Trường Sinh Giới

Chương 351 - Lột Xác Thánh Thể

"Ùm . . ." Từ xứ sở xa xôi không biết vọng đến một tiếng gầm thê lương làm người khác dựng ngược tóc gáy. Đây không phải là tinh thần dao động, mà đích thực là tiếng gầm rống.

Không hề nghi ngờ, đây là một tồn tại cực kỳ cường đại, cả xứ sở chung quanh đang phát ra tinh thần dao động ồn ào náo động bị kinh sợ nên lập tức yên tĩnh trở lại.

Tiêu Thần đã ngừng bước tiến ở trên đỉnh núi. Ban đêm là thời gian mà Hỏa Chủng sinh vật thích nhất nên thường lui tới. Nếu như hắn nóng lòng lên đường thì có thể sẽ gặp nguy hiểm. Dựa vào cảm giác, thế giới bên ngoài này tựa hồ so sánh với trong rừng sâu kia thì còn nguy hiểm hơn, Hỏa Chủng sinh vật càng cường đại hơn .

Phải quy hoạch cẩn thận một phen, nếu không căn bản không có khả năng sống sót,. Hiện tại điều hắn cần nhất chính là làm cho Hỏa Chủng thiêu đốt càng thêm dồi dào để cố gắng tăng lên thực lực của chính mình. Chỉ có không ngừng trưởng thành mới có thể sinh tồn nổi.

Quả nhiên, chỉ sau một hồi yên tĩnh ngắn ngủi, " màn đêm tử vong " thuộc về Hỏa Chủng sinh vật đã trùm xuống .

Cường giả bắt đầu xuất kích, kẻ yếu bắt đầu phản kháng. Trên bình nguyên ở phía trước quả núi cao có Hỏa Chủng sáng tắt không chừng. Phảng phất giống như có lân tinh, những đốm sáng nhấp nháy hiện ra tại mỗi vùng đất.

Hơn nữa, đốm sáng lân tinh càng ngày càng nhiều, sóng âm gầm rống không ngừng truyền đến, sự yên lặng đã hoàn toàn bị phá vỡ. Mà bậc tồn tại khủng bố cường đại nhất vùng đất này cũng không ngăn lại nữa. Đây là ban đêm tại một chốn thường lui tới thuộc về bọn họ.

Trên đại bình nguyên dưới bầu trời đêm phảng phất như có vô tận tinh thần yếu ớt đang lấp lánh, tựa hồ là hình ảnh những vì sao trên trời cao phản chiếu ngược xuống mặt đất.

Tiêu Thần đứng ở trên đỉnh núi dõi mắt nhìn xuống vô tận Hỏa Chủng ở phía dưới mà trong lòng đang không ngừng tính toán. Trên đại bình nguyên, mỗi môt vùng đất đều có mấy Hỏa Chủng đặc biệt sáng ngời. Tốc độ di động của bọn chúng nhanh phi thường, trong màn đêm giống như sao băng đang không ngừng cắt ngang bầu trời.

Đây là kình địch. Tiêu Thần phát hiện vương trong rừng sau khi đi ra thế giới bên ngoài thì đã không thể xưng là "Vương" . Ưu thế không còn nữa, mỗi chốn xứ sở cũng có tồn tại mà so sánh với Vương thì càng cường đại hơn .

Mà nếu như tiếp tục xuất phát hướng về chỗ sâu trong đại lục thì có lẽ thực lực so ra sẽ càng thêm cách xa. Nhất là trong vòng hơn trăm dặm rõ ràng có vài ngôi đền. Điều này càng làm cho hắn ý thức được sự uy hiếp tới sinh tồn.

Giờ khắc này. Hắn không còn như trước kia mà nhảy vào tham gia cùng cạnh tranh tàn khốc. Hắn cứ ngồi ở trên đỉnh cao quả núi lớn yên lặng suy nghĩ rất nhiều. Hắn lập ra con đường sống còn để trưởng thành sinh tồn, suy nghĩ đến biện pháp làm thế nào để sống lại đích thực.

