Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1068

- Quả nhiên, Thiên Long Thần Bảo đến đây để gây sự.

Mọi người thấy tình cảnh này trong lòng rùng mình, Thiên Vũ cảnh tầng ba, có được ảo lực, căn bản khó có thể chống lại. Võ tu có được ảo lực không nhiều, đặc biệt là người có được ảo lực hùng mạnh lại càng ít. Một số ảo lực cực kỳ lợi hại, có thể bày ra Tru Thiên Đại Ảo Cảnh khiến ngươi tiến vào bên trong ảo cảnh, toàn bộ đều là các loại sát cục, dựa vào ảo lực, làm ảo cảnh trở thành chân thực, ch.ết bên trong ảo cảnh, cũng đồng nghĩa tử vong thật sự. Loại sức mạnh này tu luyện tới cực hạn, sẽ đáng sợ đến cực điểm. Công kích hư huyễn vừa nãy của đối phương, có hòa vào trong đó một tia ảo lực, nhìn như hư huyễn, không đi vào bên trong thân thể, nhưng đó lại là sát cục chân chính. Chỉ chút ảo lực này còn chưa đủ lớn mạnh, bằng không người bên Thiên Đài kia không thể sống sót, chắc chắn ch.ết rồi. Nghe được đối phương trào phúng, người phía Thiên Đài vẻ mặt rất khó coi, đặc biệt là vị môn đồ bị đánh bại kia mặt càng thêm đen. Hôm nay là lần đầu tiên Thạch Hoàng cùng Vũ Hoàng chiêu thu Môn đồ, nhưng lại có người tới phá hoại, hơn nữa trước mặt tất cả mọi người đánh bại môn đồ mà nhị Hoàng Thạch Vũ chiêu thu, loại hành vi này chính cực kỳ ngoan độc. Mộc Trần cùng Hầu Thanh Lâm và một đám đệ tử thân truyền cùng với Lâm Phong đều hiểu rõ trong lòng, Thiên Long Thần Bảo vì trả thù mà đến, đương nhiên chuẩn bị đầy đủ. Đám người này, không một tên nào người hiền lành, tuyệt đối đều là môn đồ Hoàng Vũ lợi hại.

- Im miệng!

Người cầm đầu Thiên Long Thần Bảo quay về cường giả Thiên Vũ tầng ba kia quát một tiếng, giả bộ cả giận nói:

- Hôm nay chúng ta đến đây để thỉnh giáo, ngươi bất quá may mắn chiến thắng một hồi, có cái gì đắc ý.

Không biết trong nhóm môn đồ của hai vị tiền bối Thạch Vũ cao thủ xuất hiện lớp lớp, đều là tuyệt đỉnh thiên tư sao, há lại giống như mấy người các ngươi, môn đồ tùy ý lựa chọn đưa tới có thể thắng được. Cố gắng tiếp nhận giáo huấn, chuẩn bị ứng phó trận chiến tiếp theo mới là việc ngươi nên làm đấy.

- Làm bộ.

- Trắng trợn khiêu khích!

Mọi người âm thầm nói, người này nói chuyện không khỏi cũng quá mức làm ra vẻ đi, nhưng lại nói đám bên bọn họ là môn đồ tùy ý chọn lựa ra, còn môn đồ của nhị Hoàng Thạch Vũ lại là tuyệt đỉnh thiên tư, đây chẳng phải nói tuyệt đỉnh thiên tư còn không bằng mấy cái môn đồ mà Thiên Long Thần Bảo tùy chọn ra sao.

- Ta đến chiến đi!

Lúc này bên trong nhóm môn đồ Thiên Vũ, một thanh âm đạm mạc truyền ra, lập tức mọi người liền nhìn thấy một bóng người bước ra, khiến rất nhiều người ngưng mắt nhìn lại.

- Lâm Nhược Thiên của Lâm gia, đứng thứ ba môn đồ Thiên Vũ!

Lâm Nhược Thiên muốn xuất chiến, lần này không biết có thể thắng hay không. Tuy nói Thiên Long Thần Bảo chọn người tất nhiên là môn đồ phi thường lợi hại, nhưng Lâm Nhược Thiên chính là thanh niên thiên tài của Lâm gia, thực lực không cần nhiều lời, nhất định phi thường lợi hại.

- Thiên Vũ tầng bảy, đối thủ của ngươi là ta!

Bên trong đám người Thiên Long Thần Bảo, một người Thiên Vũ tầng bảy đi ra, trên mặt hiện lên một cười gằn nhàn nhạt, tựa hồ có chút khinh thường, nhóm môn đồ Hoàng Vũ đầu tiên thì như thế nào, vừa mới mới nhập môn mà thôi, vẫn còn kém xa. Bọn họ đều đã trải qua muôn vàn thử thách mới tu luyện tới cảnh giới bây giờ, mỗi người đều có được thủ đoạn đặc thù.

