Tuyệt Thế Cường Long

Chương 162

Sau khi Dương Quan Quan nghe được những lời này của Kiều Thanh Vũ, không khỏi vô cùng sửng sốt.  

             “Cô có ý gì?!” Dương Quan Quan nói.  

             “Chính là ý trên mặt chữ đó, thư ký tôi đã điều động nội bộ, ngươi không cơ hội.” Kiều Thanh Vũ nhìn Dương Quan Quan, mặt đầy đắc ý.  

             “Chuyện này không có khả năng! Thông báo tuyển dụng lần này là giám đốc Hướng tuyên bố với bên ngoài, cô tuyệt đối không cơ hội này!” Dương Quan Quan lạnh giọng nói.  

             Kiều Thanh Vũ lại nhún vai, nói: “Ai bảo tôi xinh đẹp, tìm được một người bạn trai có bản lĩnh chứ? Hiện tại chính là Tư Bản Thiên Lại tổng giám đốc nga!”  

             Khi nói chuyện, Kiều Thanh Vũ vứt mị nhãn cho một người đàn ông, người đàn ông kia cũng cười cười.   

             Dương Quan Quan chú ý đến thẻ bài để trên bàn đối phương, phía trên viết đúng là tổng giám đốc của Tư Bản Thiên Lại, tên họ là Hướng Chính Phi.  

             Nếu họ Hướng, vậy hiển nhiên chính là thân thích của Hướng Đông Tình.  

             Dương Quan Quan thấy một màn như vậy, sắc mặt không khỏi trở nên rất không đẹp, thư ký là tên gọi tắt của bí thư hội đồng quản trị, Hướng Chính Phi thân là tổng giám đốc, tuyệt đối có tư cách được chọn người.  

             Hiện tại Tư Bản Thiên Lại còn chưa tổ kiến ra hội đồng quản trị, thư ký này hẳn là chỉ phụ trách với chủ tịch.  

             Mà chủ tịch chân chính, không thể nghi ngờ là vị chủ tịch thần bí thần long không thấy đầu cũng không thấy đuôi kia, người đó khẳng định sẽ không bởi vì việc này mà ra mặt……  

             “Tư Bản Thiên Lại tuy rằng là của vị chủ tịch thần bí kia, nhưng chung quy vẫn là do tập đoàn nhà họ Hứa tổ kiến thành lập lên chủ tịch thần bí sẽ không tham dự hành chính và quyết sách trong công ty.” Kiều Thanh Vũ đắc ý cười nói.  

             Tâm tình Dương Quan Quan tức khắc trở nên có chút uể oải, nếu thật sự điều động nội bộ mà nói, vậy mình chạy một quãng đường thật dài từ nước ngoài về để làm cái gì?  

             Sở dĩ cô ta lựa chọn Tư Bản Thiên Lại, chính là do nhìn trúng tiềm lực phát triển của Tư Bản Thiên Lại, cùng với bối cảnh to lớn sau lưng chủ tịch thần bí.  

             Có những thứ này, cô ta mới có tư bản chống lại nhà họ Dương ma đô!  

             “Tuyệt vọng không? Ha hả, nhưng hiện thực chính là như vậy, cô không có cơ hội.” Kiều Thanh Vũ cười lạnh nói.  

             Lúc này, người của Tư Bản Thiên Lại lên tiếng, nói các vị ứng viên đều ngồi xuống, sau đó bắt đầu bài thi.  

             Thi viết chỉ có hai đề, tổng cộng 30 phút.  

             Mười phút sau, chọn ra mười người được tiến vào vòng phỏng vấn.  

             Dương Quan Quan và Kiều Thanh Vũ đều đứng trong mười người này.  

             Dương Quan Quan cảm thấy, mình tới cũng tới rồi, cũng muốn đua một chút, nói không chừng có cơ hội chuyển mình thì sao?  