Ánh trăng tinh khiết như sóng nước đang di chuyển. Cả ngọn núi lớn đều được nhuộm trong một vầng sáng mầu trắng ngà như làn khói bàng bạc đang nhẹ nhàng lượn lờ, mông lung mờ ảo thật hài hòa với sự yên lặng.

Tiêu Thần lẳng lặng nhìn lên vầng trăng trên không trung, đám bạch cốt quanh thân đang đắm chìm trong ánh trăng chớp động xuất ra vô số những đốm sáng nhấp nháy.

Cho đến tận lúc có ánh bình minh thì đại bình nguyên xao động mới dần dần rơi vào im lặng. Hỏa Chủng sinh vật dần dần tiêu tan, những đốm sáng chớp tắt không chừng đã dập tắt, đều tự ẩn giấu hành tung của mình.

Màn đêm trước ánh bình minh đặc biệt yên lặng, mãi cho đến sau khi hừng đông thì Tiêu Thần mới đứng dậy, bắt đầu đi xuống chân quả núi lớn này.

Sáng sớm. Trên đại bình nguyên trống vắng là một bầu không khí trầm lặng, có làn sương mù nhàn nhạt đang lượn lờ. Nhìn về phía trước, xương trắng khắp nơi giống như cánh đồng tuyết trắng ngần. Nó khoác cho mặt đất trở thành một thế giới của màu trắng.

Có đủ loại hài cốt, trong đó không thiếu khung xương Man Thú cao từ hơn hai thước đến hơn mười thước lớn nhỏ khác nhau. Hơn nữa điều làm Tiêu Thần giật mình chính là hắn lại còn thấy không ít xương cốt loài người. Ngoài ra, trong đám thi cốt vô tận có rất nhiều đao kiếm mục nát, giáp trụ đã sớm gần như hủy hoại do bị ăn mòn khá là kịch liệt, vẻn vẹn chỉ còn lại những mảnh nhỏ.

Chỗ này cực kỳ giống một bãi chiến trường cổ. Chẳng lẽ phía trước có thế giới loài người sao? Điều này làm cho Tiêu Thần giật mình trong lòng.

Ánh bình minh đang lên dần dần xua tan bóng tối, nhưng cũng khó lòng thay đổi bầu không khí của thế giới im lặng này. Ánh mặt trời rọi xuống đám bạch cốt, xứ sở của chiến trường cổ mờ ảo này hoàn toàn yên tĩnh.

Tiêu Thần phát giác đại bộ phận bạch cốt cũng không có Hỏa Chủng. Hiển nhiên bọn họ là những kẻ thất bại, đã sớm bị cường giả nuốt chửng. Nhưng mà hắn cũng cảm giác được, phía dưới không ít đống bạch cốt đều có Hỏa Chủng sinh vật đang ẩn núp. Trong đó không thiếu cường giả, chỉ là bọn họ chán ghét ánh mặt trời, do thói quen hành động ban đêm nên mới ẩn náu đi.

"Rắc "

Tiêu Thần lấy cốt đao cứng rắn trong tay đẩy một đống bạch cốt ra. Làm cho một Hỏa Chủng sinh vật không kém ở phía dưới bị lộ ra. Vào lúc đối phương tấn công lên thì một đao bổ xuống đầu lâu đó rồi hấp thu Hỏa Chủng.

Trưởng thành! Hắn rất cần nhanh chóng trưởng thành nên làm ngược lại với tập quán chán ghét hoạt động ban ngày của Hỏa Chủng sinh vật. Hắn bắt đầu khua chuông gõ mõ sưu tập Hỏa Chủng cường đại.

Trong vòng hơn mười dặm đều là bạch cốt, không hề có một chút khí tức sinh mệnh. Đó là hướng đến Cốt Điện cao vút . Nơi đó hiển nhiên là cấm địa. Hỏa Chủng sinh vật tầm thường căn bản không dám tới gần nửa bước.

