Trường Ca Thiên Niên Ký

Chương 51 - Phản Công

Lão đầu vung mạnh Tử Huyền Thương từ sau ra trước, đồng thời nhảy bật lên không trung, mượn lực đầu mũi thương đem cả người lão xoáy thành vòng cung, lao nhanh về phía trước, phút chốc đánh tới chỗ của Lý Trường Ca đang đứng.

- Hảo!

Bản thân Lý Trường Ca cũng không nhịn được mà khen ngợi lão, quả thực phong cách chiến đấu của lão vô cùng phóng khoáng và sáng tạo.

Lý Trường Ca hít sâu thở đều, điều chỉnh lại trạng thái và tâm lý, cố gắng bắt nhịp trận đấu.

Việc lão đột ngột xuất thủ, làm hắn có chút không quen, bây giờ bình tâm đối chiến, hắn bắt đầu vận dụng toàn bộ sở trường của mình để chiến đấu.

Ngũ quan kết hợp với chân khí cảm quan tạo cho hắn khả năng nắm bắt tình thế nhanh chóng.

"Quan sát, bình tĩnh quan sát!"

Lý Trường Ca tự dặn lòng mình.

Hắn nhìn đầu mũi thương của lão, án theo quỹ đạo đoán phương hướng, và điểm tấn công của lão.

Lý Trường Ca đạp cước, mượn Du Long Bộ Pháp lui ra sau theo hình ziczac.

Nói thì chậm, nhưng quá trình lại vô cùng nhanh, ước chừng có 3s thời gian.

Oành!

Lão đánh trúng nền đất bên dưới, oanh ra cái lỗ lớn, đất đá văng tứ tung.

"Hụt?"

Lão thoáng ngạc nhiên, tên kia vậy mà bắt nhịp nhanh như vậy, xem ra cũng là một tên có tố chất.

Lý Trường Ca hừ lạnh, lão vừa đánh ra một chiêu, thân hình còn chưa ổn định, thế còn chưa kịp thu, đây là thời điểm tốt nhất để hắn phản công.

Cái này gọi là "timing skill" thứ mà hắn đã quá quen với mấy trò chơi hardcore như Blade And Soul ở kiếp trước.

Vậy nên hắn cũng muốn thử vận dụng ở đây, hắn dùng một chân làm trụ, lập tức tiến hành phản công nhanh, một chiêu Bạch Vân Xuất Tụ nhanh chóng thành hình, thân thể hắn lao vọt lên phía trước, chọc đến bên hông của Lã Vọng.

- Điêu trùng tiểu kỹ!

Lão đầu thân chinh bách chiến, liền thu thương để chéo hông chặn mũi kiếm đánh thẳng của Lý Trường Ca.

Nhưng Lý Trường Ca càng tinh quái hơn lão, hắn dùng thủ thuật ngắt chiêu, khi thân hình đã tiếp cận vùng tấn công, liền đảo thành một chiêu Kỷ Tinh Lạc Nhạn.

Chân đạp Thất Tinh Trận, kiếm khí như hoa vũ.

Xoạt...xoạt...xoạt....

Bành...bành...bành...

Choang... choang...

Lão đầu huy thương thành thế đứng, lấy hai tay điều thương, mượn sống lưng chống đỡ liên hoàn kiếm chiêu của Kỷ Tinh Lạc Nhạn, điệu bộ vô cùng thuần thục.

- Hảo!

Lão cũng không tiếc mà khen ngợi Lý Trường Ca.

Lúc hắn lui lại, không quên điều phi kiếm chặn đầu lão, liên tục oanh kích.

Bản thân thì vừa lùi lại, vừa chống đỡ Ám Hồn Chủy Thủ.

Cả hai đều nhất tâm nhị dụng trong chiến đấu, vừa công vừa thủ, vô cùng kịch liệt, không ai dám để ra sơ sẩy.

Nhìn thanh thể lực và chân khí của Lã Vọng càng lúc càng giảm, Lý Trường Ca càng bình tĩnh, đối phương sắp như nỏ mạnh hết đà, hắn không cần vội vã, càng là thời khắc quan trọng, cần phải bình tĩnh tập trung.

Đánh boss trong phụ bản Blade and Soul đã dạy hắn điều đó, qua thời điểm boss cuồng nộ, cũng là lúc hắn phản công.

Lão đầu đương nhiên biết ý đồ của hắn, cũng càng rõ tình trạng bản thân.