             Tề Đẳng Nhàn xuất hiện ở cuối giai đoạn phỏng vấn, hắn cười với Dương Quan Quan, nói: “Ngượng ngùng, đã tới chậm một bước, mới vừa gọi điện thoại với người ở trong văn phòng.”  

             “Họ Tề, sao anh lại tới đây?” Kiều Thanh Vũ trầm giọng hỏi.  

             “Tôi là đại biểu pháp nhân của Tư Bản Thiên Lại, cũng là chủ tịch, vì sao tôi không thể tới?” Tề Đẳng Nhàn hỏi ngược lại.  

             Sau khi Kiều Thanh Vũ nghe được lời này, trực tiếp cười nhạo, nói: “Chỉ bằng anh? Chủ tịch Tư Bản Thiên Lại? Vui đùa cái gì vậy!”  

             “Nếu anh là chủ tịch Tư Bản Thiên Lại, vậy tôi đây chính là sếp lớn chân chính của Tư Bản Thiên Lại, chủ tịch thần bí!”  

             “Nói mấy lời nói, thật đúng là đầu óc còn chẳng có!”  

             Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói: “Nói chuyện với ba ba như thế nào vậy?”  

             Kiều Thanh Vũ sửng sốt, sau đó giận tím mặt, cô ta lại kêu Tề Đẳng Nhàn là ba ba, chuyện này, là vết nhơ cả đời.  

             “Họ Tề, cái tên phế vật nhà anh, anh còn dám dông dài với tôi thêm nửa câu, sau khi tôi lên làm thư ký sẽ trực tiếp làm Tư Bản Thiên Lại ngưng hẳn hợp tác cùng Kiều Thu Mộng, anh tin hay không?” Kiều Thanh Vũ cả giận nói.  

             Cô ta đã lên kế hoạch xong hết thảy, chờ làm thư ký của Tư Bản Thiên Lại, đứng vững gót chân ở công ty, lập tức liền nhằm vào Kiều Thu Mộng, sau đó nâng đỡ người của mình thượng vị ở tập đoàn nhà họ Kiều.  

             Tề Đẳng Nhàn giống như nghe được một câu chuyện cười cực kỳ vui, hỏi “Cái gì? Cô làm thư ký? Vui đùa cái gì vậy!”  

             Kiều Thanh Vũ ngạo nghễ nói “Như thế nào, không nghĩ tới chứ gì? Tôi lập tức sẽ trở thành thư ký của Tư Bản Thiên Lại, đây là điều động nội bộ biết chưa!”  

             Tề Đẳng Nhàn lắc lắc đầu, nói: “Theo tôi được biết, người điều động nội bộ, như thế nào là tiểu thư Dương Quan Quan đâu?”  

             “Ha ha ha, tên ngốc! Anh ở chỗ này nói mê sảng cái gì đấy?”  

             “Anh thì tính là thứ gì, có tư cách biết người được chọn Tư Bản Thiên Lại điều động nội bộ?”  

             “Cút nhanh sang một bên đi, tôi không có tâm tình dông dài với thứ phế vật như anh.”  

             Kiều Thanh Vũ kiêu ngạo đầu mặt, cảm thấy thư ký đã là chí tại tất đắc của mình, căn bản không muốn lại vô nghĩa tiếp với Tề Đẳng Nhàn.   

             Dương Quan Quan đen mặt nói với Tề Đẳng Nhàn: “Cô ta nói không sai, cô ta có quan hệ với tổng giám đốc Hướng Chính Phi của Tư Bản Thiên Lại, chuyện này, chỉ sợ đã thật sự điều động nội bộ!”  

             “Hiện tại, trừ phi vị chủ tịch thần bí kia ra mặt, nếu không nói, chuyện này sẽ không có cơ hội nào nữa…”  

             “Không nghĩ tới, tôi vậy mà trước khi ra trận đã chết.”  

             Nói xong lời cuối cùng, trên mặt Dương Quan Quan đều treo lên nụ cười khổ.  

