Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 827

Không ngờ chỉ mới hơn ta tiếng mà lại có thêm một hộp bảo vật nữa xuất hiện.

“Hộp bảo vật thứ hai!” Mặc Uyên đứng bên cạnh cũng không giấu được vẻ kinh ngạc.

“Waaa, Diệp Tinh, anh lợi hại quá!” Từ xa, một âm thanh hoan hô truyền tới, sau đó một bóng dáng bé nhỏ nhanh chóng xuất hiện.

Sau lưng cô bé, Lý Kham Tư và Húc Hồn cũng lập tức bay tới theo.

“Lại lấy được thêm một hộp nữa rồi?” Lúc này, Húc Hồn nhìn chiếc hộp tỏa ra ánh sáng màu vàng trong tay Diệp Tinh, ánh mắt tỏ vẻ khiếp sợ.

Phải biết rằng mặc dù Bất Tử giới có rất nhiều hộp bảo vật, nhưng không phải lúc nào chúng cũng xuất hiện. Có nhiều người thăm dò mấy chục lần, tìm được một hộp đã là tốt lắm rồi.

Cũng giống như thất sư huynh Kuiba của Diệp Tinh, tìm được một hộp đã vô cùng hưng phấn.

Trên thực tế, phần lớn mọi người trong lần đầu tiên thăm dò đều không tìm được hộp bảo vật nào, đây là một chuyện vô cùng bình thường.

“Diệp Tinh, em quyết định rồi, tiểu tiên nữ em muốn được đi theo anh, đi theo anh mới có cơ hội tìm được hộp bảo vật!” Viên Viên nắm chặt tay, kiên định nói.

Ánh mắt cô bé lấp lánh nhìn Diệp Tinh, ánh mắt đầy vẻ hâm mộ.


Cho dù như thế nhưng cuối cùng cô bé vẫn bị anh trai mình túm cổ áo xách về.

“Diệp Tinh, ngươi may mắn thật đó.” Húc Hồn nắm tay em gái mình, quay sang chúc mừng Diệp Tinh.

“Ngẫu nhiên gặp được mà thôi.” Diệp Tinh cười một tiếng.

Hắn cũng không biết tại sao lại có hai chiếc hộp bảo vật xuất hiện liên tiếp như thế này. Lúc trước thất sư huynh Kuiba đã nói rồi, những người cảm nhận được lực hấp dẫn trong Bất Tử giới hầu hết đều có thu hoạch, nhưng thu hoạch cũng ở mức trung bình thôi.

Hơn nữa, thời gian xuất hiện hai hộp bảo vật quá ngắn, điều này hơi kỳ lạ.

Tất nhiên, sau khi Diệp Tinh lấy được hộp bảo vật này thì trong lòng chủ yếu vẫn là mừng rỡ.

Nhóm người Húc Hồn nói thêm vài câu rồi rời đi.

“Anh, em muốn đi theo Diệp Tinh, anh đừng ngăn cản em.” Viên Viên bất mãn nói.

Húc Hồn không để ý tới em gái mình, anh ta nhìn sang người đàn ông trung niên một sừng bên cạnh, nghi ngờ hỏi: “Lý Kham Tư, chẳng lẽ tên Diệp Tinh này có vận may nghịch thiên sao?”

Lý Kham Tư suy nghĩ một chút: “Có thể lắm. Theo như ta được biết thì Diệp Tinh đã thu được không ít lợi ích to lớn trong những bí cảnh ở thành Thời Không. Hơn nữa, lúc hắn ở tộc Không Nguyên cũng phát huy được thực lực vô cùng mạnh mẽ, điều này chứng tỏ hắn đã gặp được một cơ duyên to lớn nào đó.”

Có một số người ở vũ trụ có vận khí rất tốt, cho dù đi bộ ngoài đường cũng có thể dẫm phải vảo vật, những người như thế này quả thực là đứa con của may mắn.

