Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 15 - Kim Cương Kình (2)

Chương 15: Kim Cương Kình (2)

- Đệ tử thượng đẳng! Đệ tử thân truyền! Đệ tử Kim Linh!

Tần Mệnh ở trong lòng thầm niệm đẳng cấp đệ tử của Thanh Vân tông, đẳng cấp khác nhau, đãi ngộ khác nhau, ảnh hưởng khác nhau, nếu có thể trở thành đệ tử Kim Linh, chẳng khác nào có nửa thân phận trưởng lão. Hắn trước kia chỉ là Thối Linh Cảnh, không thể cầu xin xa vời địa vị, hiện tại rốt cục đã phá vào Linh Võ cảnh, mục tiêu chủ yếu của hắn chính là thoát khỏi thân phận đệ tử hạ đẳng của mình, chỉ có đề cao thân phận của mình, mới có thể tiếp xúc càng nhiều võ pháp, có thể trưởng thành nhanh hơn, mới có thể vì dân chúng Lôi Đình cổ thành tranh thủ được càng nhiều lợi ích.

- Vì chính ta, vì thân nhân, vì Lôi Đình cổ thành.

Tần Mệnh nhảy lên, tâm trầm thần tĩnh, hai chân chậm rãi bày ra, hai tay duỗi thẳng, triển khai một kiểu khởi đầu kỳ diệu.

Ai nói hắn không biết võ pháp? Đây chính là thức khởi đầu của võ pháp 'Kim Cương Kình', là võ pháp tinh thông của đệ tử thân truyền Thanh Vân Tông, Địch Vân.

Dựa theo tông quy nghiêm khắc của Thanh Vân tông, Võ Pháp Quyết không thể tự mình truyền thụ, cho dù là đệ tử nào mượn võ pháp từ Vũ Tông Các đều phải đăng ký, hơn nữa đánh dấu thời gian trả lại, trưởng lão truyền thụ đệ tử võ pháp cũng phải đăng ký rõ ràng.

Tần Mệnh chưa từng tham khảo qua sách võ pháp, đây là hắn mạo hiểm học trộm. Nương theo cơ hội giao hàng khắp nơi, quan sát mỗi lần Địch Vân chiến đấu, vững vàng ghi nhớ ở trong lòng, từ đó nghiên cứu nội bộ, trải qua nhiều năm khổ tu, không ngừng hoàn thiện, cuối cùng dung hội thông suốt, kỳ thật chẳng khác nào tự nghĩ ra bộ Kim Cương Kình biến dị này.

Bộ vũ kỹ này thuộc về Linh cấp thượng phẩm, mạnh nhất có thể đem lực bộc phát của con người tăng lên gấp năm lần, uy lực vô cùng bá đạo, nhưng yêu cầu đối với thể chất cực kỳ hà khắc, đầu tiên phải rèn thân thể thành cốt thép thiết cốt, mới có thể mạnh mẽ thi triển, nếu không rất dễ dàng chấn thương chính mình.

Kỳ thật Tần Mệnh đã học trộm rất nhiều võ pháp, ví dụ như Liệt Phong kiếm của đệ tử thân truyền Tư Mã Dật, Thương Vân Thương của đệ tử thân truyền Uất Trì Tân, còn có Lục Hợp Chưởng của đệ tử thân truyền Lãnh Minh, cuối cùng quyết định toàn lực tu tập Kim Cương Kình.

Thể chất của hắn vốn đã đặc thù, dưới sự rèn luyện nhiều năm, điều kiện thân thể vượt xa những người khác, có thể dễ dàng khống chế bộ Kim Cương Kình mà người khác không dám thử.

Kim Cương Kình tổng cộng chia làm năm đoạn lực, Tần Mệnh tự mình nghiên cứu ra ba đoạn đầu, bởi vì đoạn bốn và năm phía sau thật sự quá thâm sâu, vẫn không thể thành công.

Bất quá ba đoạn đầu đã đủ để hắn thi triển đầy đủ lực lượng rồi.