             Tề Đẳng Nhàn lắc lắc đầu, nói: “Cô không cần nghĩ bi quan như vậy, dựa theo ý nghĩ của mình đi làm là tốt rồi, tôi có thể khẳng định, thư ký tất nhiên là ngươi.”  

             Dương Quan Quan không có chút cảm giác nào với kiểu an ủi này của hắn, ngược lại cảm thấy hắn có chút diễn lợi hại, lúc này mà còn muốn giả mạo ông chủ của Tư Bản Thiên Lại hả?  

             Vậy dứt khoát, trực tiếp giả mạo chủ tịch thần bí thì hơn!  

             “Dương Quan Quan, nếu cô quỳ cho tôi, li3m sạch giày của tôi, có lẽ tôi sẽ nhường tư cách đảm nhiệm thư ký này cho cô đó?” Lúc này Kiều Thanh nhân cơ hội mỉa mai nói.  

             “Cô mau câm miệng đi, cô không làm được chức thư ký này, tôi nói.” Tề Đẳng Nhàn quay đầu đi, lạnh nhạt nói một câu.  

             Kiều Thanh Vũ cười nhạo nói: “Tôi làm không được? Dương Quan Quan có thể lên làm? Nếu Dương Quan Quan có thể lên làm, tôi sẽ quỳ xuống li3m giày cô ta!”  

             Tề Đẳng Nhàn lắc đầu nói “Được, cô lập fg cũng giống đánh rắm mà thôi, lần trước ở tiệc mừng thọ của ông cụ, cũng không thấy cô quỳ xuống kêu tôi là ba ba.”  

             Kiều Thanh Vũ bị những lời này làm tức giận đến không được, nếu không phải ở đây quá nhiều người, cô ta khẳng định sẽ trực tiếp xông lên xé rách da mặt của Tề Đẳng Nhàn!  

             “Thứ tạp chủng Tề Đẳng Nhàn này, lát nữa tôi lên làm thư ký, chuyện thứ nhất chính là sai bảo vệ trực tiếp ném văng anh từ nơi này ra! Hơn nữa, tôi còn muốn quay video gửi cho Kiều Thu Mộng xem, làm mặt mũi cô ta quét rác!” Kiều Thanh Vũ nghiến răng nghiến lợi chửi rủa và uy hiếp Tề Đẳng Nhàn.  

             Tề Đẳng Nhàn nhún vai, nói: “Được thôi, nếu cô có thể sai bảo vệ ném tôi văng ra, về sau tôi sẽ kêu cô là ba ba được chưa.”  

             Dương Quan Quan vỗ vỗ bả vai Tề Đẳng Nhàn một chút, nói: “Được rồi, đừng nói với cô ta nữa, lỡ nát nữa quậy ra chuyện, trên mặt mọi người đều không đẹp.”  

             Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu, đồng tình với cách nói của Dương Quan Quan.  

             “Kế tiếp, tiến vào phân đoạn phỏng vấn cuối cùng.”  

             “Phân đoạn phỏng vấn cuối cùng, chủ tịch của Tư Bản Thiên Lại chúng tôi cũng sẽ ra mặt quan sát, mời mười vị tuyển thủ tiến vào phân đoạn phỏng vấn cuối cùng nghiêm túc!”  

             Một vị người phỏng vấn đứng dậy nói chuyện ở ngay lúc này.  

             Kiều Thanh Vũ khinh thường mà cười nói với Tề Đẳng Nhàn: “Phế vật, nghe thấy chưa? Chủ tịch cũng sẽ ra mặt! Vừa rồi không phải anh giả mạo chủ tịch nhà người ta sao? Có lá gan, đi ngồi vào vị trí kia một chút đi!”  

             Khi nói chuyện, cô ta duỗi tay chỉ hướng về phía cái ghế chính giữa nhất.  

Bình Luận (0)
Comment