Tiêu Thần hiểu rõ địa hình trước mắt. Nếu muốn đi tới đó thì tất nhiên phải có thực lực tương ứng. Nếu không chỉ biết sẽ chịu chết vô ích.

Vì vậy hắn dần dần bình yên tĩnh trở lại, lại từ tốn như thời ở trong rừng sâu vậy để bắt đầu làm chính mình mạnh hơn. Thời gian như thoi đưa. Thời gian một năm thấm thoắt qua đi. Bất kể là ban ngày hay đêm tối hắn đều lui tới chung quanh mà không đến gần vùng cấm cường đại. Hắn cứ ở tại nơi tuyệt đối an toàn để thu hoạch Hỏa Chủng.

Tiêu Thần rốt cục lại lên bậc lần nữa, Hỏa Chủng mãnh liệt dồi dào rừng rực thiêu đốt trong đầu lâu. Giữa đêm đen nó giống như một ngôi sao sáng rực. Hơn nữa, xương cốt đích thực thuộc về chính hắn lại bắt đầu sinh trưởng lần nữa. Đầu lâu, xương cổ lại còn ra đời thêm xương quai xanh cùng xương bả vai. Chúng sáng loáng lấp lánh giống như ngọc thạch đã thay thế cho các bộ phận lúc đầu chỉ lắp ghép lại.

Đây là sự lột xác hoàn toàn chân thật.

Nhưng mà cùng với sự cường đại của hắn thì phiền toái cũng đến theo. Sau khi Hỏa Chủng tràn đầy thì nó phát ra khí tức cường giả có khả năng rất dễ dàng bị cường giả chung quanh nhận được, nên đối mặt chính là những trận khiêu chiến sinh tử không ngừng.

Cường giả có thực lực xấp xỉ mà quyết đấu, mỗi lần đều là tương đương vật lộn đọ sức sinh tử. Nếu như chỉ là Hỏa Chủng sinh vật tầm thường thì chỉ sợ rất khó luôn luôn duy trì thắng lợi, mà phải thu nạp đủ Hỏa Chủng thì mới có thể thăng bậc.

Nhưng mà Tiêu Thần có một ưu thế. Hắn đã nhớ lại kiếp trước, chiến kỹ ngày đó cho dù không có nguyên khí chống đỡ nên không thể phát ra năng lượng đáng sợ. Nhưng sự nhanh nhẹn, kỹ xảo vẫn còn đó nên vẫn có khả năng phát huy chiến lực đến trình độ cao nhất.

Đồng thời. Hắn bắt đầu suy tư về làm thế nào để áp chế ánh sáng dồi dào của Hỏa Chủng. Trải qua hơn một tháng thử nghiệm, rốt cục hắn từ từ phỏng đoán ra một vài phương pháp.

Hắn phát hiện có một số Hỏa Chủng sinh vật cường đại cũng có bản lĩnh như vậy . Nói rõ bọn chúng đã không hề là bạch cốt sinh linh đơn thuần nữa. Việc cường đại đến trình độ nhất định đã mở ra trí tuệ.

Lại qua suốt hai năm. Tiêu Thần rốt cục đánh bại ba mươi Hỏa Chủng sinh vật cường đại đồng cấp nên lại lần nữa thăng bậc. Ngoại trừ Hỏa Chủng trở nên cường đại ra. Khung xương nửa người trên đã hoàn toàn bị thay thế thành ngọc cốt như của mình. Hỏa Chủng bắt đầu trở nên cường đại, ngọc cốt đích thực thuộc về hắn đang gia tăng tốc độ sinh trưởng.

"Ùm . . ."

Cách xa hơn mười dặm, từ phương hướng Cốt Điện truyền đến một tràng những tiếng gầm gừ khủng bố làm Hỏa Chủng sinh vật trong vòng mấy chục dặm đều nơm nớp lo sợ.

Tiêu Thần nhạy cảm phát hiện được có dị thường nên chú ý lắng nghe. Không lâu sau tiếng gầm gừ lại nổi lên, phía trước đang xảy ra cuộc chiến đấu sinh tử tồn vong của tồn tại cực kỳ cường đại vì Hỏa Chủng mà chiến.