Vũ trụ rất để ý đến may mắn, nhưng thứ này lại là một phạm trù vô cùng mờ mịt, căn bản không thể nào cảm ứng được, cũng không có cách nào có thể chứng minh.

Húc Hồn yên lặng suy nghĩ, nhưng vừa mới suy nghĩ một chút đã bị một giọng nói bất mãn cắt ngang.

“Anh, anh mau tìm bảo vật đi, nếu không em sẽ chạy sang chỗ Diệp Tinh đấy.” Viên Viên bất mãn nói: “Chuyện này anh đã hứa với em rồi.”

Húc Hồn nghe vậy thì đen mặt lại: “Anh nói là sẽ tìm cho em một hộp bảo vật thì anh chắc chắn sẽ tìm được. Anh trai em cũng là một người vânj may nghịch thiên!”

Anh ta có thiên phú hơn người, chưa tới năm vạn năm đã đột phá thành một cường giả Bất tử cảnh có tuổi thọ vĩnh hằng, vận may rất lớn, cơ duyên bình thường cũng không tệ.

Lần này anh ta đã hứa với em gái mình tìm được bảo vật, nhưng mà bây giờ còn chưa tìm được cái nào thì Diệp Tinh đã tìm được hai cái rồi.


Viên Viên nghe Húc Hồn nói thế thì nhất thời hưng phấn: “Được, anh, em hi vọng anh có thể tìm được thật nhiều bảo vật, vượt qua cả Diệp Tinh. Hiện tại tỉ số giữa anh và Diệp Tinh đang là 0- 2, nếu như tỉ số lên thành 0- 3 thì em sẽ đi sang chỗ Diệp Tinh đấy.”

...

“Đây là không gian dao động của hộp bảo vật?”

Lúc này, trong không gian giới tử, một đạo tắc phân thân của Diệp Tinh đang ngồi nghiêm túc quan sát luồng ánh sáng đang bao quanh chiếc hộp trước mặt.

“Vừa đúng lúc mình lĩnh ngộ đạo tắc không gian!”

Diệp Tinh vô cùng sung sướng, hắn có thiên phú đạo tắc không gian rất mạnh, thậm chí có thể sánh ngang với Hỗn Vũ, hơn nữa thiên phú đạo tắc Sinh mệnh còn cao hơn một bậc.

Diệp Tinh không chút do dự, đạo tắc phân thân lập tức phóng ra đạo tắc không gian, tiếp xúc với chiếc hộp.

Ong...

Một luồng ánh sáng lóe lên, sau đó trên người hắn lập tức xuất hiện những hình vẽ vô cùng kỳ dị.

Ý thức của Đạo tắc phân thân của Diệp Tinh nhanh chóng chìm vào trong đó, đồng thời tiếp tục di chuyển các hình vẽ hết đường này đến đường khác.

Bốn phút trôi qua...


Ong...

Những hình vẽ trước mắt biến đổi không ngừng, hết hình này đến hình khác, cuối cùng tạo thành một hình vẽ hoàn chỉnh.

“Két!”

Sau khi hình vẽ hoàn chỉnh xuất hiện, những bí văn kỳ dị trên hộp biến mất hết.

“Thành công rồi!” Diệp Tinh khẽ mỉm cười.

Lần này mặc dù là lần đầu tiên hắn sử dụng đạo tắc Không gian nhưng còn tốn ít thời gian hơn so với lần mở hộp trước.

“Xem xem là bảo vật gì!”

Ánh mắt Diệp Tinh tràn đầy mong đợi, nói không chừng bên trong chính là quả duyên thọ.

Nhưng sau khi mở hộp ra, một quả màu vàng xuất hiện trước mắt Diệp Tinh.

“Quả kim dương?” Diệp Tinh nhìn thấy quả bên trong thì không khỏi thất vọng, khẽ lắc đầu một cái.

Bình Luận (0)
Comment