Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 507 - Hoàng Vũ.

- Các nàng rất khỏe, về sau ngươi cũng có thể gặp các nàng, các nàng hiện tại đang ở Huyền Thiên nội lục.

Nhạc Thành cất tiếng nói rồi nhìn Đông Phương Lạc Nhan, sau đó sắc mặt của Nhạc Thành biến đổi, Đông Phương Lạc Nhan tựa hồ như rất mạnh, thực lực tựa hồ như đạt đến bát tinh Đấu Tôn, Nhạc Thành còn nhớ rõ lúc Đông Phương Lạc Nhan rời khỏi tháp Vĩnh Hằng, thực lực chỉ là Đấu Vương mà thôi.

Chỉ là Nhạc Thành cũng không bất ngờ, Đông Phương Lạc Nhan ở Đấu Khí học viện đã không có người nào dám trêu chọc, mà ở vĩnh hằng tháp cô nàng đã nhận được bất tử thảo của Thần Hoàng tộc, tu vi tăng nhanh cũng là chuyện bình thường.

- Lạc Nhan, cô nương chính là người mà Yêu Huyên tỷ và Yên Nhiên các nàng thường nhắc đến sao?

Yến Hiểu Kỳ mỉm cười hỏi Đông Phương Lạc Nhan.

- Tỷ cũng biết Yêu Huyên tỷ và Yên Nhiên các nàng?

Đông Phương Lạc Nhan cất tiếng hỏi Yến Hiểu Kỳ.

- Ta tên là Yến Hiểu Kỳ, cô nương gọi ta là Hiểu Kỳ là được rồi, trước kia ta ở ma pháp học viện, còn cô nương ở Đấu Khí học viện.

Yến Hiểu Kỳ cất tiếng nói.

- Lạc Nhan, ngươi cũng tính đi vào Thúy Phong Cổ Nham sao?

Nhạc Thành cất tiếng hỏi Đông Phương Lạc Nhan.

- Ừ, Thần Hoàng tộc có một người, Thần Phượng Tộc có một người.

Đông Phương Lạc Nhan cất tiếng nói.

Đối với chuyện của Thần Phượng Hoàng tộc Nhạc Thành đã biết rõ, Thần Phượng Hoàng tộc đã chai làm Thần Phượng Tộc và Thần Hoàng tộc, hai tộc hẳn chỉ có một viên linh châu thượng cổ, dĩ nhiên là mỗi bên có một người.

- Hoàng Vũ, hôm nay ngươi cũng tới sao?

Nhạc Dao nhìn thấy trung niên nữ tử của Thần Hoàng tộc thì cất tiếng hỏi.

- Hoàng Vũ đã lâu không gặp.

Tôn Lạc của Tôn gia cũng cất tiếng chào hỏi.

- Hai người các ngươi xem ra tới hơi sớm.

Trung niên nữ tử kia cất tiếng mỉm cười với Tôn Lạc và Nhạc Dao, sau đó ánh mắt cũng nhìn về phía Vũ Văn Nam và Trần Xuân mà nói:

- Ra mắt Vũ Văn tiền bối và Trần Xuân tiền bối.

- Hoàng Vũ, ngươi đa lễ rồi, chắc đã khổ cực nhiều trên đường.

Vũ Văn Nam và Trần Xuân mỉm cười, Tứ Đại Nhân Tộc mặc dù cùng với Tứ Đại Thú Tộc quan hệ không tốt nhưng với Thần Hoàng tộc thì không tệ.

Mặt khác lúc này Nhạc Thành cũng đánh giá đội hình của Thần Hoàng tộc, ngoại trừ Hoàng Vũ còn có tam trưởng lão và hơn mười vị trưởng lão của Thần Hoàng tộc, một đám trưởng lão đã ra ngoài lục tinh thất tinh Đấu Tôn.

Lúc này Nhạc Thành cũng nhìn thấy một thanh niên mặc áo màu đỏ sẫm, chính là Phượng Kình.

Nhạc Thành, đó chính là người của Thần Phượng Tộc, thật là phiền chết hắn đi, bởi vì mỗi lần tiến vào Thúy Phong Cổ Nham Thần Hoàng tộc và Thần Phượng Tộc đều phân biệt tiến vào, lần này đến lượt Thần Hoàng tộc.

Đông Phương Lạc Nhan cất tiếng nói với bt.

Nhạc Thành một lần nữa nhìn về phía thanh niên đang nhìn mình, trong mắt hắn có một vẻ không thiện ý, đây chính là điều hắn cảm thấy vô cùng kỳ quái.

Về phần Đông Phương Lạc Nhan Nhạc Thành cũng có quan hệ khá sâu khiến cho các thanh niên khác cũng trừng trừng nhìn vào hắn, nếu như ánh mắt có thể biết thành thực lực có thể giết Nhạc Thành cả chục lần.

Hai cô gái xinh đẹp kia nhìn thấy Đông Phương Lạc Nhan và Nhạc Thành quen biết thì sắc mặt cũng biến hoá, mị nhãn của bọn họ không ngừng nhìn về phía Nhạc Thành, có lẽ tâm tính của nữ nhân như vậy, nam nhân bị nhiều nữ nhân vây quanh chính là người tốt nhất.