Đây là một con đường trưởng thành tàn khốc mà lại thực tế.

Tiếng gầm rống càng phát ra thảm thiết, đại chiến hẳn là kịch liệt phi thường.

Tiêu Thần đứng dưới bầu trời đêm chăm chú nhìn về phương xa, rồi sau đó hắn mang theo cốt đao cứng rắn kiên định cất bước đi tới giữa măt đất rải đầy xương trắng. Ánh sáng trong đôi mắt càng ngày càng rạng ngời, mục tiêu là nhằm thẳng Cốt Điện cách hơn mười dặm.

Cơ hội khó có được. Những Hỏa chủng sinh vật cường đại nhất đang tiến hành sống mái với nhau. Nếu như giờ phút này không nắm lấy cơ hội thì sẽ khiến hắn tiếc nuối vài năm .

Dưới ánh trăng sáng tỏ. Đốm sáng trên chiến trường cổ nhấp nháy, ban đêm thuộc về Hỏa Chủng sinh vật quả là tàn khốc .

Hiện nay, Tiêu Thần ngoại trừ không thể phi hành ra thì tốc độ đã nhanh chóng như tia chớp. Dù đến hay đi đều không một tiếng động, không có một động tác cứng ngắc, các khớp xương cũng không còn truyền ra tiếng vang.

Hắn đã lột xác thành một đấu sĩ cường đại, ngoại trừ vài cường giả trong các Cốt Điện, hắn đã có thể coi như tồn tại bậc Vương mạnh nhất trong vòng trăm dặm.

Tiêu Thần tựa như một ngôi sao băng dưới bầu trời đêm, hắn cấp tốc chạy băng băng. Thân thể hóa thành một chùm tia sáng lướt qua mặt đất bạch cốt. Cự ly hơn mười dặm chỉ giống như gần trong gang tấc, chả mấy chốc hắn mang theo cốt đao đã chạy tới.

Cốt Điện hoàn toàn xây lên từ bạch cốt, nó cao có hơn mười thước với hình của đầu lâu ác quỷ. Cửa lớn đúng là cái miệng khổng lồ của ác quỷ mở ra, giống như đang gào thét, khí tức đáng sợ tràn ngập ra làm cho tất cả Hỏa Chủng sinh vật gần đó đều kinh hãi không dám tới gần nửa bước.

Nhưng mà Cốt Điện lại bị sạt xuống hơn phân nửa, ở cách đó không xa có hai Hỏa Chủng sinh vật cường đại đang chiến đấu kịch liệt. Chúng đánh nhau làm bụi mù ngút trời, đất đá bay loạn. Bạch cốt vô tận ở chung quanh bị nát bấy hóa thành đất sét trắng.

Một Hỏa Chủng sinh vật với một đôi cánh thối rữa. Hình thể xấp xỉ cùng người bình thường, nhưng mà cả bộ bạch cốt lại lóe ra những luồng ánh sáng chói lọi. Như thể có không ít ánh sao trời ngưng kết lại, có vầng sáng đang quay vòng quanh thân trông cực kỳ giống khung xương của thiên sứ sau khi chết.

Một Hỏa Chủng sinh vật khác lại giống như con nhện khổng lồ. Nó cao chừng một ngôi nhà, bạch cốt uy nghiêm, Hỏa Chủng mãnh liệt dị thường. Như là cường giả khủng bố với ngọn lửa hừng hực đang thiêu đốt trông thực phi thường kỳ lạ , con nhện làm thế nào mà có được bộ xương cốt theo ý nghĩa đích thực vậy? Hẳn là Hỏa Chủng sinh vật này tự mình chắp vá lại. Trải qua sự tưới tắm của cường đại Hỏa Chủng nên đã trưởng thành với hình dáng kỳ lạ như thế.