Lão gầm lên một tiếng, bảo thương đảo càn khôn, đánh bạt năm thanh phi kiếm ra ngoài, lại mượn Lôi Phù đánh văng chúng ra xa, tạo khoảng trống lao tới.

Lý Trường Ca hừ lạnh, mấy chiêu đầu hắn bị phủ đầu bất ngờ thì không nói, giờ hắn đã quen nhịp, muốn đột kích, liền là không có cửa.

Hắn quăng tới một cái khiên thuẫn tiêu hao hòng làm chậm lão lại.

Bành!

Lão chỉ dùng một thương liền đánh tan cái khiên thuẫn, nhưng lão cảm thấy nó quá dễ dàng rồi.

Xiu...xiu...xiu...xiu...

Bạo Vũ Lê Hoa Châm bạo nổ, phóng xuất hơn trăm cái phi châm, bay tán loạn như ong vỡ tổ.

"Không ổn!"

Lão đầu phản ứng nhanh nhạy lùi lại trong giây lát, lão tế lên Kim Chung Tráo phù lục chống đỡ, đồng thời xoay bảo thương thành vòng càn khôn chân khí chắn trước mặt.

Trong khoảnh khắc đó, Lý Trường Ca đã độn ra xa, duy trì khoảng cách với lão đầu.

"Thằng nhãi này ..."

Lão bực mình nghiến răng ken két, nếu không phải Lã Vọng xung động mà sử dụng bí pháp sớm như vậy, lão đã có cơ hội đảo ngược tình thế, bây giờ lão vừa phải chống đỡ Lý Trường Ca, vừa phải chống đỡ phản phệ của bí pháp.

Lão dồn toàn lực vào tay phải, nâng thương lên ngang vai, ném như thể ném lao.

XIU!

OÀNH!

Lý Trường Ca tế lên Thiên Niên Thiết Thuẫn cả thân hình bị dư lực chấn bay ra phía sau mấy trăm trượng mới dừng lại, mặt thương hõm sâu một lỗ bằng mũi thương.

Hai tay Lý Trường Ca thoáng tê rần.

"Lợi hại!"

Ngay khi hắn ổn định thân hình liền phản công, hắn dùng ý niệm ném Hỏa Phù về Phong Phù về phía trước, rồi lập tức huy kiếm chém trái, chém phải liên tục bốn kiếm liền trảm ra bốn đạo Quang Trảm, tầng tầng lớp lớp chặn lại lão đầu.

Cuộc chiến này, hắn xác định là một trận tiêu hao chiến.

Nấp sau chục đạo Hỏa Phù và Phong Phù, là bốn đạo Quang Trảm, ngay tại chỗ thanh thương rơi xuống, ngọn lửa bùng lên như hỏa diệm sơn phun trào, phong áp làm ngọn lửa bùng về phía lão đầu.

Lão đang lao lên, dự định thu thương, tiếp tục đột sát thì bị hỏa diệm chặn lại.

Lão phun từ miệng ra một đạo thủy thuật, bọc lại thành hình mũi nhọn, trực tiếp xuyên qua ngọn lửa.

Đối với lão những chiêu trò này quá đơn giản để đối phó.

Sau màn hỏa diệm là bốn đạo kiếm quang sắc bén.

Xoạt ... xoạt ...

Oành ... oành ... choang ... choang

Lão không kịp né hai chiêu đầu, dùng thân thể ngạnh kháng, mượn thương pháp phòng thủ hai đạo cuối.

Thân thể lão khựng lại trên không trung, khóe miệng hộc máu.

- HẢO! HẢO TIỂU TỬ!

Lão thực sự thưởng thức Lý Trường Ca.

Lăng Mộng Nhi ở bên ngoài quan sát hết thảy toàn cục, liền xác định y từ thế bị động đã lần nữa giành thế chủ động.

Nàng không nghĩ đến một vị điện hạ sống trong nhung lụa lại có chiến lực bậc này.

Tựa như hắn đã trải qua không ít lần lịch luyện sinh tử vậy.

Lý Trường Ca nhìn thanh máu còn một nửa, và thanh thể lực và chân khí chỉ còn lại một phần năm mà mỉm cười tà dị, đã đến lúc hắn toàn lực phản sát.

Nuốt xuống đan dược Hồi Khí Đan, chân khí cùa Lý Trường Ca lập tức hồi đầy, khí lực sung mãn.

Bình Luận (0)
Comment