Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 928

“Hừ! Trên người chúng ta có máy cảm ứng, nếu như đi lâu không thấy về thì những người trong thành nhất định sẽ tìm đến nơi này. Đến lúc đó thì vị cường giả lạ mặt này nhất định sẽ không thể nào trốn thoát được.” Mạc Tang hừ lạnh trong lòng.

Lúc này, Diệp Tinh hoàn toàn không biết trong lòng Mạc Tang đang tính toán điều gì. Hắn vẫn đang tu luyện, vừa tu luyện vừa phân ra một chút ý thức để chú ý tới không gian dòng chảy thời gian.

Thời gian chẳng mấy chốc đã trôi qua một tiếng.

“Hả?”

Diệp Tinh đột nhiên nhíu mày.

Thời gian ở bên ngoài là một tiếng, nhưng thời gian ở bên trong không gian dòng chảy thời gian đã là một trăm năm.

Canh Kim trúc đã lớn hơn, Canh kim trùng cũng tiến hóa được thêm một chút.

“Linh lực tức nhưỡng lại giảm đi gần 10%?”

Diệp Tinh lúc này mới chú ý đến tức nhưỡng.

Bên trong tức nhưỡng có linh lực nồng đậm, Canh Kim trúc chỉ có thể phát triển nếu được ở trên tức nhưỡng. Nhưng mới chỉ một trăm năm ngắn ngủi mà linh lực bên trong tức nhưỡng đã không ngừng suy yếu.


Dựa theo tốc độ này thì chỉ cần hơn một ngàn năm nữa là linh lực bên trong tức nhưỡng sẽ tiêu hao hết, đến lúc đó Canh Kim trúc sẽ không phát triển thêm được nữa.

“Nhưng mà lúc trước cũng đã trải qua một trăm năm rồi, tại sao linh lực tức nhưỡng lúc đó lại không hề giảm bớt chút nào?”

Diệp Tinh yên lặng suy nghĩ.

Hắn vừa mới đột phá đến Hư không cảnh không lâu thì đã có được tức nhưỡng. Sau đó hắn vẫn một mực dùng tức nhưỡng để bồi dưỡng Canh Kim trúc và Canh Kim trùng. Đến tận bây giờ đột phá đến Chân linh cảnh, thời gian cũng đã qua một trăm năm rồi, nhưng lúc trước tức nhưỡng không hề có bất cứ biến hóa nào.

Trong lòng Diệp Tinh trầm xuống, dựa theo tốc độ này thì khi linh lực tức nhưỡng tiêu hao hết thì Canh Kim trùng cũng không tiến hóa được nữa.

Một ngàn năm sau, Canh Kim trùng không thể tiếp tục lớn lên.

Nếu không lớn lên được thì chẳng phải Canh Kim trùng sẽ trở thành vô dụng hay sao? Chẳng lẽ hắn phải tiếp tục đi tìm tức nhưỡng khác?

“Rốt cuộc là vì sao chứ?”

Diệp Tinh suy ngẫm, không tìm được lý do thì hắn chỉ có thể trơ mắt mà nhìn linh lực tức nhưỡng đang không ngừng tiêu hao.

Nhưng một lúc sau, Diệp Tinh đột nhiên chú ý tới bên trong không gian giới chỉ.

Nơi trước đây tức nhưỡng tồn tại có một mảnh vỡ kỳ lạ.

Mảnh vỡ này là hắn lấy được ở không gian của gia tộc Nguyên Lam, lúc đó hoàn toàn được tức nhưỡng bao bọc, dựa vào thực lực của hắn cũng không phá hủy được.

Mảnh thứ hai chính là mảnh vỡ được lấy ở đại lục Tân Nguyên, sau đó hai mảnh vỡ này đã kết hợp lại với nhau.

Lúc này trên mảnh vỡ vẫn còn chút tức lưỡng lẻ tẻ, Diệp Tinh cảm nhận được linh lực của mảnh vỡ ít tiếp xúc với tức nhưỡng dường như tăng lên.

“Thật là kỳ quái!”

Diệp Tinh trầm ngâm suy nghĩ, sau đó lại lập tức tiến vào bên trong không gian dòng chảy thời gian, cắm một mảnh vỡ vào trong tức nhưỡng.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, Diệp Tinh càng lúc càng thấy ngạc nhiên.