Trong hai đại cường giả thì bạch cốt thiên sứ là chủ nhân của tòa bạch cốt điện này. Nhưng giờ phút này nó đang rơi vào hạ phong. Tám chân của con nhện bạch cốt khổng lồ giống như tám thanh trường đao sắc bén đồng thời vung lên. Chúng hình thành một lưới đao dày đặc phát ra chùm sáng trắng toát trong đêm trăng trông cực kì sáng lạn. Bạch cốt hoặc đá tảng chung quanh chỉ hơi bị lướt qua là hoàn toàn nát vụn. Có thể nói chém sắt như bùn.

Hỏa Chủng sinh vật mang hình thiên sứ mặc dù có chiến lực cũng rất mạnh, hai tay nắm hai thanh cốt kiếm to hơn nhưng cuối cùng vẫn hơi không địch lại. Nó nhờ vào việc vỗ đôi cánh thối rữa khổng lồ có khả năng phi hành trong tầng trời thấp, lấy việc bay vút lên để bù đắp chiến lực không đủ của mình.

Rất hiển nhiên bọn họ đã đại chiến trong thời gian dài . Chung quanh đã bị san thành đất bằng phẳng. Bất kể loại vật thể nào va chạm vào đao phong thì đều sẽ bị nát bấy.

Đúng lúc này. Con nhện khổng lồ bạch cốt tám chân đột nhiên bị nện ngã lăn xuống đất. Hai thanh cốt kiếm thô dài trắng như tuyết chém xuống, trong đôi mắt bạch cốt thiên sứ phát ra thần hỏa rực rỡ.

Nhưng vừa lúc đó phát sinh chuyện ngoài ý muốn . Con nhện khổng lồ bạch cốt cùng giương tám chân lên. Nó dùng bẩy cái chân lớn toàn lực chặn hai thanh cốt kiếm cùng với hai chân của thiên sứ đang đạp xuống. Còn một cái chân khác lại chém lên không trung thật sắc bén mà lại quyết đoán nên đã xé rách đôi cánh thối rữa của bạch cốt thiên sứ, làm cho nó rơi xuống trong bụi bậm.

Cuộc chém giết cận thân bắt đầu, hai sinh vật cường đại khủng bố xoắn chặt lấy nhau. Chúng lăn lộn qua lại trong bụi mù , Hỏa Chủng mỗi kẻ càng là không ngừng bộc phát ra tia sáng rực rỡ, đều muốn nuốt chửng đối phương.

Thân thể bọn chúng đều dính phải vết thương nặng. Khung xương chớp động phát ra ánh sáng cường đại đã có vết rạn xuất hiện.

Tiêu Thần lẳng lặng bất động nhìn chăm chú vào tất cả viêc này. Hắn đang chờ thời cơ tốt nhất.

Nhưng vào lúc này một trận dao động cuồng bạo khủng bố mênh mông cuồn cuộn kéo đến. Một bộ khung xương sư tử to lớn dũng mãnh cao to như vài con voi lớn chồng lên nhau, bước chạy của nó làm mặt đất đều rung động mãnh liệt. Trong đôi mắt nó phát ra hai đạo thần hỏa sáng rực rỡ chiếu thẳng về hướng thiên sứ bạch cốt cùng con nhện khổng lồ bạch cốt .

Ngư ông tuyệt không phải chỉ có mình Tiêu Thần. Bộ hài cốt sư tử vương này có thực lực tuyệt không thua thiên sứ bạch cốt cùng con nhện tám chân. Rất có khả năng đó là một cường giả ở trong Cốt Điện khác.

Trong phạm vi trăm dặm có bốn tòa Cốt Điện hùng vĩ được chiếm cứ bởi bốn vị tồn tại cường đại nhất trên chiến trường cổ này.

Con sư tử vương khổng lồ muốn làm ngư ông đắc lợi. Nhưng mà bạch cốt thiên sứ cùng con nhện to lớn hiển nhiên cũng đều là Hỏa Chủng sinh vật đã hình thành trí tuệ, đã sớm có được linh trí nhiều năm. Bọn chúng trước tiên đưa ra quyết đoán sáng suốt, trong phút chốc tách ra rồi đồng thời công kích bạch cốt sư tử khổng lồ.

