Tuyệt Phẩm Thiên Y

Chương 977

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

2024-0308.gif

Mặc dù bạn học Giang Nguyên tới thực tập nhưng Văn phòng đại diện tỉnh Nam vẫn tương đối khách khí, cử một chiếc xe đến sân bay đón hẳn.

- Giang y sĩ... Bên này...

Nhìn thấy Giang Nguyên từ trong đại sảnh sân bay bước ra, một chiếc Santana nát cùng tiếng còi hụ không nhỏ, chiếc xe lao đến trước mặt Giang Nguyên sau đó "két" một tiếng, sau khi lốp xe phun ra làn khói xanh liền chuẩn xác dừng lại.

- Haizz... mày muốn chết à...

Một chiếc BMW chuẩn bị đón người ở cửa dừng gấp lại, sau đó một người vươn đầu ra từ trong xe, nhìn về phía chiếc xe cản đường gã, thấy chỉ là một chiếc Santana cùng lắm hai ngàn tệ thì tức giận mắng.

Người thanh niên ngồi trong chiếc Santana cũng không thèm để ý, chỉ giẫm mạnh chân lên chân ga hai cái, làm chiếc xe rú ầm lên, một làn khói đen từ sau ống pô cuốn ra khiến tên đàn ông trên chiến BMW vội vàng rụt đầu lại ho khan một trần rồi đóng cửa số lại.

Giang Nguyên vừa đi tới vừa nhìn cảnh này, trên mặt không kìm được lộ ra ý cười. Hân thật sự không biết Văn phòng đại diện tỉnh Nam còn có một nhân vật thế này. Hắn đứng trước xe, chàng thanh niên kia vội vàng bước xuống xe, đưa tay nhận hành lý của Giang Nguyên rồi để ra cốp sau.

Giang Nguyên ngồi lên xe thấy nội thất trong xe vô cùng tinh xảo và dễ chịu, ghế rõ ràng là ghế bằng da thật mềm mại, lại nghe tiếng còi hú của xe rất nhỏ, Giang Nguyên không kìm được mỉm cười. Thiên Y viện quả thật nhiều quái nhân, chiếc xe này rõ ràng bề ngoài rất rách nát, còn mang vỏ của chiếc Santana, nhưng động cơ bên trong chắc chẩn lắp động cơ V8 tăng áp...

Nghe thấy tiếng động cơ vang lên chắc hắn là phiên bản nhập khẩu, nếu không đạt được tốc độ trăm mét trong vòng 6 giây, Giang Nguyên có thể tự nuốt luôn cả chiếc xe. Cái thắng nhãi lái xe này đúng là giả heo ăn thịt hổ.

Chàng thanh niên này giúp Giang Nguyên cất hành lý xong thì đi đến trước cửa xe đang định bước. lên xe thì lúc này chiếc BMW phía sau cuối cùng đã di chuyển đến sau xe anh ta, dừng lại bên cạnh. Một cánh tay từ trong cửa sổ xe đưa ra chỉ thẳng vào mặt chàng thanh niên, còn ở cửa sổ bên kia cũng có một khuôn mặt xinh đẹp ló ra, trừng mắt khinh bỉ chàng, thanh niên, nũng nịu nói:

- Một chiếc Santana rách mà cũng không ngại lái ra đường...

Trong vẻ ngạc nhiên của chàng thanh niên, chiếc xe BMW tú lên rồi lao về phía trước.

- Ai ôi... lái BMW thì ghê gớm lắm à?

Người thanh niên nhìn theo chiếc BMW, khôi phục lại tỉnh thần, tức giận nói:


- Móa... đừng chạy... xem ra vượt qua mày nà... Mẹ kiếp...

Dứt lời, người thanh niên đưa tay kéo cánh cửa, ngồi lên xe, khởi động xe đuổi theo..

Giang Nguyên nghe thấy tiếng máy xe gia tốc thì ngồi vững vàng một bên, miệng nở nụ cười, đưa tay đẩy đẩy gọng kính sắp rơi xuống trên sóng mũi, thầm nghĩ:

“Mình hai năm rồi không chơi xe rồi. Tiếng máy này vừa vang lên đã nghe đã thế, chiếc BMW lần này phiền phức rồi đây...”

Người thanh niên lái rất thuần thục, nhấn ga, còn nhàn rỗi quay đầu sang Giang Nguyên, nói

- Giang y sĩ, anh ngồi cho vững nhé, xem tôi vượt chiếc cặn bã kia này.

Sau khi dứt lời, anh ta giẫm mạnh chân ga, chiếc xe nhanh chóng lao về phía trước.

- Động cơ tuapin kép A2 SENPAL của Đức? Món này không tệ...

Giang Nguyên nghe thấy tiếng nổ vang lên bên tai thì lỗ tai cũng bất giác run run, lập tức phán đoán ra nguồn gốc độc lực của chiếc xe này. Trong lòng hắn bất giác khen thầm một tiếng. Mình cũng chưa chắc là A1 hay A2...

