Từ Conan Bắt Đầu Làm Người Một Lần Nữa (Dịch)

Chương 2 - Yêu Ma

Tiểu trấn yên tĩnh tường hòa trong màn đêm, mọi người tan tầm về nhà, trên mặt mang cười, nơi xa còn có khói bếp lượn lờ bốc lên, chỉ cách một lối đi nhưng sự xuất hiện của yêu ma cũng không ảnh hưởng gì với những người ở con đường bên cạnh.

Có người quen còn hỏi Kihoshi: "Dọn tiệm rồi hả?"

Kihoshi đáp: "Bị bắt rồi."

Một đường về nhà, khóa cửa, Kihoshi mới thầm mắng: "Thế giới chết tiệt này, hù chết cha rồi."

Hắn là một người xuyên việt.

Từ xã hội hiện đại, xuyên đến Yêu Ma đại lục này đã sắp một tháng.

Trên Yêu Ma đại lục này, từ xưa đến nay đã có yêu ma cùng tồn tại với nhân loại.

Yêu ma dùng não người làm thức ăn, sau khi ăn xong còn có thể thừa kế ký ức cùng thân phận của người đó, cuối cùng biến hóa thân hình ẩn giấu trong xã hội loài người kiếm ăn.

Mà Trương đại gia khi nãy chính là ví dụ.

Rất hiển nhiên, yêu ma đã thừa kế sở thích chơi cờ tướng của Trương đại gia, thêm cả thói quen càng thua càng hăng nữa, thậm chí còn vì thua cờ mà phá nhà.

Nếu không phải bại lộ thì gần như không biện pháp nhìn thấu ngụy trang từ sở thích hay thói quen được.

Mà nói tới cờ tướng, Kihoshi vẫn cảm thấy thế giới này có rất nhiều chỗ kỳ quái.

Rõ ràng không có chỗ tương đồng nào với lịch sử phát triển thế giới trước khi xuyên qua, thế mà lại có cờ tướng, cờ vua, cờ vây này nọ, mà người phát minh cùng thời gian phát minh đều đã không thể khảo chứng được, khiến hắn hoài nghi lịch sử xa xưa từng có người xuyên việt giống hắn không.

Chỗ hắn đang ở tên là tiểu trấn Dương Liễu, các dạng người sống ở đây cũng có khác biệt, có Trương đại gia, cũng có John đại gia, nhưng đều nói Hán ngữ rành rọt, ngay cả những chi tiết dùng từ cũng thành thạo, thậm chí còn thỉnh thoảng phún ra hai ba câu tiếng địa phương, mọi người cũng tập mãi thành quen.

Trình độ khoa học kỹ thuật chỉnh thể thì có lẽ nằm ở cuối thế kỷ 19 đầu thế kỷ 20, nhưng Kihoshi biết, trình độ này đã duy trì ít nhất mấy trăm năm.

Có lẽ là vì tình hình hai thế giới khác nhau sau?

Trước khi xuyên qua không có yêu ma, cũng có lẽ ở những thành phố lớn hơn đã sử dụng chút công nghệ cao, mà tiểu trấn xa xôi này vẫn chưa tiếp xúc được chăng?

Kihoshi tạm thời vẫn chưa có cơ hội đến nơi khác xem thử ra sao, nghe nói dã ngoại là địa bàn của yêu ma, hắn lại không đủ tiền tài cùng lực lượng lữ hành.

Vừa xuyên qua một tháng, trước mắt hắn vẫn đang trong giai đoạn thích ứng sinh tồn nên không nghĩ mấy thứ khác, thứ mà tiền thân để lại cho hắn chỉ có nhà với bốn bức tường.

Còn là một tên thất nghiệp, tứ cố vô thân.

Không kiếm tiền thì sẽ chết đói mất.

Mà trước khi Kihoshi xuyên qua chỉ là người bình thường, xà phòng, pha lê thế giới này cũng đều có, muốn làm vài phát minh sáng tạo cũng không biết từ đâu ra tay, huống chi thế giới này lại có sức mạnh siêu phàm nữa.

Làm công là chuyện không thể nào rồi.

Càng nghĩ, hắn phát hiện năng khiếu lớn nhất của bản thân có lẽ chính là chơi rồi.

Trước khi xuyên qua, Kihoshi rất mê chơi.

Các loại game online, đánh cờ, hắn đều có trình độ rất cao, bóng đá, ping pong, cầu lông cũng vang danh xa gần, ngay cả Tabletop Game, Escape Game mới xuất hiện, hắn cũng là một cao thủ.

Đại đa số trong đó đều vô dụng, qua hai ngày khảo sát, hắn mới lựa chọn mở sạp cờ tướng để tạm thời mưu sinh, tích lũy được một khoảng tài phú.

Thế giới này không có giữ trật tự đô thị.

Biết tốt thì nhặt, thu phí thích hợp, hắn cảm thấy đây cũng là loại việc an toàn, một tháng qua quả thực cũng góp được không ít tài phú.

Nhưng thực không ngờ, mở sạp cờ mà còn gặp được đối thủ không phải con người, thế giới này cũng quá nguy hiểm rồi!

Mặc dù bên trong thành trấn có thợ săn quái vật tuần tra, nhưng gặp được tình huống khẩn cấp thì vẫn là khó lòng phòng bị.

Tựa như Trương đại gia, không phải là bị yêu ma lặng lẽ tiếp cận ăn hết óc rồi bị thay thế sao?

Cho dù là trên đường cái nhưng nếu khi nãy Kihoshi phản ứng chậm một chút, chạy chậm một chút thì căn bản đã không chờ được thợ săn quái vật đến cứu viện rồi!

Bởi như vậy, sợ rằng hắn. . .

Kihoshi lòng còn sợ hãi, đứng trước gương mà thè đầu lưỡi ra liếm liếm mồ hôi rỉ ra trên trán.

Sợ rằng chuyện hắn cũng là yêu ma. . . sẽ bại lộ!

Bình Luận (0)
Comment