Bốn tòa Cốt Điện đứng sừng sững đã nhiều năm. Bốn kẻ Hỏa Chủng sinh vật cường đại vẫn một mực kiềm chế không tiến công lẫn nhau. Nhưng mà tất cả đều thay đổi trong tối nay, đã xảy ra trận sống mái mãnh liệt.

Bạch cốt thiên sứ cùng con nhện to lớn mặc dù đều đã bị thương nặng. Nhưng mà hai kẻ yếu tấn công một tên khỏe nên cũng không rơi xuống hạ phong. Bạch cốt sư tử xuất hiện quá sớm nên đã trở thành cục diện thế lực ngang nhau.

"Ầm ầm ầm "

Đất cát tung bay, bụi mù tràn ngập khắp nơi. Ba con Hỏa chủng sinh vật khủng bố đang đại chiến kịch liệt. Chúng dùng thế nghiền nát vạn vật để hủy diệt mọi thứ chung quanh.

Cuộc chiến đấu giằng co nửa canh giờ, cuối cùng xương cốt của cả ba đều tan ra. Mà ngay cả đầu lâu cũng đã sớm nứt nẻ. Ba Hỏa Chủng sinh vật khủng bố chia năm xẻ bảy rải trên mặt đất. Cũng không ai có cách nào làm gì được kẻ khác.

Đây là cơ hội tuyệt hảo, Tiêu Thần cảm giác nếu như tiến lên thì khẳng định có khả năng thu được Hỏa chủng của bọn họ.

Nhưng mà hắn không hành động thiếu suy nghĩ, bởi vì hắn biết ở bên trong khu vực trăm dặm này có bốn tòa Cốt Điện. Hôm nay mới có ba tên vương giả ở đây mà thôi. Còn thiếu một vị nữa. Nếu như là tên kia đang âm thầm nhìn xem thì giờ phút này mà đi ra ngoài tuyệt đối là hữu tử vô sanh.

"Gầm . . ."

Tiếng gầm rống trầm thấp vang lên. Một đống bạch cốt chia năm xẻ bảy. Một Hỏa chủng sinh vật cao lớn lao ra lập tức hướng phóng về phía ba kẻ đại khủng bố vương giả.

Ngay sau đó từ bốn phương tám hướng liên tục nhảy ra bảy tên Hỏa Chủng sinh vật cường đại, chúng cùng xông về hướng chiến trường.

Tại đây đã bùng phát đại chiến kịch liệt , tám Hỏa Chủng sinh vật cường đại đang tranh đoạt, đang chiến đấu. Mà đầu lâu đã văng tung tóe của ba kẻ vương giả khủng bố cũng không chịu ngồi chờ chết nên cùng triển khai phản kích sắc bén. Ngay cả khi chỉ có đầu lâu thì chúng cũng lợi dụng Hỏa Chủng cường đại để trực tiếp tiêu diệt ba kẻ Hỏa Chủng sinh vật vọt tới.

Nhưng cuối cùng ba vị vương giả khủng bố vẫn bị đánh nát đầu lâu làm Hỏa Chủng văng khắp nơi. Năm kẻ Hỏa chủng sinh vật may mắn còn tồn tại bắt đầu điên cuồng đại chiến, ai cũng muốn độc chiếm Hỏa Chủng vô cùng quí giá kia.

Tiêu Thần cực kì nghi hoặc, vị vương giả khủng bố thứ tư vì sao chưa xuất hiện? Hiện tại đã tới lúc thu thập chiến cuộc nên hắn hoàn toàn có khả năng không phí sức chút nào. Chẳng lẽ đúng là nó thật sự không đến đây?

Đến khi thấy năm tên Hỏa Chủng sinh vật cường đại không ngừng ngã xuống. Cuối cùng chỉ còn lại có hai cường giả đang gượng gạo đứng thẳng ở nơi này thì Tiêu Thần không hề do dự nữa, hắn quyết đoán vọt tới.

