Tuyệt Thế Tông Môn

Chương 3 - Tại Họa Ngập Đầu, Chân Long Tới

Ở trong một khu phố phồn vinh, có hai cái thanh niên đi sóng vai với nhau. Thiếu niên dung mạo thanh tuấn, vóc người săn chắc cao ráo, đầu đội ngọc quan, tay cầm một thanh lam sắc trường kiếm, tỏa ra khí tức sắc bén. Thiếu nữ cạnh hắn thì có vóc người tuyệt mỹ, dung mạo khuynh quốc khuynh thành, trên tóc cài lấy một chiếc kim sắc châm cài nhìn qua đã thấy không phải là phàm phẩm rồi. Hai người đi dạo nhìn quanh, đột nhiên thiếu nữ cất tiếng lên, giọng nói trong trẻo mà mê hoặc lòng người, nói:

- Đại sư huynh, hôm nay là ngày hai chúng ta kết thúc lịch luyện, đáng lẽ ra hai ta phải được đi nghỉ ngơi thư giãn một chút chứ. Làm sao mà tông môn đã truyền tin tức giục hai ta nhanh trở về đây này. Muội còn chưa có về thăm thân nhân đó a.

Nghe vị sư muội này nói, vị nam kiếm tu kia cũng chỉ lộ ra vẻ mặt khó hiểu thần sắc rồi lắc đầu trả lời:

- Việc này sư huynh cũng không có biết a. Ta chỉ nghe thấy giọng nói vị trưởng lão truyền tin triệu tập chúng ta về mang lấy một tia ngưng trọng và bất an thần sắc, lời nói cũng có chút gấp rút nữa. Sư huynh đoán rằng có lẽ tông môn đã gặp phải phiền phức gì rồi cũng nên.

Nghe thấy câu trả lời này của sư huynh mình. Thiếu nữ thần sắc ngay lập tức có chút lo lắng xong rồi thúc giục sư huynh nhanh chóng đi về tông môn. Nàng cũng cảm giác được có gì đó rất không ổn.

....................

Lúc này bên trong đại điện nghị sự cao tầng của Thiên Cương Kiếm Tông, tông chủ cùng các trưởng lão và chấp pháp đều đã tập hợp đầy đủ an tọa vào vị trí của mình. Không khí trong đại điện rất âm trầm, tĩnh lặng. Đến nỗi nếu có một thanh kim châm rơi xuống đất đều có thể nghe thấy rõ ràng thanh âm.

Thấy mọi người ở đây đều có thần sắc ngưng trọng như vậy, vị tông chủ của Thiên Cương Kiếm Phái này liền mở miệng, trong giọng nói mang lấy nồng đậm uy nghiêm, cất tiếng nói:

- Thần hồn ngọc giản của Phan trưởng lão đã vỡ nát. Điều này có lẽ đã mang tới kinh động không nhỏ cho chư vị hiện đang ngồi tại đây. Nhưng chư vị cũng nên ổn định tâm thần lại đã, dù gì chúng ta còn chưa biết hung thủ giết Phan trưởng lão là ai đâu đây này. Nhỡ đâu lại chỉ là một cái mạnh hơn Phan trưởng lão một hai tiểu cảnh giới trong phạm vi Hợp Thể thì sao. Cho nên chư vị cũng không cần như thế khẩn trương.

Vừa nói xong câu nói, vị Thiên Cương tông chủ này liền đưa mắt nhìn xuống mọi người phía dưới, thấy mọi người vẻ mặt đều hòa hoãn lại chút ít liền khẽ gật đầu, lộ ra vẻ mặt tươi cười ôn hòa.

Nhưng ngay tại lúc mọi người đang bình tâm trở lại thì bỗng nhiên có một tiếng nổ lớn phát ra ở phía bên ngoài sơn môn rồi có mấy cái quan môn đệ tử co cẳng vắt chân lên đầu chạy hồng hộc liền mạch vào trong đại điện quỳ xuống, mặt bọn họ ai cũng lộ ra kinh hãi cùng khiếp sợ thần sắc như nhìn thấy một thứ gì khủng bố lắm vậy. Mấy giây sau, bỗng có một tên nam đệ tử cất tiếng lên, run run thân thể nói:

- Tông... tông chủ, bên.... bên ngoài có một con... con.... con ch....

