Tuyệt Thế Cường Long

Chương 83

Tề Đẳng Nhàn bị ôn hương nhuyễn ngọc ôm vào lòng, trong lúc nhất thời hoang mang không biết làm sao.  

             Kiếp này, hắn hầu như chưa từng tiếp xúc thân mật với phụ nữ như vậy.  

             “Anh Tề, nếu tỉnh thật sự quyết định khai phá thung lũng giết người làm đặc khu thương mại, vậy thì giá trị khu đất kia ít nhất cũng phải gần ngàn vạn rồi!”  

             “Trong tay anh, hiện tại đang có bao nhiêu đất thế?”  

             Lý Vân Uyển ôm chặt cổ Tề Đẳng Nhàn, không e dè mà trực tiếp ngồi lên đùi hắn, vui vẻ hỏi.  

             Tề Đẳng Nhàn cố gắng bình tình, suy nghĩ một hồi mới chậm rãi nói “Mảnh đất này là tập đoàn Trương thị dùng để thế chấp vào hợp đồng mua cổ phần, tôi rải rác thu được khoảng ba ngàn vạn, đổi thành đất ước chừng có khoảng hai trăm mẫu.”  

             “Ba ngàn vạn thu được hai trăm mẫu đất?!!!” Lý Vân Uyển khiếp sợ đến suýt nữa thì ngất xỉu.  

             “Đúng vậy, đất bên kia lúc trước được quy hoạch để làm nông nghiệp, cho nên chính sách có ưu đãi. Nhưng dù sao cũng là đất cằn sỏi đá, bất động sản Trương thị mua về chẳng qua cũng chỉ là đối phó chính phủ và chính sách, vừa đến tay thì trực tiếp để đó không dùng.”  

             “Chờ đến khi bọn họ sắp không được, lại lấy toàn bộ mảnh đất ở thung lũng giết người này ra, dùng làm tài sản thế chấp lúc ký hợp đồng mua cổ phần. Chỉ riêng Kiều gia, đã bỏ ra gần sáu ngàn vạn, tôi không có nhiều tiền nên chỉ mua được ba ngàn vạn. Hai trăm mẫu còn lại hẳn là đều ở trong tay Thu Mộng”  

             Lý Vân Uyển nghe vậy không khỏi oán giận “Biết thế lúc trước tôi cũng mua cổ phần của bất động sản Trương thị, đến bây giờ cũng có đất trong tay!”  

             Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, nói “Lúc ấy tỉnh còn chưa có kết luận, hơn nữa, nếu cô không biết tin tức này, đợi đến khi bất động sản Trương thị phá sản, cô còn không phải càng đau lòng sao?”  

             Lý Vân Uyển cũng cảm thấy đây là phúc không phải họa, là họa tránh không khỏi.  

             Lúc trước nếu thật sự lấy tiền mua cổ phần bất động sản Trương thị, đoán chừng mình ở trong công ty cũng không trụ được nữa, sẽ bị đồng nghiệp cười nhạo chết.  

             Ai có thể ngờ bất động sản Trương thị phá sản, ông chủ quấn tiền chạy trốn để lại mảnh đất hoang này, sẽ biến thành bảo địa dưới một quyết định của tỉnh chứ?  

             Lý Vân Uyển thính sơ qua một chút, nếu dựa theo trình độ kinh tế của Trung Hải và chính sách của tỉnh mà nói, như vậy thì đất ở thung lũng giết người, phỏng chừng ít nhất cũng phải có giá khoảng năm trăm đến tám trăm vạn một mẫu. Một ít vị trí tốt hơn, lên đến một ngàn vạn một mẫu cũng là có thể xảy ra.    

             Như vậy, chỉ tính mấy lô đất trong tay Tề Đẳng Nhàn ít nhất cũng đã có giá cả tỷ rồi.  

