Tuyệt Thế Cường Long

Chương 587

 

 Hô hấp của Irena Jinva như ngưng lại, quả nhiên chuyện mà cô sợ nhất vẫn cứ xảy ra!  

 

“Vừa nãy Chekhov thực sự đã nhìn thấy tôi rồi…” Cơ thể Irena Jinva khẽ run lên, trong lòng đầy sợ hãi.  

 

Tề Đẳng Nhàn dừng lại, cười nói: “Hai người bạn ngoại quốc có cần tôi giúp gì không?”  

 

“Cô ở lại đây, những kẻ khác cút đi!”  

 

Một người ngoại quốc to lớn chỉ vào Irena Jinva lạnh lùng nói.  

 

Duy Kim Na sợ tới mức toàn thân run rẩy, hai người này sát khí thật đáng sợ, khi họ nhìn nhau, cảm giác tay chân như lạnh cóng lại, rùng cả mình.   

 

“Ồ, hóa ra các bạn chỉ muốn Jinva thôi à? Vậy cứ tự nhiên.” Tề Đẳng Nhàn ngáp và thản nhiên nói.  

 

Irena Jinva vội vã nói: “Tổng giám đốc Tề, cứu tôi, xin anh cứu tôi với!”  

  Advertisement

Tề Đẳng Nhàn nói: “Cái gì cô cũng không muốn nói cho tôi thì tại sao tôi phải cứu cô? Chỉ vì trông cô đẹp hay vì chân cô dài thôi sao?”  

 

Khi nói lời này, hắn đã sẵn sàng lập tức đưa Duy Kim Na rời đi.  

 

Sắc mặt Irena Jinva tái nhợt vì sợ hãi, cô nói: “Tổng giám đốc Tề…Tôi là người được Trại Nhạn đào tạo, xin hãy cứu tôi rồi tôi sẽ nói cho anh biết tất cả mọi chuyện!

“Gã vừa nãy là ai?”  

 

Tề Đẳng Nhàn dừng chân lại, quay đầu lại hỏi.  

 

“Hắn ta là Chekhov, người của KGB, còn là con trai của Soskov!”  

 

Irena Jinva hoàn toàn tuyệt vọng, cô biết rằng nếu mình không nói rõ với Tề Đẳng Nhàn, hắn tuyệt đối sẽ không ra tay cứu mình, cô vội vàng đem hết mọi chuyện ra kể cho Tề Đằng Nhàn ngay lập tức.  

 

Tề Đẳng Nhàn vỗ vỗ Duy Kim Na, khiến cô gái luống cuống tay chân này đứng sang một bên sau đó cười và nói: “Cô sớm nói cho tôi không phải được rồi sao?”  

 

Khuôn mặt Irena Jinva đầy khổ sở, sao cô lường trước được việc đã chạy đến Hoa quốc rồi vẫn có thể chạm mặt Chekhov!  

 

Hai người đàn ông ngoại quốc kia rõ ràng nghe không hiểu tiếng Hoa, nhìn Tề Đẳng Nhàn và Irena Jinva trò chuyện rôm rả, họ không khỏi mất kiên nhẫn.  

 

“Còn dám nhiều lời là tao giết cả mày luôn đấy!” Một người lạnh giọng nói với Tề Đẳng Nhàn.  

 

“Ấy ấy ấy, xin lỗi, tôi lập tức giết các anh đây.” Tề Đẳng Nhàn ngoài cười nhưng trong không cười, hắn xoay người nói với hắn ta.  

 

“Mày nói cái gì?!” Hai người nghe những lời này đều không khỏi sửng sốt, trong mắt họ lộ ra một tia lạnh lẽo.  

 

Lời còn chưa dứt, hai người đã nhất trí sẽ cùng nhau ra tay, một người lao về phía Irena Jinva, người còn lại lao vào Tề Đẳng Nhàn!  

 

Irena Jinva đến từ Trại Nhạn, nhưng Trại Nhạn không đào tạo kỹ năng chiến đấu cho họ, chỉ dạy họ cách quyến rũ đàn ông và lấy trộm tình báo.  

 

Vậy nên cô chỉ có thể chờ chết.  

 

Khi nhìn thấy gã đàn ông to lớn của Tuyết quốc lao đến, Tề Đẳng Nhàn tiến về phía trước, hắn sải bước và bắt lấy người trước mặt sau đó giơ tay đánh một đòn thẳng xuống bả vai!  

 

Gã đàn ông Tuyết quốc to lớn cảm thấy như trên vai hắn ta gánh một ngọn núi nặng nề, ngay sau đó một tiếng rắc vang lên, toàn bộ bả vai hắn ta sụp xuống, cơ thể cũng lảo đảo ngã xuống đất.  

 

Nhìn kỹ lại, bả vai hắn ta đã trật khớp, bị một đòn của Tề Đẳng Nhàn làm gãy mất!  

 

Về người còn lại đang lao về phía Irena Jinva, gã đang định ra tay bỗng nhiên có cảm giác thắt lưng của mình mang theo một luồng lực.   

Gã biết thắt lưng của gã bị ai đó nắm lấy, gã lập tức vung cánh tay lên, xoay người muốn đấm cho Tề Đẳng Nhàn sau lưng gã một cái!  

 

 

Nắm đấm to bằng bao cát bị bàn tay Tề Đẳng Nhàn nhẹ nhàng chặn lại giữa không trung, ngay sau đó, năm ngón tay hắn siết lại, bóp chặt lấy cánh tay gã.  

 

 

“Răng rắc!”  

 

 

Tiếng nứt xương vang lên rõ ràng, gã to lớn người Tuyết quốc kêu một tiếng thảm thiết rồi ngã quỵ trên mặt đất.  

 

 

Tề Đẳng Nhàn híp mắt cười: “Thân thủ không tồi, đúng là người của KGB rồi!”  

 

 

Irena Jinva nhìn hai gã đàn ông to lớn bị Tề Đẳng Nhàn đánh cho ngã trên mặt đất mà không khỏi khiếp sợ, tròng mắt của cô như thể sắp rớt ra ngoài.  

 

Bình Luận (0)
Comment