Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1120

 

 Lục Chiến Long cầm lấy văn kiện vừa thấy trên mặt bàn, sương lạnh trong mắt gần như có thể tràn ra từ khóe mắt.  

 

Cái văn kiện này, với anh ta mà nói, là có lợi.  

 

Bởi vì, nội dung bên trong văn kiện này là muốn chuyển dời tất cả mâu thuẫn và tội lỗi lên người Tề Đẳng Nhân.  

 

Triệu Huyền Hoàng, đây là muốn Lục Chiến Long cắn chết Tề Đẳng Nhân, đánh Tề Đẳng Nhân hoàn toàn ngã xuống mười tám tầng địa ngục, vĩnh viễn không thể xoay người!  

 

Thậm chí, ông ta còn có thể truyền ra tin tức truyền, nói là Tề Đẳng Nhân mê hoặc Lục Chiến Long, cứ như vậy, thanh danh của Tề Đẳng Nhân ở Hoa Quốc lập tức sẽ còn xấu hơn cả ăn mày trên đường cái, cho dù muốn lật lại bản án cũng khó như lên trời.  

 

Nếu như Lục Chiến Long ký lên văn kiện này, vậy thì những tội lỗi anh ta phải chịu, sẽ ít đi rất nhiều.  

  Advertisement

“Em gái tôi rốt cuộc đang ở đâu?” Lục Chiến Long nhìn Triệu Huyền Hoàng, hít vào một hơi thật sâu, chậm rãi nói, “Tôi sẽ làm theo những gì các người muốn, chỉ xin các người có thể buông tha con bé!”  

 

Triệu Huyền Hoàng lắc đầu, nhàn nhạt nói: “Cậu ký lên văn kiện này, tôi đương nhiên sẽ cho cậu gặp lại em gái cậu.”  

 

Lục Chiến Long lại cười nhạo một tiếng, nói: “Loại người như các người, nói chuyện chưa bao giờ giữ chữ tín. Nói chỉ cần tôi nhận tội ở Thượng Hải thì sẽ thả em gái tôi ra, hiện tại, lại đưa ra điều kiện mới! Có phải sau khi tôi đáp ứng điều kiện này, lại có thêm điều kiện nữa không? Không bao giờ đủ?”  

 

Triệu Huyền Hoàng nói: “Yên tâm, tôi là người giữ chữ tín, nói một không nói hai.”  

 

Lục Chiến Long nói: “Chữ tín ở trong từ điển của các người, chẳng qua chỉ là dùng để kể chuyện cười mà thôi, chẳng phải sao?”  

 

Triệu Huyền Hoàng đạm mạc nói: “Cậu cũng có thể không đáp ứng, nhưng em gái cậu sống chết như thế nào, tôi cũng không dám bảo đảm.”  

 

Lục Chiến Long trong nháy mắt giận tím mặt, đập tay lên bàn!  

 

Nhưng, ngay lúc này lại có người ấn mở xích điện tử.  

 

Dòng điện mãnh liệt chạy dọc toàn thân Lục Chiến Long, khiến anh ta bị giật đến run rẩy liên tục, điên cuồng trợn trắng mắt.  

 

Sau một lúc lâu, dòng điện bị đóng lại, Lục Chiến Long đã hoàn toàn xụi lơ, anh ta hung hăng cắn chặt khớp hàm của mình, mới nhịn được cảm giác đau đớn đến muốn kêu gào.  

 

“Tôi cho cậu thời gian ba tiếng để suy xét, ba tiếng sau, nếu tôi không có được kết quả mà tôi muốn, cậu cứ chờ nhận được tro cốt của em gái cậu đi!” Triệu Huyền Hoàng lạnh giọng nói, sau khi bỏ xuống một câu, lập tức xoay người rời đi.  

 

Lục Chiến Long ngồi yên trên chỗ ngồi của mình, cả người tràn ngập sự mệt mỏi.  

 

Anh ta không thể hiểu được, những người này vì sao phải bức bách anh ta như thế.  

 

Có lẽ là bởi vì anh ta và Tề Đẳng Nhân quá thân thiết, có lẽ, là bởi vì anh ta quá mức trung lập…… Nhưng, bản thân anh ta đứng trên vị trí cao, lại không xứng để có được một người anh em bạn bè sao?!  

Anh ta nhìn bút viết và văn kiện ở trên mặt bàn, liên tiếp muốn duỗi tay lấy, rồi lại liên tiếp bắt tay rụt về.  

 

 

Lục Chiến Long anh ta là người coi trọng bạn bè hơn cả mạng sống của mình, hai chữ nghĩa khí, ở trong lòng anh ta, là bất khả xâm phạm như Đức Giê-hô-va trong mắt những người theo đạo Cơ đốc.  

 

 

“Lục Chiến Long tôi sinh ra là nam tử hán đỉnh thiên lập địa, vì em gái mình, tôi không tiếc hủy diệt thanh danh và tương lai của chính mình!”  

 

 

“Giúp những kẻ ác lưng đeo lên tội lỗi mà họ phải chịu, vốn đã không phải là chính nghĩa!”  

 

 

“Hôm nay, chẳng lẽ tôi lại một lần nữa vì em gái của mình, bán đứng anh em của mình sao?”  

 

 

“Em gái của anh, anh trai thật xin lỗi em, nhưng anh trai không thể xin lỗi người anh em đã đánh cược hết tất thảy để cứu anh!”  

 

Bình Luận (0)
Comment