- Hắc Ám Thần Điện không ngờ đến muộn nhất.

Vũ Văn Nam chăm chú nhìn trên không mà nói.

Lúc này Tứ Đại Thú Tộc cũng đã đến, chỉ còn người của Hắc Ám Thần Điện.

- Xoẹt xoẹt.

Vũ Văn Nam vừa mới dứt lời thì trên không trung lập tức mở ra một thông đạo, sau đó có hai mươi người từ trong đó nhảy ra.

Hai mươi người này đều mặc áo đen, toàn thân tràn ngập khí tức quỷ dị, mà ở phía trước chính là một lão nhân áo vàng và một lão nhân áo xanh, Nhạc Thành đánh giá thì biết họ đã ngoài Đấu Thánh.

Đúng là hai cường giả Đấu Thánh, sắc mặt của Nhạc Thành liền biến đổi, hắn dò xét sau lưng lão nhân kia, thì thấy bọn họ tràn ngập khí tức.

Mà hai hắc y thanh niee này thì mười người mặc áo đen, mười người này lấy áo đen che lấy thân hình làm cho người khác không nhìn thấy bộ dạng tuy nhiên trên người sẽ tràn ngập khí tức

- Tứ Đại Nhân Tộc và Tứ Đại Thú Tộc xem ra đã đến đủ.

Lão nhân áo vàng quét quanh

- Hoàng ma, các ngươi đã tới chậm rồi.

Vũ Văn Nam cất tiếng nói.

- Nhạc Thành, người vừa rồi chính là Hoàng Ma, còn tên kia là Thanh Ma, hai bọn họ là huynh đệ với nhau, cũng có thực lực nhất tinh Đấu Tôn, bọn họ chính là tứ Thái thượng trưởng lão và ngũ thái thượng trưởng lão, bởi vì Hắc Ám Thần Điện sợ Tứ Đại Nhân Tộc và Tứ Đại Thú Tộc chúng ta ở Thúy Phong Cổ Nham sẽ đối phó với bọn chúng cho nên lần nào bọn họ cũng phái hai cường giả Đấu Thánh tới đây.

Một linh hồn truyền âm vang lên trong tai của Nhạc Thành.

- Vũ Văn Nam, chẳng lẽ ngươi cho rằng tới sớm là có thể tiến vào Thúy Phong Cổ Nham hay sao, không phải là muốn tiến vào cùng một lượt hay sao?

Thanh Ma của Hắc Ám Thần Điện cất tiếng nói.

- Ai là Nhạc Thành, cút ra đây cho ta.

Đúng lúc Thanh Ma nói xong, Hoàng Ma nhìn về đám Nhạc gia, cuối cùng la lớn nói.

- Hoàng Ma la lớn, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Nhạc gia, mọi người cũng biết rằng người của Hắc Ám Thần Điện đang vô cùng nổi giận.

Nhạc Thành biến đổi sắc mặt, thần sắc của hắn hiện ra vẻ lãnh đạm như không nghe thấy vậy.

- Hoàng ma, tộc trưởng của Nhạc gia há có thể để ngươi nói như vậy?

Sắc mặt của Nhạc Dao biến đổi sau đó lập tức la lớn với Hoàng Ma.

- Nhạc Dao, ngươi là một tên tiểu bối không có tư cách nói chuyện với ta, chuyện của Nhạc gia các ngươi làm, Hắc Ám Thần Điện nhớ kỹ.

Hoàng Ma hung hăng trừng mắt nó với Nhạc Dao, hắn không biết ai là Nhạc Thành cho nên trút giận lên trên người của Nhạc Dao.

Mà Hoàng Ma tức giận dĩ nhiên là do phân điện của Hắc Ám Thần Điện bị Nhạc gia t diệt, ngay cả Hắc Ám Ma thú cũng không còn, trong đó tổn thất tới ba người Đan Vương, Hôi Ma, Địa Ma.

Hắc Ám Thần Điện vốn không biết ai làm, sau đó theo dõi mới tra được là do một người tên Nhạc Thành gây nên.

Kỳ thật chuyện này Nhạc Thành cũng không có ý định gạt Hắc Ám Thần Điện, muốn tra ra chỉ cần tra từ người của Cự Viên Tộc là được, đối với lời nói của Hoàng Ma, Nhạc Thành không thèm để ý, dù sao ở Thúy Phong Cổ Nham hắn cũng không sợ Hắc Ám Thần Điện, cho dù động thủ thì với Nhạc Dao trưởng lão và người của Vũ Văn gia thì phe mình cũng không yếu thế.

- Nhạc Dao trưởng lão, lui ra đi, đối với sự gào thét của con chó hoang này không cần để ý tới.

Đúng lúc Nhạc Dao quát với Hoàng Ma, Nhạc Thành liền mở miệng nói.

- Nói cũng đúng, ta hơi nóng nảy.

Nhạc Dao im lặng một chút sau đó cười lui trở về.

Nghe thấy Nhạc Thành nói, tam đại nhân tộc khác cũng khẽ cười, lời nói của Nhạc Thành đúng là mắng Hoàng Ma.

-o0o-

Bình Luận (0)
Comment