- Nhất đoạn, Kim Cương Phục Hổ!

Tần Mệnh nâng bước chạy đi, mạnh mẽ mãnh liệt, tung hoành trong rừng, bạo quyền oanh kích đại thụ phía trước.

Răng rắc.

Cây cổ thụ có chừng hai người ôm lấy, kịch liệt run rẩy, bị đánh ra một cái lỗ thủng tối đen như mực, bị Kim Cương Kình của Tần Mệnh trực tiếp xuyên thủng.

Quyền lực mạnh nhất của Tần Mệnh có thể đạt tới sáu trăm cân, một quyền này tuyệt đối vượt qua ngàn cân.

Tần Mệnh lại di chuyển, bụi bặm tung bay, lá khô nhảy múa, nhấc lên kình phong gào thét ầm ầm.

Bành! Ầm ầm!

Tiếng nổ chấn tai liên tục vang lên ở sườn núi hẻo lánh này, Tần Mệnh toàn lực phóng thích chính mình, đắm chìm trong khổ tu võ pháp, đại thụ, quái thạch, tất cả đều là mục tiêu đả kích của hắn, rất nhiều tảng đá khổng lồ nơi này đều là do hắn tự mình khiêng tới.

Hắn không có tư cách vào diễn võ trường tu luyện, vậy thì đành tự mình tạo ra một điểm cho riêng mình vậy.

- Nhị đoạn, Kim Cương Thác Tháp!

- Tam đoạn, Kim Cương Chử Sơn!

............

Tần Mệnh bôn tẩu run rẩy thân lắc hông, lực lượng toàn thân tăng vọt gấp ba lần, ầm ầm đụng nát một tảng đá cao đến hai người, bụi bặm cuồn cuộn, loạn thạch bắn tung tóe, không ngừng chấn động trong bóng tối.

Mỗi một đoạn tăng cường lực lượng gấp đôi, càng sẽ mang đến cho thân thể mình tải trọng mạnh mẽ, khi Tần Mệnh đánh ra đoạn thứ ba, gân xanh đã bò đầy toàn thân, ngoài da nổi lên màu đỏ.

Tần Mệnh đã tu luyện ba đoạn trước Kim Cương Kình lưu hỏa thuần thanh, nhưng hắn lại theo đuổi càng cao, hắn muốn đem lực lượng lôi điện của mình dung nhập vào trong đó, làm cho uy lực của Kim Cương Kình lần thứ hai tăng cường.

- Răng rắc!

- Ầm ầm!

Những âm thanh trầm ấm liên tiếp vang lên, thỉnh thoảng xen lẫn tiếng điện mang hội tụ.

Tần Mệnh ở trong rừng rậm đổ mồ hôi, thoải mái phóng thích chính mình, khổ tâm nghiên cứu võ đạo của mình.

Không có ai đến chỉ đạo, không có ai đến giúp đỡ, tất cả mọi thứ, là chính mình mò mẫm.

Luyện mãi đến nửa đêm, Tần Mệnh nằm ngửa trên tảng đá lạnh lẽo, mê man nhìn vào màn đêm, mưa nhỏ tí tách rơi, yên lặng bình phục khí huyết nóng bỏng cả người.

Hắn bình thường thi triển Kim Cương Kình nhiều nhất là hai canh giờ, hôm nay phá lệ thêm hơn nửa canh giờ, kình đạo cường mãnh làm thân thể hắn nóng bỏng, toàn thân bốc lên nhiệt khí, máu tươi đều giống như sôi trào.

Nhìn một chút, trên bầu trời mê man dường như xuất hiện hai thân ảnh, đang mỉm cười với hắn.

Tần Mệnh nở nụ cười, khóe mắt lại thấm ra hai giọt nước mắt, thì thào thì thầm.

- Phụ thân... Mẫu thân... Hài nhi. Nhớ các người... Các người... Ở đâu...

Bình Luận (0)
Comment