như thế này, chẳng những ta có thể lấy được xếp hạng top 10 mà thậm chỉ còn có thể lấy được xếp hạng thứ nhất.

Trong đôi mắt Lâm Phong hiện lên một tia sáng sắc bén, hắn nhìn về rất nhiều cửa động phân nhánh ở phía trước, hành trình trên đoạn đường phía trước này là độc lập một mình hắn, đó là căn cứ thực lực của từng người mà đặt ra, nhưng sau hành trình của đoạn đường này thì sẽ không nhất định như thế nữa rồi. Ở đây không có thể nhận ra cửa động nào cả, các cửa động giăng ra ở khắp nơi, tất cả đều giống nhau như là đi vào mê cung vậy.

Lâm Phong vừa sải bước đi ra ngoài, hắn không có một chút do dự nào. Nếu mà đã không biết là cửa động nào thì cũng đừng có suy nghĩ nữa, cứ đi theo ý muốn trong lòng là được rồi, nếu lúc này do dự, chẳng qua là không quả quyết.

Trong thông đạo vô cùng hoang vắng, không có bất kỳ một giọng nói nào, chỉ là một cảnh tĩnh mịch.

Bước chân của Lâm Phong rất nhanh, hắn giống như một đạo ảo ảnh ở trong thông đạo bay lóe ra, khi đối mặt với một dãy của động lần lượt thay đổi hắn cũng không có nửa phần do dự mà thẳng tắp bước vào, nếu đã cho rằng nhất định có một đường, hắn cũng không có ý định chọn cái khác.

- Hoan nghênh đã tới đây.

Một giọng nói mờ ảo chậm rãi truyền ra khiến cho bước chân của Lâm Phong hơi hơi dừng lại, lập tức ở trước mặt của Lâm Phong xuất hiện một chùm tia sáng, chùm tia sáng này phiêu đãng nhưng lại hồi tụ thành hình dáng một con người.

Người này tiên phong đạo cốt, phiêu nhiên như tiên, toàn bộ trên người đều lộ ra một luồng tiên khí thánh khiết.

Chậm rãi tiến về phía trước, lão nhân phiêu nhiên như tiên kia dịu dàng nói với Lâm Phong:

- Ngươi là người thứ nhất đến đây đấy, hiện tại ta có thể thỏa mãn một yêu cầu của ngươi, ngươi muốn gì cứ việc nói.

- Bất luận là yêu cầu gì cũng có thể nói sao?

Lâm Phong nhìn cái quang ảnh ở phía trước, giọng nói của hắn hơi trầm thấp một chút.

- Đúng, bất luận là yêu cầu gì.

Lão nhân đáp lại nói.

- Ngươi khẳng định là ngươi có thể thỏa mãn?

Lâm Phong hỏi.

- Hãy tin tưởng ta.

Lão nhân thân thiết cười nói, Lâm Phong thản nhiên gật gật đầu, bước chân của hắn đi đến bên người lão nhân, trên mặt có chút vàng như nến kia lộ ra một nụ cười yếu ớt.

- Ngươi nghĩ ra chưa?

Lão nhân ôn hòa hỏi.

- Yêu cầu của ta là …Cút!

Nụ cười trên mặt của Lâm Phong đột ngột biến mất, cả người hắn hóa thành một thanh kiếm sắc bén vô cùng bay thẳng xuyên vào người lão nhân kia.

Đôi mắt lão già bị kìm hãm, thân thể lão dần dần càng trở nên hư ảo hơn, có chút kinh ngạc và cũng có chút giật mình, thân ảnh lão lập tức từ từ tiêu tan.

Ánh mắt Lâm Phong cũng liếc một cái về phía sau, bước chân vẫn nện bước kiên định như cũ, đi về phía trước.

Lâm Phong cũng không tin là thần tiên thì có thể làm gì cũng được, cho dù là có thể thông thiên triệt địa thì cũng chỉ là lực lượng mạnh mẽ đến cực hạn mà thôi, về phần cái gọi là thỏa mãn được mọi yêu cầu, trong mắt Lâm Phong mãi mãi chỉ là một cái chê cười. Ai có thể thỏa mãn được mọi yêu cầu của người khác, nếu hắn nói, hắn muốn trở thành một cường giả chí tôn của Cửu Tiêu đại lục thì sao? Cũng có thể thỏa mãn được sao?