Bởi vì hắn phát hiện ra linh lực bên trong tức nhưỡng lại bắt đầu gia tăng!

“Những mảnh vỡ này lại có thể gia tăng linh lực tức nhưỡng...” Diệp Tinh khẽ giật mình.

Trước kia hắn còn cảm thấy mảnh vỡ này thật là kỳ quái, bây giờ rốt cuộc đã tìm ra được một tác dụng của nó.

Nếu như không phải nhờ có vùng đất dòng chảy thời gian thì đến tận bây giờ hắn vẫn không thể nào nhận ra được!

“Linh lực suy yếu, tức nhưỡng sẽ biến thành thổ nhưỡng bình thường, mà mảnh vỡ này lại có thể gia tăng linh lực của thổ nhưỡng!”

Cảm nhận được linh lực bên trong tức nhưỡng đang càng ngày càng gia tăng, Diệp Tinh suy nghĩ một chút, sau đó cho một ít thổ nhưỡng bình thường vào trong không gian dòng chảy thời gian, sát bên cạnh mảnh vỡ kia.

Dần dần, ánh mắt hắn hiện lên vẻ khiếp sợ.

“Thực sự thay đổi rồi!”

Hắn tự hỏi liệu thổ nhưỡng bình thường tiếp xúc với mảnh vỡ này có xảy ra biến hóa gì không, kết quả là những thổ nhưỡng đó vậy mà lại có thể sản sinh ra linh lực, thay đổi dần thành tức nhưỡng.

“Không thể tưởng tượng nổi! Mảnh vỡ lại có thể làm cho thổ nhưỡng biến thành tức nhưỡng, chẳng lẽ tức nhưỡng bên trong không gian của gia tộc Nguyên Lam được tạo ra như thế này?”

Diệp Tinh suy nghĩ một chút, trong mắt đột nhiên hiện lên một suy nghĩ kinh người.


Trước kia hắn đã từng khó hiểu, tại sao mảnh vỡ đó lại bị tức nhưỡng bao bọc chặt như vậy? Bây giờ nghĩ lại mới thấy, bởi vì sự tồn tại của mảnh vỡ này nên đất đai xung quanh mới dần dần biến thành tức nhưỡng.

Sau khi cảm nhận linh lực của thổ nhưỡng kia, Diệp Tinh đột nhiên vô cùng kích động.

“Như thế có nghĩa là từ mình cũng có thể tạo ra tức nhưỡng?”

Muốn chăm sóc Canh Kim trúc, Canh Kim trùng thì mấu chốt nhất vẫn là phải có tức nhưỡng. Bây giờ những tức nhưỡng kia đã sắp đạt tới cực hạn, tức nhưỡng hết linh khí thì Canh Kim trúc cũng dừng phát triển. Nếu như tức nhưỡng trở nên vô hạn thì Canh Kim trúc cũng sẽ không ngừng sinh sôi, thế thì Canh Kim trùng cũng không ngừng sinh sản!

“Thử một chút!”

Diệp Tinh đè nén kích động trong lòng, hắn bỏ một lượng lớn thổ nhưỡng vào trong không gian dòng chảy thời gian, sau đó bắt đầu kiểm tra năng lực của mảnh vỡ.

Mấy chục năm trôi qua, hắn dần dần tìm ra được một vài mối liên hệ giữa mảnh vỡ và thổ nhưỡng.

“Chỉ những thổ nhưỡng nằm xung quanh mảnh vỡ trong một phạm vi nhất định mới có thể tạo thành tức nhưỡng, sau khi thổ nhưỡng thành tức nhưỡng thì lập tức có linh lực...”

Diệp Tinh muốn tìm một sự cân bằng nhất giữa thổ nhưỡng và tức nhưỡng, bởi vì linh lực của tức nhưỡng đã đạt đến cực hạn rồi, nếu muốn tăng thêm thì tốc độ vô cùng chậm chạp.

Nhờ những kinh nghiệm của hắn, toàn bộ diện tích tức nhưỡng đang không ngừng tăng lên.

Bình Luận (0)
Comment