- A... đúng... A2...

Người thanh niên gật đầu, sau khi dưới chân thả lỏng nửa ga rồi lại đạp mạnh, sau khi chiếc xe hơi run lên thì Giang Nguyên lập tức cảm nhận được tốc độ xe lại được tăng lên một tăng trong nháy mắt.

Chiếc xe nhanh chóng đánh nhanh một vòng cua rồi lao vào đường cao tốc. Chiếc BMW kia đã ở trước mắt cách đó không xa. Rất nhanh, khi đồng hồ công tơ mết trước mắt di chuyển đến con số 180, chiếc Santana đã chạy song song với chiếc BMW.

Cô nàng ngồi bên ghế lái phụ của chiếc BMW đã chú ý thấy bên cạnh có một chiếc xe chạy lên, vừa đảo mất nhìn đã được suýt nữa rớt cả kính. Oô ta sửng sờ không thể hiểu nỗi, sao chiếc Santana quèn mà cũng đuổi theo kịp.

Người đàn ông lái BMW bên cạnh lúc này cũng chú ý đến chiếc xe. Vừa đúng lúc người thanh viên vừa chỉnh cửa sổ xe xuống, đưa tay giơ ngón giữ lên. Gã đàn ông lái BMW nhìn cái thế tay giống như mình làm lúc nãy thì tức đến mức suýt phun máu.


Người thanh niên này sau khi trút được giận xong thì không dám mạo hiểm thêm nữa, vội vàng đóng cửa sổ xe lại.

Còn gã đàn ông lái chiếc BMW kia lúc này dĩ nhiên không thế nuốt trôi cục tức này. Chiếc BMW series 5 của mình sao lại thua chiếc Santana nhìn có vẻ sẽ hỏng bất cứ lúc nào này? Gã lại đạp chân ga ầm ầm lao về phía trước.

Người thanh niên vừa nhìn thấy BMW lại vượt qua mình hơn nửa thân xe liền cười hãc hẳn, cũng đạp chân ga, chiếc xe hơi rung lên, công tơ mét lại nhanh chóng tăng lên, sau đó thì vượt qua chiếc BMW đang cố gắng gia tốc kia.

Chiếc Santana với tốc độ 240, 250km/h đã bỏ. chiếc BMW càng lúc càng xa.

Người đàn ông lái BMW mặt đen lại, trợn mắt há hốc mồm nhìn chiếc Santana xịt khói đen kia, sững sờ một lúc mà không thể hồi phục lại tỉnh thần, chỉ lầm bầm:

- Sao có thể như vậy? Sao có thể như vậy?

Cô nàng xinh đẹp bên cạnh lúc này cũng nhìn chiếc Santana nhả khói đen càng chạy càng xa, cuối cùng cũng hồi phục tỉnh thần, dấu môi tức giận nói với người đàn ông lái BMM:

- Anh lái BMW đó hả... chạy còn thua chiếc. Santana....

Người đàn ông lái BMW mặt đen đi vừa nghe thấy lời này thì lập tức bùng nổ cơn giận:

- Con mọe nó... Cô không nhìn ra à, chiếc xe của thằng nhãi đó độ rồi đấy... Khốn kiếp... còn ầm ĩ nữa thì cứt xuống xe cho ông đây.

Người thanh niên cuối cùng cũng trút giận xong, anh ta không thấy bóng dáng BMW phía sau nữa, lúc này mới giảm tốc độ xuống, quay đầu sang cười haha nói với Giang Nguyên:

- Giang y sĩ, chào ngài. Tôi là Lưu Lạc Dương Y sĩ thực tập của văn phòng đại diện tỉnh Nam, sau này xin chiếu cố nhiều hơn..

- Haha... Tôi cũng là y sĩ thực tập, chiếu cố nhau thôi.

Giang Nguyên mỉm cười, bắt tay với anh chàng Lưu Lạc Dương tràn đầy sức sống này.


- Đâu có, đâu có... Tôi không thể nào so được với ngài...

Lưu Lạc Dương là kiểu người vừa gặp đã thân, anh ta cung kính cười nói với Giang Nguyên:

- Giang y sĩ, tôi ngưỡng mộ đại danh của ngài đã lâu... Không xuất thân thiên y viện, nhưng lại là Y sĩ tam phẩm trẻ nhất của Thiên Y viện... Hơn nữa còn một mình làm loạn Tê gia, những sự tích của ngài tôi nghe tới mòn tai luôn...

Giang Nguyên tùy ý cười cười, nói:

- Lưu Lạc Dương, đó đều là chuyện quá khứ rồi. Giờ tôi cũng giống anh, đều là Y sĩ thực tập, đừng gọi tôi là ngài nữa.