- Trên thân người này có chút khí tức của Long, không đơn giản!

Mộc Trần thấp giọng nói, cũng không phải chủ ý khen đối phương, kỳ thật đang nhắc nhở Lâm Nhược Thiên, không được khinh thường đối thủ. Hôm nay Thiên Long Thần Bảo tới chính là muốn làm bọn họ mất mặt.

- Ha ha, hôm nay Thiên Long Thần Bảo ta đến rất nhiều người, còn muốn muốn thỉnh giáo từng người một.

Nếu không muốn chiến đấu thấy máu, thì không cần sử dụng Vũ Hồn cùng binh khí, trực tiếp lấy võ định đoạt đi. Người kia của Thiên Long Thần Bảo cười nhạt nói.

- Có thể!

Mộc Trần gật đầu đồng ý, những người đến lần này đều phi phàm, Vũ Hồn đương nhiên sẽ không yếu, huống hồ phía sau bọn họ có Thiên Long Thần Bảo chống đỡ, bọn họ sẽ thiếu hụt binh khí sao, chí ít trận chiến đấu này sẽ không thiếu. Người của Thiên Long Thần Bảo đã cố ý nói như thế, vì để biểu hiện sự mạnh mẽ của bọn họ càng tốt hơn, lấy lực để đè ép, lấy lực lượng thân thông đánh bại người Thiên Đài, khiến mọi người có thể vừa xem liền hiểu ngay ai mạnh ai yếu. Hai người đạt thành nhất trí, người đối chiến tự sẽ không nói thêm cái gì, đều hiểu gật gật đầu.

- Ta xem ngươi gầy yếu như vậy, cẩn thận một quyền cũng không chịu nổi, bị đè đến dập nát.

Ta cũng không muốn ở ngày nhị Hoàng Thạch Vũ chiêu thu môn đồ Hoàng Vũ lại đánh ch.ết môn đồ của tiền bối, tránh cho Vũ Hoàng tiền bối trách tội xuống, ta đảm đương không nổi. Người này vừa mở miệng liền trào phúng.

- Ha ha thu lại mấy tầng lực đi, không nên giết người ta thật, đối phương đã nói rồi, không muốn thấy máu!

Tiếng cười trào phúng vang lên liên tiếp, đang giễu cợt người của Thiên Đài không chịu nhận thua, là mượn oai của Vũ Hoàng đến chèn ép bọn họ không cho bọn họ hạ sát thủ.

- Ai cũng không thể làm nhục sư tôn!

Hầu Thanh Lâm lạnh lùng phun ra một câu, chỉ thấy y bước ra một bước, xuất hiện trước mặt đám người Thiên Long Thần Bảo:

- Nếu chư vị đã nói như thế vậy liền thấy máu đi, Hầu Thanh Lâm ta tu vi Tôn Vũ tầng năm, chư vị nói vậy chính là cao đồ tiền bối của Thiên Long Hoàng đi, trong các ngươi Tôn giả có năm người, từ Tôn Vũ tầng một đến Tôn Vũ tầng năm đều có, cùng lên đi.

Dứt lời, một luồng sức mạnh kinh khủng bao phủ toàn bộ thân thể người của Thiên Long Thần Bảo vào bên trong, lực lượng áp bách khiến người hít thở không thông giáng xuống, ánh mắt của mọi người giống như nhìn thấy vực sâu Luân Hồi di động trước mắt, khiến trong lòng bọn họ cũng không nhịn được chấn động. Áo nghĩa luân hồi, Hầu Thanh Lâm quả thực nắm trong tay lực lượng luân hồi, căn bản không phải là người bọn họ có thể địch lại được. Khóe miệng người cầm đầu kia hơi co giật, lập tức lạnh nhạt nói:

- Hầu huynh, ngươi đây là có ý gì, ta nói rồi hôm nay chúng ta chỉ là hướng môn đồ của nhị Hoàng Thạch Vũ lĩnh giáo một phen.

Bọn họ bất quá chỉ là những môn đồ bình thường trong Thiên Long Thần Bảo, đương nhiên không phải đối thủ của Hầu huynh rồi.

- Thật sao? Ta đi tới Thiên Long Thần Bảo chém ch.ết Tôn giả bảo vệ tế đàn của các ngươi, các ngươi lại chỉ để môn đồ bình thường đến đây lĩnh giáo? Ngươi cho rằng Hầu Thanh Lâm ta ngu ngốc, hay sỉ nhục trí thông minh của mọi người ở đây!