Hai Hỏa Chủng sinh vật cường đại lúc trước mà so sánh với Tiêu Thần thì còn yếu hơn một chút, hiện tại lại đều đã bị thương nặng, đã là cung căng hết sức nên làm sao có thể đỡ nổi Tiêu Thần một mực nghỉ ngơi dưỡng sức .

Cốt đao vẽ ra một tia chớp trắng đáng sợ. Giống như sao chổi chiếu sáng mặt đất. Mặc dù không có đao mang thoáng hiện, nhưng mà nó lại ngưng kết đao ý trong lòng Tiêu Thần, đáng được xếp vào bậc trên khủng bố.

Một đao với cảnh giới cực cao đánh xuống lập tức làm cho một khối bạch cốt nứt nẻ hoàn toàn nát bấy. Chỉ để lại một đám Hỏa chủng vỡ vụn. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Đao thứ hai bổ ra, trực tiếp chặt đứt hai chân của một bộ khung xương khác, rồi sau đó một nhát chém xéo làm cho đầu lâu của khối khung xương này bị chia thành hai nửa.

Hiện trường liền rơi vào im lặng, mặc dù xa xa có không ít Hỏa chủng sinh vật nhỏ yếu đang ngắm nhìn. Nhưng mà không có một kẻ nào dám bước lên trước, đây là thịnh yến thuộc về cường giả.

Tiêu Thần vừa nhanh chóng hấp thu Hỏa Chủng, vừa lấy cốt đao lần lượt chém vỡ tất cả đầu lâu. Mọi Hỏa chủng bám vào bề mặt đều thu thập hết.

Nơi này với hắn mà nói thì không có cảm giác an toàn. Hắn thu thập tất cả các mảnh Hỏa Chủng chuẩn bị tìm chỗ hấp thu. Đương nhiên trong quá trình này thì không thể lãng phí thời gian. Trong quá trình rút lui hắn liền bắt đầu hấp thu Hỏa Chủng.

Cho đến khi rời xa Cốt Điện trên trăm dặm, đã hoàn toàn rời khỏi chiến trường cổ, đến gần quả núi cao thì Tiêu Thần mới dừng lại. Hắn bắt đầu toàn lực hấp thu Hỏa Chủng. Ứớc chừng dùng mấy canh giờ thì hắn mới hoàn toàn hấp thu Hỏa Chủng của bạch cốt thiên sứ .

Trong khoảnh khắc hoàn thành thì thần hỏa trong đầu cốt Tiêu Thần đặc biệt xán lạn, nó trực tiếp phóng ra khỏi xương sọ rồi như là một đạo sao chổi chói mắt cắt qua bầu trời.

Rồi sau đó, thần quang rực rỡ hóa thành một đạo hào quang mãnh liệt quay về trong đầu cốt của hắn.

Cùng lúc đó, quanh thân hắn đều bao phủ một tầng ánh sáng mông lung.

Xương chậu cùng chi dưới vốn không thuộc về hắn trong nháy mắt vỡ vụn. Rồi sau đó từ nửa đoạn thân trên khung xương lấp lánh bắt đầu kéo dài xuống phía dưới, lập tức bắt đầu sinh trưởng. Cuối cùng xương chậu cùng hai chân đã ngưng tụ hình thành, hoàn hảo sinh ra.

Vào giờ khắc này, toàn thân hắn lấp lánh. Mỗi một cái xương cốt toàn thân cũng đều lóe ra ánh sáng. Xương cốt đích thực thuộc về hắn đã sinh trưởng toàn bộ.

Mức độ cứng rắn vượt xa khung xương lúc mới hợp lại. Hai tay vung lên dĩ nhiên sắc nhọn giống như đao nên dễ dàng cắm vào trong lớp nham thạch bên cạnh.

"Ừm . . ."

Tiêu Thần nhịn không được gầm vang một tiếng. Tinh thần dao động truyền lan thập phương, không có một kẻ nào dám khiêu khích đáp lại. Xa xa rất nhiều Hỏa Chủng yếu ớt nơm nớp lo sợ khi thấy tất cả cảnh này.