- Nhưng tôi là người sùng bái ngài... Hơn nữa ngài có thực lực của Y sĩ tam phẩm hàng thật giá thật

Vừa trò chuyện thấy tính cách Giang Nguyên tùy tiện nên rõ ràng Lưu Lạc Dương cũng tùy tiện hơn nhiều, anh ta hiếu kỳ nói:

- Tôi còn nghe nói không những ngài có thực lực. Y sĩ tam phẩm mà tu luyện nội khí cũng đến cảnh giới Địa giai đỉnh phong, cách Thiên vị chỉ còn một bước?

Giang Nguyên nghe thấy lời này thì sửng sốt, cười nói:

- Anh nghe ai nói?

- Rất nhiều người nói... Trong diễn đàn siêu cấp Y sĩ thực tập của Thiên Y viện chúng ta đợt trước ngày ngày còn bàn luận, nói ngài đã chống đỡ được tên sinh ngoại viện nửa tiếng, hơn nữa còn trong tình huống không tỉnh táo... Cuối cùng phải dùng thuốc mới bị khống chế..

Nói tới đây, vẻ mặt Lưu Lạc Dương càng thêm sùng bái.

- Diễn đàn siêu cấp? Thiên Y viện chúng ta còn có diễn đàn này à?

Giang Nguyên ngẩn người, sau đó cười, nói

- Thực ra tôi còn cách Địa giai đỉnh phong một khoảng cách khá lớn... không có khoa trương vậy đâu.

- Ồ..


Nghe vậy, Lưu Lạc Dương cũng không có gì bất ngờ, chỉ cười hắc hẳn hai tiếng mới nói:

- Vậy còn được, nếu ngài thật sự tới Địa Giai đỉnh phong thì quá dọa người rồi. Tôi chưa nghe nói có cao thủ Thiên vị nào chưa tới ba mươi tuổi... Nếu thật sự ngài ở Địa Giai đỉnh phong vậy chắc ngài sẽ là cao thủ Thiên vị trẻ nhất trong lịch sử.

Lưu Lạc Dương cũng không chịu ngồi không, tư. duy cũng khá linh hoạt, lúc này lại đột nhiên nhớ ra một chuyện, ngạc nhiên quay đầu nhìn về phía Giang Nguyên, nói

- Giang y sĩ... Cái... sao ngài biết động cơ chiếc xe này của tôi là SENPAL A2?

Giang Nguyên thấy Lưu Lạc Dương nhắc đến chuyện này thì cười nói:

- Trước kia tôi cũng từng tiếp xúc vài chiếc xe độ... tiếng động cơ của SENPAL rất đặc biệt, cho nên tôi vừa nghe đã đoán chắc là nó...

Nói tới đây, Giang Nguyên lại cười bồi thêm một câu:

- Chiếc xe này của anh độ khá đấy, khởi động nhanh, gia tốc ổn, lực bộc phát đủ... cho dù là ở nước ngoài cũng đạt tiêu chuẩn của hàng hạng nhất!

- Đương nhiên... chiếc xe này tôi tốn không ít tiền đấy... còn đặc biệt mời cao thủ độ giúp... đừng thấy bề ngoài chiếc xe nát nát vậy, nhưng ở tỉnh Nam tôi chưa từng thấy chiếc xe nào có thể nhanh hơn xe tôi... khì khì...

Nói tới đây, Lưu Lạc Dương cũng không kìm được đắc ý. Có điều hai hàng lông mày của anh ta đột nhiên nhíu lại, như nghĩ ra gì đó, hai mắt sáng lên quay đầu nhìn về phía Giang Nguyên, nói:

- Giang y sĩ... Ngài có thể nghe được là động cơ SENPAL, còn có thể đoán được là A2, thế... thế thì quá lợi hại rồi!

- SENPAL tôi tìm hiểu kha khá nên giờ cũng miễn cưỡng có thể đoán ra được. Nhưng A2... sao có thể chứ? Nếu không phải thợ độ động cơ cấp chuyên nghiệp chắc chắn không thể phân biệt được model A1, A2, B1, B2...

- A... haha... cái này có gì kỳ lạ đâu, hồi trước tôi cũng từng độ xe, cũng là SENPAL, lúc đó tôi cũng đem mấy loại động cơ ra thử một thời gian nên mới nghe ra được, cái này chẳng có gì kỳ lạ.

Giang Nguyên cười ha hả nói cho có lệ, có điều trong mắt lại nhớ đến hình ảnh năm đó Đại Hùng đã tự tay chỉ mình độ xe.

- B2 SENPAL mới nhất lực bao phát ít nhất cao hơn A2 10%, gia tốc còn mạnh hơn nữa... Tiểu Nguyên... Lại đây, cậu tự tháo A2 ra thay B2 này thử đi... Hì hì, đảm bảo cậu sẽ hài lòng...

Giọng nói hùng hậu của Đại Hùng đần vang lên trong đầu Giang Nguyên.
Bình Luận (0)
Comment