Khắp nơi bị đối phương buông lời nhục nhã, giờ phút này, Hầu Thanh Lâm đương nhiên cũng không khách khí nữa, trở mặt ngay tại trận, nói.

- Thì ra là như vậy, Hầu Thanh Lâm thế nhưng lại đi tới Thiên Long Thần Bảo chém ch.ết Tôn giả của đối phương, đủ quyết đoán.

Chẳng trách Thiên Long Thần Bảo không tiếc từ xa vạn dặm đến đây để gây sự. Mọi người nghe được lời nói của Hầu Thanh Lâm sao còn có thể không hiểu, về phần đối phương nói là môn đồ bình thường, bọn họ chỉ cho là trò cười. Thiên Vũ tầng ba mà có được ảo lực sẽ là môn đồ bình thường sao?

- Hôm nay chính là ngày phong vị môn đồ Hoàng Vũ của nhị Hoàng Thạch Vũ.

Hầu huynh thân là chủ nhà lẽ nào muốn lấy thế đè người? Người kia âm thanh lạnh lẽo nói.

- Đối với bằng hữu ta tự nhiên lấy lễ để tiếp đón.

đối với hạng người có ý đồ khó lường, chẳng lẽ còn muốn được tôn trọng hay sao.

- Đã như vậy hôm nay không chiến cũng thế.

Hầu huynh lấy thế đè ép một đám môn đồ bình thường của Thiên Long Thần Bảo ta, chúng ta mặc cảm không bằng, cáo từ! Người kia hừ lạnh một tiếng, một luồng lực lượng kh.ủng bố chống lại lực lượng của Hầu Thanh Lâm, thân thể những người khác lùi về sau, đều cười gằn nhìn người của Thiên Đài, mang theo vẻ miệt thị.

- Đáng tiếc, hôm nay vốn định xem thực lực của chư vị môn đồ Thiên Đài một chút, chỉ chiến một hồi.

Bất quá từ trận chiến đấu này xem ra Thiên Đài chiêu thu nhóm môn đồ Hoàng Vũ đầu tiên xác thực không tốt lắm, hẹn tới Chư Hoàng Ước Hẹn, tạm biệt! Người kia vung trường bào lên, trào phúng một tiếng liền muốn rời đi, những môn đồ khác của Thiên Long Thần Bảo cũng đều vênh vang đắc ý, đem ngón út duỗi ra, ý nghĩa không cần nói cũng biết.

- Chư vị môn đồ thiên tài của Thiên Đài cáo từ.

Đám người lên tiếng trào phúng, mỉm cười chuẩn bị rời đi.

- Để chúng nó mắng xong rồi đi, Mộc Trần lão hỗn đản ngươi càng ngày càng không có tiền đồ rồi!

Viên Phi có chút nhìn không nổi, trừng hai mắt nhìn Mộc Trần nói.

- Chờ đã!

- Chờ đã!

Nhưng vào lúc này, hai âm thanh gần như đồng thời vang lên, khiến đám người Thiên Long Thần Bảo xoay người lại, cười gằn nhìn về phía mọi người Thiên Đài Ánh mắt của mọi người nhìn về phía hai người vừa lên tiếng kia, không khỏi lộ ra một chút vẻ mặt quái dị, đệ nhất môn đồ Thiên Vũ cùng với đệ nhất môn đồ Tôn Vũ đồng thời lên tiếng rồi! Lâm Phong sờ lên mũi, cười khổ, nhìn về phía người quen trên Hoang Đảo kia, chỉ thấy đối phương cũng nhìn về phía hắn, khẽ gật đầu với hắn, ánh mắt bình thản, nhưng hiển nhiên, y cũng nhận ra Lâm Phong. Ngày đó trên hoang đảo, Lâm Phong cách đó không xa nhìn y tu luyện, y làm sao lại không biết, chỉ không phải việc liên quan đến y nên không muốn để ý tới mà thôi. Không nghĩ tới hai người rất có duyên phận, đều trở thành môn đồ Hoàng Vũ, hơn nữa còn đều là đệ nhất môn đồ. Chân mày Mộc Trần hơi giãn ra, khóe mắt lập tức lộ ra một chút ý cười, nghe nói Lâm Phong trong hư không đại ảo cảnh đánh bại Hiên Viên Phá Thiên, mà vị đệ nhất Tôn Vũ này do y tự mình khảo nghiệm, đương nhiên hiểu rõ thực lực đối phương. Nếu hai người bọn họ nguyện ý chủ động ra tay, tự nhiên rất tốt, phần thắng sẽ lớn một hơn chút!
Bình Luận (0)
Comment