Không hề nghi ngờ. Tiêu Thần đã thăng chức trở thành kẻ khủng bố vương giả của vùng đất này. Hắn cùng bốn vị tồn tại cường đại trong Cốt Điện ở vào cùng cấp.

Nhưng mà trong bốn vị đại cường giả ở Cốt Điện đã có ba người thây phơi ở chỗ này. Tiêu Thần không hề trì hoãn thời gian, bắt đầu hấp thu Hỏa Chủng của bạch cốt con nhện cùng sư tử vương to lớn kia.

Bởi vì đã nâng cấp thành một khủng bố vương giả, Tiêu Thần cũng không có mất nhiều thời gian liền chia năm xẻ bảy hai đại cường giả để hấp thu Hỏa Chủng.

Đương nhiên, hắn cũng không buông tha các Hỏa chủng khác đã mang về đến đây .

Mặc dù không thu đủ ba mươi khủng bố vương giả đồng cấp thì khó có thể lại đột phá thăng bậc lần nữa, nhưng sau khi hoàn toàn hấp thu những Hỏa Chủng này thì Tiêu Thần vẫn thấy có biến hóa rất rõ ràng.

Hỏa Chủng dao động khi thì như măt trời ban trưa mãnh liệt sáng lạn chói mắt, lúc lại tĩnh lặng như ánh trăng thánh khiết không hề dao động. Mà toàn thân xương cốt hắn lại lóe ra từng đạo ánh sáng màu lam, xương cốt đã xảy ra một lần lột xác kinh người. Chúng như thạch anh xanh nhấp nháy long lanh.

Có lẽ, cũng có thể hình dung là ngọc xanh. Xác thật xinh đẹp như ngọc xanh sáng ngời trong suốt. Dưới ánh trăng nó lóe ra ánh sáng rực rỡ.

Tiêu Thần cũng không biết vì sao lại phát sinh lột xác như vậy. Hắn nhặt lên thanh cốt đao cứng rắn đã cùng đi suốt mấy năm. Hắn vươn hai ngón tay nhẹ nhàng búng một cái. Cốt đao cường đại liền bị bẻ gẫy không tiếng động, giống như bị thiên đao cắt đứt. Chỗ vết cắt vô cùng trơn nhẵn .

Cường đại cốt thể giống như thạch ngọc xanh điêu khắc mà thành, cứng rắn không thể tưởng tượng đang phát ra hào quang chói lọi.

Tiêu Thần vứt bỏ cốt đao. Hiện tại cốt thể sáng long lanh của hắn chính là vũ khí cường đại nhất , đây là đích thực thuộc về thân thể của hắn.

Hoàn toàn từ bỏ bộ hài cốt người khác do chắp vá mà có, Tiêu Thần cảm giác cả bộ cốt thể óng ánh này cực kì linh động mà lại cường đại, phảng phất một quyền có khả năng đánh xuyên qua một quả núi lớn.

Mặc dù đang thất lạc trong thế giới của giếng ma. Nhưng là Tiêu Thần lại cũng không hề có cảm giác suy sụp. Trái ngược lại, hắn tràn ngập niềm tin lớn lao. Nơi này là thánh địa tu luyện, cứ theo đà này hắn có thể sẽ thăng chức đến một cảnh giới khó có thể tưởng tượng.

Dưới ánh trăng, hắn sải bước tiến lên. Mục tiêu nhằm thẳng một tòa Cốt Điện cuối cùng cách hơn trăm dặm.

Hiện tại cường đại như thế, căn bản hắn không hề e ngại nữa trước vị khủng bố vương giả đồng cấp kia. Hắn phải thử một chút xem chính mình đã mạnh như thế nào.

Trên đường, tất cả Hỏa Chủng sinh vật đều bị khí tức cường đại của hắn đè nén mà trong lòng run sợ, vội vàng thần phục và né tránh.

Thu hoạch xong Hỏa Chủng của khủng bố vương giả kia thì hắn sẽ lại lên đường lần nữa.

Bình Luận (0)
Comment