Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1223

 Tề Đẳng Nhàn xách một phần đồ ăn ngoài và thong dong bước vào bên trong sơn trang Vân Đỉnh.  

 

 

“Xin chào, giao hàng nhanh trong thành phố, đồ ăn của bạn đây ạ!” Hắn gõ cửa biệt thự số tám rồi lớn tiếng nói.  

 

Cửa lớn của biệt thự được mở ra, bóng dáng của Ngọc Tiểu Long xuất hiện.  

 

Sau khi nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn, cô ấy lắc đầu và nói: “Anh đúng là gan to bằng trời và không thèm đặt các cao thủ của Hoa quốc vào trong mắt, thế mà vẫn còn dám về nước à?”  

 

“Còn nữa, có cần phải ghi thù như vậy không hả? Lại còn giả vờ làm shipper nữa?”  

 

“Lúc trước người hiểu lầm anh là shipper là Á Nam chứ có phải tôi đâu.”  

 

Tề Đẳng Nhàn nói: “Đám người đó chắc vẫn tưởng rằng tôi đang ở nước Mỹ nhỉ? Những kẻ thông minh hơn một chút thì cùng lắm cũng chỉ nghĩ đến việc tôi đang ở Myanmar mà thôi.”  

 

“Còn nữa, tôi đâu có ghi thù, tôi rộng lượng lắm đó!”  

 

Ngọc Tiểu Long để Tề Đẳng Nhàn xách túi đồ ăn ngoài vào bên trong biệt thự, dạo gần đây tin đồn ở trong nước hình như quả thực không còn căng thẳng như lúc trước nữa rồi, bởi vì hai ngày trước Tề Đẳng Nhàn vẫn còn đang tấn công vào cơ quan đầu não ở nước Mỹ.  

 

Ai mà ngờ được hắn lại chạy nhảy khắp nơi như một người bay chứ?  

 

“Tôi cũng không biết phải nói gì với anh nữa rồi, anh giết người thì cứ giết người đi, sao lại phải đánh chết cả Jimmy de Rothschild thế hả?” Ngọc Tiểu Long cau mày thật chặt và nói với giọng có chút không vui.  

 

“Tiện tay đánh chết thôi mà, lấy đâu ra nhiều vấn đề như thế cơ chứ!” Tề Đẳng Nhàn lại nói với vẻ vô cùng hờ hững, dù sao thì hắn cũng không thể thay đổi được gì, thôi thì cứ kệ cho nó diễn ra mà thôi.  

 

Ngọc Tiểu Long bị thái độ lưu manh của hắn làm cho dở khóc dở cười, lại còn tiện tay đánh chết à? Hắn không biết mình đã chọc thủng bầu trời hay sao hả?  

 

Gia tộc Rothschild đã trực tiếp đàm phán với chính phủ Hoa quốc rồi, có vẻ như bọn họ rất muốn xác định Tề Đẳng Nhàn là phần tử khủng bố.  

 

Cái tội mà bây giờ Tề Đẳng Nhàn phải gánh vẫn còn tốt chán, chỉ cần không quay về Hoa quốc thì vẫn coi như là an toàn, thế nhưng nếu như hắn bị xác định là “phần tử khủng bố” thì vấn đề đã trở nên nghiêm trọng rồi, cả thế giới này đều sẽ không chứa nổi hắn.  

 

Cho dù có đến bất cứ quốc gia nào thì hắn cũng sẽ biến thành một con chuột qua đường.  

 

Ngọc Tiểu Long thở dài một cái và nói: “Sau này anh vẫn là nên bớt làm mấy chuyện sơ hở là chặt đầu người khác này đi, nhỡ đâu bị xác định là phần tử khủng bố thì sẽ có muốn rửa tội cũng không rửa sạch được đâu.”  

 

Tề Đẳng Nhàn ngây người một lúc rồi nói: “Có nghĩa là tội danh phản quốc của tôi vẫn còn có thể rửa sạch được à?”  

 

“Lục Chiến Long bị oan à, sao có thể không rửa sạch được cơ chứ? Chỉ là bây giờ vẫn chưa phải lúc mà thôi.”  

 

“Bây giờ đám Phó lão đang nghĩ cách rồi...”  

 

“Hơn nữa, Lục Chiến Long thà chết cũng không khuất phục, điều này đã tạo nên ảnh hưởng rất lớn. Rất nhiều tướng sĩ mặc dù ngoài miệng không nói gì nhưng cảm xúc bất mãn đã tích tụ đến cực điểm rồi.”  

Ngọc Tiểu Long dùng giọng nói vô cùng bình tĩnh để kể lại cho Tề Đẳng Nhàn nghe về tình hình trước mắt.  

 

 

Tề Đẳng Nhàn cảm thấy điều này cũng rất bình thường thôi, bởi vì sự chính trực của Lục Chiến Long quả thực rất được lòng người, dùng cách thức như vậy để hắt nước bẩn lên người anh ta là vô cùng bỉ ổi, khiến cho người khác không thể nào tin được.  

 

 

Cũng chính bởi vì tình thế ở Thượng Hải sụp đổ quá nhanh chóng và quá mạnh mẽ khiến cho những kẻ đang lẩn trốn ở phía sau có chút hoang mang.  

 

 

Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Tôi còn tưởng rằng phải đánh gục Boss lớn rồi thì mới có cơ hội về nước chứ, không ngờ rằng lại dễ dàng như thế đấy?”  

 

 

Ngọc Tiểu Long lườm hắn một cái, dễ dàng cái con khỉ! Cuộc chiến liên quan đến cấp bậc như thế này thì sao có thể dễ dàng được cơ chứ?  

 

 

“Có điều, cho dù anh có rửa sạch được tội danh thì cũng đừng mong khôi phục lại thân phận của trước đây nữa. Lần này anh đã tự tiện hành động, cho dù thế nào thì cũng là điển hình của việc vô tổ chức vô kỉ luật!” Ngọc Tiểu Long lạnh lùng nói.  

Bình Luận (0)
Comment