Nghe thấy tên đệ tử này của mình như thế khiếp sợ cùng run lẩy bẩy thần sắc khiến cho tên Thiên Cương tông chủ không khỏi có chút phẫn nộ, hắn quát lớn:

- Con gì? Sao ngươi cái tên này lại không có tiền đồ như vậy hả? Trên đời này còn có con gì khủng bố lắm sao mà phải như thế hoảng sợ. Thật mất mặt ta Thiên Cương Kiếm Tông.

Nghe thấy giọng nói tông chủ phẫn nộ về sau, tên này đệ tử liền phải áp chế xuống trong lòng hoảng sợ mà cất ngôn:

- Tông chủ, đó là... một con Chân Long, nó đang tấn công hộ sơn đại trận của tông môn chúng ta. Hiện tại hộ sơn đại trận sắp.... không chịu được nữa rồi.

Nghe thấy câu nói cuối cùng của tên quan môn đệ tử về sau. Trong phòng toàn bộ các chấp pháp, trưởng lão, bao gồm cả Thiên Cương tông chủ liền nghe thấy một tiếng " oanh" nổ tung ở trong đầu. Bọn họ triệt để lộ ra một cái kĩnh hãi thần sắc tới, Thiên Cương tông chủ cũng còn đỡ, hắn đang phải áp chế sự chấn kinh của bản thân xuống rồi nhanh chóng đứng dậy hiệu lệnh toàn bộ cao tầng của tông môn theo mình đi ra xem rốt cục đó là địch nhân như thế nào.

Trên đường chạy xuống sơn môn, Thiên Cương tông chủ có một dự cảm rất bất an từ từ dâng lên trên đầu hắn. Hắn đang suy nghĩ sao tự nhiên lại có một cái Chân Long tới tông môn hắn gây phiền phức, tông môn hắn còn chưa có gây thù hằn gì với Chân Long nhất tộc a. Nghĩ tới đây, đột nhiên trong đều hắn lại nghĩ tới một cái khả năng khác, chẳng lẽ... tôn này Chân Long chính là cái kia hung thủ đã giết Phan trưởng lão.

Nghĩ tới điểm này, hắn liền cảm thấy sau lưng truyền đến một trận hàn khí, nghĩ thầm:

- Cái này Chân Long nếu là hung thủ giết Phan trưởng lão thì có chút khủng bố a. Dù gì một cái Chân Long có thể phá được hộ sơn đại trận tông môn ít nhất cũng phải là Đại Thừa Kỳ a. Dù gì cái này hộ sơn đại trận cũng là một cái Đại Thừa Kỳ Đỉnh Phong lão tổ khai tông khi xưa bày ra, nếu không phải Đại Thừa Kỳ Đỉnh Phong trở lên thì không thể như thế dùng sức lực nhanh chóng phá vỡ trận pháp vậy a.

Càng phân tích, hắn càng cảm thấy tê cả da đầu. Phải biết rằng, hắn nhưng chỉ là một cái tu sĩ vừa bước vào Đại Thừa không bao lâu a, mới được có hơn trăm năm. Thế mà đối phương lại là Đại Thừa Đỉnh Phong phía trên. Cái này là muốn làm sao chống đỡ đợt này đại tai nạn a.

Còn chưa kịp phân tích xong, hắn liền bị rung động một màn ở trước mặt dọa cho sắc mặt trắng bệch, bao gồm toàn bộ các cao tầng trong tông phái. Chỉ biết rằng lúc này ở phía trên trời bên ngoài hộ sơn đại trận, bay lơ lửng lấy một đạo thân ảnh nam nhân cực kì to lớn. Hắn cao khoảng ba trượng, trên đầu mọc dài ra hai cái long giác, quanh người bao bọc lấy vô số kim sắc long lân, đôi mắt khép hờ bên trong tỏa ra vô số đạo màu vàng kim quang hoa chiếu rọi ngàm dặm xung quanh Thiên Địa, hắn trên thân khí huyết sôi trào, cuồn cuộn bốc lên tỏa ra một cỗ kinh khủng khí thế Vương Giả, như có thể húc phá Cửu Thiên, trấn áp Cửu U, lại như một đầu thượng cổ thần thú, quân lâm thiên hạ, khiến cho vô số sinh linh chỉ biết hạ thấp người quỳ bái, tung hô.

Bình Luận (0)
Comment