Trên con đường võ đạo không phải là không có những kỳ ngộ, nhưng mà không làm mà lại muốn trực tiếp đạt được những thành tựu thật lớn đó là chuyện không có thể, bởi vậy Lâm Phong không hề do dự mà cho cái bóng dáng hư ảo kia một kiếm xuyên thấu qua người của lão.

Bước vào trong hang đá Giao Long này, sau khi đi qua hai cái Thủy Môn, hiện tại, điều Lâm Phong muốn là lấy được ngọc bài xếp hạng gần phía trước nhất, như vậy hắn sẽ có được quyền chủ động tuyệt đối.

Như vậy chỉ có hắn tư cách chọn lựa đối thủ, mà những người khác không có tư cách chọn lựa hắn.

- Hiện tại, tuyệt đối không ai nhanh hơn ta.

Lâm Phong rất tự tin, tại cái nơi mà cửa động phủ lần lượt thay đổi này, một người hắn cũng không gặp, đây không phải là không có người mà chỉ là những người khác còn chưa tới được mà thôi.

Đi qua một đám hang đá, bước chân của Lâm Phong lại một lần nữa dừng lại, ở trước mặt hắn xuất hiện thân thể một con Giao Long hư ảo, con Giao Long này mở ra một cái miệng thật lớn, ở bên trong miệng của nó là một cái cầu, cái cầu này không ngừng càng ngày càng nhỏ hẹp.

- Đây là đuôi của hang đá Giao Long.

Lâm Phong ngẩng đẩu lên nhìn về phía trước, cả hình dạng phiến không gian hoàn chỉnh, nó đúng là giống như một cái đuôi của Giao Long, nơi hắn vừa đi qua, hai bên phải trái có thật nhiểu cửa ra, đi đến đây, thông qua cái cầu này, đó là đuôi của Giao Long, rất có thể đó lả cửa ra.

Chần chờ một lát, bước chân của Lâm Phong bước ra hướng tới cái cẩu Giao Long, hắn kiên định không thay đối bước thẳng lên cầu.

Ở trên cầu Giao Long có chín bóng người, toàn bộ chín bóng người này đều mặc áo bào Giao Long, họ đứng chắp tay, thân thể của bọn họ thậm chí hơi có chút hư ảo, dường như là không phải là thực thể.

Lâm Phong nhìn mấy thân ảnh ở phía trước, hắn cũng không giật mình mà cũng không dừng lại, những người đang đứng ở đó cũng đều nhắm mắt mà không để ý gì đến Lâm Phong.

Hắn đi thẳng đến người thứ năm, cái thân ảnh mặc Giao Long trường bào này, đột nhiiên mở mắt ra, hàn quang lóe ra nhìn Lâm Phong chằm chằm, bước chân hơi hơi nhích ra trên mặt cầu, ngăn cản không cho Lâm Phong qua cầu.

Bước chân của Lâm Phong dần dần nhanh hơn, hắn bắt đầu chạy, trên người của hắn một luồng kiếm quang đáng sợ cuồn cuộn gào thét, luồng kiếm quang này vô cùng sắc bén, vì trên khắp cả người của hắn đều phụ thêm một tầng ánh sáng kiếm khí đáng sợ.

Người thứ năm kia nhận thấy kiếm ý khủng bố trên người của Lâm Phong thì nhướn mày lên, trên người hắn đồng dạng có hơi thở mạnh mẽ phóng thích ra, Huyền Vũ cảnh tầng năm.

- Cút ngay!

Lâm Phong mở miệng ra, một giọng nói hống hách từ trong miệng của hắn thốt ra, kiếm khí khủng bố ngút trời, toàn bộ đều đâm vào người của đối phương.

Ầm!

Kiếm khí sắc bén vô cùng cắt vào thân thể của đối phương, chỉ trong một nháy mắt, bóng dáng của người nọ đã biến thành hư vô không còn thấy gì nữa.

- Quả nhiên chỉ là người giả.

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, nhưng ánh mắt của hắn thì lại rất nghiêm túc, kiếm quang trên thân người vẫn linh hoạt như thế, bước chân vẫn tiếp tục nhanh như cũ.

- Giết!

Kiếm ý ngút trời, Lâm Phong đi đến trước người thứ sáu không có một chút nào dừng lại, thân thể Lâm Phong trực tiếp xuyên thấu qua ngưởi của đối phương. Người thứ sáu, Huyền Vũ cảnh tầng sáu, cũng biến mất.
Bình Luận (0)
Comment