             “Đây thật đúng là tiền từ trên trời rơi xuống mà, người muốn phát tài, ai cũng ngăn không được!” Lý Vân Uyển không khỏi trợn trắng mắt, hồn nhiên quên mất mình còng đang ngồi trong lòng Tề Đẳng Nhàn, đôi tay ôm cổ hắn.  

             Nghĩ kỹ, cô ta quay đầu nhìn Tề Đẳng Nhàn, hai mắt cơ hồ muốn phóng điện, nói “Anh Tề, vậy anh chuẩn bị cho tập đoàn Mộc Tử của chúng tôi bao nhiêu mẫu đất?”  

             “Đương nhiên không thể miễn phí tặng cho các cô, đây chẳng qua chỉ là thủ đoạn để hù dọa tập đoàn Hổ Môn mà thôi.” Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, hắn đâu phải thằng ngốc, tuy không quá để ý tiền bạc nhưng cũng không đến mức tùy tiện cầm tiền ném ra ngoài.  

             “Ôi chao… anh Tề! Anh tặng người ta mười đến hai mươi mẫu đi mà!” Lý Vân Uyển làm nũng nói, thân hình thướt tha ở trong lòng hắn lắc qua lắc lại.  

             “Thật sự không được thì chúng ta ghi giấy nợ trước. Anh trao quyền cho tập đoàn Mộc Tử chúng tôi, đến lúc đó để cho chúng tôi tiến hành khai thác.”  

             “Khai phá kiếm được tiền thì anh sẽ được chia hoa hồng, hơn nữa, tiền đất, chờ đến khi chúng ta đủ tài chính rồi thì cũng sẽ trả lại anh mà!”  

             Tề Đẳng Nhàn trầm ngâm một lát, một tỷ đất đai, tập đoàn Hướng thị chướng mắt, hơn nữa trong giới bất động sản này, tập đoàn Hướng thị sở hữu mảnh đất Tân thế kỷ cũng là đủ rồi.  

             Bên phía tập đoàn Kiều thị, còn có hai trăm mẫu trong tay Kiều Thu Mộng, hoàn toàn đủ dùng. Nếu lại nhiều hơn nữa thì chắc chắn sẽ rước lấy người khác mơ ước, ngược lại là một tai họa.  

             “Vậy được rồi, lúc trước dù sao cũng có một phần nguyên nhân do tôi mới khiến cô bỏ lỡ cơ hội mua đất của bất động sản Trương thị. Hai trăm mẫu này, đến lúc đó sẽ giao cho các cô khai phá. Nhưng mà, một đồng tiền của tôi cũng không thể thiếu.”  

             Lý Vân Uyển nghe xong lời này, vui vẻ cực kỳ, trực tiếp ôm đầu Tề Đẳng Nhàn hôm một cái, nói “Cảm ơn anh Tề, thật vui khi có bạn tốt như anh!”  

             “Này, đừng bôi nước bọt lên mặt tôi được không?” Tề Đẳng Nhàn không khỏi than phiền, đưa tay lau nước bọt trên mặt.  

             Lý Vân Uyển vốn đang rất vui lại bị câu này của hắn chọc giận, cô ta hừ lạnh một tiếng, lại tiến đến gần mặt của Tề Đẳng Nhàn rồi lại hôn thêm mấy cái nữa.  

             Tề Đẳng Nhàn lại lau, Lý Vân Uyển lại hơn.  

             Hai người cứ thể, kẻ hôn người lau…  

             Hôn bảy tám cái, lau bảy tám lần.  

             Đến khi Lý Vân Uyển nhìn thấy hài hước và bỡn cợt trong ánh mắt của Tề Đẳng Nhàn thì lúc này mới lấy lại tinh thần, cô ta như mộng mới tỉnh, trực tiếp lùi xa hắn, tức giận nói “Anh cố ý!”  

             Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, nói “Tôi có nói gì đâu! Hơn nữa tôi là thật sự ghét bỏ, trong nước bọt của người ít nhất có hơn sáu trăm loại vi khuẩn, tính này giờ thì số lượng có thể từ vài trăm triệu lên đến vài tỷ.”  

             “Anh được lắm!” Tuy Lý Vân Uyển biết là hắn cố ý nhưng vẫn nhịn không được mà tức đến nghiến răng nghiến lợi.  

             Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói “Phỏng chừng qua hai ba ngày nữa chính sách mới được công bố, đến lúc đó các cô công bố lá bài tẩy trong tay, cũng không cần lo tập đoàn Hổ Môn lại gây sự.”  

             “Tuy rằng anh làm người chán ghét nhưng tóm lại, cảm ơn anh.” Lý Vân Uyển nhìn Tề Đẳng Nhàn, cảm thấy càng thêm thuận mắt.  

             Lúc trước cô ta vô cùng xem thường cảnh ngục nhỏ này, thậm chí cảm thấy không thể tiếp nhận sự thật Kiều Thu Mộng đột nhiên có một người chồng như thế này, tìm mọi cách muốn giúp Kiều Thu Mộng đuổi hắn đi.  

             Nhưng hiện tại, cô ta muốn nhân lúc Kiều Thu Mộng còn chưa biết gì thì cướp đi hắn.  

             Cô ta lại ngồi xuống bên cạnh Tề Đẳng Nhàn, lúc này lại không ngồi trên đùi hắn nữa, làm Tề Đẳng Nhàn thế mà lại có chút thất vọng?  

             “Nếu như không có tiền trả, vậy có lấy thân trả nợ không?” Lý Vân Uyển tỏ vẻ nhu nhược đáng thương mà hỏi, bàn tay nhỏ nắm cánh tay Tề Đẳng Nhàn lắc lư, còn cố tình kéo cao góc váy, đôi chân thon dài dưới ánh đèn chiếu rọi thậm chí có chút chói mắt.  

             “Hừ! Không được… Nếu cô lấy thân trả nợ thì tôi cũng chỉ được đến một người phụ nữ; nếu là trả tiền thì tôi có thể có rất nhiều phụ nữ!” Tề Đẳng Nhàn đúng lý hợp tình mà đáp, trực tiếp phủi bay bàn tay của Lý Vân Uyển.  

             Lời này của hắn, làm cho Lý Vân Uyển trợn mắt há hốc mồm. Một lát sau, mới giận dữ quát “Tra nam! Tôi nhất định vạch trần bộ mặt đạo đức giả này của anh trước mặt Mộng Mộng.”  

             Tề Đẳng Nhàn nhịn không được lại thở dài, hơi lắc đầu, nói “Trong mắt cô ấy, tôi chưa bao giờ được coi là một người đàn ông ưu tú.”  

             “Không sao, ở chỗ tôi, vĩnh viễn có một chỗ dành cho anh!” Lý Vân Uyển hào hùng tuyên bố, lại xúc động, trực tiếp ôm đầu Tề Đẳng Nhàn rồi hung hăng hôn môi hắn một cái.  

             “Đây là nụ hôn đầu của tôi đấy!”  

             “Làm ăn không nhất định sẽ kiếm lời không lỗ, nếu không kiến được tiền trả anh thì tôi lấy thân trả nợ anh vậy, chút này coi như là lãi!”  

             Nói xong, Lý Vân Uyển cũng ý thức được bản thân quá xúc động, sắc mặt đỏ bừng, lần này không cần Tề Đẳng Nhàn thúc giục, xoay người về phòng, còn tiêu sái mà phất tay, nói “Ngủ ngon!”  

             Tề Đẳng Nhàn ngồi trên sô pha sửng sốt trong chốc lát, sau đó nhíu mày, nhỏ giọng mắng “Khó trách đám khốn kiếp trong ngục giam không có việc gì thường thích nói th ô tục…”  

Bình Luận (0)
Comment